Học Bá Tái Sinh

chương 135: hối hận

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chuyện mời làm việc có thể từ chối khéo, nhưng tiệc rượu tư nhân thì không phải cái nào cũng có thể từ chối được. Người đã sống ở trên đời, rất nhiều lúc không thể quá cao ngạo, bởi vì cho dù bạn có là thiên đại kỳ tài đi chăng nữa, cũng không thể đối kháng với toàn bộ thế giới. Cho nên, Thẩm Húc Thần chọn lựa tới tham gia vài bữa tiệc.

Từ sau khi ra trường, bề ngoài Thẩm Húc Thần chỉ có một thân phận đó là nhà sáng lập tập đoàn đầu tư Thần Hoa. Với thân phận này, nhiều nhất cũng chỉ khiến người ta khen một câu tuổi trẻ tài cao, cũng không nhiều người để vào mắt. Nhưng từ sau vụ dự báo động đất gây động tĩnh lớn như vậy khiến mọi người không thể không xem lại giá trị của Thẩm Húc Thần.

Cho dù là những người bình dân không hiểu các lí luận khoa học cao thâm cũng biết, chỉ cần có thêm mấy cơ hội chứng minh cỗ máy dự báo động đất hoạt động có hiệu quả, như vậy hai thanh niên trẻ tuổi Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa nhất định danh lợi song thu. Mà trong mắt những nhà nghiên cứu khoa học, nếu bản báo cáo của Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa đệ trình lên được chứng minh tính chân thật của nó… như vậy tên tuổi của Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa chắc chắn sẽ được ghi dấu ấn trong lịch sử.

Đương nhiên, cuộc sống không phải tiểu thuyết, Thẩm Húc Thần cũng không phải Long Ngạo Thiên, không phải ai cũng bị anh chinh phục. Số người hoài nghi anh vẫn có rất nhiều, không ít người còn cảm thấy hết thảy đều là âm mưu, có lẽ Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa chỉ thông qua dấu hiệu trước khi có động đất mà tính toán ra thôi?! Cái gì mà cỗ máy dự báo động đất, đều là nói dối! Những người này đều chờ Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa bị lật mặt!

Nhưng mà, cho dù trong lòng có hoài nghi, nhưng những người này cũng chỉ dám dùng clone phun vài câu ở trên mạng hoặc là ngầm oán giận mà thôi. Bởi vì hình tượng Thẩm Húc Thần đã đứng vô cùng vững chãi trong lòng đa số người dân cả nước. Mà những yến hội anh tham gia đều là cao cấp, nên không ai dám nói cái gì ngay trước mặt anh. Mọi người đều là bộ dạng anh vui tôi vui mọi người đều vui.

Sau vài lần tham gia yến hội, mọi người đều biết Thẩm Húc Thần có một quái tật. Kỳ thật cũng không tính là quái tật, chẳng qua không giống với đa số mọi người mà thôi, đó chính là, ở bất cứ trường hợp công khai nào, Thẩm Húc Thần đều không mang theo bạn gái đi cùng. Ngẫu nhiên, anh sẽ xuất hiện cùng một, hai trợ lý của mình, còn lại đa số anh đều chỉ xuất hiện một mình. Mà người bạn gái trong truyền thuyết kia của anh, chưa bao giờ lộ diện.

Có người không khỏi phỉ báng trong lòng, bạn gái Thẩm Húc Thần đui què sứt mẻ gì không mà chưa bao giờ xuất hiện trước mặt công chúng, đến nay không một ai biết bộ dạng cô ta ra sao. Mà cái cô bạn gái này là cái bình dấm chua lợi hại cỡ nào mà Thẩm Húc Thần mỗi khi đối mặt với con gai đều có bộ dạng nho nhã lễ độ nhưng lại kính nhi viễn chi. Mỗi lần xuất hiện ở các trường hợp công cộng, không dẫn theo bạn gái sợ bạn gái bị soi mói làm phiền, Thẩm Húc Thần thật tuyệt!

Hơn nữa, Thẩm Húc Thần cũng muốn mang Cố Vọng Thư đi cùng. Nhưng hiện tại Cố Vọng Thư cả ngày đều chôn mình trong các thiết bị y học, thật sự không có nhiều thời gian cùng Thẩm Húc Thần tham gia các yến tiệc nhàm chán.

Hôm nay, Thẩm Húc Thần lại mang theo bạn đi cùng tham dự hoạt động. Người bạn này cũng là người quen nhiều năm, chính là Thạch Thượng Phi có biệt danh “Ruồi”.

Mẹ Thạch Thượng Phi đi bước nữa nên cậu ta theo mẹ tới Sài gia, cậu ta lại bị luôn bị người thừa kế chính thống của Sài gia nhắm vào, bởi vậy mỗi ngày trôi qua không quá tốt lành. Cũng may cậu ta trời sinh tình tình phóng khoáng, không thèm để tâm vào mấy chuyện vụn vặt, tuy cũng từng oán giận vận mệnh bất công nhưng cuối cùng vẫn im lặng bỏ qua. Sau khi tốt nghiệp đại học, Thạch Thượng Phi liền đi theo Thẩm Húc Thần làm việc. Bây giờ lãnh đạo tối cao của tập đoàn đầu tư Thần Hoa là Thẩm Húc Thần, nhưng người phụ trách quản lý chính lại là Thạch Thượng Phi.

Bởi vì hoàn cảnh sinh hoạt, Thạch Thượng Phi có thể đứng thắng thắt lưng cũng có thể khom mình cúi người, trong thương trường, rất có bản lĩnh làm việc. Tập đoàn Thần Hoa có con mắt tinh anh của Thẩm Húc Thần cộng với Thạch Thượng Phi mạnh vì gạo bạo vì tiền nên phát triển vô cùng vũ bão.

Đi vào hội trường, sau khi chào hỏi gia chủ xong, Thẩm Húc Thần và Thạch Thượng Phi liền tách ra.

Thẩm Húc Thần không thích nơi có nhiều người, tùy tay lấy một ly rượu, mang tới khu nghỉ ngơi. Thẩm Húc Thần trong lòng cân nhắc, bây giờ trong tay anh nhân lực tài lực có đủ, hoàn toàn có thể đầu tư thêm một số hạng mục nữa. Các dự án Thẩm Húc Thần đầu tư hiện nay đa số là mảng điện ảnh, là một trạch nam chân chính, Thẩm Húc Thần hoàn toàn có quyền lên tiếng về phương diện này.

Cách đó không xa, có hai người nhìn theo Thẩm Húc Thần, trong đó một người nhịn không được lên tiếng: “Có người thật khiến người khác hâm mộ… luận xuất thân, nó hơn chúng ta ở chỗ nào mà giờ lại vẻ vang hơn chúng ta?”

Diêu Tuấn khẽ cười: “Cũng không thể nói vậy… có những người, có chỉ số thông minh, có may mắn, còn rất cố gắng, không thành công thì ai thành công đây?”

“Tao nghe nói, sau lưng Thẩm Húc Thần, chính là… tên quái nhân Trình gia, một mực bảo hộ nó.” Người đằng trước tiếp tục nói: “Đúng là quái nhân, sau lưng Thẩm Húc Thần đã có Trâu gia mà tên quái nhân Trình gia kia còn cố sán vào là cớ làm sao? Chỉ bằng việc nó là bạn học? Trâu gia mà thèm nó hiến ân cần à?!”

Diêu Tuấn hơi cúi đầu, che đi khác thường trong mắt, giả bộ nói đùa: “Mày ghen à, bộ mày không biết người ta vừa gặp đã thân sao? Muốn nói, ai giúp nhiều hơn còn chưa chắc đâu. Lần này, ngoài mặt là Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa danh lợi song thu nhưng kỳ thật…toàn bộ Trình gia không tận dụng vơ vét sao? Tuy rằng động đất phát sinh, nhưng đến cùng cứu giúp hỗ trợ hơn mười vạn người dân an toàn, công lao lớn thế nào chứ? Trình gia lúc trước có hành động đầu tiên…mọi người cũng không phải đồ ngu, ai chả nhìn chằm chằm vào miếng bánh đó! Nếu giờ là thời cổ đại, có khi Trình gia còn được lòng của mấy chục vạn dân ấy chứ?”

“Này cũng đúng… vậy mà Trâu gia lại không hành động theo kịp, lại làm như không biết gì cả.”

Diêu Tuấn tiếp tục cười nói: “Chính thế đó… cho nên hai thằng nhóc đó đều rất ghê gớm, có thể không đắc tội thì đừng đắc tội. Tốt nhất nên kết bạn hữu thì hơn.”

Nói xong, Diêu Tuấn không nói thêm gì nữa. Hắn thu ánh mắt trên người Thẩm Húc Thần lại, ném về phía Thạch Thượng Phi đang cùng mấy người trò chuyện vui vẻ. Thẩm Húc Thần không để ý tới chuyện quản lý, mọi người đều biết Thạch Thượng Phi có quyền ăn quyền nói ở Thần Hoa, cho nên những người cầm dự án của mình chạy tới trước mặt hắn không thiếu, mở miệng ngậm miệng đều gọi hắn một tiếng “Thạch tổng”. Phải biết rằng, mấy năm trước, Thạch Thượng Phi còn bị anh kế của hắn ép tới không thở nổi.

Nghĩ như vậy, Diêu Tuấn không khỏi hối hận.

Con người Diêu Tuấn rất có dã tâm, năng lực và kiến thức không tệ, đáng tiếc ở trong gia tộc, bởi vì phụ thân quá mức ôn hòa không có dã tâm gì, vì thế trong quá trình trưởng thành của mình, hắn một chút cũng không có quyền phát ngôn trong nhà. Bác trai hiện đang là gia chủ Diêu gia rất yêu thương đứa con gái Diêu Phương Phi của mình, Diêu Tuấn biết cơ hội của mình đã tới. Hắn luôn tỏ ra đối xử tốt với Diêu Phương Phi, thông qua Diêu Phương Phi lấy được không ít lợi lộc từ gia tộc.

Đáng tiếc, thành cũng Diêu Phương Phi, bại cũng Diêu Phương Phi.

Lúc trước, khi Diêu Phương Phi coi trọng Trình Dĩ Hoa, Diêu Tuấn cũng đã nhìn ra được, rõ ràng là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình. Thế nhưng, Diêu Tuấn lại cân nhắc được mất về sau, quyết định vẫn đứng về phía Diêu Phương Phi. Chung quy, Trình Dĩ Hoa tuy đáng giá để đầu tư nhưng hắn lại không có quan hệ thân thiết gì với Trình gia, ít ra, Diêu Tuấn đầu tư trên người Diêu Phương Phi đã có chút hiệu quả, hắn không xác định nếu mình đầu tư lên người Trình Dĩ Hoa sau này sẽ có kết quả gì… lúc ấy nghĩ sai liền hỏng bét, Diêu Tuấn tự nhiên càng lúc càng cách xa Trình Dĩ Hoa và Thẩm Húc Thần.

Bây giờ, nhìn mấy người Thẩm Húc Thần quang huy vẻ vang, Diêu Tuấn tất nhiên biết mình đã bỏ lỡ một kỳ ngộ rất lớn. Nhưng hiện tại vô luận có hối hận thế nào cũng vô dụng, cái vòng tròn kia đã khép kín, mà Diêu Tuấn hắn đã không thể bước vào trong được nữa rồi.

Thẩm Húc Thần nào biết phức tạp trong lòng dạ Diêu Tuấn, khi cậu đi tới khu nghỉ ngơi, nhìn thấy một người quen.

“Đoán không ra cậu không thích bầu không khí này, nhất định phải tìm một chỗ trốn…” Trình Tú Nghiên mỉm cười nói, cô ngồi trên ghế, hai tay đan vào nhau, nhẹ nhàng đặt trên bụng.

Nghe vậy, dường như Trình Tú Nghiên dang cố ý đợi cậu thì phải, Thẩm Húc Thần đặt ly rượu sang một bên nói: “Ngài tìm tôi có chuyện gì?”

“Đừng xưng hô như vậy, kỳ thật tôi cũng không lớn hơn các cậu bao nhiêu.” Trình Tú Nghiên nói: “Tôi vừa nghe được một tin tức, phỏng chừng A Hoa cũng biết, nhưng nó ở trong sở nghiên cứu không ra được, các cậu không thể liên lạc với nhau, tôi nghĩ có thể cậu vẫn chưa biết… các tin tức về cỗ máy dự báo động đất đều đã được xử lý, chung quy trong nước vẫn còn chưa nghiên cứu thấu triệt… loại khoa học kỹ thuật cao siêu này, dù thế nào cũng vẫn phải giữ bí mật phải không? Thế nhưng, các đảo quốc đều là những nước thường xuyên xảy ra động đất nhiều nhất, biết nước ta có được cỗ máy này, nhất định sẽ động tâm … Ngoại trừ đảo quốc, các quốc gia khác cũng bởi vì không rõ thật giả, trước mắt đều đang nằm im quan sát, cậu gần đây nên cẩn thận một chút, tôi lo có người ôm mục đích mà tiếp cận cậu.”

Trình Tú Nghiên không chỉ một tay nắm nửa ( trước mắt đã là nửa) giới giải trí Hoa quốc, mà cô ấy còn là đại tiểu thư Trình gia, đương nhiên tin tức linh thông hơn nhiều người khác. Đừng thấy hiện tại đang là thời kỳ hòa bình, thế nhưng ngành tình báo của các nước đều đang thi nhau dùng sức… đấu xem thủ đoạn của ai cao minh hơn mà thôi.

Trên thực tế, Thẩm Húc Thần đã biết chuyện này, giữa cậu và Trình Dĩ Hoa tự có cách liên lạc riêng. Nhưng, Thẩm Húc Thần vẫn mang lòng biết ơn nói: “Tôi sẽ chú ý, đa tạ cô đã nhắc.”

Trình Tú Nghiên cười nói: “Thật ra tôi cũng chỉ nhiều lời một câu thôi, các cậu đều là người cẩn thận. Đúng rồi, đợi A Hoa từ sở nghiên cứu đi ra, cậu giúp tôi chuyển lời cho nó…Bảo nó nhớ chuẩn bị hồng bao.”

Thẩm Húc Thần hiểu ra hỏi: “Dường như phải chúc mừng cô rồi.”

Trình Tú Nghiên gật đầu, tươi cười tăng thêm một ít hạnh phúc: “Còn chưa đầy tháng nữa, hơn nữa tôi cũng không phải nghệ sĩ, cho nên không công bố với công chúng, chỉ những người thân biết là đủ rồi. Cậu cũng phải chuẩn bị hồng bao, không được trốn đâu đấy!”

“Cô yên tâm, đợi tới khi em trai hoặc em gái được sinh ra, chúng tôi nhất định sẽ tặng một hồng bao đặc biệt lớn.” Thẩm Húc Thần nói. Trình Dĩ Hoa gọi Trình Tú Nghiên là cô, tự nhiên con trai con gái của Trình Tú Nghiên sẽ là em trai hoặc em gái của Trình Dĩ Hoa, Thẩm Húc Thần cũng theo đó mà gọi. Bằng không, hiện tại cậu hơn tuổi, khi con của Trình Tú Nghiên được sinh ra, cậu phải lên chức chú mới đúng.

Trình Tú Nghiên hiểu ra cười cười. Kỳ thật cô đã sớm hoài nghi mối quan hệ giữa Thẩm Húc Thần và Trình Dĩ Hoa, thế nhưng cô chẳng nói cái gì. Ngoại trừ chuyện hợp tác làm ăn không nói, đây là lần đầu tiên Thẩm Húc Thần và Trình Tú Nghiên ngồi nói chuyện riêng với nhau. Hai người đều không nói trắng ra ý mình, nhưng đều đã ngầm hiểu ý đối phương.

Như thế, hai người cũng coi như trò chuyện thật vui vẻ.

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio