[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

chương 126: cái bẫy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sững sờ trước hành động bất ngờ của Thảo Vy, tâm trí tôi bị tê liệt, nhưng rồi câu nói thoáng qua suy nghĩ của tôi

"Hãy để lí trí điều khiển bản thân"

Nhờ vậy mà tôi chợt đẩy em ra, thoát khỏi cái cảnh sắp sửa + diễn ra này.

_Em làm gì vậy -tôi hỏi

_Anh giả vờ không biết à?

_Là sao? -tôi thắc mắc

_Em yêu anh... em cần anh... đừng xa em anh nhé.

Nhỏ nấc lên, sao đó lại ôm chầm lấy tôi, hôn tôi ngấu nghiến. Tôi như chết lặng trước em, dường như lí trí bị bản năng điều khiển ngược lại thì phải, tôi dần hòa theo sức nóng của em mang lại, lưỡi tôi lại tìm đến lưỡi của em, hòa quyện vào nhau. Tôi mất dần lí trí của bản thân, càng lúc tôi lại càng hành động theo bản năng.

Một dòng điện xẹt ngang tâm trí tôi, tôi dừng ngay lại cái hành động có phần thú của tôi lại. Là con người mà hành động theo bản năng thì khác gì loài cầm thú. Đẩy vội em ra, tôi thủ thỉ.

_Từ từ mà em, để anh kêu rượu đã, mình uống chút rượu nhé.

_Oke anh, nhanh nha anh, em không muốn mình lãng phí phút giây nào đâu!

Nhỏ nói, tôi có phần thắc mắc khi lúc này nhỏ nói chuyện khá là lưu loát, khác hẳn với lúc ban đầu khi tôi vừa đón nhỏ. Liệu đây trước mặt tôi có phải là cô gái đang say hay không nhỉ.

Trong lòng tôi thoáng chút bất an. Bật dậy tìm số quản lý kêu đem lên chai rượu vang, rồi tôi nhắm nghiền mắt lại suy nghĩ...

"Như thế này? Là sao vậy? Có thật là chỉ đơn giản là nhỏ yêu tôi không?"

Những câu hỏi đó như không có lời giải đáp hoàn hảo, mãi sau này đối với tôi khi đối diện em, em vẫn thừa nhận đó là thật, cũng không biết là sao nữa.

Câu nói của MNgọc bỗng dưng xuất hiện trong đầu tôi

"Hãy cẩn thận với nhỏ Vy, đằng sau vẻ ngoài yếu đuối là con người khác!"

Nhỏ MNgọc nói thế khi tôi nhận được cuộc gọi của Vy, tôi gấp gáp đi nên không kịp quay lại hỏi nhỏ vì sao lại nói câu đó. Giờ thì có vẻ tôi lại không cẩn thận khi sa vào lưới tình mà nhỏ đã giăng ra mất rồi.

Một nụ hôn kéo tôi ra khỏi những suy nghĩ

_Anh sao thế, không vui khi ở bên em à?

_Không phải, anh mệt chút thôi.

_Vậy à, đêm nay anh ở lại đây nhé, với em... -nhỏ ngập ngừng, mặt đỏ ửng lên.

Tôi gật đầu, dù vậy trong đầu tôi lại thoáng hiện lên suy nghĩ dè chừng. Và bây giờ tôi cần phải kiểm chứng lại.

Rượu được mang lên. Tôi rót ra hai ly rồi cùng em nâng ly. Được ngụm, tôi bỏ ly xuống, giả vờ lóng ngóng làm đổ ly rượu vào người em.

_Ấy chết anh xin lỗi.

_Không sao đâu anh, để em vào trong tắm đã -nhỏ nói, bỏ ly rượu xuống rồi bước vào phòng tắm

Thở phào nhẹ nhõm, khi cánh cửa phòng tắm đóng lại, tôi lấy dt ra, bật chế độ quay video lên. Bước ra cửa tắt đèn trong phòng, tôi đưa dt lên quét khắp phòng. Trò này dùng để kiểm tra xem trong phòng có camera giấu kín không ấy mà.

Đúng như dự đoán của tôi. Nhìn vào màn hình dt, tôi thấy chấm đỏ xuất hiện. Tôi tìm đến điểm đỏ đó, tôi tìm được cái camera mini được đặt kín đáo kế bên đèn ngủ. Thế là được cái rồi.

Tiếp tục tìm kiếm, tôi lại tìm thấy được thêm hai cái nữa, cái ở cửa ra vào, cái ở trước đầu giường.

Nhỏ này định làm gì tôi đây, cái camera mini kia đang hoạt động, định quay lén lại cảnh + à. Trình em còn non lắm, chưa đủ sức để gài anh đâu em à.

Lấy dt em lên, bật màn hình thì thấy dt đang đặc ở chế độ ghi âm @@ gài trọn bộ luôn cơ à.

Lúc này thì tôi vẫn chưa hiểu được mục đích của nhỏ nữa, đành mang về nhà tra hỏi vậy.

Trước hết phải đưa được nhỏ ra khỏi nơi này trước đã, nơi đây là địa phận nhà của nhỏ, nếu mà nhỏ có chuyện gì xảy ra thì chắc chắn tôi không thể bước ra khỏi nơi đây. Đành phải nhờ vả thằng A vậy.

Dt kêu thằng A mang chiếc BMW của nó chạy đến trước cửa nhà nghỉ chờ sẵn, chỉ việc đưa nhỏ ra là ok.

Lấy cây dao găm thường thủ sẳn bên người, tôi bước tới trước phòng tắm, nơi thiên thần đang ở trong đó. Đứng nép mình trước cửa phòng tắm, nhỏ Vy vừa bước ra, tôi đã kề dao lên cổ.

_Ơ anh làm gì vậy -nhỏ hoảng sợ

_Im lặng, mặc đồ lại nhanh -tôi lạnh lùng ra lệnh.

_Anh... đồ em ướt hết rồi? -nhỏ hốt hoảng

_Tôi không cần biết. Nhanh lên -tôi hét.

Nhỏ lắp bắp vội vàng mặc đồ lại trước mặt tôi, rồi tôi kêu nhỏ lấy túi xách bỏ dt và cái camera kia vào. Vừa nhìn thấy mấy món đồ đó mặc nhỏ tái mét hết cả rồi.

Thằng A nhá máy, tôi giả vờ ôm eo nhỏ, tay cầm dao luồn vào áo khoác của nhỏ, mũi dao chĩa vào bụng nhỏ. Thế là tôi và nhỏ dễ dàng qua mặt được đám nhân viên mà bước ra ngoài.

Ra tới xe, thằng A mở cửa, tay đưa tôi kim tiêm. Tôi cầm kim tiêm đâm vào người nhỏ từ phía sau, bơm thuốc mê vào người nhỏ, tay trái thì bịt miệng nhỏ cho nhỏ khỏi kêu la.

Sao vài giây chống cự, nhỏ bắt đầu đổ gục vào băng ghế sau. Thằng A chở nhỏ về nhà, còn tôi thì chạy xe máy theo phía sau.

Vác nhỏ lên phòng, định trói nhỏ lại nhưng thấy nhỏ cũnh tội nên thôi, thêm nữa nhà tôi nơi này khá vắng, không sợ nhỏ la hét. Tôi chỉ trói tay nhỏ lại thôi.

Bỏ nhỏ ở đó, tôi với thằng A đi ngủ, trước khi đi không quên mở camera ra kiểm soát tình hình của nhỏ.

Hôm sau khi nhỏ tỉnh lại thì sẽ hỏi chuyện nhỏ sau, cần phải làm sáng tỏ cái nguyên nhân mà nhỏ định gài tôi. Nhưng mà hôm sau nhỏ lại là món đồ để trao đổi, một sự thật hé mở...

Sáng dậy, tôi và thằng A mang đồ ăn sáng lên phòng cho nhỏ. Nhỏ MNgọc lúc sáng đã mang quần áo sang thay cho nhỏ Vy rồi mới đi làm. Nói chung là nhỏ vẫn còn nằm trong vòng nghi vấn nên tôi không muốn nhỏ phải chịu đau đớn.

Lên phòng, thấy nhỏ Vy đã tỉnh, mặt nhìn ra cửa sổ

_Tỉnh rồi à, lại đây ăn sáng đi.

Nhỏ nghe tôi nói, giật mình quay đầu lại. Nhỏ nhìn tôi rồi nhìn lại phần cơm tôi mang lên cho nhỏ.

_Ăn đi rồi tôi có số chuyện muốn hỏi cô.

Nói rồi tôi bước xuống nhà, không quên đóng cửa phòng lại.

lúc sau thì tôi lên lại phòng để hỏi chuyện nhỏ

_Giờ thì cô hãy cho tôi biết tại sao cô lại đặt camera trong phòng, và tại sao cô lại hành động như vậy?

_Để gài anh thôi -nhỏ hững hờ

_Lí do?

_Trả thù.

_Sao? Tôi và cô có thù gì à? -tôi ngạc nhiên.

Ngay lúc đó, chuông dt tôi lại reo lên

_Alo tôi nghe.

_Muốn MNgọc và HThy sống thì tốt nhất m nên đem Thảo Vy đến khu nhà kho ở PT trong p nữa. Nếu không thì đừng trách...

Tút... tút... tút

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio