Sáng hôm đó nó vẫn như mọi hôm, h dậy, vệ sinh cá nhân, thể dục, tắm, thay đồ đi học. Dắt con Sirius ra thì đệch, hết xăng. Đen vãi đạn. Lại phải dắt đi đổ xăng. Đến cổng trường, dắt xe gửi quán nước ngay trường xong vào. Đi ngang qua cửa A gặp nhỏ Oanh nhìn nó cười đê tiện. Chi Dân, nó bước nhanh qua.
Vào lớp, đi về chỗ ngồi thấy bàn trên nhỏ Hân với Linh đi đâu mà vào lớp chưa thấy, không cả thấy cặp luôn. Mà nó nhớ sáng bọn này đi hết rồi mà? Tò mò khều tay nhỏ Thùy, nhỏ quay qua nó khó hiểu.
– Nó: nhỏ kia đâu?
– Thuỳ: Nãy vừa đến là chui vô phòng đoàn họp rồi. Này
Vừa nói Thuỳ vừa đưa tay cầm đầy đồ ăn đưa trước mặt nó. Nó không nói gì chỉ lắc đầu.
Từ lúc vô lớp này, nó chưa bắt chuyện được với thằng Vũ dù chỉ lần. Quanh thằng Vũ lúc nào cũng có mấy đứa con gái bu vào.
Trống vào, tiết tiết toán cô Trà – giáo viên chủ nhiệm, phút sau cô với nhỏ Hân, Linh cùng vào. Nhỏ về chỗ ngồi, cô Trà đi đi lại lại hồi rồi cất tiếng.
– Cô Trà: Các em có biết sắp đến ngày gì không?
Cô nói xong cả lớp nhao nhao lên:
– Ngày gì nhỉ?
– Kiểm tra à?
– Ngu. – Chứ ngày gì
Bla… Bla… Bla
Cô đập bàn một cái ý là giữ im lặng. Rồi cô tiếp tục.
– Cô Trà: Tuần sau là – , nhà trường tổ chức văn nghệ chào mừng, yêu cầu mỗi lớp tiết mục.
Nghỉ một lúc nhìn quanh lớp, cô nói tiếp.
– Cô Trà: Lớp ta sẽ thống nhất thêm tiết mục nữa.
Cả lớp lại nhao nhao lên, một nhỏ đứng dậy.
– Sao lại thế? Tiết mục mà cô?
Cô Trà cười cười rồi nói.
– Cô Trà: Lớp ta có tiết mục được bên đoàn chỉ định. Do bạn Toàn phụ trách.
Nó khá bất ngờ sau câu nói đó, nó hét lên mà không nhớ đang trong lớp.
– HẢ???
Cả lớp nhìn nó, lúc bình tĩnh nó lên tiếng.
– Nó: Cô ơi, cô biết ai đã chỉ định em không ạ.
– Cô Trà: Cô không chắc chắn lắm. Nghe nói là bạn liên đội trưởng đó. Em cố gắng tham gia để lớp không bị trừ điểm thi đua nhé.
Cả lớp nhìn nó thông cảm, ai cũng hiểu được lý do. Nhỏ kia nhìn nó ái ngại. Nó ngồi xuống không nói gì, tính từ chối mà cô nói vậy sao từ chối được. Gần tháng không thấy nhỏ Oanh làm gì nó, tưởng nhỏ quên ai dè. Thảo nào sáng nay nhỏ cười đê tiện vậy. Thù dai thật.
Lúc sau cô Trà lại lên tiếng:
– Cô Trà: Lớp cho ý kiến đi chứ?
Con nhỏ cạnh thằng Vũ đứng dậy
– Cô ơi, Vũ biết thổi sáo, cho Vũ đi đi cô.
– Ừ chuẩn đấy, ít người làm.
Cô Trà mỉm cười nói.
– Cô Trà: Vậy Vũ và Toàn giúp lớp nhé.
– Vũ: Vâng.
Nó không nói gì, lấy sách ra học. Tiết trôi qua cách nhàm chán. Ra về lại đụng mặt nhỏ Oanh, haiz, đúng là “ Oan gia ngõ hẹp”, nhỏ nhìn nó cười cười, nụ cười đắc thắng.
Về nhà, nó đang tính nấu ăn thì nhỏ Thảo sang.
– Thảo: Toàn tắm đi rồi sang phòng mình ăn trưa. Bọn mình đang nấu rồi.
Nói rồi bỏ đi luôn, thôi kệ, ăn chực hôm cũng được. Lấy quần áo đi tắm, tắm xong sang phòng nhỏ Thảo. Nói qua tí, Linh với Thuỳ ở phòng đối diện nó, Trang với Thảo ở phòng ngay cạnh. Hân ở phòng đối diện.
Vào phòng Thảo thì đệch, đứng hình s. Lại là style mát mẻ, quần vài chục cm, áo phông, ba lỗ. Riêng nhỏ Hân mặc cái áo rộng, dài làm nó hơi thắc mắc, không biết nhỏ có mặc quần không.
Nhỏ Trang nấu xong xin phép vào tắm, bọn nó ở ngoài dọn đồ ăn ra. Nghe tiếng nước chảy mà rạo rực hết cả người. Trang bước ra tay lau lau tóc làm nó tí xịt máu mũi. Ăn cơm mà nó phải đấu tranh tâm lý ghê quá. Ăn xong, nó xin phép về phòng trước, chứ ở đây lâu có khi nó làm bậy mất.
Tính đi thì nhỏ Hân lên tiếng.
– Hân: Từ từ đã, ngồi ở giường, bọn tôi ăn xong có việc muốn nói.
Nó đành ngồi lên giường, ngả lưng xuống giường nó ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng. Giờ mới để ý kỹ, căn phòng màu xanh, giường, rèm cũng xanh nốt. Có cái bàn trang điểm, phòng đầy gấu bông, to có, nhỏ có. Bàn học, tủ lạnh, điều hoà đầy đủ, y như cái phòng riêng, đúng toàn tiểu thư đi ở trọ.
Đang mải suy nghĩ thì nhỏ Thảo đập vào vai nó.
– Thảo: Đang suy nghĩ về tiết mục à?
Nó chỉ ậm ờ cho qua, mấy nhỏ đã dọn xong từ bao giờ rồi. Nhỏ Trang lại gần cất tiếng.
– Trang: Giờ chúng tôi muốn cậu thực hiện lời hứa. Giờ về thay đồ, đi ăn kem rồi chúng tôi dẫn cậu đến nơi.
Nó không nói gì, đi về phòng thay quần áo. Áo phông đen với quần jeans xanh, xong đi xuống mà mấy nhỏ đã đứng đấy từ bao giờ rồi.
Ra dắt xe, tưởng được đi mình thì nhỏ Linh nhảy lên xe luôn.
Mấy nhỏ kia thấy thế thì cười cười. Mấy nhỏ dẫn nó đi ăn kem, lại toàn kem dâu. Nó ăn có que vì mới ăn xong cơm. Mấy nhỏ kia hết que này đến que khác, ăn như heo mà không béo.
Xong tiết mục ăn kem, mấy nhỏ dẫn nó đến CLB Karate. Nó ngớ người, Trang lên tiếng.
– Trang: Thực hiện lời hứa đi.
– Nó: Là sao?
– Trang: Đăng ký và học với tụi tôi.
Nó khá bất ngờ, hôm tụi nó đi ăn kem gặp thằng kia xong nó có đùa mấy nhỏ. Nó kêu mấy nhỏ đi học võ để tự vệ, ai dè làm thiệt.
Mấy tiểu thư này không biết chịu được bao lâu đây? Nó ngập ngừng:
– Nó: Nhưng…
– Hân: Sao? Tính nuốt lời à?
– Nó: Hay học cái khác đi. Vịnh xuân này, boxing hay muay cũng hay này.
– Không! – Mấy nhỏ đồng thanh!
– Nó: À… Thì… Ừm. Thôi vào.
Nói thật thì nó ngại, rất ngại. Ai dè nhất đẳng như nó mà giờ lại học từ đầu! Giờ ở quê nó được lên lớp dạy rồi ý. Hic. Nhưng hứa rồi đành phải chiều mấy nhỏ thôi.
Đăng ký xong đi nộp học phí và lấy võ phục rồi xếp lớp. Lớp nó người, có nhỏ là nữ, cu tầm lớp hay gì đó, còn lại ngang or hơn tuổi nó.
– Chào các bạn, tôi là người được sư phụ giao trách nhiệm đứng lớp này.
Ng nó như cò dòng điện chạy qua, nó giật mình ngước lên, mắt nhìn nhau. Là nhỏ Oanh, nhỏ thấy nó thì mỉm cười, làm mấy thằng kia mê mẩn, còn với nó thì lại quá gian tà. Amen.
Ngày tháng ở đây không được bình yên với nó rồi! Hôm nay là ngày gì sao đen vậy? Ban đầu học nguồn gốc, cách chào, cách thắt đai, … Xong nhỏ cho khởi động.
– Oanh: Tất cả chạy vòng sân khởi động, riêng cậu Toàn vòng.
OMG! Hành đã đến – _ –! Nhưng nó càng làm nhỏ Oanh tức khi chạy vòng xong cùng lúc với bọn kia. Cũng phải thôi, ai học Teakwondo đều biết, môi trường học Teakwondo khắt khe hơn Karate nhiều.
– Tất cả hít đất cái, riêng cậu Toàn cái
Lần này nó còn xong trước tụi kia, mấy đứa con gái với cu con kia mãi mới xong. Nhỏ Oanh thì tức lộn ruột lên.
Mấy bài này của nhỏ làm bọn kia sợ chứ nó thì không! Nhỏ tăng lên hay lần nó mới sợ chứ thế này như thể dục sáng của nó, thậm chí không bằng.
Kết thúc buổi học, mấy nhỏ kia mặt nhăn như đít nhái. Nó vẫn bình thường như không, nhưng không biết những ngày tháng sau này học ở đây ra sao? Trên đường về mấy nhỏ than vãn mãi, nó chỉ ậm ừ. Về phòng tắm rửa phóng ra quán coi sổ sách tí xong lại về học bài, đi ngủ.