Hai mắt Minh Thư mở to nhìn gương mặt nó gần sát, hai tay nó ốp chặt lấy tai Minh Thư. Trên trán nó, một dòng máu đỏ tươi chảy xuống, thấm đỏ cả chiếc áo cô ta mặc. Trước mắt mờ đi, nó gục xuống, toàn thân mềm nhũn. Hai bàn tay rướm máu rời khỏi tai Minh Thư, trượt xuống. Minh Thư sợ hãi lay người nó:" Sophia, cô tỉnh dậy, cô sao rồi? Sophia!" Chợt thấy tay mình ướt ướt, nhìn đến trên vai nó cắm một mảnh thủy tinh lớn, máu không ngừng chảy ra, Minh Thư hét ầm lên. Mọi người vội chạy lại. Dania hét lên:" Sophia !" Trên người nó, nhìn sơ qua cũng thấy đầy vết thương, nặng nhất là ở đầu vai. Bọn hắn cũng chạy đến. Nicko hoảng hốt định chạy đến đỡ nó thì đã có người nhanh chân hơn. Hắn nâng đầu nó dậy, mặc áu dính đầy vào áo quần mình, không ngừng gọi nó:" Sophia, cô tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi! Cấp cứu, mau gọi cấp cứu, nhanh lên!" Hắn quát lên với đám người xung quanh. Một lát sau, xe cấp cứu đến, nó được đưa nhập viện trong tình trạng mất máu. Minh Thư run lẩy bẩy được đưa đi sơ cứu còn nó được đưa vào phòng cấp cứu. Dượng nó đứng một góc gọi điện cho bố mẹ nó ở nước ngoài, còn bọn Nastia và bọn hắn đứng chờ ngoài cửa phòng cấp cứu. Dania run rẩy nép vào lòng Nicko. Nastia bó gối ngồi dựa vào tường, Kin ngồi bên cạnh, cậu nắm chặt bàn tay lạnh giá của cô. Mia tựa đầu vào vai Ken nhìn chằm chằm cửa phòng cấp cứu. Hắn ngồi lặng trên ghế, đan hai tay vào nhau, mắt không chớp nhìn đèn báo trên cửa. Tiếng chân chạy rầm rập trên hành lang cũng không làm họ thức tỉnh khỏi sự lo lắng.