Mọi người đều biết, trước khi động đất phát sinh, thật sự có rất nhiều dấu hiệu báo trước, loại dấu hiệu này được biểu hiện cụ thể ở những hiện tượng dị thường trên đất dưới nước, sinh vật khác thường, đất đai khác thường, ánh sáng khác thường, khí thường khác thường, vân động đất xuất hiện… Cụ thể mà nói ví dụ như nước giếng trở nên đục ngầu, động vật có hành vi nôn nóng quỷ dị…
Thế nhưng, điều đáng tiếc là, những hiện tượng dị thường đó đều không được con người chú ý tới. Thẳng tới khi động đất phát sinh rồi, mọi người mới nhớ lại những hiện tượng trước khi động đất xảy ra, mới bừng tỉnh đại ngộ, trách không được lúc ấy blablabla….
Nhưng lần này, bởi vì có Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa đã phát hiện động đất sớm vài ngày nên đã báo động trước cho mọi người, vì thế những hiện tượng dị thường từ thiên nhiên đương nhiên sẽ được người hữu tâm để ý.
Thẩm Húc Thần cố ý tìm người quay lại những hiện tượng dị thường này, cắt nối biên tập thành một đoạn video mới up lên mạng. Khi video này xuất hiện, chính là một bằng chứng vô cùng có lợi chứng minh động đất sắp phát sinh. Mọi người không tin cỗ máy dự báo động đất, nhưng lại nửa tin nửa ngờ đối với đoạn video này. Vì thế lượt share video tăng chóng mặt.
Đến tình trạng này, cho dù vẫn có không ít người hoài nghi nhưng càng nhiều người lại không thể tiếp tục dựa vào tâm lý may mắn được nữa. Loại chuyện như động đất, có lực sát thương vô cùng lớn, vừa có dấu hiệu vừa phải để bụng, bằng không hậu quả không phải ai cũng có thể gánh nổi.
Sau khi xem video quay lại các hiện tượng dị thường, cơ quan quốc gia rốt cuộc có hành động.
Quân đội xuất phát.
Có một số mệnh lệnh cưỡng chế từ quốc gia, rất nhiều công việc di tản được triển khai dễ dàng hơn.
Không riêng gì S tỉnh, căn cứ vào báo cáo của Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa, những khu vực cũng bị ảnh hưởng bởi trận động đất cũng được lãnh đạo ở các địa phương đó hành động.
Nói thật, phương Tây vẫn có rất nhiều người công kích thể chế của Hoa quốc. Nhưng cái khác không nói, chỉ nói tai nạn trước mắt, thể chế này vẫn thực… cấp lực. Sau khi quân đội ra mặt, quần chúng rất nhanh được di dời tới nơi an toàn, ở tạm trong các lều trại lâm thời được dựng lên. Mà những lều trại đó, đồ ăn thức uống ở nơi đó, vật dụng ở đó… toàn bộ đều do tập đoàn đầu tư Thần Hoa và Tá Hữu quyên tặng.
Cho dù vẫn còn rất nhiều người không tin có động đất, cho dù trên mạng vẫn còn rất nhiều anh hùng bán phím không ngừng rủa xả hành động hao tài tốn của lại không có ý nghĩa này, cho dù cư dân địa phương cũng có nhiều người vẫn thường oán giận không ngớt vì việc này ảnh hưởng lớn tới cuộc sống sinh hoạt của bọn họ … nhưng dù thế nào, nhân khẩu ở khu vực trọng tâm xảy ra động đất đều đã được dời đi hết. Xung quanh khu vực sẽ xảy ra động đất còn được làm rào chắn phòng bị vững chãi.
Trình gia ở thủ đô cũng nhịn không được mà khẽ thở phảo một hơi. Đến lúc này, áp lực vẫn đè nén trên người bọn họ đã được giảm bớt rất nhiều. Mấy ngày qua, tuy rằng trông bọn họ như không làm gì cả nhưng Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa có thể toàn tâm toàn ý làm việc của mình không bị ai cản trở, đó đã là thành cố gắng rất lớn của Trình gia. Nói thật, trước đó vài ngày, vẫn luôn có người tới trước mặt Trình Tân Quốc nói nhăng nói cuội, còn cho rằng Trình Tân Quốc dung túng cháu trai hồ nháo, cẩn thận về sau không thể gánh hậu quả.
Hiện tại, đủ loại dấu hiệu cho thấy Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa căn bản không hồ nháo… người Trình gia đều có chút kích động. Bọn họ đương nhiên không hề mong đợi động đất sẽ phát sinh, thế nhưng thảm họa thiên tai là không thể tránh khỏi… Bọn họ bắt đầu suy xét chuyện này rất có thể mang lại lợi ích cho Trình gia. Bọn họ cũng không phải lợi dụng tai nạn mà phát tài nhưng chí ít Thẩm Húc Thần, Trình Dĩ Hoa và cả bản báo cáo chất cao như núi kia… ích lợi trong này, bọn họ là người Trình gia, có thể kết liên minh với thiên nhiên, sao có thể bỏ qua?
Cách hôm xảy ra động đất chỉ còn một ngày…
Thời gian tựa như trôi qua chậm hơn, lại dường như trôi qua rất nhanh.
Tới đêm khuya, Thẩm Húc Thần không tài nào ngủ được. Sau khi bàn giao lại mọi việc ở nơi xảy ra động đất cho quốc gia, cậu và Trình Dĩ Hoa đã mang cỗ máy dự báo rời đi. Phải biết rằng, sau khi động đất xảy ra, bọn họ có rất nhiều việc phải làm, bởi vậy, hôm qua bọn họ đã trở về tới thủ đô.
“Sao, không ngủ được à?” Trình Dĩ Hoa hỏi.
Thẩm Húc Thần gật đầu: “Luôn cảm thấy mình đã làm được một việc lớn… cho nên khó tránh khỏi sẽ cảm thấy kích động. Khi em còn chưa trọng sinh, vụ động đất này đã gây thương vong cho hàng trăm nghìn người, thật sự rất nghiêm trọng.”
Cho dù Trình Dĩ Hoa đã sớm biết Thẩm Húc Thần là trùng sinh, có Thẩm Húc Thần là chứng minh thực tế, hắn vẫn cảm thấy đây là một chuyện rất không hợp logic. Nhưng không hợp logic thì không hợp logic, nếu thật sự có thần tiên trên chín tầng mây thao túng mọi việc, Trình Dĩ Hoa thực sự rất cảm kích bọn họ đã mang Thẩm Húc Thần tới cho hắn.
Cho nên, Trình Dĩ Hoa tới gần, ôm lấy Thẩm Húc Thần, nói: “Điều này chứng tỏ, dưới sự cố gắng của mình, chúng ta đã cứu sống được vô số sinh mệnh đồng bào? Có thể thấy, ông trời chọn em trùng sinh là có đạo lý. Bằng không, mỗi ngày sẽ phải hoài niệm tiếc nuối nhiều người chết như vậy. Vì sao cố tình hết lần này tới lần khác cơ hội lại tới với em?”
Thẩm Húc Thần mỉm cười: “Đúng vậy, mỗi thời mỗi khắc đều có vô số người muốn uống thuốc hối hận, cố tình em có thể sống lại một lần, em thật sự là một người vô cùng may mắn.” Cậu đã sớm quên đi rất nhiều chuyện ở đời trước, những chuyện cậu từng gặp, những chuyện Cố Vọng Thư gặp, hoặc là những chuyện ông nội gặp ở quá khứ… vì sự viên mãn của đời này mà dần dần trở nên lãng quên. Cho nên thời khắc này, cậu mới có thể thản nhiên nói ra lời này.
“Mà em chính là người đã chia sẻ may mắn cho người khác. Cho dù bọn họ vĩnh viễn không biết được em đã vì bọn họ mà thay đổi số mệnh, chỉ có mình anh biết, em là anh hùng của anh.” Trình Dĩ Hoa nói.
