E hèm Hiren xin tiếp tục nội dung trước, Leon là người bạn đồng hành của Jellal trong đợt giải đáp bí ẩn ở Edolas này và hai người gặp một cô bé đang khóc. Sau màn giới thiệu về Leon thì tiếp tục vào chương mới nhé Aye sir.
Tên: Trần Hoàng Minh Anh.
Nick: Leon, Sky - tên này thì sau này đổi, Dark- đây là tên của Leon khi ở Việt Nam
Ngoại hình: Hay đội mũ lưỡi trai, mái tóc đen lẫn vài sợi trắng tự nhiên. Gương mặt có mắt đen sâu, mũi cao, môi hồng đỏ hơi mọng nước. Có chiều cao khá ổn m.
Là du học sinh Việt Nam của học viện Fairy.
Tính cách: Tinh quái, hơi nóng nảy với con trai, bên ngoài lạnh mà bên trong thì ấm áp với con gái. Thông minh, hiểu biết rộng, nấu ăn ngon, thông thạo vài thứ tiếng Anh, Nhật và tiếng Việt ( người Việt Nam mà).
Thân phận: Bí + ẩn
Yêu thích: Bóng rổ, chụp ảnh,… nói chung là không kể hết
Ren: Hic hic nãy giờ miên man mà quên mất viết truyện. Mà thôi giờ thì ai đang là dân Việt Nam thì like Leon nha.
___________________________________
- HUWWOOOA
Vâng tiếng khóc thật là kinh thiên động địa, vang xa tận bên Hàn Xẻng vẫn nghe rõ mồn một. Hiện giờ Leon đang nhìn trân trân vào cô bé đó còn Jellal thì chạy tới gần cô bé.
- Nè em, khóc to quá đó, em nín khóc dùm anh được không?
" Rầm rầm rầm…" và những nạn nhân xấu số vì nghe Jellal nói mà xỉu tập thể luôn ( Ken: có bao gồm cả Ken nữa.)
- Đây là chuyện đùa hay sao, đàng hoàng đi.- Leon nện cho Jellal một trận rồi quay sang cô bé.- Em là cô bé kì lạ, con gái khóc thì rất xấu nên nín đi. Công chúa là một cô gái rất kiên cường, em dễ thương giống như công chúa nhưng em mít ướt thì không là công chúa được đâu. Nín đi nhé.
Cả Jellal và cô bé nọ đều nhìn trân trân vào Leon, nhờ vậy mà cô bé đã hết khóc nhưng mà vụ việc vẫn chưa kết thúc. Cô bé này khá nhỏ có mái tóc hung đỏ hai bên cài hai chiếc nơ dễ thương. Đặc biệt đôi mắt cô bé có màu xanh biển trong vắt như pha lê có đính viên ngọc trai đen. Và tên cô bé ấy là Chelia. ( Ken: Hì hì mình cho Chelia vào đúng tuổi nha, vì khi từ Tengura trở về thì năm rồi, Chelia phải nhỏ hơn Wendy tuổi mới đúng.) Rồi thân phận của Chelia thì giải thích sau giờ vào truyện đã.
- Hở chị là ai, tôi xấu thì làm sao liên quan gì tới chị, mà chị đủ tư cách lên tiếng sao. Mà chị ăn mặc như con trai ấy, chừng nào chị đủ chuẩn con gái thì hãy khuyên bảo tôi nhá.- Chelia nhăn nhó, tính kiêu kì khác hẳn vẻ đáng yêu ban nãy.
- Em gọ…gọi ai là chị cơ? Ăn mặc như con trai?!!- Leon tỏ rõ vẻ kinh ngạc
À quên Ren chưa nói nên Ken nói luôn Leon tuy có làn da bánh mật nhưng mà đôi mắt không chỉ sâu mà lông mi dài như con gái ấy. Khuôn mặt có hơi trái xoan xíu
- Hôm nay đúng là ngày thảm của cậu Leon. Mà cô bé à cậu ta là…
- Cả chị nữa, hai người này đi cùng nhau nên giống nhau luôn rồi, chị còn xăm mặt nữa chứ con gái kiểu gì vậy.- Chelia cắt ngang lời Jellal. Còn Jellal thì sugar sugar ajinomoto ajinomoto là hotboy hai học viện nổi tiếng thế mà bị gọi là chị. Hôm nay là này thảm của Jellal rồi.
- " Cười người bữa sau người cười" nha Jellal, giờ trả em con gấu nè. Còn nữa lần sau gặp ai thì em xem người đó có phải con trai không nhé, cô bé bướng bỉnh.
Jellal trợn mắt nhìn Leon vừa trả con gấu cho Chelia vừa dùng ngón giữa ấn đầu cô bé ra sau nhưng hình như lực của cậu khá mạnh nên Chelia không giữ được thăng bằng.
