Thím Song Ngư ( thanh niên đã bị từ chối lời tỏ tình lần thứ N, đc m.n xung quanh phán là nguyên bức tường đc tồn mãi mãi)
-.. Nhân....!- Mặc dù đang ở trạng thái chân vấp đá sắp ngã sml xuống đất, nhưng với mấy giây đó Song cũng đủ thấy Mã bay tới cậu
-....... sao lại....- Bảo kinh ngạc nhìn Mã bay tới
- CÚI XUỐNG!!!- Dưới ánh mắt ngơ ngác không hiểu chuyện của đứa bạn, Mã dùng phong thuật gia tăng tốc độ từ xa nhảy vọt tới không chần chừ ấn mạnh cái đầu đập mặt đất, âm thầm phát ra tín hiệu cho Ngư
-The Light Heaven!!! ( Thiên Quang)
Luồng sáng mang theo độ ấm nóng dần lan rộng ra bao trùm mọi cảnh vật xung quanh, độ sáng kia nóng như mặt trời có thể làm mù mắt người bình thường. Đến khi ánh sáng nhạt dần
Gầm!
Gàoooooo!!
Đôi minotaur vàng xanh kia ôm mắt chân khụy xuống làm chấn động mặt đất, ánh sáng thăm nhập vào mắt chúng vẫn chưa hết, cái miệng dài há ra đau đớn gào thét, khuôn mặt nổi đầy những đường gân đáng sợ
-..Giờ thì.......
Mã chống tay lên mặt đất dựng người đứng lên, cây cung thình lình xuất hiện bên tay trái, tay phải rút mũi tên ra khỏi ống, ánh mắt điền nhiên không có chút gợn sóng khiến ta phát lạnh, bạt cung vươn ra đem theo mũi tên nhắm thẳng của đôi minotaur không phòng bị
"Double Aim Aegle" ( Song Tiễn Hạ Điêu)
GÀOoooooooo!!!!!!
Mũi tên xuyên gió được yểm phong thuật làm mũi tên sắc bén thêm cắm sâu vào da chân minotaur hệ thủy, khiến nó đau thêm gấp bội chân vô thức vừa mền nhũn làm thân thể nặng nề chao đảo đổ xuống, minotaur hệ kim vẫn là có đề phòng, tay bắt lấy mũi tên bóp nát thành mảnh, tay ôm mặt buông ra lộ vẻ mặt giận giữ vốn thấy của con trâu điên
-....Không hay rồi!- Mã là người cảm nhận sát ý của nó nhiều nhất, làm cậu toát mồ hôi lạnh, ánh mắt càng đề phòng thêm
Xoạt-----
Ngay lúc đó Ngư triệu hồi vật cưng là con sói xám to lớn cưỡi lên lưng nó, ra lệnh chú sói đập cây nhảy chỗ minotaur hệ kim
-....... Chết đi!!!!
Mã ngước mắt nhìn vật thể to lớn lên cậu gấp lần, bên trên thấy rõ cô gái đang cưỡi vật thể kia lướt qua cậu từ trên cao nhảy xuống đưa móng sắc nhọn vồ lấy minotaur đường dài, rồi đưa chân vững vàng đáp xuống đất, nhe răng gầm gừ
GẦM!!!
Thân thể của con minotaur thứ cuối cùng cx ngã xuống..
-Hạ được rồi- Ngư nắm chặt bộ lông của chú sói, tay ôm ngực thở thì thào,
-Đến đúng lúc lắm ~- Mã hớn ha hớn hở chạy tới
- người họ đâu?- Ngư vô ý hỏi thăm không nhìn Mã cái
-Chạy mệt quá ngủ rồi- Mã chống đùi vừa thở vừa trả lời
-...Tớ giúp Tiểu Khương khiên người kia, cậu đi thu thập nguyên liệu- Mã chạy sang chỗ bọn minotaur, Ngư đưa nửa con mắt sang nhìn Mã, miệng nhấp nháy mấy lần thành chữ: Cảm ơn
-Ok- Mã cũng quay đầu nhìn thấy cô, cậu cười hài lòng, giơ ngón cái làm dấu hiệu cho Ngư. Làm cô thoáng giật mình thúi giục chú sói chạy nhanh hơn
Mã không hiểu Ngư đang làm gì nhưng cũng không để tâm cho lắm
Sau khi dọn dẹp xong bọn minotaur, Mã vs Ngư di chuyển nhóm Song đến khúc sông tạm dừng lúc nãy, chờ đến khi người dậy là đã qua ngày hôm nay
- - -
-Đây là đâu.... Nhớ rồi... Mìn.... Hả!???- cảnh vật xunh quanh k quá dỗi quen thuộc khiến Bảo như muốn hoa mắt, thấy Song ngủ ngon bên cạnh liền lay cậu:
-Song Tử, cậu có sao k!?-
-...Ồn quá! Im coi- Song nhăn mày nhăn mặt miệng cằn nhằn cô, vô thức hất tay Bảo ra rồi cuộn người như con tôm tiếp tục ngủ
-..Này....- Nhìn cái biểu cảm k màng thế sự của Song làm Bảo tức giận, dù cô bit cậu đang ngủ nhưng cái thái độ đó chẳng dễ chịu chút nào
-DẬY MAU!!- Bảo nổi sát khí hừng hực đột nhiên nắm vạch áo Song dùng chiêu liên hoàn tát, vừa đủ hit thì đã dừng lại
-....- Song cảm thấy mik sắp đi vào giấc ngủ ngàn thu, thế là vẫn k tỉnh mà bất tỉnh nhân sự
-Uổng công tớ đã lo.. cho cậu..... TẠI SAO K NẰM Ở ĐÓ LUÔN ĐI- Bảo ngậm ngùi khuyên Song dây, sắc mặt k giấu nỗi buồn xuất hiện hàng lệ dài trên má
Ngư lơ mơ nhìn Bảo với Song: -Cậu tỉnh rồi à, Bảo Bảo-
Bảo tát Song gây ra tiếng động lớn làm cho Ngư bất chợt tỉnh dậy, đáng ra cô đã ngủ tiếp rồi nhưng bắt gặp cảnh này bắt buộc phải chạy đến an ủi
-Tiểu cá...- Bảo muốn khóc thật to để buông đi nỗi buồn nhưng lại gặp phải bạn thân cô đành nhịn xuống, buông vạt áo Song ra làm cậu đập đầu vào đá, cô lấy tay áo lau nước mắt
-..Song Ngư... sao.. cậu lại........-
- Bảo bảo, giờ thì không sao rồi tất cả điều ổn cả.. không sao hết mà...- Rõ thấy con mắt con sưng đỏ của Bảo, Ngư không nói gì chỉ ngồi bên cạnh cô trấn an, cuối cùng cũng không nhịn được mà bắt đầu khóc nấc lên
-Bả.. bảo... àm gì.. cũng thắng.... Tiểu cá ại.... thua Bảo ả mất rồi... ha..h........-
Biết Bảo là người đôi khi rất yếu đuối nhưng vẫn rất kiên cường, Bảo cứ như thế làm cô xót xa, Nhưng... đổi lại là cô.... cô cũng đã nghĩ mình sẽ bỏ cuộc..
Luôn luôn như thế... cô luôn sợ hãi ánh mắt sắc lạnh ấy, viễn cảnh con mắt nhìn xuống cảm giác như trăm ngàn con mắt quan sát từng kẽ hở trên người cô...Những bàn tay vô hình hiện ra muốn kéo cô xuống.
Ngay khoảng khắc ấy khiến cô sợ hãi..
Mã đã thức, cậu cũng muốn ngủ thêm nữa nhưng lỡ thấy cô bạn đối xử tệ hại vs Song làm cậu có chút bất an, sợ Song tỉnh dậy do nghe thấy cảnh này rồi cỡ nào cũng nói mấy câu thậm tệ làm cô bạn kia tức giận rồi xử bẹp luôn, thế nên mới bật dậy lôi cái thân của Song nhích ra chỗ khác cho an toàn
-Chuyện gì vậy?- Thấy trên đầu là có gì đó rất nặng nề, không thể chịu nổi thế là cuối cùng bật dậy xoa cục u trên đầu đang sưng chù vù trên đầu, sau cùng là mở to mắt nhìn cô bạn đang khóc ầm lên, rồi nhìn thấy Mã kế bên nhàn rỗi, làm cậu đơ giây
-Miệng chảy dãi kìa-
-.. Hả?...À..- Song lơ ngơ nghe theo lời Mã chùi mép
''Đúng là chảy dãi thật''
Đến khi mới ý thức đc người kế bên cậu là Mã với người đằng trước đang khóc cùng Bảo là Ngư thì hét lên -Chờ chút!?-
-Phản ứng chậm quá đấy đồ ngốc- Mã đã rất cố gắng nhịn cười
-Sao thím kia tự nhiên lại khóc?- Trên đầy Song đầy dấu "???"