Hồi Ức Của Một Linh Hồn

chương 47

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chap : Môi trường mới! công việc mới …..

_Xin giới thiệu với em đây là anh Tuấn, giám đốc của công ty này. – Anh Minh mở đầu câu chuyện bằng lời giới thiệu.

_Chào anh!- Tibu lễ phép.

_Chào em, Tibu! – Anh Tuấn cởi mở và tiếp tục nói.

_ Anh nghe Minh nói em đã từng giúp ảnh trong một chương trình ở Đà Lạt phải không? Ảnh nói em rất có khả năng trong lĩnh vục này. Chào mừng em đến công ty.

_ Dạ, nhờ anh giúp đỡ nhiều ạ. – Tibu trả lời.

_ Oke, vậy bắt đầu từ tối nay em lên công ty luôn nha. Có nhiều điều để em học hỏi trước khi bước vào nghề.

Công ty AD nằm trong một con đường nhỏ ở quận BT, cao tầng và khá là rộng rãi. Thầy Tuấn là một cong người còn khá trẻ, chỉ ngoài , dáng người nhỏ bé và có giọng cười khá là hài hước. Tốt nghiệp đại học luật nhưng lại bỏ nghề và mở công ty AD.

Nói một chút về công ty này, công ty Ad chuyên về lĩnh vực sân khấu, điện ảnh. Cung cấp và đào tạo người mẫu và ca sỹ trẻ. Cũng khá là nhiều người thành danh từ lò đào tạo này, hoa hậu có, siêu mẫu có và cả ca sỹ nổi tiếng cũng có.

Tất cả đều gọi giám đốc là thầy Tuấn vì thầy là người thường xuyên đứng ra dạy và truyền đạt kinh nghiệm trực tiếp cho lớp người mẫu và diễn viên.

Lớp học khá đông, khoảng người học vào giờ tối. Căn phòng rộng chừng m, chỉ có hai thứ duy nhất trong căn phòng. Một là tấm gương lớn ngay lối đi catwalk và một cái máy để phát nhạc.

Tất cả tưởng chừng rất đơn giản khi trở thành một người mẫu, nhưng không phải như thế. Nó là cả một quá trình không ngừng cố gắng và tập luyện, đặt biệt là đối với con gái.

Quy tắc đầu tiên dành cho con gái là phải luôn mang giày cao trên phân. Nhìn những đôi chân thon dài trắng trẻo đó sưng tấy vì đau, té lên té xuống mà Tibu thấy xót xa.

Tibu thì may mắn hơn vì được trời ban cho hai cái chân thẳng, không bị cong nên dáng đi khá tốt, mọi thứ đối với Tibu rất thuận lợi. Lớp học thật sự rất vui vẻ, nhất là vì cái tính cách pha trò của thầy Tuấn. Màn diễn Bikini luôn mang lại nhiiều cảm xúc và tốn năng lượng nhất của cả buổi học, Tất nhiên đó là Bikini hai mảnh.

_ Hey, Thúy! Sao mông của mày đen thui vậy. Về tắm rữa và vệ sinh sạch sẽ đi nhá. Người đất không à, về nhà kì bớt đi nha. – Tiếng Thầy Tuấn vang lên cùng tiếng cười đê tiện.

Cả lớp cười ồ lên. Thế đầy, chẳng phải đang hạ thấp long tự trọng của một người nào đó. Cũng chẳng phải đang sỉ nhục một ai đó. Chỉ là thầy luôn có nhiều cách để lớp học luôn vui vẻ và đầy ắp tiếng cười.

Thật ra đa số các thành viên trong lớp không đến từ SG, mà là từ các tỉnh khác. Có lẽ trong họ luôn ấp ủ cái hy vọng thoát xác và đổi đời. Trở thành người nổi tiếng đồng nghĩa với việc sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Những cái suy nghĩ đó rất đơn giản và ngây thơ, một khi đã trở thành người mẫu, diễn viên, tham gia vài giới Showbiz cuộc sống sẽ tự động trải thảm hồng…. Nhưng có thật như thế không!

Cái điều kỳ lạ và thường thấy nhất ở lính mới đó là thời gian đầu mới bước vào công ty, nhếch nhác và quê mùa… Tibu không xem thường một ai cả, nhưng đó là lời nhận định chung của thầy Tuấn. Cái gu ăn mặc thì không cần bàn cãi, trào nước mắt…

Áo sơ mi, quần tây và giày thượng đình? Đó là một phong cách mới chăng…

Hay là sự đột phá trong ngành công nghiệp thời trang: Quần lửng, áo sơ mi đóng thùng và giày cao gót? À quên, một đống dây dưa rễ má trên cổ nữa.

Đó là màn khởi đầu cũa những lính mới, bao nhiêu hình ảnh dở khóc dở cười nhiều đến đâu thì đến lượt những cô nàng học đã khá lâu và đi diễn nhiều chương trình, không còn hình ảnh hài hước nữa và thay đổi vào đó là những cái miệng há hốc, trào máu mũi.

Những đôi chân tự tin sải dài từng bước một, từng đường cong thoắt ẩn thoắt hiện. Vòng uyển chuyển và linh động như thôi mien những con mắt đang hao háo nhìn theo. Cái cách họ diễn xuất khuông mặt khiến người xem bị cuốn hút hoàn toàn, đôi mắt lạnh lung như một mũi tên độc xuyên ngang tim, chỉ có thể rỉ máu mãi mà không bao giờ cầm được, đôi môi gợi cảm đầy quyến rũ như đang mời mọc… như đang kêu gọi và sẵn sang nuốt chửng trái tim mọi chàng trai…

Có một điều khá buồn cười mà Tibu có thể nhận thấy qua đôi mắt tinh tường của mình đó là. Đa số các thành viên đều đến từ thế giới thứ . Tibu tự hỏi, sao lại như thế nhỉ? Hay là vì những người trong giới này mới tham gia hoạt động nghệ thuật. Tibu bật cười, thằng nhóc giữ xe của công ty cũng là gay…

Lớp học kêt thúc luôn là lúc mệt mỏi nhất, nào thì hít đất, nào thì tập cơ bụng, tập yoga, uốn dẻo… Học xong mà muốn tắt nắng! Từ chối mọi lời mời, nào là đi ăn, đi chơi, café hai đi bar. Tibu lấy xe rồi dạo phố một vòng, phóng thẳng lên quận , gởi xe rồi đi bộ cho thoải mái đầu óc, kiếm một ít oxy trong lành vào buổi tối, coi như một phần thưởng cho mình sau một ngày mệt mỏi.

………………………………………………..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio