Có tất cả mười thí sinh tham dự thì trong đó có người là nữ.
Phái Phái là trẻ con thích chạy theo Thẩm Húc Thần nơi nơi không tính. Còn lại ba người phụ nữ, trong đó Phương Trân so với bất cứ đấng mày râu nào đều huyễn khốc hơn hẳn, không chỉ bề ngoài huyễn khốc mà năng lực hành động MAX, Đổng Vân Úy đã bị cô mê hoặc như điếu đổ! Mà cặp đôi Đổng Vân Uy, Trần Lương lúc đầu còn khoác vỏ bọc thần tượng, sau này khi quen thân với Phương Trân hơn đã trở nên bất chấp hình tượng, đến khi cười còn cười ha hả không chút rụt rè, khiến Trần Lương cũng không quá hao tâm tốn lực, tóm lại phi thường buông thả. Vì thế, biểu hiện “Ai nha, thực đáng ghét”, “Giúp em đi mà, em thật sự không làm được”. “Tiền bối thực lợi hại”… gì gì đó của Hứa Mộng Điệp lại có chút lố.
Con gái chân yếu tay mềm không gì để nói, nhưng nếu như ngay cả việc dựng lều kêu khó, đi tìm nguyên liệu nấu ăn than mệt hoặc tham gia thi đấu mấy trò chơi mà chương trình đề ra để lấy phần thưởng là nguyên liệu nấu ăn cũng ngại không đủ thục nữ… vậy ai mà còn nguyện ý chiều chuộng tính tình đại tiểu thư của cô!
Lẽ ra Hứa Mộng Điệp không nên là người yếu ớt như vậy, nói thế nào cũng là người đi ra từ huyện Di Tương bần nông nghèo khó, con cái nhà ai mà chưa từng làm việc nhà nông? Có lẽ cô ta cố ý muốn thể hiện bản thân như thế trong chương trình đi, nói không chừng hình tượng mong manh dễ vỡ này còn được thị trường ưa chuộng.
Bảy ngày quay phim chớp mắt trôi qua.
Sau khi chia tay tổ chương trình, Thẩm Húc Thần trở lại biệt thự tiếp tục ru rú trong đó. Cậu và Trình Dĩ Hoa đều mải mê vùi đầu trong công việc, cũng hết cách, sản phẩm khoa học kỹ thuật trong hệ thống tới từ tương lai, có quá nhiều lí luận mà bọn họ không thể nào hiểu được. Cho dù cậu và Trình Dĩ Hoa còn có hai cái trí thông minh nhân tạo bên cạnh, nhưng lượng công việc của bọn họ vẫn còn rất lớn.
Tuy rằng Thẩm Húc Thần không quá coi trọng việc xuất hiện trong chương trình, nhưng có người lại cảm thấy đây là cơ hội tốt để nổi danh. Mắt thấy biểu hiện của mình trong bảy ngày quay chương trình tựa như trò hề, phỏng chừng sau khi chương trình được quảng bá, địa vị trạch nữ thần của mình sẽ bị lung lay… Hứa Mộng Điệp quyết định đi trước phủ đầu.
Tối hôm đó, cô ta up một cái stt vi ngôn, ngôn từ ẩn ý nói mình được mời tham gia một chương trình thực tế, về sau mới phát hiện, người của tổ chương trình rất không tôn trọng khách mời, đối xử với cô như tên hề bla bla bla… còn nói, người nào đó được xưng là nam thần rất bẩn tính, từ hồi cấp đã quan hệ nam nữ bừa bãi, thường xuyên viết thư đùa giỡn nhiều nữ sinh trên đài phát thanh. Hứa Mộng Điệp bi thương nói hồi niên thiếu ngây thơ thiếu chút nữa cũng bị người này lừa gạt bla bla bla…
Bởi vì hơn mười ngày trước Hứa Mộng Điệp đã up stt nói mình sẽ đi quay chương trình thực tế cho đài Strawberry, ngôn từ đủ loại khen ngợi tung hê, sau đó cũng có tương tác với vi ngôn của đài, bởi vậy tuy rằng cô ta không chỉ đích danh tên chương trình trên vi ngôn nhưng fans của cô ta đều hiểu ra cô ta đang ám chỉ đài Starwberry. Vì thế, một đám fan cuồng não tàn thi nhau tràn vào vi ngôn của đài mà để lại đủ loại comment chửi rủa chì chiết. Vi ngôn của đài bị spam kịch liệt mà vi ngôn của Đại Triết cũng bị khủng bố dữ dội. Theo như lời các fan thì là: “Chúng tôi gửi gắm Mộng Điệp của chúng tôi cho các người, các người lại đối xử với nữ thần của chúng tôi như thế à? Các người dám ức hiếp Mộng Điệp, các người có còn là đấng nam nhi nữa hay không?…”
Hứa Mộng Điệp không ngờ sức chiến đấu của fan nhà mình lại quật cường đến vậy, nhìn một đám người đứng ra bảo vệ nâng niu mình, cô mới đầu có chút đắc ý. Thế nhưng, không qua bao lâu, Đại Triết đã gọi điện tới mắng Hứa Mộng Điệp một trận, cô ta có chút hốt hoảng.
Hứa Mộng Điệp đành phải up thêm một cái vi ngôn nữa: “Cảm ơn mọi người đã đứng ra lên tiếng vì Mộng Mộng, Mộng Mộng rất yêu mọi người [tình yêu][tình yêu][tình yêu]. Nhưng mà chuyện này nên dừng ở đây đi, Mộng Mộng đã không sao rồi, hi vọng mọi người đừng tới gây sự với nhà đài nữa. Mộng Mộng sẽ mỉm cười đối mặt hết thảy, tiếp tục cố gắng nào!”
Đã giả bộ hình tượng bạch liên hoa từ lâu nên các fan đã không còn phân biệt rõ thật giả. Nhìn stt vi ngôn mới của Hứa Mộng Điệp, sức chiến đấu của nhóm fan cuồng lại nâng lên một tầm cao mới. Ngoại trừ tấn công vi ngôn của đài Strawberry, của Đại Triết, bọn họ còn quay sang công kích cả vi ngôn của những khách mời khác. Sau đó, đám fan cuồng lại bắt đầu suy đoán nam thần đê tiện bẩn tính được nhắc tới trong vi ngôn trước đó là ai.
Thẩm Húc Thần cứ như vậy bị cuốn vào cuộc chiến.
— Tao đã sớm biết cái thằng đó chẳng tốt đẹp gì mà, loại người suốt ngày ra vẻ đạo mạo như nó tao gặp suốt! Loại như nó chỉ lừa được mấy con nhỏ ngây thơ mà thôi.
— Không phải nó đã có bạn gái rồi sao, sao còn động tay động chân với Mộng Mộng của chúng ta? Tuy rằng mị lực của Mộng Mộng rất lớn nhưng loại người nhìn rau gắp mắm như nó thật quá ghê tởm!
— Ha hả, loại người như thằng đó mà cũng có một đám con gái ngu ngốc yêu thích hay sao? Đám con gái đó đều bại não hết rồi à? Vì sao nam nhân tốt như tao lại không quen được đứa con gái nào? Bọn nó chỉ thấy mặt thằng đó mà không thấy được tấm chân tình của tao, nó bị phỉ nhổ là đáng đời!” (Jer: bởi vì mày còn bại não ngu ngốc hơn bọn tao, hơn nữa nữ thần của m còn bẩn tính hơn nam thần của bọn tao, m bị con gái ghét là xứng đáng, OK?!)
— Từ hồi phổ thông đã đểu giả tsk tsk… của quý của nó nạm vàng hay nạm kim cương? Có lợi hại bằng cm của tao không? (Jer =))) m nói lan quyên vãi)
Cứ như vậy, vi ngôn của Thẩm Húc Thần lại một lần nữa bị một đám điểu / ti fan cuồng vào spam chóng mặt (điểu ti (diaosi) tiếng lóng, chỉ những người thua kém về mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.)
Trong tầng hầm biệt thự, Trình Dĩ Hoa và Thẩm Húc Thần đang mải mê với công việc nhìn thấy tin tức do trí thông minh nhân tạo đưa tới, hai mặt liếc nhau.
Thẩm Húc Thần không quá lưu tâm nói: “Nếu cô ta đã muốn nổi bằng cách này vậy cho cô ta nổi luôn đi.”
Cậu vốn không định đối phó với Hứa Mẫn Mân, chung quy cô ta cũng đã trả giá cho những gì cô ta đã làm với Cố Vọng Thư và cậu khi còn ở trong trường. Thẩm Húc Thần không thích đánh vào yếu điểm của người ta nhưng ngàn lần không nên vạn lần không nên, giờ cô ta lại dám dùng Thẩm Húc Thần làm bàn đạp để bước lên. Cô ta cho rằng Thẩm Húc Thần dễ đạp vậy sao?
Vì sao Hứa Mộng Điệp lại có chủ ý như vậy? Là bởi vì, cô ta cảm thấy Phương Trân không chút danh tiếng ỷ vào việc được Thẩm Húc Thần chiếu cố cho nên được thu hình không ít. Đến loại người nam không ra nam, nữ không ra nữ kia còn tận dụng cơ hội này mà nổi tiếng một lần, dựa vào cái gì mà cô lại không thể làm được? Hứa Mộng Điệp không cam lòng.
Thêm nữa, cùng đi ra từ một trường phổ thông, cùng quê quán, dựa vào cái gì mà Thẩm Húc Thần hiện tại đã rất công thành danh toại mà cô phải ngủ cùng với một đám nam nhân thô bỉ mới có được cơ hội tham gia chương trình này? Nói trắng ra, cô ta chỉ đang gato mà thôi. Cộng thêm, năm đó cô ta còn từng thích Thẩm Húc Thần, nhưng bất giác lại bị Thẩm Húc Thần vũ nhục, bây giờ thấy Thẩm Húc Thần vẫn chói mắt như mặt trời ban trưa, cô ta càng cảm thấy khó có thể chấp nhận nổi.
Đáng tiếc, vẫn là câu nói kia, Thẩm Húc Thần không phải người mà Hứa Mộng Điệp có thể dễ dàng đắc tội.
Không bao lâu sau, chương trình 《 Siêu sao khoảng cách gần 》 tung ra trailer. Trong trailer, mọi người tương tác với nhau rất vui vẻ, có rất nhiều fan yêu thích chương trình. Ngoài ra đương nhiên còn có người nào đó bị dìm tơi tả.
Trong trailer có một cảnh thế này, Hứa Mộng Điệp không cẩn thận bị rơi xuống nước gào thét hô cứu mạng, lúc ấy ở gần cô ta nhất chỉ có Thẩm Húc Thần và Phương Trân. Kết quả, tốc độ phản ứng của Phương Trân nhanh hơn Thẩm Húc Thần, cô lập tức nhảy xuống nước cứu người, sau đó lại buồn bực phát hiện, nước rất nông, chỉ tới thắt lưng mình. Phương Trân nâng Hứa Mộng Điệp ở trong nước đứng dậy, nói đùa: “Có phải lại bị trẹo chân không? Không sao, tôi đỡ cô lên.”
— Có ai biết ngự tỷ mặc bộ quần áo da kia là ai không? Cầu thánh hiển linh phổ cập khoa học! Mị đã yêu chị ấy mất rồi!
— Vi ngôn của ngự tỷ là đây [link vi ngôn Phương Anh Tuấn], mọi người khỏi cần cảm ơn. Ngạc nhiên không, Phương Anh Tuấn chính là vị ngự tỷ kia.
— Mị xem còn thấy lúng túng xấu hổ thay… nhỏ bánh bèo kia muốn lôi kéo Thẩm Húc Thần để tạo scandal tới điên rồi sao? Cố ý ngã xuống nước ngay trước mặt Thẩm Húc Thần, nếu Thẩm Húc Thần cứu, cô ta sẽ co rụt thân thể ướt đẫm vào lòng Thẩm Húc Thần, vậy càng có lý do tung scandal với Thẩm Húc Thần, nếu Thẩm Húc Thần không cứu, cô ta có thể đạo đức giả lên tiếng trách cứ Thẩm Húc Thần, cho dù sự tình có phát triển thế nào, cô ta đều có lợi. Ha ha ha ha ha… đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, không ngờ Anh Tuấn tỷ lại nhảy xuống cứu cô ta trước! Mị đã yêu Anh Tuấn tỷ, ai cũng đừng hòng đoạt của mị!
Anh Tuấn tỷ chính Phương Trân, vi ngôn của chị ấy chính là Phương Anh Tuấn.
— Trách không được fan cuồng của Hứa bạch liên vẫn liên tục để lại dấu răng ở vi ngôn của Thẩm Húc Thần. Bạch liên bông kia cũng thật thần kỳ, bản thân làm việc không có năng lực tự bôi xấu mình, giờ lại chọc giận ekip chương trình khiến cô ta càng như tên hề, thật quá mất mặt!
— Tính kế cũng hay thặc! giờ thì nha hoàn rửa chân tỷ tỷ Hứa bạch liên đã thật sự “lổi lềnh phềnh” rồi.
— Nghe nói Hứa bạch liên còn có “cha nuôi” chống lưng phải không ta? Ai nha, mị sợ quá đi!
Vài giờ sau, một status vi ngôn đã thu hút vô số người xem. Tài khoản vi ngôn đó có tên “Phương Đoàn Tử hôm nay cũng phải cố gắng” đã viết.
‘Tôi tốt nghiệp ở trường trung học phổ thông Tiền Hồ, cùng một khóa với Thẩm Húc Thần và Hứa Mẫn Mân. A, Hứa Mẫn Mân chính là nữ thần Hứa Mộng Điệp của mấy người, tôi không hiểu làm sao cô ta lại có thể thay đổi nhanh chóng trở thành bạch phú mỹ mới du học từ Australia trở về, tôi chỉ biết, lúc còn học trong trường, cô ta từng ăn trộm điện thoại của bạn học, bịa đặt chuyện Thẩm Húc Thần theo đuổi cô ta bất thành liền sinh oán hận, cuối cùng lại bởi vì lí do khó nói nào đó mà xin nghỉ học giữa chừng. Tôi tốn cả buổi chiều để sắp xếp lại tâm tình vi diệu bị phân tán trong thời gian qua rồi viết lên status này, không phải vì muốn tranh cãi với Hứa Mẫn Mân hay đám fan não tàn của cô ta.
Tôi nợ Thẩm Húc Thần một lời xin lỗi.
Thời cấp có rất ít trò giải trí, mỗi tối sau khi kí túc tắt đèn, mọi người trong phòng đều quây quần cùng nhau nghe chương trình “Nói riêng mình em” của chị Greta, khi đó xem như thời gian rảnh rỗi duy nhất của chúng tôi. Ở tuổi đó, có lẽ chúng tôi vẫn chưa thực sự hiểu cái gì là tình yêu, nhưng vẫn tránh không được mà bị bạn khác phái ưu tú hấp dẫn, vì thế cũng từng có chút rung động vừa cay đắng vừa ngọt ngào. Bây giờ ngẫm lại, cảm thấy khi đó mình thật đơn thuần, tôi không dám đối mặt với cậu ấy, không dám bắt chuyện với cậu ấy, cũng không dám cùng người khác nói về cậu ấy, chỉ dám lén lút ghi tên cậu ấy vào nhật kí.
Ha ha, nếu không phải được làm bạn học ba năm cùng cậu ấy, tôi thật sự không tưởng tượng nổi trên thế giới này còn có người hoàn hảo như cậu ấy. Cậu ấy tựa như hoàng tử trong các câu chuyện cổ tích, cậu ấy đẹp trai, cậu ấy ôn hòa, cậu ấy ưu tú, cơ hồ không gì cậu ấy không làm được. Bị cậu ấy hấp dẫn rồi yêu thích cậu ấy là một chuyện rất dễ dàng, tựa như việc chúng ta tự nhiên thích những cơn gió nhẹ mùa hè, hay thích cái giá lạnh của mùa đông. Đương nhiên, hiện tại cậu ấy đã có bạn gái, mà tôi cũng đã tới lúc nên thoát khỏi mối tình đơn phương mấy năm qua của tôi.
Tôi từng lấy danh nghĩa Thẩm Húc Thần để viết thư tới chuyên mục “Nói riêng mình em” để tự chúc mừng sinh nhật cho chính mình, chuyện này có thể xem như tôi là người khởi xướng.
Không sai, mọi lời nói của Hứa Mẫn Mân đều là giả dối, Thẩm Húc Thần chưa bao giờ viết thư tới chương trình radio. Khi đó, tất cả những lần chị Greta dùng giọng điệu ôn nhu nói lời chúc phúc, kỳ thật đều là do nữ sinh bọn tôi lấy danh nghĩa của Thẩm Húc Thần để tự lừa mình dối người mà thôi. Nhưng cho dù chỉ là lừa mình dối người, thì khi đó đối với chúng tôi mà nói, đó cũng là một niềm vui rất lớn.
Cứ như vậy, tôi và những người có chung sở thích hâm mộ cậu ấy đã sản sinh một sự liên hệ nhỏ bé.
Đúng là chúng tôi khi đó, thật sự rất ngốc nghếch.
Xin lỗi cậu, Thẩm Húc Thần, không ngờ cho tới hôm nay lại có người lợi dụng sự tùy hứng của chúng tôi năm đó mà bôi nhọ cậu.
Nhưng thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ hối hận vì đã thầm mến cậu, bởi vì, cậu trước sau đều vô cùng ưu tú, trước sau đều ôn nhu, trước sau đều như một… tựa như hoàng tử trong câu chuyện cổ tích. Mỗi một chữ gõ xuống này coi như sự cáo biệt của tôi đối với khoảng thời gian tuổi thanh xuân tốt đẹp đó đi.
Tôi chúc phúc cậu, Thẩm Húc Thần.
Người ôn nhu như cậu, đáng giá được toàn thế giới đối xử ôn nhu lại.
Hết chương