Bãi đất trống sau những bức tượng hokage có cậu bé tóc nâu đang ngồi xổm vuốt đầu con chó trắng cười nói:Chủ của mày đâu không cho mày ăn à.
Bổng có thằng nhóc tóc quăn nhảy ra hét: à nha bắt quả tang mày trộm chó,ồ còn Inuzuka gia tộc nữa thèm chi gia tộc này chuyên huấn luyện chó.
Nói bậy ai trộm chó tao thấy nó ở đây nên cho nó ăn,mà mày thằng quỷ nào -Inzuka Kano chỉ vào gintoki hỏi,thật ra hắn đang ở đây tập luyện bổng con chó này tới định hấp diêm chó hắn nên mới có chuyện bây giờ xảy ra.
Chứ không phải mày chuyên đi bắt chó sao,lấy con chó cái của mày dụ dỗ chó tao tới quẩy nó rồi bắt à-Gintoki khoanh tay trước ngực nói.
Mẹ chứ không phải chó mày tính quẩy chó tao bị tao ngăn cản lại,nếu không đi đời Akina của tao-Inzuka ôm con chó của hắn nói.Gintoki liếc mắt khinh thường nói: Hừ.....lấy cớ đi chó của tao là đại danh của Trà chi quốc làm sao sẽ coi trọng con chó của mày được.
Cái gì Trà chi quốc lấy chó làm đại danh-inzuka kano cũng mộng ép,ai lại lấy con chó làm đại danh một nước được.
Sao sợ rồi hả,chó của tao cung tần mỹ chó như mây sao có thể chơi hạn chó đẻ như chó mày được-Gintoki tỏ ra cao quý nói,rồi quay đầu nhìn con chó trắng nói: đi thôi đại danh ngươi thân phận cao quý sao có thể quan hệ tùy tiện như thế được.
Mày nói chó ai là chó đẻ,Akina mới tuổi thôi vẫn còn trong trắng nhá nhưng đã bị con chó của mày ô nhục rồi hỏi nó làm sao sống trên đời này nửa-Kano như người làm cha mẹ than khóc vì con cái.
Cái gì con chó bẩn thỉu của mày dám hẩy chó tao để kiếm nòi gióng cao quý của nó,tao cảnh cáo mày về phá thai đi tao không muốn con của đại danh trà chi quốc lưu lạc bên ngoài-gintoki chỉ tay vào kano và con chó Akina dứt khoát nói.
Sao có thể được chó của mày phải cho Akina danh phận mới được,ít nhất phải cho nó quyền thừa kế chứ-Kano van xin nói.
Biến đi...-Gintoki định chửi tiếp bổng Tsunade ở bụi cây nhảy ra phi cước vào mặt hắn nói:Lấy được chó rồi đi đi còn ở đây nói nhảm làm gì,bộ diễn ngôn tình chó sao!
Đi nhanh đi Gin Đại danh trà chi quốc muốn nhận chó của ông kìa-Jiraiya chảy mồ hôi nói.
Nói nhảm làm gì đi thôi.....-Orochimaru lên tiếng sau đó ôm con chó lao về phía trước như điên.Jiraiya cũng chạy theo hét lên:chờ tao!
Đợi tao nữa-Gintoki ôn Tsunade chạy theo hai người.Mà đang bị ôm Tsunade đỏ mặt hét nói: bỏ ta xuống tên đầu quăn này.
Cái gì con chó đại danh biết nói chuyện-Gintoki giả bộ giật mình nói.Tusnade rống lên: chó cái đầu ngươi,bỏ ta ra.
Yên nào....-Gintoki chợt nhìn chằm chằm Tsunade nói khẻ làm nàng đỏ cả mặt rồi bối rối nói nhỏ:buôn ra.
Hừ....khoái thấy mẹ bài đặt -Gintoki bổng cười tà ác phá hoại khung cảnh lãng mạn nói.
Khoái cái đầu ngươi....buông ra đừng trách bà đó-Tsunade vừa đỏ mặt điên lên nói.Gintoki bổng nói một câu như trúng tim đen của Tsunade:Khà.Khà....với sức của cô mà không vùng vẫy ra được thật đáng nghi.
Tsunade đỏ mặt,tay phải gân xanh hiện lên một đấm vào mặt gintoki dường như đã đoán được mọi thứ,hay tay quăn Tsunade lên cao làm nàng nhảy lộn vòng mấy cái mới lấy thăng bằng,lúc này đã không thấy hắn đâu rồi.
Trong văn phòng hokage,đệ tam rất hài lòng nhiệm vụ bọn họ vừa hoàn thành chợt không thấy Tsunade đâu hỏi:Tsunade đâu sao không thấy em ấy.
Tsunade chắc đi ỉa rồi-Gintoki thô bỉ nói.
Làm sao sẽ với sự trong trắng đó Tsunade sẽ không đi ra thứ đó đâu mày đừng nói bậy-Jiraiya tức giận nói.
Hây mày thật ngây thơ,càng trong trắng bên trong càng vấy bẩn,không tin Tsunade tới cứ hỏi cô ta-Gintoki hai tay khoanh trước ngực nói.
Làm sao....có chuyện đó được-Jiraiya ôm đầu đau khổ nói.
Tỉnh lại đi Jiraiya làm gì có ai trên đời này mà không đi ỉa chứ,quan trong là mày có chấp nhận cái thứ mà cô ta đi ra hay không-Gintoki như giảng dạy triết lý nói.
Đủ rồi đừng nói chuyện buồn nôn thế nữa-Orochimaru nhíu mày nói.
Được rồi,các em có thể về hôm nay đến đây thôi-đệ tam miệng ngậm tẩu thuốc nói.
Vâng-ba người cúi chào nói.
Senju gia tộc.phòng Tsunade.
Đang trùm mền trong chăn Tsunade bổng nghe tiếng gõ cửa nói:vào đi!
Vâng,thưa tiểu thư áo ngài kêu tôi giặt đã phơi khô rồi ạ-cô giúp việc quỳ xuống sàn nhà tay đưa tấm áo trắng nói.Tsunade nghe thế từ trong chăn chui đầu ra mừng rỡ nói:đâu đưa ta nhanh.-rồi đoạt trong tay người giúp việc cái áo ôm nó vào lòng bổng đỏ mặt chợp nhớ điều gì quăn nó xuống sàn,chà đạp cái áo rồi cười tà ác nói:đi chết đi!.....chết đi đồ khốn gintoki....haha..bà giữ áo ngươi không ngừng chà đạp nó....hahahhaaa.
Người giúp việc khuôn mặt xanh xao nghĩ"tiểu thư dạo này thật biến thái,cứ bắt mình giặt sạch cái áo rồi âu yếm nó sau đó lại chà đạp chửi mắn,thật đáng sợ!