Sau khi làm tiệc chia tay mấy thằng kia xong nó đi rút hồ sơ luôn. Hè này nó dẫn hai đứa kia đi biển chơi cho biết. Rồi dẫn hai đứa về quê chơi. Chắc mọi người cũng biết quê nó có gì rồi chứ? Đặc sản vải thiều chứ gì nữa, nhà nó có mảnh vườn bé trồng ít cây ăn quả. Mà hè thì lại có khá nhiều cây có quả, chung quy lại thì vẫn nổi trội nhất là vải thiều. Vải thiều LN thì phải hái ngay trên cây ăn mới ngon. Mấy loại mua được ở chợ sao bằng ngay tại vườn được. Thôi hơi lan man rồi.
Nghỉ hè xong nó dẫn hai đứa lên sớm để tiện tìm chỗ ở luôn cũng như tìm trường cấp nào gần quán với trường cấp để tiện đôi đường luôn. Lên trên đấy do chưa tìm được chỗ ở nên cả đi ra quán luôn. Trong quán có phòng quản lý tuy không đủ đồ đạc nhưng có cái giường với cái võng đủ anh em ngủ. Xem qua loa sổ sách xong kêu đứa ở quán chơi, nhờ chú Ba trông luôn. Nó dắt xe đi loanh quanh tìm chỗ ở. Nó tính tìm căn nhà cho thuê ở cho tiện chứ phòng trọ phải thuê tận phòng, hơi bất tiện. Tìm cả buổi không tìm được, nó chợt nghĩ ra đi nhờ ông Thành xem sao, ông này quen biết rộng nên dễ tìm hơn nó. Gọi cuộc liền mới chịu nghe máy, điên hết cả ng:
– Alo! Huynh khoẻ không?
– Lại nhờ vả gì? Nói nhanh lên! – Ông này như đi guốc trong bụng nó ý!
– À hỏi thăm thôi. Cũng có tí việc muốn nhờ huynh!
– Trình bày đê!
– Đệ đang trên Hà Nội rồi. Đang tìm chỗ ở mà khó quá. Phòng trọ thì bé quá không đủ người.
– Ờm để tao xem đã… À có đấy, nhà thằng Đức, nó chuẩn bị đi với bọn tao rồi. Nhà nó để không, dọn qua mà ở.
– Nhà anh Đức chả gần cái trường cấp với cấp nào cả!
– Gần trường hả? Xem nào… À! Nhà thằng Hưng gần trường cũ mày học với cái trường cấp đấy. Hơi xa quán tí thôi.
– Ok huynh. Xa quán cũng được.
– Ra quán đê. Tí tao kêu thằng Hưng qua!
– Ok huynh.
Hú hồn. May sao tìm được nhà. Dĩ nhiên có chỗ tốt hơn và không mất công tìm kiếm. Nhưng nó lại không dám quay lại. Chắc mọi người biết là chỗ nào rồi nhỉ? Nhà nhỏ Hân đấy, ở đấy còn mỗi Linh thì ít ra cũng còn phòng. Nhà nhỏ Hân chỉ cho người quen thuê nên nó nghĩ vẫn còn phòng, chỉ là không biết nên đối mặt với hai nhỏ ntn nên biện pháp an toàn là tìm nơi khác. Phóng xe về quán mà lòng như lửa đốt. Bước vào đã thấy anh Hưng với lão Thành ngồi chém chuối rồi. Anh Hưng là bạn lão Thành quen trên này, tính tình khá thoải mái, trước đây nó cũng có gặp qua vài lần rồi. Nói chung là chơi được. Ông Hưng này chơi chung với hai ông thần kia nên chắc lần này đi chung luôn. Nó vừa vào ông Thành đã vẫy nó lại.
– Em chào hai anh. – Nó lễ phép.
– Toàn hả? Ngồi đi!
– Vâng!
– Học dưới đấy tốt không? Lâu không gặp nhóc r!
– Dạ dưới đấy chán lắm. Nên em mới về lại Hà Nội này. Dưới SG nóng bỏ mama luôn.
– Uk. Anh nghe thằng Thành nói rồi. Anh chuẩn bị đi với hai thằng nó nên để nhà không ai ở. Mày dọn qua ở đi. Tầm năm tụi anh mới về.
– Được thế thì tốt quá!
– Nhưng… – Anh Hưng ngập ngừng!
– Sao thế anh?
– Ừm. Anh muốn nhờ mày việc.
– Việc gì anh?
– Ừm… Hơi khó nói tí… Nhưng anh muốn mày chăm sóc cho đứa em dùm anh. Nó cũng bằng tuổi m. Bố mẹ nó ly dị từ cuối năm ngoái rồi. Giờ nó sống mình anh không yên tâm.
– Chuyện này…
– Con bé từ khi bố mẹ ly dị nó trầm lắm. Trước anh phải để nó đi sống với mấy đứa bạn cho nó đỡ tủi thân. Giờ bạn nó không sống đấy nữa anh sợ lâu dần nó sinh trầm cảm.
Dừng lúc, anh Hưng đưa ly cafe lên nhấp ngụm rồi nói tiếp:
– Con bé rõ khổ. Nhà có điều kiện nhưng lại thiếu tình thương của bố mẹ. Haizzz. Mày giúp được anh thì cố nha. Không được anh cũng không trách đâu. Tại đợt này bố mẹ anh giục quá nên phải đi luôn. Chứ anh định ổn định lại tâm lý cho con bé rồi mới đi. Sợ nó nghĩ bậy rồi tự hại mình.
Nó ngồi suy nghĩ những lời anh Hưng nói. Cảm thấy con bé đấy cũng quá đỗi đáng thương. Dù sao cũng cần người con gái lâu lâu đi mua đồ dùng, quần áo cho bé Bông, chứ nó con trai mấy chuyện mua đồ cho con gái ngại bỏ mẹ ra. Coi như có qua có lại chứ nó cũng chả tốt lành gì. Nhưng cái nó lo nhất là sợ con nhỏ đó không ưa hai đứa em nó, nếu thế thì Say goodbye là vừa.
– Cũng được, nhưng…
– Mày yên tâm. Con bé xinh lắm, đẹp người đẹp nết. – Lão Thành cười nham hiểm.
Nó trừng mắt nhìn, lão Thành thấy thế im re luôn.
– Ý em không phải thế. Là hai đứa nhỏ kìa. Nếu em của anh không thích hai đứa hay làm j hai đứa em chịu thôi.
– Mày yên tâm. Con bé thích trẻ con lắm. – Anh Hưng thấy nó ra chiều đồng ý thì cười nói.
– Bộ anh không sợ em làm j em gái anh à?
– Mày thì dám làm gì nó. Cái loại nhát gái như m thì lzi được. Mà mày có lzi nó thì anh cho cưới luôn chứ sao. Haha.
– Bộ buồn cười lắm sao? – Mặt nó hầm hầm.
– Không.. Không. – Cả hai ông xua tay.
– Con bé chắc mai or ngày kia mới về nên mày cứ dọn qua đi. Mà m cẩn thận, con bé biết teakwondo đấy!
– Ùi dào! Mày cứ lo bò trắng răng. T với thằng Đức chả ai ăn được thằng này chứ em mày! Nó cũng teakwondo đấy. – Lão Thành chen vào.
– Ukm. Mà thôi dọn đồ qua nhà anh đi. Chìa này. Bọn anh về nhà thằng Đức chuẩn bị đồ ngày kia đi rồi.
Nó nhận chìa khóa trong tay anh Hưng rồi dắt hai đứa đi vào nhà mới. Căn nhà tầng màu vàng nhạt, cánh cửa màu trắng. Bước vào nhà nó nhìn xung quanh, căn nhà khá to.
Đằng trước nhà có mấy chậu cây cảnh với bồn hoa nhỏ. Loanh quanh treo gần chục chậu lan, loại gì thì nó bó tay, chỉ biết là màu hồng nhạt có chấm chấm màu trắng. Bước vào phòng khách thì OMG, một bộ sofa màu nâu đặt giữa phòng, chính giữa là cái bàn bằng gỗ lim có mặt kính dày. Cái bộ này nếu không nhầm thì hơn trăm triệu, trước ở cửa hàng mẹ nó nó từng thấy rồi. Phía trước là cái TV màn hình phẳng, điều hoà, tủ lạnh, … Nói chung là đẹp và tiện nghi. Phía trong bếp có bộ bàn ghế gỗ, mặt đá hoa để ngồi ăn, rồi tủ lạnh, đồ bếp, … Tưởng lão Hưng không biết nấu ăn mà lại làm cái bếp tiện ghê. Dắt hai đứa lên phòng mới để ý thấy trên lầu có phòng nắm sát nhau. Nó xem xét hai phòng gần như giống nhau hoàn toàn, phòng có màu trắng, đồ trong phòng y hệt nhau. Dắt hai đứa vào phòng sát cầu thang, bên trong phòng khá sạch sẽ. Phòng có cái giường, tủ quần áo, cái bàn và bộ máy tính bàn để ngay cạnh nó. Trong phòng có luôn nhà tắm với nhà với. Nó cũng chọn phòng giống phòng hai đứa kia, để chừa phòng màu trắng lại. Mỗi phòng đều có cửa sổ lắp kính, riêng phòng nó có tận cái. Ngó qua cửa sổ sau nhà nó thấy cái cây bàng tán lớn, tò mò nên chạy xuống xem. Đập vào mắt nó lỏ bộ bàn ghế đá đặt dưới gốc cây, và đủ thứ đồ tập võ, từ bao cát đến mộc nhân rồi găng tay, cục tạ. Ôi đúng là thiên đường!
Đồ đạc trong nhà khá đầy đủ, phải nói là quá đầy đủ và tiện nghi, ăn đứt nhà lão Đức luôn. Vì thế nó chả phải sắm thêm gì cả, chỉ đi chợ mua hoa quả, nước ngọt rồi rau thịt, và không thể thiếu bò khô, mực, cá chỉ nhắm với Sting. Không chỉ nó khoái món này mà hai đứa em nó cũng khoái, không phải là khoái hơn mới đúng. Ngoài ra còn có gara xe, trong gara có mỗi con ex của lão Thành với con Sirius cùi của nó là dùng được. Còn con bánh nó chịu, xe lão Hưng ngốn xăng bỏ mẹ, với lại nó không biết lái ^^! Rồi nó gọi điện kêu nhân viên mai nghỉ qua nhà nó ăn mừng nó về. Nhân viên quán thì không khác mấy, chỉ là thêm , đứa mới nên chưa biết nó. Nó cũng giới thiệu qua về nó cho mấy nhân viên mới. Hôm đó khá vui vì mọi nhân viên đều quý nó, nó cũng có ý muốn mọi người hợp tác lâu dài vì toàn mấy người quen việc rồi. Từ lúc có mọi người quán có doanh thu tăng hẳn.
Hôm thứ ở Hà Nội nó đi đến trường c cùng hai đứa em để làm thủ tục nhập học cho hai đứa. Nó chưa làm lần nào nên nói chung là hơi phức tạp tí. Rồi còn đo đồng phục nữa, nó cũng cố tình xin cho hai đứa vào cùng lớp cho tiện. Trường c cách trường nó độ – m gì đấy. Khá gần! Nó cũng đi lên trường để nộp học bạ. Nó có nhờ chú Cường xếp nó vào a vì nghe đâu lớp này ai làm việc nấy ít ai thèm quan tâm người khác nên nó thấy khá thú vị và hợp với tính nó! Xong xuôi đưa hai đứa đi mua sách vở với đồ dùng học tập cho cả anh em!