'Bộp' Chelia nằm gọn trong vòng tay của Leon, một cơn gió thổi bay chiếc mũ của Leon mái tóc đen tuyền lẫn vài sợi bạc như ẩn như hiện bay trong gió. Hình ảnh Leon lúc này cứ như chàng bạch mã hoàng tử ấy, các cô gái trông thấy Leon đều đỏ mặt kể cả Chelia và đám… gay(-_-').
- Em nên trang bị đủ thông tin về người sẽ tham gia chứ, hay em muốn ai tới đây cũng phải như vầy.
Tiếng nói phá tan không khí lãng mạn ( Ren: Lãng mạn hay lãng xẹt không biết) của Leon làm tất cả bừng tỉnh lại
- Nói vậy là sao? Tôi không hiểu anh đang nói gì.- Chelia ngoảnh mặt đi chỗ khác
- Em chính là chìa khoá để giải bí ẩn của Red Angel, đúng chứ?- Leon cười toả nắng làm Chelia mặt đã đỏ càng thêm đỏ.
Mặt Chelia hiện giờ đã trở nên hoàn toàn ngạc nhiên nhưng nét bướng bỉnh không chị biến mất mà còn vẻ không cam chịu trước lời nói của Leon. Tuy vậy nếu Leon đúng thì cô bé Chelia cũng phải nói thật thôi. Nụ cười của Leon càng lúc càng sâu khiến Chelia mặt đỏ lên như sốt cao. Chelia lúc nào cũng ửng đỏ mặt mỗi khi nhìn thấy Leon cười.
- Ừ đó rồi sao, nhưng tại sao anh biết?- Chelia phồng hai má nhìn đáng yêu chịu không nổi.
- Red Angel, lúc đầu anh cũng không nghĩ tới nhưng phải cảm ơn lon coca của Jellal đó chứ. Màu đỏ ở Angels Street rất hiếm chỉ có ở vườn hoa này thôi. Thật ra thì anh cũng nghĩ là sai nhưng khi nhìn thấy em… à không phải là nghe thấy mới đúng thì anh nghĩ là chìa khoá chính là em.
- Vô lí thế thì ai cũng có thể làm, hơn nữa nếu anh sai thì sao?- Chelia nhăn mày tức giận
- Chả sao cả, anh nghi ngờ em vì tính cách của em khác với cô bé khóc nhè lúc nãy, hơn nữa mái tóc của em càng khiến anh thêm cho rằng anh đã đúng.- Ánh mắt như viên ngọc trai đen của Leon xuyên sâu vào đôi mắt như pha lê của Chelia
Khuôn mặt Chelia cúi gầm xuống, đôi mắt bị che mất bởi mái tóc đỏ nhưng đôi môi lại nhoẻn một nụ cười đắc thắng, khuôn mặt lại lộ ra vẻ thích thú, vui vẻ hơn lúc đầu. Chelia nắm chặt hai bàn tay dạng hai chân ra tỏ rõ vẻ quyết tâm, ánh mắt kiên quyết trước kẻ thù. Đôi môi nở nụ cười với Leon và Jellal.
- Anh là Jellal Fermandes?- Chelia hỏi Leon
- Không là cậu ta, có chuyện gì sao?- Leon hỏi lại Chelia.
- Hừ đáng tiếc là người tham gia sẽ phải tự vượt qua, nên hai người phải tự vượt qua các thử thách khác tôi chỉ có thể gợi ý / thôi.- Chelia nhe răng cười
- Ừ hiểu rồi cô bé vậy gợi ý của em là gì?
- Đừng gọi tôi là cô bé tên tôi là Chelia, nghe rõ đây, " Hãy xoá bỏ đôi cánh dơi đầy tội lỗi vào thời khắc chuyển giao của thế giới, cánh cửa tiếp theo sẽ mở ra trong tiềm thức của kẻ tìm kiếm thiên sứ."
- Cảm ơn em nha bọn anh đi đây. - Leon nhặt lại cái mũ rồi chuẩn bị rời đi thì quay lại.- À phải ha hẹn gặp lại nha cô bé bướng bỉnh.
- Anh nói cái gì cơ chàng hoàng tử của tôi.- Chelia thì thầm.
________________________________
- Cậu không phải dạng vừa đâu Leon, cậu vốn không biết cô bé Chelia đó là chỉ dẫn phải không?
- Ừ cậu cũng thế, cậu không vừa đâu cậu biết rõ mà không ra mặt, ra vẻ thiệt đó tên hotdog này.- Leon đấm nhẹ Jellal
- Thôi, về h gặp nhau ở cổng đó. Về thôi.- Leon
- À nè cho cậu.- Jellal đưa cho Leon một ngôi sao bằng sắt.
- Ờ cảm ơn.
P/s: Hơi nhàm, ăn tết xong là ý tưởng đi tong luôn daike mina.
là đường đường chính chính