Học Sinh Chuyển Trường

chương 12

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thằng ku Nghĩa từ từ tiến ra với dáng vẻ rất chi là like anh boss. Nó thì vẫn cứ ngồi yên quan sát tình hình. Khá yên tâm vì nhìn người thằng Nghĩa không đô con nhưng bắp thịt rắn chắc, không ăn được bọn kia thì cũng đủ sức chịu đòn đợi nó đến.

Nói sơ qua về thằng ku này phát, cao khoảng m, hơi gầy, da ngăm ngăm đen do nắng gió, khuôn mặt handsome, gọi nhẹ là hot boy, body ngon mỗi tội gầy, bụng chắc có múi chứ không phẳng như nó (sau này có lần được nhìn thấy, múi luôn).

Mà thôi, lan man vãi lều ra, come back!

Thằng ku không biết nói gì mà bọn kia quay lại nhìn, mặt hầm hầm, mồm hoạt động liên hồi rồi còn cười ha hả như điên. Ku Nghĩa ngoại giao kém vãi, làm thằng ku tóc đỏ mặt tối xầm, thiếu điều xịt khói đầu như trong phim. Ku tóc đỏ vung cú đấm ngang, thằng Nghĩa né được lên gối thẳng vào bụng thằng bé kia làm nó ôm bụng. Thằng kia thấy bạn bị đánh lao vào cùng lúc. Thằng Nghĩa xoay người tung cú vào sườn thằng tóc vàng.

WTF, độ. Teakwondo đây mà, chuẩn mẹ nó luôn rồi.

Mải suy nghĩ, nhìn lên thì thằng tóc vàng đang ôm ngực thở hắt từng cơn, chắc ăn đòn chân vô ngực. Thằng tóc đen còn lại hình như run run, cơ mà vẫn lao lên, vung tay vung chân lung tung.

Thằng Nghĩa vung tay làm đòn giả, thằng kia né được, ku Nghĩa nhanh chóng xoay người cho cú vào gáy, thằng kia gục luôn. Đm, chơi thâm vãi, đánh vào gáy nhỡ đâu nó hi sinh luôn thì sao.

Thằng Nghĩa quay người bỏ đi thì thằng tóc đỏ vớ đâu được cái cây vung lên đập vào lưng thằng bé. Thằng bé quay người lại đấm thẳng vào mặt thằng tóc đỏ, rồi vung cú quét ngang của Boxing làm thằng kia ngã xuống. Thằng Nghĩa tiến đến đấm đá mấy phát rồi quay đầu bỏ ra chỗ nó. Con bé kia cúi mặt lẽo đẽo theo sau.

– Dẫn em dâu ra mắt anh à!

Thằng ku không nói gì bẻ cổ, bẻ tay kêu răng rắc. Thôi, đéo đùa với thể loại này nữa, đánh trống lảng sang vấn đề khác.

– Thôi chúng mày ở đây tâm sự, anh về đây. Mà sđiện thoại anh đây, có gì cứ gọi.

Nó bỏ đi, thằng Nghĩa cũng đi luôn. Để con bé kia ở lại mồm vẫn ú a ú ớ, ngơ ngác chả hiểu gì.

“Tội cho cô gái ấy” xinh thì xinh thật, cơ mà gặp ngay thằng giống gay. Con bé bị bơ, mặt tức tối, chân dậm liên hồi xuống đất. Nó đâu biết ở một góc công viên có người con gái nhìn nó mỉm cười.

Ra khỏi công viên, nó lấy xe, xem đồng hồ đã h, vãi lều. Phóng xe ra về, đang đi thì có điện thoại của nhỏ Thảo.

– Alo, gọi chi rứa?

– Hả?

– À không có gì, sao gọi?

– Toàn đang ở đâu đấy? Chút sang nhà tớ ăn cơm nha. Bố mẹ tớ mời đấy.

– Suy nghĩ đã.

– Phải sang đấy! Không tớ giận.

– Ờ.

Đến chịu với nhỏ này, trẻ con dễ sợ. Vừa cúp máy lại nhận smới từ nhỏ, smới ghi địa chỉ kèm theo câu “h có mặt”. Đọc xong thấy giống ra lệnh vãi.

Tặc lười cất điện thoại đi, phóng về phòng tắm rửa, thay bộ quần áo lịch sự tí, chuẩn bị đi ăn chực ^^. Áo sơ mi kẻ caro, quần jeans đen, giày Vans Classic.

Bước xuống dưới nhà gặp Hân đang ngồi xem tivi, tiến đến chào câu. Nhỏ nhìn từ trên xuống dưới rồi hỏi.

– Đi đâu mà ăn mặc như thế?

– Sang nhà Thảo tí?

– Sao sang?

– Bố mẹ nhỏ mời.

– À ừ…

Nhỏ không nói nữa, quay mặt đi. Nó thoáng thấy ánh mắt nhỏ hơi buồn, sao lại buồn nhỉ? Hay tại nó tự tưởng tượng ra. Nó cũng đứng một tí rồi bước ra lấy xe.

Nó đi theo địa chỉ Thảo gửi, vừa đi nó vừa suy nghĩ mông lung. Sao bố mẹ Thảo lại mời nó ăn cơm, quen biết đéo gì đâu mà, muốn gặp nó à. Suy nghĩ hồi thì đến nhà nhỏ.

Một căn nhà tầng khá to, xung quanh khá nhiều cây cối. Trong sân có con Audi, con SH, con Vespa trắng chắc của Thảo, và con AB. Giàu vãi lều. Nó đứng tần ngần lúc rồi bấm chuông.

Phút sau nhỏ lạch bạch chạy ra. Nhỏ mặc chiếc quần jeans ngắn đến bẹn, áo pull hồng, đeo tạp dề, tay cầm đôi đũa. Tóc nhỏ búi cao lên, để lộ cái cổ trắng ngần. Người khác nhìn thấy chắc đơ vài giây, nó thì quen cmnr. Hôm nào chả thấy mấy nhỏ ăn mặc như thế. Miễn dịch luôn rồi.

Dắt xe theo nhỏ đi vào, vừa vào nhà thấy người đàn ông tầm tuổi đang ngồi sopha uống trà xem tivi, chắc bố nhỏ. Bên cạnh là thằng ku trông quen quen.

– Cháu chào chú. – Nó lễ phép cúi chào.

– Uh, chào cháu. – Bố Thảo cũng ngước nhìn nó rồi gật đầu chào lại.

– Ah, Anh Toàn mới tới chơi! – Thằng ku con bên cạnh tí tởn chạy đến ôm nó.

Nó hơi bất ngờ, đánh mắt sang bên bố Thảo mong có câu trả lời, chú chỉ cười lắc đầu.

– Cháu là gì với Thảo? – Bố Thảo uống ngụm trà rồi hỏi.

– Dạ, bạn ạ. – Nó trả lời ngay.

– Chỉ là bạn? – Chú hỏi lại đầy nghi hoặc.

– Vâng. – Nó trả lời chắc nịnh.

– Anh hai bế Bin đi. – Thằng ku con nhảy nhảy giơ hai tay lên đòi được bế.

Nó ngạc nhiên về cách gọi của Bin. Nó trầm tư suy nghĩ, à đúng rồi. Bin là thằng nhóc mà nó cứu hôm đầu tiên gặp Thảo. Thằng nhóc tầm – tuổi gì đó, khuôn mặt bụ bẫm, trắng trẻo, sâu mất cái răng, chắc do ăn nhiều kẹo.

Bế ku Bin lên, vãi nặng. Thằng bé cười tít mắt, mập quá nên híp hai mắt lại. Haizz. Hai tay ku Bin quàng qua cổ nó. Nó nghiêm mặt lại.

– Bin sao gọi anh như z. – Nó hỏi để giải đáp thắc mắc của nó và bố Thảo.

– Hi, Anh hai là người yêu chị hai, Bin gọi thế. – Cu Bin thản nhiên trả lời.

– Hả? – Cả nó với bố Thảo đều sửng sốt.

Nó bối rối, tại sao cu Bin kêu nó là người yêu Thảo. Chẳng nhẽ Thảo nói như vậy với thằng nhóc? Sao Thảo nói như thế? Chả có lẽ Thảo thích nó? Không thể như thế được. Nó suy nghĩ mông lung hồi, thôi, méo suy nghĩ. Đau đầu thêm. Đến đâu thì đến, mong rằng không phải như nó nghĩ.

Đang chìm trong suy nghĩ thì có chiếc SH tiến vào sân. Ngồi trên chiếc SH là một thanh niên cao to, mặc áo vest với quần âu đen, trông khá lịch sự. Thằng đó vào nhà cúi đầu chào bố Thảo.

– Con chào chú ạ.

– Long hả con, ngồi chơi đi! – Bố Thảo vui vẻ nói.

– Em chào anh. – Nó chào thằng Long.

– Uh chào em. Em là… – Thằng đó có vẻ khó chịu.

