Thím Cự giải: Thanh niên có sắc đẹp trời ban, mặt đẹp eo thon nhìn k ra là đứa háu ăn, lượng ăn gấp đôi người bình thường =^=
-----
-Hừ, bắt thử ta đi, plè- Sư le lưỡi chạy trốn, hai người kia đuổi theo
-Éc... Bảo bảo.. sao lại bắt tớ chứ, tớ đã làm gì sai???- Sư mới chạy được đoạn thì bị Bảo bình bắt lấy, Sư sợ hãi nhìn người kia đang chạy tới
" Cốp cốp" Lại là tiếng bẻ ngón giòn tan, coi bộ người muốn tẩn Sư đã bắt đầu ngứa tay rồi, mồ hôi Sư chảy ròng rã
-Anh Em Đâu, Mau Đến Hội Đồng Nó- Bình lên tiếng trước
-Này thì cán cân gãy- Thiên bình tay nắm chặt cổ tay Sư, tay còn lại cù lét
-Do mi hét lớn làm bà chịch đường son, con tặc răng kia, mau chịu tội!!!- Bình chỉ đường son bị vẹo thành đường dài tới má trên mặt rồi ngồi lên người Sư tát liên hoàn vào mặt cô
-Đúng là thói xấu không biết chữa, sau này còn dám nói nữa không!?- Kim ôm chân Sư không cho cô thoát, véo mạnh vào bắp đùi cô
-Tớ biết sai rồi.... hahaha,..àm ơn đừ.. nữa, hahah- Sư vừa đau vừa cười như như con điên, không thể khống chế bản thân được cứ cười mãi
-Hình như nó muốn tiếp đó, làm nữa đi
-Cứu Mạng hahaha... Heo Mi, Chu... hahah Mi Nga
Giải, Ngư xa xa chỗ người, ngồi vỗ tay bộp bộp, xem tấm thân cao lớn đi hãm hiếp cô gái chân yếu tay mềm
phút sau~
- Ưm... Ư... Úm ù- Sư thảm thiết gào thét nhưng cô không thể nói chuyện được, lũ bạo hành kia vẫn chưa hả giận, hiện giờ cô đang bị trói còn vơi tư thế ôm cột, cô bực bội vì không có thêm cái tay để tháo cái dán miệng cô, hận không có trăm con mắt để liếc mấy đứa bạo hành con nhà lành ở đằng kia đang xì xào gì đó, mà có lẽ cô đã quên là mình có phép thuật gì rồi ( chị ấy có Kim thuật và Khí thuật nhá:))
-.. Giờ làm gì đây- Bảo làm ra bộ dáng thờ ơ, cô đã xuất ra hết tất cả chiêu thức để hành Sư rồi, giờ không biết làm gì
-Thấy cũng tội, hay tạm tha đi- Kim bày vẻ mặt đáng thương nhìn Sư mặc kệ ẻm đang trừng mắt nhìn cô
-Đâu dễ ~ tớ có ý này... - Thiên ngoắt tay kêu người lại gần, thân mật gác tay lên vai người, cái đầu chụm lại thì thầm to nhỏ
Biết rõ đứa kia kiểu nào cũng đang lên kế hoạch tính hãm Sư tiếp, cô liên tục trừng mắt nhìn mấy đứa kia
Thời gian chưa được nữa chén trà thì cả đã bàn luận xong, mỗi đứa phân tán ra đi vào mỗi gian phòng
- - - - - - - -
Kim đi ra từ phòng y tế lấy hộp sơ cứu, Thiên cầm cuộn vải trắng và cây bút lông, Bảo đem chiếc hộp quà to từ phòng mình ra nhìn như có vẻ rất nhẹ, không nặng
Ba đứa ngồi xổm xuống cách xa mét đối diện với Sư, Thiên lên tiếng gọi-Tiểu kim
-Uh- Kim mở hộp sơ cứu, lấy bông gòn được nhấm thuốc sát trùng nhẹ nhàng chấm lên chân Sư
-...- Hiện tại Sư kinh ngạc, muốn nói gì đó nhưng bị bịt miệng dù có nói cũng không ai hiểu nên im luôn, chỉ trợn mắt nhìn Kim, nói thầm trong bụng: đột nhiên có cảm giác xấu
Thiên căng cuộn vải trắng trên tay, đột nhiên Sư cảm thấy điều mình nghĩ thành sự thật, thầm rủa bản thân, chỉ hận cái mồn nói điều xui xẻo
phút sau~
Sư muốn chửi thề...mặt cô ì ra như mặt than, lũ kia rãnh rỗi lồi đâu ra cái kế hoạch biến người thành xác ướp, chúng nó chơi chưa chán, nhất là con Cán cân gãy kia còn lấy bút bông vẽ bậy lên người cô, ức hiếp người quá đáng rồi!, người ta cực khổ thế này, giống như là người tàn tật bị gia đình, không đúng.. Bị mấy tên bạo hành đối xử tàn nhẫn như vậy vẫn chưa được tha
-Thấy hơi có lỗi nhưng cứ trách số cậu xui đi Sư~- Bảo cất giọng ngọt ngào, tay móc được từ trong cái hộp to ra được cây cài tai chó, đuôi chó giả, với mớ vải ra tự mình trang trí cho Sư
-Phù- xong việc, Bảo phủi tay, trên môi nở ra nụ cười rất tươi bắt đầu làm việc tiếp, nâng lấy chân của Sư, kêu Kim nâng tay phải, Thiên nâng tay trái
-Ứ!! Ú ú- Sư giãy giụa, đứa kia cũng không mảy may quan tâm lắm, cả lũ chỉ nâng Sư như nâng heo lên chuẩn bị đi nướng... thực ra là quăng cô vào nhà bếp nhốt cô ở trỏng
-Xong- Bảo đóng cửa phòng bếp
-Tớ đối tốt như vậy mà còn không cảm ơn tiếng uổng công tớ băng bó đoàng hoàng cho cậu ấy - Kim chu môi
đứa kia nghe xong liền cảm thấy khó tin, vốn bảo băng bó sơ sơ rồi đánh ngất Sư bỏ vào phòng bếp cho cô nằm nghỉ
Thế mà Kim lại bănh Sư như xáp ướp chỉ chừa khuôn mặt ra thì chỗ nào cũng băng làm bọn này không có cách nào đánh ngất, cứ tưởng Kim còn giận, không ngờ lại có ý tốt, aizz, mấy việc này không thể giao cho Kim được, về sau nên chú ý
Đã liệt Kim vào danh sách đề phòng xong, Bảo chuẩn bị về phòng, theo sau là Kim cùng Thiên
-Hai đứa kia! Theo tớ làm gì?- Bảo quay lại làm đứa đằng sau giật bắn mình
-...không biết đường về phòng... - Kim cúi mặt chỉ chỉ ngón tay làm ra dáng vô tội
-uh..- Thiên làm theo
-Hèn gì- Bảo di di trán -Sao cậu lại không nói cho tớ biết chứ-
-...- hai đứa im luôn, không biết giải thích ra sao cho con não phẳng này, Bảo cũng không hề biết mình vừa hỏi ngu, vừa nhận được hai ánh mắt, ánh mắt cầu khiến và ánh mắt thương hại của đứa, Bảo cũng lười để ý nhiều
-Tớ chỉ đường cho, có đi không- Bảo đi tiếp, đứa kia nghe lời chạy tới Bảo