Xin lỗi đã bắt các bạn phải hóng, mình sẽ cố gắng đăng nhanh và nhiều thật nhiều để xem cho đã nha!
~~~Sau đó Anna đã tỉnh lại rồi!~~~
Từ từ mở mí mắt nặng nề lên, cố gắng nhìn xung quanh. Cả đám thấy vậy đều reo la mừng rỡ:
_Như! - cả đám la to
_... Hửm... - Anna mệt mỏi lên tiếng
_Mày làm tao lo quá! - Sandy ôm chầm Anna
_Thật là may quá! - Yuki thở phào
_Ủa, sao em lại ở đây vậy? - Anna liếc ngang liếc dọc
_Hồi nãy mày bị ngã xuống biển, trật chân rồi ngất luôn. Phong là người đưa mày về đó! - Sunny che miệng cười
_Cảm ơn nha! - Anna nhìn Kin
_Có gì đâu! - Kin gãi đầu
Anna thử nhìn qua mọi người thì thấy cả đám đều nhìn mình và Kin với cặp mắt gian tà, trên miệng còn cười nữa chứ! Làm tưởng đang ở trong ngôi nhà ma không à! Sau đó thì tất cả ai về phòng người đó, trả lại sự yên tĩnh cho cô nghỉ ngơi dưỡng sức.
~~~Khoảng h tối~~~
Cả đám định đi ăn tối ở nhà hàng khách sạn nên giờ đang sửa soạn. Chỉ có Anna vẫn nằm trên giường, không cho đi đâu. Lúc Kin chuẩn bị ra để đi ăn thì cô nói:
_Cho đi với! - Anna định bước xuống giường thì Kin chạy lại để cô nằm lại trên giường
_Không được, bệnh chưa khỏi hẳn đâu! - Kin
_Nhưng ở một mình chán lắm! - Anna thở dài
_Để về mua đồ ăn cho ha! Còn giờ thì nằm đây đi! - Kin chỉ tay vào giường
_Biết rồi! - Anna xụ mặt
Trời ơi! Sao cô làm mặt gì cũng dễ thương hết trơn vậy cà! Kin thắc mắc trong lòng rồi cũng đi ra ngoài luôn. Vừa đi ra là Anna lại nhảy phóc xuống giường, lẩm bẩm trong miệng rồi đi đến cái bàn lấy earphone và điện thoại:
_Có bị gì đâu mà ai cũng làm quá! - Anna mặt hầm hầm
~~~Ở chỗ cả đám~~~
Thấy Kin đi ra, mọi người tiến lại rồi cùng đi chung xuống. Phía đằng sau có bóng của người, nam nữ, đầy sát khí. Nhưng chẳng hay biết, cứ nói và nói và nói liên hồi thôi! Rain thúc vai Kin cái nói:
_Ê! Bộ mày với Như ấy ấy hay sao mà lâu quá vậy? - Rain cười gian (Tg: Không khuyến khích đọc giả đen tối nha!)
_Ấy ấy là gì vậy? - Sandy ngơ ngác
_Ờ, tao có làm gì đâu chứ! - Kin lơ sang hướng khác, nếu nhìn thật kĩ sẽ thấy anh ấy đang đỏ mặt á!
_Nghĩ bậy nè! Ấy ấy là nói chuyện đó! Đúng không Long? - Gin chạy ra nháy mắt với Rain
_That's right! Nghĩ bậy là không tốt đâu nha! - Rain cười tươi
Cả đám cười ồ lên, cũng là lúc tới nhà hàng cho nên phải dừng cuộc chơi tại đây rồi!
~~~Quay trở lại với Anna~~~
Anna đang nằm trên giường lướt điện thoại, kiếm bộ Anime nào hay rồi xem cho đỡ buồn mà kiếm hoài không thấy. Tức quá đi mà! Đành phải bật nhạc nghe đỡ vậy chứ biết sao giờ! Vào cái playlist nào đó rồi ấn play. Những giai điệu nhẹ nhàng vang đều đều, cũng làm cô dịu đi phần nào. Đứng lên, đi ra ngoài phòng, mấy bữa kia lo đi chơi nhiều quá nên chưa có xem căn phòng ra sao. Sẵn có thời gian mình đi dạo cũng được vậy. Nhìn qua cánh cửa căn phòng ngủ kế bên, im re, chắc họ cũng đi ra ngoài rồi! Haiz, phải ở đây mình hả? Mà kệ nó đi, cũng có sao đâu! Cô nhún vai rồi đi vòng vòng căn phòng.
Tường được sơn trắng sọc vàng lấp lánh, có chỗ treo thêm vài bức tranh phong cảnh, hoặc là đèn. Trên trần thì có cái đèn chùm mini xen kẽ sắc trắng và vàng. Bàn ghế được làm bằng vải lông mềm mại màu trắng viền vàng. Phòng ngủ cũng giống vậy nên không cần phải nói nhiều. Đi loáng là hết phòng rồi, đành về phòng ngủ nằm nghe nhạc vậy.
Trong khi đi tới phòng ngủ thì cô vô tình lướt qua phòng của Nam và Yên. Tính đi tiếp nhưng có thứ làm Anna phải khựng lại chốc lát. Hình như ở dưới khe cửa phòng có cái gì đó lòi ra thì phải. Ngồi xuống nhặt vật đó lên, là cuốn nhật kí sao? A! Nhớ rồi! Đây là nhật kí của Yên mà! Mình nhớ là Yên rất thích viết nhật kí. Nếu mình đọc chút chắc không có gì đâu nhỉ? Anna liếc mắt xung quanh đảm bảo không có ai thì mới mở cuốn nhật kí đó ra, bắt đầu đọc
~~~Đây là nhật kí của Yên nhé!~~~
NGÀY...THÁNG...NĂM
Hôm nay mình đi đến khu mua sắm với cô bạn thân của mình, Như. Cả đi chơi vui lắm chứ chẳng như trước đó, tự nhiên lại bị cha bắt đi dự cái hội nghị gì đâu không à! Haiz! À khoan, do Như mải chạy đã sơ ý tông phải anh chàng nào đó. Chào hỏi vài câu thì biết được anh ấy tên là Phương Nam, cái tên thật là đẹp. Mà hình như cô bạn của mình cũng say anh Nam rồi hay sao á, nhìn mặt cứ hồng hồng cả lên. Nếu được vậy thì tốt rồi! Còn mình thì sao? Không lẽ phải FA hả trời!
NGÀY...THÁNG...NĂM
Nhật kí ơi! Tự nhiên mình thấy mình lạ lắm, khi mà nhắc đến Nam ấy, là tim nó cứ đập loạn xạ cả lên. Không lẽ mình thích Nam sao? Không được không được, còn Như thì sao? Mình không nên thích Nam nữa, mệt người lắm. Mà phải làm sao mới không thích nữa vậy? Mình không biết làm gì hết trơn!
NGÀY...THÁNG...NĂM
Vậy là Nam và Như đã là couple rồi đấy! Mà công nhận họ đẹp đôi thật. Mình cảm thấy hạnh phúc cho cậu ấy, nhưng sao tim mình lại đau kinh khủng vậy? Nói thật là mình đã khóc rất nhiều. Mong rằng họ sẽ mãi mãi bên nhau, mình đau cũng được. Không sao hết!
NGÀY...THÁNG...NĂM
Cuối cùng mình cũng đã giành được anh Nam về tay của mình rồi. Nhưng cũng tại nó mà thôi, ai biểu nó làm vậy thì chịu là đáng thôi. Chắc là buồn quá nên chuyển trường chứ gì. Ha ha ha! Đáng đời!
NGÀY...THÁNG...NĂM (hôm qua á!)
Hừ, sao mà làm đủ mọi cách mà nó vẫn không bị gì hết tức thật! Nào là đổ thuốc sổ vào bánh mì bơ tỏi mà nó thích ăn. Nhưng kết quả là anh Nam của mình lại bị là sao! Hôm nay mình đã nghĩ ra được cách mới rồi! Đó chính là rọc ván lướt sóng của nó. Nó thích chơi cái đó mà nhỉ? Để xem, tao phải trả thù mới hả dạ!
~~~Kết thúc nhật kí~~~
Đọc xong, bao nhiêu cảm xúc gì đó đều hiện hữu ra hết trên khuôn mặt của Anna. Cuối cùng thì tầm nhìn lại bị màn sương mỏng bao phủ, cô khóc, khóc thật to mặc mọi thứ. Những giọt nước mắt rơi đầy sàn, có giọt dính vào trang cuốn nhật kí. Khung cảnh chứa đựng sự đau lòng của cô gái yếu đuối. Sau khi khóc xong thì đỡ hơn chút. Tự nhiên nghe tiếng chân thì liền nhanh tay để cuốn nhật kí vào chỗ cũ rồi chạy sang cửa sổ đứng ngắm cảnh, suy nghĩ. "Két" tiếng cửa mở ra, cái bóng to lớn tiến vào trong, càng lúc càng gần Anna hơn. Tới khi cái bóng đó che khuất cô thì Anna giật mình quay lại. Thì...
Thì sao đây? Mấy bạn thử đoán xem! Hihi! Xem ra bỏ truyện hơi lâu nhỉ? Nhưng chịu thôi, vì mình bận nhiều việc lắm nên không có thời gian. Thông cảm cho mình nha! Với lại mình viết nhiêu đây là cũng hơi dài chút, theo mình là vậy. Nhưng thôi kệ đi. Hãy đón xem chap sau nhé!