Lời nói sến súa có mức độ xấu hổ quá cao, nhưng Thẩm Húc Thần đã quen với việc Trình Dĩ Hoa thường xuyên phun ra những câu đại loại như vậy. Cậu và Trình Dĩ Hoa trao nhau một nụ hôn sâu. Trình Dĩ Hoa vĩnh viễn không biết được rằng, chính hắn cũng là một trong số những người được Thẩm Húc Thần ảnh hưởng mà thay đổi số mệnh. Vận mệnh của Trình Dĩ Hoa theo tình cảm của hắn dành cho Thẩm Húc Thần mà đã thay đổi một vòng lớn, sau đó lao theo một hướng đi hoàn toàn khác hẳn. Nhưng đó không phải trọng điểm, trọng điểm ở chỗ, bọn họ đang sống ở hiện tại, nên càng phải quý trọng hiện tại.
Chiều ngày hôm sau, đúng thời khắc đã dự báo trước, động đất thật sự phát sinh.
Trận động đất này mạnh cấp ., Hoa quốc không một ai thương vong vượt qua nỗi khiếp sợ nhất trên đời.
Nhưng, mọi người vẫn không dám buông lỏng, bởi vì mọi người vẫn còn phải đối mặt với dư chấn cùng những hiểm họa có thể phát sinh sau động đất như lũ lụt, sạt lở… Có thể nói là họa sinh họa. Những người sinh sống trong nơi xảy ra động đất phải mất một thời gian rất dài không thể trở về nhà mình được. Bọn họ vẫn phải ở nơi cứu trợ, nhưng mặc kệ thế nào, đối mặt với vụ thiên tai này, bởi vì có dự báo trước và được phòng bị chu đáo, Hoa quốc đã có thể ứng phó rất tốt. Tập đoàn đầu tư Thần Hoa và Tá Hữ đã quyên tặng rất nhiều tài vật, an trí chỗ ở cho nạn dân hỗ trợ mọi người xây dựng lại cuộc sống sau thiên tai.
Bởi vì chỗ dựa của Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa vững chắc nên số tiền bọn họ quyên góp không thông qua bất kỳ tổ chức từ thiện nào, mà được đưa trực tiếp tới tay nạn dân. Thẩm Húc Thần cố ý thành lập một trang web, công khai toàn bộ chi phí quyên góp và hướng đi của nó tới cho nạn dân, bất cứ ai cũng có thể kiểm ta theo dõi. Trang web này do trí thông minh nhân tạo của Thẩm Húc Thần quản lý. Nó có năng lực tính toán kinh người, lại không biết tham ô, thật sự vô cùng thích hợp. Chính vì nó mà quỹ từ thiện của tập đoàn Thần Hoa và Tá Hữu dần hình thành.
Cỗ máy dự báo động đất đã chứng minh được giá trị của nó.
Vụ động đất này đã chấn động tất cả mọi người, hiện tại những chuyên gia cầm trong tay báo cáo khoa học chi tiết của Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa đã không còn kiêu ngạo như trước. Bọn họ nhìn bản báo cáo vượt xa lý luận thời đại này, không một ai dám có thái độ cường ngạnh nói trẻ con có suy nghĩ kỳ lạ nữa. Cho dù trong lòng bọn họ vẫn có hoài nghi, cho dù bọn họ vẫn bó tay chưa thể phán định đúng sai về những lí luận trong bản báo cáo, thế nhưng, cỗ máy đã chứng minh tính thực tiễn của nó.
Tất cả những người đã từng xem qua bản báo cáo này đều nhịn không được mà khẽ nuốt nước miếng. Nếu như, nếu như mọi người có thể chứng minh tất cả giả thuyết trong này đều đúng, vậy bản báo cáo kia đối với khoa học kỹ thuật hiện đại mà nói cũng không thua gì một trận động đất cấp . Những lý luận đó không chỉ thành công hóa giải những nghi ngờ về cỗ máy dự báo động đất mà chúng nó còn có giá trị phát triển khoa học kỹ thuật, chế tạo máy móc công nghiệp, hoặc dùng trong hàng không vũ trụ…
Có thể nói, các chuyên gia có thể nhìn thấy niềm hi vọng về sự phát triển khoa học kỹ thuật của đất nước qua bản báo cáo này!
Một số chuyên gia đầu ngành của sở nghiên cứu tụ lại một chỗ, ngẫm xem hai người viết ra được bản báo này, đều trẻ hơn rất nhiều so với bất cứ ai đang ngồi ở đây, nhưng chỉ hai đứa nhỏ như vậy mà đã có thể viết ra được bản báo cáo kinh động đến thế, thậm chí còn thông qua bản báo cáo chế tạo thành công cỗ máy dự báo động đất, cứu sống biết bao sinh mạng! thậm chí phòng nghiên cứu của bọn họ còn không đủ điều kiện nghiên cứu khoa học! (Au: điểm cuối cùng các vị đã lầm rồi, tầng hầm còn cao cấp hơn phòng nghiên cứu của các vị)
Kết quả hội nghị thảo luận này là, sở nghiên cứu sẽ cấp tài chính thành lập một đội chuyên nghiệp chuyên môn tập trung tiến hành nghiên cứu bản báo cáo này. Trình Dĩ Hoa đã bước một chân vào sở nghiên cứu không hề nghi ngờ sẽ là thành viên chủ chốt trong đội này, cộng thêm bản báo cáo vốn do hắn viết, nên mặc dù còn trẻ nhưng đã có khả năng giữ chức vụ lãnh đạo của đội. Nhưng còn Thẩm Húc Thần bên kia, thì tương đối khó xử…
Thứ nhất, cậu thiếu niên này tỏ ra hoàn toàn không có hứng thú đối với sở nghiên cứu, tiếp nữa cậu khó mà thông qua được việc thẩm tra nhân thân chính trị.
Từ Lục Kiến Tinh mà nói, Thẩm Húc Thần là người nhà liệt sĩ, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì, nhưng người nuôi nấng cậu từ bé tới lớn lại là ông Thẩm Bình Trung. Tổ tiên ông Thẩm từng tham gia Quốc dân đảng, gia đình lại từng bị hãm hại nghiêm trọng trong cách mạng Văn hóa, chuyện này tương đối khó nói. Hơn nữa, hiện tại ông Thẩm và bà Cố đã đoàn tụ, mà bà Cố lại có bối cảnh ở hải ngoại. Dù sao, nếu như đối mặt với việc thẩm tra chính trị bình thường, Thẩm Húc Thần sẽ không có vấn đề gì, nhưng nếu nghiêm khắc thẩm tra nhân thân chính trị, vậy thì… khó mà nói.
Trên thực tế, Thẩm Húc Thần lại hoàn toàn không muốn tiến vào sở nghiên cứu. Cậu không muốn phụng hiến chung thân đối với sự nghiệp nghiên cứu khoa học, cậu không có hứng thú đối với việc này. Nói cậu ích kỷ cũng được, nói cậu không có chí tiến thủ cũng chẳng sao, nhưng nếu đã trùng sinh lại một lần thì vẫn muốn thuận theo tâm ý tùy tâm sở dục một chút đi!
Chuyện này cuối cùng do Trình Dĩ Hoa giải quyết.
Biết Thẩm Húc Thần thật sự không muốn tiến vào sở nghiên cứu, khi đối mặt với những người trong sở, Trình Dĩ Hoa đã nói như sau: “Việc nghiên cứu cỗ máy dự báo động đất lần này, công lao lớn nhất thuộc về Thẩm Húc Thần, mà tôi chỉ làm một số công tác phụ trợ. Lúc đầu các người đều cảm thấy chúng tôi có suy nghĩ kỳ lạ, trên thực tế đích xác là suy nghĩ kỳ lạ. Mà những suy nghĩ kỳ lạ đó đều tới từ Thẩm Húc Thần. Mà em ấy vốn không tuân theo quy tắc, tư tưởng không bị trói buộc, cho nên thường có linh quang chợt lóe. Nếu như các người muốn tiếp tục sáng tạo kỳ tích, vậy thì làm ơn để em được tự do tuyệt đối đi.”
…Thẩm Húc Thần rơi lệ đầy mặt, kỳ thật tôi không có linh quang chợt lóe, kỳ thật tôi chỉ có một cái hệ thống thôi a. Bộ dạng nói dối của Trình Dĩ Hoa, cũng thực bình tĩnh nha!
Hết chương