– Em là bạn của Thảo. – Nó vẫn lễ phép đáp.

Bố Thảo gọi nó và thằng Long ngồi xuống nói chuyện. Chú hỏi thăm sức khoẻ của bố mẹ thằng Long với nó. Rồi hỏi về tình hình học tập của cả , do Thảo học khác lớp nên chú cũng không hỏi nó nhiều. Thằng Long kia đang học lớp , cùng trường với nó, gia đình cũng khá giả, bên gia đình khá thân. Bố Thảo nói chuyện rất cởi mở, thân thiện và cực tế nhị, chưa động chạm gì đến gia đình nó cả. Nó cũng nói chuyện khá thoải mái.

– Bố với anh vào ăn cơm ạ. Toàn cũng dắt Bin vào ăn cơm thôi. – Tiếng Thảo nói vọng từ bếp vào.

– Chúng ta đi thôi. – Bố Thảo mở lời.

Người đi xuống bếp, gặp người phụ nữ tầm t, khá quý phái đang dọn đồ ăn, chắc đó là mẹ Thảo.

– Con/Cháu chào cô. – Cả đồng thanh.

Mẹ Thảo nhìn nó lúc, vẻ mặt khó chịu, mặc dù vẫn nở một nụ cười, nhưng nó thấy nụ cười này ngượng ngạo, giả tạo một cách đáng sợ.

– Long, con mới tới hả? – Mẹ Thảo không thèm chào nó.

– Mọi người ngồi vào bàn đi chứ. – Tiếng Thảo cất lên ở cửa bếp.

Thảo mới lên thay đồ xong. Hôm nay Thảo mặc chiếc váy màu xanh nước biển dài đến gần gối, tóc xoã ngang vai. Xinh, hôm nay Thảo cực xinh, khác với phong cách nhí nhảnh hàng ngày. Giờ đây Thảo là thiếu nữ xinh đẹp, duyên dáng. Thằng Long nhìn thấy thì mồm há hốc, thiếu điều chảy dãi ra.

Nó chỉ nhìn qua rồi cúi xuống đùa với cu Bin tiếp.

Bắt đầu bữa ăn, có nghe nói thịt kho do Thảo làm nên cả cùng phải ăn thử. Nó gắp miếng lên, cho vào miệng, khẽ nhăn mặt. Mặn, phải nói quá mặn, hic. Thằng Long thì vẫn luôn miệng khen ngon, haiz, giả tạo hay đây là khẩu vị của thằng Long thật ta? Bố Thảo có mời nó uống volka nhưng nó chối khéo, ông cũng chả ép. Nói sơ qua về bàn ăn nhé, ghế ở đầu bàn, bên đều có cái ghế. Ban đầu Thảo định ngồi cùng nó với Bin nhưng nó nhắc khéo nên Thảo đành sang ngồi với thằng Long.

Trong bữa ăn, bố mẹ Thảo chỉ hỏi thằng Long với Thảo mà không đả động gì đến nó. Nhưng nó lại không cảm thấy khó chịu ngược lại rất thoải mái. Nó ngồi ăn và gắp thức ăn cho cu Bin, thỉnh thoảng Thảo lại gắp cho nó.

Bữa ăn trôi qua trong sự bình yên, ăn xong thằng Long tí tởn theo Thảo đi rửa bát, mẹ Thảo gọt trái cây, nó với cu Bin cùng bố Thảo lên phòng khách trước. Một lúc sau cả cùng lên, mẹ Thảo hỏi nó.

– Toàn hả? Cháu là bạn Thảo à, nhà cháu ở đâu, bố mẹ cháu lzi, nhà có mấy ace?

Nó hơi khó chịu vì mấy câu hỏi của bà này, hỏi như hỏi cung không bằng. Nhưng nó vẫn phải tỏ ra vui vẻ trả lời.

– Vâng, cháu với Thảo là bạn. Nhà cháu dưới Bg lên đây học, cháu có người anh đang học năm học viện an ninh. Bố mẹ cháu thì buôn bán bình thường thôi.

Nó thấy mẹ Thảo có vẻ khinh nó khi nó nói xong.

– Cháu thấy đấy, Long với Thảo quấn quýt như thế, gia đình Long điều kiện cũng tốt, nên cô chú mong cháu ít tiếp xúc với Thảo thôi, cháu không xứng đâu.

– Mẹ này…

À hoá ra là vậy, mời nó đến để kêu nó tránh xa Thảo. Nói thẳng luôn câu cho nhanh. Nó im lặng không nói gì, ánh mắt Thảo như muốn xin lỗi nó vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio