Chap
Quen Long đã được năm, kể từ hồi học chung phổ thông nhưng Long xuống Sài Gòn như để tạo ra một con đường mới cho riêng mình như một đại ca trong giới xã hội đen. Tibu, một người với vẻ ngoài lạnh lùng, mạnh mẽ và có nét nào đó giống như một tài tử xi-nê . Cả hai đã từng vào sinh ra tử với nhau nhiều lần, cũng vì tính cách quậy phá, thẳng thắn và không ngán ai bao giờ. Tuy nhiên, họ không phải là hai thằng lưu manh,họ biết phân biệt sai trái rõ ràng, không bao giờ tự nhiên sinh sự với ai cả,biết bảo vệ những người bạn yếu đuối, luôn sống vì anh em, bạn bè và luôn kính trọng những người hơn tuổi.
Tibu sinh ra và lớn lên trong một gia đình bình thường. Là người cầm đầu trường học kể từ khi học trung học nhưng với vẻ ngoài cao ráo, điển trai và lạnh như băng cùng một hành tích học tập ấn tượng đã khiến tibu luôn trở thành tâm điểm bàn tán của các nữ sinh trong trường. Tốt nghiệp phổ thông, vời hai tờ giấy báo trúng tuyển đại học, tibu chọn con đường ở lại thành phố hoa, nơi mình sinh ra và lớn lên để học, một phần là được bên cạnh gia đình. Nhưng cũng từ đây, tibu không ngờ rằng sẽ có những biến cố vô cùng to lớn xảy ra với cuộc đời mình bởi sự xuất hiện của một cô gái.
Ngày đầu tiên bước vào ngưỡng cửa đại học, vẫn dáng đi lạnh lùng đó, hiên ngang và tự tin, miệng ngậm điếu thuốc và thở dài, tibu chợt nghĩ tới những người anh em ở lớp học phổ thông, mỗi đứa một nơi rồi không biết cuộc đời sẽ ra sao. Lang thang hơn một tiếng đồng hồ mới tìm ra được lớp học, tibu thầm rủa bản thân mình tại sao lại chọn cái trường rộng lớn này để học. Bước chân vào lớp, hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào tibu. “ Em là học sinh lớp nào?” tiếng cô giáo hỏi tibu với giọng điệu có vẻ khó chịu. “ Dạ em là sinh viên của lớp này, mà vì trường rộng quá nên giờ em mới kiếm ra được lớp học, mong cô bỏ qua cho em” Vẫn như hồi học trung học, chỗ ngồi ưa thích của tibu là bàn cuối, nơi có cửa sổ, nới tibu có thể nhìn ngắm bên ngoài và thả hồn trong những tiết học chán ngắt… Giọng hát đâu đó cất lên, phảng phất trong đầu tibu, một giọng hát nhẹ nhàng và trong veo như tiếng hát của một thiên thần..Giật mình tỉnh giật, tibu đã ngủ gục từ lúc nào không biết, có lẽ buổi gặp mặt đầu tiên của lớp học quá nhàm chán. Trước mặt tibu là một cô bé với dáng người nhỏ nhắn, một mái tóc thẳng dài và đen mượt với đôi mắt to tròn trong sáng như hai giọt nước. “Mình tên là sunny, rất vui được làm quen với các bạn và trở thành một thành viên của lớp”một giọng nói ngọt ngào và nhẹ nhàng cất lên. Thì ra đây chính là lớp phó văn nghệ của lớp, đối với tibu việc kiếm một cô gái xinh đẹp không phải là việc khó, chỉ có điều không ai trong mắt tibu là một người đặc biệt và đủ làm cho tibu rung động. Tibu tự hỏi, cô bé này là ai?...dường như có một sự gắn kết nào đó vô cùng đặc biệt đối với tibu kể từ giây phút nhìn thấy cô bé này mà tibu cũng không thể giải thích được. Buổi gặp mặt đầu tiên kết thúc, và dường như trong suy nghĩ của tibu luôn quanh đi quẩn lại một cẩu hỏi: sunny, bạn là ai?!!