Hôm nay là sáng thứ đầu tuần, nó và nhỏ trong bộ đồng phục: áo dài tay, váy trên đầu gối màu đen, đeo caravat đen và áo khoác vest đen. Nhỏ vỗ vai nó nói: " Đi xe hơi hay moto nè? " _ Nó không quan tâm, đáp: " Bộ! ". Nhỏ man mát buồn: " Ừ, tao đi trước! " nhỏ đến trường trước, nhận lớp trước, học tiết đầu trước. Lang thang thả bộ từ từ, đúng tiết nó có mặt trước phòng Hiệu trưởng. " Cốc cốc " _ Nó gõ cửa vì đang là học sinh nếu không thì cái cửa này được " ôm đất " rồi. Ông Hiệu trưởng nói: " Vào đi ". Nó bước bước vào, ông Hiệu trưởng lắp bắp: " Tiểu... tiểu... " chưa nói hết câu, nó nhíu mày: " Giữ kín thân phận " _ Nó tiếp lời: " Lớp nào? ". Ông Hiệu trưởng già rớt mồ hôi: " Dạ... để tôi đưa tiểu... à, cô đi! ". Nó im lặng, rồi đi theo Hiệu trưởng đến lớp A, Hiệu trưởng bước vào lớp, cả lớp bỗng im bặt không nói chuyện ồn ào nữa. Hiệu trưởng nghiêm giọng: " Lớp ta có học sinh từ Pháp chuyển về, các em giúp đỡ bạn ấy nhé, vào đi em! "_ Nó tháo headphone xuống, giọng lạnh tanh: " Tôi là Hàn Lục Vy, du học sinh Pháp, không cần giúp đỡ tôi! Cảm ơn nhiều! " _ Nó liếc sang thấy nhỏ đang cười nói vui vẻ còn ngồi cạnh anh đẹp trai thì tỏa ra hàn khí lạnh như băng (Imyung: Trọng sắc khinh bạn... Hứ!). Nó nhìn cô giáo chủ nhiệm, gằng giọng, hỏi: " Chỗ ngồi? ", cô giáo lơ ngơ chỉ về phía cái bàn cạnh cửa sổ có " sinh vật lạ " đang úp mặt xuống bàn ngủ ngon lành chẳng quan tâm xung quanh. Nó lạnh lùng đi qua nhiều lời bàn tán để ngồi vào bàn học.
" Gái xinh quá nhỉ? Đẹp thật đấy! Lên chiếm vị trí hotgirl No. rồi " _ Nam sinh
" Vầy chắc đá đại ca Hương từ hotgirl No. xuống No. chắc rồi! " _ Nam sinh
" Làm bạn trai nhỏ đó chắc sướng nhỉ? " _ Nam sinh
" Xinh cái em gái nhà mày! Nghỉ sao vậy mà xinh! " _ Nữ sinh lên tiếng vì ganh ghét
" Nhìn bản mặt là không ưa rồi, xấu hơn tao mà làm được gì? " _ Nữ sinh vẻ mặt đầy tức giận
" Cái gì mà " không cần giúp đỡ tôi ". Chảnh chọe thấy ớn luôn hà! " _ Nữ sinh giọng đầy khinh miệt
" Tao mách chị Hương cho biết! Còn dám ngồi cạnh Dương nữa chớ! " _ Con Nhi lên tiếng
Nó thấy ồn ào quá, đeo headphone vào mở nhạc hết cỡ rồi vô Liên Quân solo vài trận để giết thời gian. Hết tiết, nó đi thẳng ra ngoài, không ngờ mới bước xuống khỏi cầu thang nó bị trượt chân do sàn nhà trơn. Nó chuẩn bị được ôm hôn mặt đất thì có một bàn tay rất rắn chắc đỡ eo nó, ánh mắt nó chạm ánh mắt người con trai khôi ngô, tuần tú vô cùng đẹp trai ấy giây. Nó giật bắn người đứng dậy và đi thẳng, còn người con trai đó tức đến chết được: " Vô duyên "_ Hắn hét lớn ( Imyung: Lục Dương nhà ta tức rồi a... Haha!). Nó không quay đầu lại môi khẽ nhếch lên, nói: " Hồi giờ! "_ Hắn như núi lửa phun trào: " Đồ thần kinh! ". Nó đứng khựng lại, trả lời hắn: "" Câm miệng! ". Hắn giật mình, từ trước tới giờ chưa ai dám nói với hắn như vậy. Hắn đã gặp qua rất nhiều cô gái, ai cũng muốn lấy lòng hắn nhưng cô gái này... thật đặc biệt. Nó không nghe trả lời thì đắc ý lên tiếng: " Tốt! "_ Rồi bước bỏ đi, hắn nhìn theo bóng lưng vừa khuất cảm giác thật thân thuộc giống như đã từng biết nhau từ trước nhưng nhất thời không nhớ ra. Rồi khẽ thở dài, tự lầm bầm một mình: " Tiểu An, hiện tại em đang ở đâu, em sống tốt không? " ( Nhân vật Tiểu An, Imyung sẽ giới thiệu sau nhé!). Hắn cũng quay lưng bỏ đi.