Tại căn cứ y tế của tổ chức:
-Anh ta sao rồi?( Rane)
-Khá hơn rồi. Mà.. sao cô ko giết hắn luôn đi?( Ixs thắc mắc)
-Hắn có một công dụng khác...( Rane)
.
Hoàng nãy giờ gọi cả chục cuộc nhưng Duyên đều tắt máy -_-
Cô lấy số điện thoại lạ vừa rồi đưa cho cảnh sát nhờ điều tra.
Sáng hôm sau, cô giáo Ngoại Ngữ xin nghỉ, cả Duyên cũng ko thấy mặt mũi đâu, Hoàng và Quân tỏ ra rất lo lắng......
Đến tầm giữa tiết , Quân xin phép về trước có chút việc...
Đồn cảnh sát:
-Thế nào? Đã tìm ra chưa?( Duyên hỏi)
-Đã tra mã vùng nhưng.... ko xác định được, số ảo chăng?( Đăng)
-Ko thể nào. Hắn ta là ai cơ chứ?
-Chị ko nhận ra giọng hắn à?
-Nghe có vẻ rất quen nhưng....ko tài nào nhớ ra nổi....
-Thôi. Dẹp chuyện này sang một bên đi, chúng ta phải tìm ra anh Quang trước.
-Ừm.( Duyên trả lời một cách buồn bã)
.
Điện thoại của Rane kêu lên, là Boss gọi, nhưng cô ta lờ đi.
..
Ixs được Boss gọi vào căn cứ, nói là có việc gấp...
-Ngươi, bằng mọi giá phải đưa Rane về đây!( Boss)
-Sao ạ? Nhưng...( Ixs lưỡng lự)
-Ko có nhưng nhị gì hết, nếu cô ta kháng cự ngươi phải tự biết cách xử lí.
-Rõ. Thưa Boss!
.
Lúc này Duyên đang trên đường trở về nhà...
Đang đi trên đường bỗng Hoàng nhìn thấy Duyên ở phía cổng, cậu ta liền chạy tới:
-Ê. Sao hôm nay nghỉ học vậy? Bộ hôm qua có chuyện gì à?( Hoàng hớn hở như ko có chuyện gì)
-...
-Định bơ t luôn hả?
-Tôi mệt.( Duyên đáp lại một câu cụt lủn)
-Này, mới hôm qua còn...
Hoàng chưa kịp nói hết câu thì Duyên đã ngất lịm, ngã vào vòng tay của Hoàng. Chắc tại hôm qua lo lắng cho Quang khóc cả đêm đây mà....