Hôn Khế - Triển Tuyết Phàm

chương 75: c75: vì

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit + Beta: Lạc Như

Bên Sở gia là mây đen u ám, nhưng bên Tam phòng là cảnh xuân tươi đẹp, không khí hai bên tương phản rõ ràng.

Sở Quân Dật và Cố Thành Chi đi vào viện Sở lão thái thái, đầu tiên là chào hỏi mọi người Sở gia, sau đó liền đứng tại chỗ.(suicaonho.wordpress.com)

Trạng Nguyên lang không phải ai cũng có thể làm, ba năm mới đi ra một người, huống chi Cố Thành Chi còn thi đậu Tam Nguyên, tuổi lại còn trẻ, thân khoác lụa đỏ, một bộ dáng thần thái phi dương (vẻ mặt phấn khởi), mặt mày rạng rỡ.

Mấy ngày gần đây, bởi vì chuyện con cái mà người Sở gia luôn mất ngủ, đột nhiên nhìn thấy đầu sỏ hại bọn họ mất ngủ, bộ dáng còn có tinh thần như vậy, đều vô cùng tức giận.

Các nam nhân Sở gia còn nhịn được, nhưng các nữ nhân không phải ai cũng có định lực tốt như vậy, mỗi người một ánh mắt hung ác trừng người.

Cố Thành Chi cực kỳ chán ghét Sở gia, ở Sở gia hắn chỉ thích mỗi một mình Sở Quân Dật, đối với những người khác một chút hảo cảm cũng không có...... ngoại trừ Sở tam lão gia và Sở tam thái thái, chẳng qua hai lão nhân đều đã không còn trên nhân thế, cho nên không tính vào.

Không thể không nói, người Sở gia khi nhìn thấy hắn, biểu tình trên mặt vặn vẹo đến vô cùng xinh đẹp, Cố Thành Chi nhìn mà tâm tình thoải mái.(suicaonho.wordpress.com)

Nhưng ánh mắt của bọn họ chỉ dừng lại trên người Cố Thành một lát liền dời đi, ngay lập tức loại vặn vẹo này liền biến thành thống hận, vì Sở Quân Dật đang ngay cạnh hắn.

Advertisement

Khi hai người bước vào, người Sở gia vô tình nhìn về phía Cố Thành Chi, sự tồn tại của Sở Quân Dật quá mờ nhạt không ai cảm nhận thấy, cho nên chờ đến khi người Sở gia bình tĩnh một chút, ánh mắt tựa thanh đao sương kiếm lần lượt phóng về phía Sở Quân Dật, cảm giác cũng không được tốt lắm.

Ngay cả lưỡi đao hàn băng sắc bén cũng không đủ để hình dung ánh mắt đang phóng tới, phẫn nộ, căm thù, oán hận, còn có cả loại sát ý cùng hận ý muốn vung kiếm chém người, thân thể Sở Quân Dật gần như run rẩy một cái, cúi đầu rũ mắt, nửa phần cảm xúc cũng không bộc lộ ra.(suicaonho.wordpress.com)

Cố Thành Chi mặt trầm như nước, hoàn toàn không phải thần thái vui sướng khi mới vào viện, con ngươi trầm tĩnh đảo qua mặt mọi người đang ngồi, cuối cùng rơi xuống trên người Sở lão thái gia.

Hiện tại hắn muốn che chở Sở Quân Dật, nhưng sắp phải phân gia, quan hệ của hắn và Sở Quân Dật nếu như bị người Sở gia biết nhất định sẽ gây ra nhiều rắc rối hơn.

Vì vậy trước khi tới đây hai người đã thống nhất, ở trước mặt người Sở gia hết thảy vẫn như cũ, hai người vẫn giả bộ thành bộ dáng trước khi yêu nhau.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy người Sở gia dùng ánh mắt như vậy nhìn Sở Quân Dật, Cố Thành Chi có chút nhịn không được, hắn rất muốn làm chút gì đó, nhưng lý trí lại nói cho hắn biết phải bình tĩnh, phải lấy đại cục làm trọng.

Sở lão thái gia nhìn hai đứa nhỏ đang đứng, trong lòng ngũ vị tạp trần.(suicaonho.wordpress.com)

Sở lão thái gia không quá thích Sở Quân Dật, nhưng dù sao y vẫn là cháu ruột của ông cụ, cho dù lúc trước Khâm Thiên Giám truyền ra quẻ tượng kia, ông cụ vẫn chưa từng nghĩ tới muốn giết Sở Quân Dật, nhiều nhất chỉ muốn đuổi người đi, mắt không thấy tâm không phiền.

Những năm gần đây, Sở lão thái gia tự nhận đối với Sở Quân Dật đã rất tốt, ăn mặc chi phí chưa bao giờ thiếu, ngay cả đối với hạ nhân khinh thường y thì đều bị ông cụ xử lý, mặc dù trong hôn sự này là bọn họ bẫy y, nhưng cũng không tính là chuyện đại sự.

Hiện tại, Sở Quân Dật có công danh, cho dù thê tử không như ý, chung quy vẫn có thể nạp thiếp, nhưng con cái... Chính là phương diện con nối dõi này!

Sở gia rốt cuộc có chỗ nào không xứng với Sở Quân Dật, mà y lại muốn cả Sở gia tuyệt tự?!

Sở đại thái thái sau đó lại đi đến Nhân Duyên tự một lần nữa, Tuệ Khổ đại sư đã nằm trên giường không dậy nổi, nhìn lại giống như là dầu cạn đèn tắt.

Trái lại uệ Khổ đại sư lại thông suốt, nói rõ bản thân đã tiết lộ thiên cơ, nên phải gánh chịu kiếp nạn này(suicaonho.wordpress.com)

Nhưng Sở gia phải làm sao bây giờ?! Chẳng lẽ thật sự sẽ tuyệt tự hay sao?

Sau đó lại nghe Tuệ Khổ đại sư nói, không thể giết người, nếu không tất có báo ứng gia thân.

Nhìn bộ dáng của Tuệ Khổ đại sư, bọn họ thật đúng là không dám xuống tay, trong nhà bây giờ chỉ có hai tiểu bảo bối, tuyệt đối không thể mạo hiểm như vậy.

Lúc Sở lão thái gia nhìn về phía Cố Thành, trong lòng ngoại trừ ngỗn ngang, còn cảm thấy buồn bực.

Nhà ai có Trạng Nguyên lang đều là chuyện tốt mộ tổ tiên bốc khói xanh*, vậy mà hết lần này tới lần khác Trạng Nguyên lang nhà bọn họ không họ Sở, cho dù đã vào cửa Sở gia, bọn họ cũng không coi hắn là người Sở gia.

*祖坟冒青烟了 - Mộ tổ bốc lên khói xanh: Chỉ người lập công lớn hoặc thành đạt, quyền cao chức trọng. Đó cũng là một từ mỉa mai và chửi rủa.

Cố Thành Chi đậu Trạng Nguyên, nhưng hắn không có tình cảm với Sở gia.(suicaonho.wordpress.com)

Chỉ cần nhìn chuyện xảy ra mấy tháng trước, viện tử Tam phòng bị người hắn tìm tới canh gác đến giọt nước cũng không lọt, đám phụ nhân thủ trong viện mỗi người cầm trong tay cây gậy, dám can đảm tự tiện xông vào nhất định là loạn côn đánh một trận, đủ để nhìn ra Cố Thành Chi đối với Sở gia không hề có hảo cảm.

Trạng Nguyên Cố Thành Chi này khiến Sở gia bọn họ cực kỳ xấu hổ, còn không bằng không đậu, ngươi nói xem người này đã vào cửa Sở gia, sao lại không thể thành thật một chút chứ?!

Cho dù là nhị bảng Tiến sĩ cũng tốt hơn Trạng Nguyên, nếu sau này hắn có được quyền lực......

Sở lão thái thái cũng không có nhiều tâm sự như Sở lão thái gia, bà cụ vốn nhìn Sở Quân Dật không vừa mắt, hiện tại chính là càng thêm không vừa mắt.

Thấy hai đứa nhỏ đứng đó, nói hai câu liền lộ nguyên hình, những lời mắng mỏ không ngừng trút lên đầu hai người.(suicaonho.wordpress.com)

Sắc mặt Cố Thành Chi lạnh lẽo như băng, trong đôi mắt tràn đầy hàn ý, giọng của Sở lão thái thái không tự giác nhỏ dần đi nhỏ dần đi, cái chết của Thược Dược giống như đang hiện lên ngay trước mắt bà cụ.

Sở lão thái thái đối mặt với Cố Thành Chi lập tức yếu thế, nhưng đối mặt với Sở Quân Dật lại không.

Cũng vì nỗi lo lắng tuyệt tự, sợ hãi vì cái chết của Thược Dược, phẫn hận vì Cố Thành thi đậu Trạng Nguyên mà dâng lên, toàn bộ đều đổ lên người Sở Quân Dật.

Sở Quân Dật vẫn cúi đầu nghe dạy bảo, trên mặt không chút gợn sóng, vừa không giải thích cũng không khuyên giải, chỉ lẳng lặng đứng nghe như vậy.

Bên cạnh Cố Thành Chi hai tay nắm chặt thành quyền, trong ngực lửa giận bùng lên, nếu không phải vừa rồi Sở Quân Dật chạm vào hắn một cái, có lẽ hắn đã xông lên rồi.

Sở lão thái thái nhìn ra Cố Thành Chi rất không vui, nhưng bà đang răn dạy cháu trai của mình, có quan hệ gì với người ngoài như hắn.

Bà cụ không hề thích Sở Quân Dật, từ nhỏ vẫn luôn là một bộ đức hạnh như vậy, tuyệt không hề giống như một đứa nhỏ chút nào.(suicaonho.wordpress.com)

Những đứa cháu khác luôn miệng gọi bà cụ là tổ mẫu, tổ mẫu, gọi đến nỗi tâm của Sở lão thái thái cũng muốn tan vỡ, duy chỉ có Sở Quân Dật một chút xíu nét lanh lợi đáng yêu của con nít nên có đều không có, cứ là một bộ dáng đôi mắt vô hồn, làm người ngoài khi nhìn thấy liền sinh ra cảm giác chán ghét.

Có ai sẽ thích thứ con nít không có động lực, không năng động lại còn không làm nũng, ngay cả lấy lòng người khác cũng không biết.

Ngay cả Sở tam lão gia khi còn bé cũng từng có lúc rất ngoan ngoãn nghe lời, đáng tiếc lại bị nữ nhân dụ dỗ mê mẫn, đối với đứa con dâu đó bà cụ vẫn luôn bằng mặt không bằng lòng, ngay cả đứa nhỏ sinh ra cũng là bộ dáng quỷ quái, làm cho người ta muốn thích cũng thích không nổi.

Giờ đây Sở gia sắp tuyệt tự, mà lại không thể động đến đầu sỏ gây nên chuyện này, Sở lão thái thái đành phải dùng phương pháp khác để phát tiết một phen.

Sự bất mãn và không hài lòng của Cố Thành Chi đều bị bọn họ quy về thiếu kiên nhẫn trước những lời khiển trách không ngớt của Sở lão thái thái, ngẫm lại cũng đúng, người ta vừa đậu Trạng Nguyên, kết quả liền nghe được một đống lời răn dạy như vậy, cho dù không phải nói với hắn, đổi thành là ai cũng không cao hứng nổi.(suicaonho.wordpress.com)

Người Sở gia sớm đã quen với việc Sở Quân Dật trầm mặc, đối với thái độ Cố Thành Chi biểu hiện ra ngoài cũng hơi yên lòng.

Chuyện Cố Thành Chi bóp chết Thược Dược bọn họ đều biết, ban đầu còn tưởng rằng là muốn ra mặt cho Sở Quân Dật, nhưng nhìn viện tử Tam phòng, lại cảm thấy Cố Thành Chi có lẽ vì bọn họ nhúng tay vào chuyện của Tam phòng nên mới làm như vậy.

Hạ nhân Tam phòng đều bị thay đổi, cho tới giờ cũng không thể sắp xếp nhân thủ vào đó, nghĩ đến Cố Thành Chi không thích bên cạnh mình có người dị tâm.

Vậy hắn bóp chết Thược Dược cũng là dùng Sở Quân Dật làm cái cớ, chính là vì không cho người xa lạ tiến vào viện của hắn.

Thật ra như vậy cũng tốt, về sau Cố Thành tiền đồ vô lượng, sao hắn có thể cam tâm ở lại Sở gia.

Lúc ban đầu, bọn họ nghĩ tới làm như vậy sẽ đoạn tuyệt con đường làm quan của Cố Thành, kết quả Hoàng thượng nhúng tay vào vẫn để cho Cố Thành một con đường thông thiên đại đạo.

Nếu như không có Hoàng thượng can thiệp, Sở Quân Dật và Cố Thành Chi sau khi thành thân chỉ ở trong viện, bọn họ cũng không quản nhiều.

Tiêu chuẩn lựa chọn con dâu cháu dâu của Sở lão thái thái vẫn luôn là cô nương nhà cao cửa rộng, Sở đại thái thái không muốn để cho Sở Quân Dật có được sự trợ giúp của thê tộc, nhưng bà vẫn không qua được cửa ải Sở lão thái thái.

Cố Thành Chi ngoại trừ giới tính ra, những điều kiện khác hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn chọn dâu của Sở lão thái thái, lúc này mới khiến cho bà cụ miễn cưỡng gật đầu đồng ý.(suicaonho.wordpress.com)

Nhưng hiện giờ, thanh thế Cố Thành Chi dần dần nổi lên, lại còn đậu Trạng Nguyên uy thế càng thêm gia tăng, nếu bây giờ mà bỏ mặc cho hắn và Sở Quân Dật ở chung với nhau, không chừng sau này sẽ làm ra chuyện gì đó.(suicaonho.wordpress.com)

Chuyện phân gia cơ hồ là ván đã đóng thuyền, thế nhưng trước khi phân gia tốt nhất để cho Cố Thành Chi và Sở Quân Dật hòa ly.

Nói như vậy, Cố Thành Chi khôi phục thân thế tự do, vẫn theo thường lệ cưới vợ sinh con, cũng sẽ thừa nhận phần tình cảm này của Sở gia.

Sở lão thái gia đợi đến khi Sở lão thái thái nói đến miệng khô lưỡi khô, lúc này mới nói vài câu khích lệ, sau đó liền để cho hai người bọn họ trở về viện.

Sở Quân Dật và Cố Thành Chi hành lễ cáo lui, lúc rời đi biểu hiện cũng không thân mật, trong phòng một nửa mắt lạnh nhìn theo bóng dáng hai người, một nửa khác thì âm thầm gật đầu.

Có thể dùng chuyện hòa ly để có thể hòa giải với Cố Thành Chi tự nhiên là tốt nhất, cho dù không thể hòa giải cũng không cần gây thù hằn.

Trở lại viện tử, vừa vào chính phòng, Sở Quân Dật đã không chống đỡ được nữa, chân mềm nhũn thiếu chút nữa liền ngã sấp xuống đất.(suicaonho.wordpress.com)

Cố Thành Chi vội vàng đưa tay đỡ lấy người, đỡ y ngồi xuống giường.

"Cảm giác thế nào?!" Cố Thành Chi đau lòng hỏi.

Sờ sờ mặt Sở Quân Dật, trên mặt một tầng mồ hôi lạnh, Cố Thành Chi giúp y lau mồ hôi, lại cầm tay của Sở Quân Dật.

Hai tay lạnh như băng, Cố Thành Chi mím chặt môi mỏng, ôm Sở Quân Dật vào trong lòng, muốn dùng nhiệt độ của bản thân để sưởi ấm cho người trong lòng.(suicaonho.wordpress.com)

"Ta không có việc gì..." Sắc mặt Sở Quân Dật trắng bệch, hữu khí vô lực nói.

Y vẫn là đánh giá cao bản thân, bản thân luôn cho rằng những năm qua đã quen với sự thờ ơ lạnh nhạt của Sở gia đối với mình; cảm thấy bản thân sẽ không bị tổn thương, sẽ không khổ sở nữa.

Nhưng khi người Sở gia dùng loại ánh mắt hận không thể để cho y chết nhanh một chút, tim của Sở Quân Dật sẽ đau nhói, loại đau đớn này giống như giòi bám vào xương, tiến vào tứ chi bách hài của y, da thịt gân cốt, từ đỉnh đầu đau đến lòng bàn chân, nửa khắc cũng không được nghỉ ngơi một chút.

Cố Thành Chi vỗ nhẹ lưng Sở Quân Dật, một bàn tay của y siết chặt thành quyền.

Cái tay kia nắm đến vô cùng chặt, mu bàn tay trắng đến có thể nhìn thấy gân máu màu xanh, Sở Quân Dật giật giật khóe miệng, muốn buông ra lại cảm thấy đầu ngón tay đau âm ĩ.

Nhìn thấy tình cảnh này, Cố Thành Chi vội vàng buông y ra, lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa bàn tay kia rồi từ từ đem chúng kéo ra, ngón tay cứng ngắc uốn cong dần duỗi thẳng, lòng bàn tay còn có mấy vết ấn đỏ thẫm phát tím.(suicaonho.wordpress.com)

Cố Thành Chi đau lòng hôn lòng bàn tay Sở Quân Dật, bàn tay kia run lên một cái, muốn rút lại nhưng khí lực lại không đo lại Cố Thành Chi, đành phải tùy theo hắn.

"Thực xin lỗi." Cố Thành Chi ôm lấy Sở Quân Dật, buồn bực nói: "Thật ra ngươi để cho bọn họ biết cũng không sao."

Nếu Sở gia biết quan hệ của hắn và Sở Quân Dật, ít nhất có thể thu liễm một ít.

"Không được!" Sở Quân Dật vội vàng phủ quyết, "Bọn họ biết, đối với chúng ta không có chỗ nào tốt hết trơn á."

Người Sở gia có đức hạnh gì, Sở Quân Dật làm sao lại không biết, nếu như để bọn họ biết quan hệ của hai người, nhất định phải từ đó vơ vét một chút chỗ tốt.

Cho dù cuối cùng có thể phân gia, nhưng nếu bọn họ bắt giam y lại, dùng để uy hiếp Cố Thành Chi thì phải làm sao bây giờ?!(suicaonho.wordpress.com)

Loại chuyện này người Sở gia khẳng định làm được, nói không chừng còn có thể làm đến yên tâm, thoải mái, đắc chí.

Khả năng Sở lão thái gia làm loại chuyện này không lớn, nhưng những người khác thì sao?!

Bọn họ đều hận không thể để cho Sở Quân dật chết, lấy y có thể đổi được chỗ tốt, loại chuyện này sao lại không làm?!

Sau khi phân gia Sở Quân Dật có thể rời xa Sở gia, dù sao cũng đã là người hai nhà, muốn trốn vẫn dễ dàng hơn một chút, Sở gia muốn làm cái gì cũng phải để ý chút thể diện.

Nhưng trước khi phân gia, cho dù y mấy tháng không ra khỏi cửa cũng không có người cảm thấy kỳ quái......

"Hiện tại, nhiệm vụ hàng đầu là phân gia, bọn họ cho rằng quan hệ của chúng ta không thân mật là tốt nhất." Sở Quân Dật nghiêm túc nói.(suicaonho.wordpress.com)

Chỉ cần không thân mật là tốt rồi, để người Sở gia cảm thấy quan hệ của hai người chúng ta không thân mật, nhưng không phải hoàn toàn không có tí quan hệ, như vậy đối với hai người mới là có lợi nhất.

Cố Thành Chi hít sâu một hơi, ôm người chặt hơn, "Đối với ta mà nói, ngươi mới là quan trọng nhất."

"..." Hai má Sở Quân Dật nóng lên, ho khan một tiếng, "Đừng nháo, ta đang nói chuyện đàng hoàng với ngươi đấy!"

"Không nháo, ta nói thật mà." Cố Thành Chi than nhẹ một tiếng.

Vừa rồi hắn suýt chút nữa liền động thủ, bây giờ nhìn thấy bộ dáng của Sở Quân Dật, trong lòng vẫn cảm thấy đau đớn.

"Mấy ngày nay phỏng chừng không thể đi được, cần cho thêm một mồi lửa, nhanh chóng phân gia cho đỡ rách việc." Sở Quân Dật hơi quay mặt đi.(suicaonho.wordpress.com)

"Hình như ngươi rất vội, muốn nhanh chóng rời khỏi Sở gia thế sao?" Cố Thành Chi sờ sờ đầu y.

Chuyện phân gia có thể từ từ thực hiện, nếu không phải Sở Quân Dật dùng lý do tuyệt tự, thì chuyện phân gia phải giằng cò dằn vặt thêm mấy thán, chứ không phải như giờ mọi việc gần như đã giải quyết xong xuôi.

Sở Quân Dật cố tình nói Sở gia sắp tuyệt tự, đoán chừng không đợi đến tháng sáu thì Sở gia đã phân gia rồi, qua vài ngày nữa hẳn sẽ gọi họ qua thương lượng chuyện phân gia.

Sở Quân Dật trầm mặc một lúc lâu, chậm rãi nói: "Ngươi sắp cập quan rồi..."

Năm thành thân, Cố Thành Chi mười tám tuổi.

Mà năm nay, Cố Thành Chi hai mươi tuổi.(suicaonho.wordpress.com)

Nam tử hai mươi tuổi phải cử hành quan lễ, cũng chính là lễ thành niên, quan lễ phải do trưởng giả đội mũ, lấy tự.

Nếu như không phân gia, chuyện đội mỹ phải do trưởng bối Sở gia làm.

Nhưng Sở Quân Dật không muốn như vậy, sau khi phân gia Cố Thành Chi có thể tìm Niếp lão tiên sinh thực hiện nghi thức đội mũ.

Một ngày làm thầy cả đời làm cha, Niếp lão tiên sinh có tư cách đội mũ cho Cố Thành Chi, cho dù trưởng bối Sở gia tới cũng không thể nói không thể làm như thế, dù sao Cố Thành Chi không phải họ Sở.

Cố Thành Chi sửng sốt một lát, đợi đến khi phục hồi tinh thần liền ôm Sở Quân Dật càng chặt hơn, ngay cả hắn cũng sắp quên chuyện quan lễ, nhưng Sở Quân Dật vẫn nhớ rõ.

Nếu Cố nhị lão gia khỏe mạnh, người đội mũ cho hắn hẳn là Cố nhị lão gia.

Nhưng nếu không phân gia, vậy người đội mũ cho hắn chính là trưởng bối Sở gia, cho dù Niếp lão tiên sinh muốn đội mũ cho hắn cũng phải được người Sở gia đồng ý.

Niếp lão tiên sinh đội mũ cho hắn, hắn cam tâm tình nguyện.

Nhưng người Sở gia......(suicaonho.wordpress.com)

Cố Thành Chi hít sâu một hơi, tâm ý của Sở Quân Dật đối với hắn, Cố Thành Chi chắc chắn sẽ ghi tạc trong lòng.

Đời này kiếp này, tuyệt đối không phụ lòng.

"Qua hai ngày nữa đi mời Niếp lão tiên sinh đi, quan lễ của ngươi phải mời tiên sinh đội mũ cho ngươi." Sở Quân Dật cười yếu ớt nói.

Sau Quỳnh Lâm yến nên là Tạ Sư yến, khi đó mời Niếp lão tiên sinh tham gia quan lễ của Cố Thành Chi là tốt nhất.

"Được." Cố Thành Chi cúi đầu hôn lên môi Sở Quân Dật.

"Tam gia, Lục gia, lão thái gia cho mời." Hạ nhân ở cửa bẩm báo.

Cố Thành Chi: "......"

Sở Quân Dật: "......"

(suicaonho.wordpress.com)

LỄ THÀNH NIÊN

QUÁN LỄ VÀ KÊ LỄ

Ở Trung Quốc cổ đại, các đời quy định về tuổi trưởng thành không giống nhau. Theo Lễ kí (礼记), con trai đến 20 tuổi cử hành Quán lễ (冠礼) (tức lễ đội mũ), con gái đến 15 tuổi cử hành Kê lễ (笄礼) (tức lễ cài trâm). "Quán lễ" và "Kê lễ" đều là lễ thành niên thời cổ đại. Đến thời Tuỳ, quy định con trai 21 tuổi mới đến tuổi trưởng thành. Thời Đường lại quy định con trai 23 tuổi mới đến tuổi trưởng thành.

Quán lễ và Kê lễ đều là những lễ nghi đánh dấu tuổi trưởng thành mang tính tượng trưng. Lễ thành niên này rất được giới quý tộc coi trọng. Xã hội truyền thống Trung Quốc xưa nay luôn trọng nam khinh nữ, cho nên Quán lễ được tổ chức long trọng hơn Kê lễ.

Quán lễ tức lễ lấy mũ đội cho người con trai, tượng trưng đã đến tuổi trưởng thành, lễ này có cả một nghi thức nghiêm nhặt. Đời Chu, con trai đến tuổi 20, cả gia tộc cử hành Quán lễ tại tông miếu. Trước tiên, người cha phải chiêm bốc để quyết định ngày cử hành, sau đó cũng dùng chiêm bốc để chọn vị khách nào sẽ đội mũ cho con mình. Đến ngày cử hành Quán lễ, từ lúc sáng sớm, mọi việc đều chuẩn bị xong, người con được đội mũ sẽ đứng ở bên trong phòng, người cha mời vị khách vào tông miếu ở vị trí đã quy định, sau đó người con bước ra đứng vào chỗ của mình, hành lễ trước vị khách và các bậc trưởng bối. Lúc đội mũ, khách sẽ thay quần áo và mũ theo đúng quy định cho người con.

Tổng cộng có 3 lần đội mũ:

- Lần thứ 1: đội mũ làm bằng vải gai đen (hắc ma bố mạo 黑麻布帽), gọi là "thuỷ gia" (始加 - đội lần đầu).

- Lần thứ 2: đội mũ làm bằng da hươu trắng (bạch lộc bì mạo 白鹿皮帽), gọi là "tái gia" (再加 - đội lần hai).

- Lần thứ 3: đội mũ màu đỏ và đen có đỉnh bằng phẳng (xích hắc sắc bình đính mạo 赤黑色平顶帽), gọi là "tam gia" (三加 - đội lần ba).

Lúc đội mũ có người chuyên đọc "chúc từ" (祝词). Sau khi đội xong, vị khách nâng rượu chúc mừng. Sau đó người con đi bái lạy cha mẹ, bái lạy xong lại trở lại, khách sẽ đặt cho anh ta một tên tự (tên sau khi đã thành niên), như vậy, Quán lễ coi như đã kết thúc.

Sau khi nghi thức hoàn thành, người cha tiễn khách rời tông miếu, bày tiệc để thết đãi, cuối cùng còn tặng lễ vật như lụa, da hươu cho khách. Người con trước tiên phải ra mắt anh em họ hàng, sau đó đi bái yết vua, khanh đại phu và thầy trong làng để xem như được mọi người công nhận mình đã trưởng thành.

Từ đó, người con này có quyền ứng xử, tham gia tế tự, đồng thời cũng có thể lập gia đình.

Kê lễ là lễ đánh dấu tuổi trưởng thành của người con gái. Thời cổ, bất luận là trai hay gái, tóc của trẻ con đều thả tự nhiên gọi là "thuỳ thiều" (垂髫); có lúc tết tóc lại để hai bên như hai trái đào gọi là "tổng giác" (总角). Cho nên về sau dùng "thuỳ thiều" và "tổng giác" để chỉ trẻ con. Con gái khi đến tuổi 15, tóc được vấn lại, dùng kê tức cây trâm cài lên, biểu thị đã thành nhân. Đây cũng là một nghi lễ mang tính tượng trưng.

Có lẽ Quán lễ và Kê lễ nhiều phức tạp nên tại khu vực người Hán đã bị bỏ từ lâu. Một số nội dung của Quán lễ và Kê lễ được dung nạp trong các lễ khác như hôn lễ. Ví dụ, hiện nay ở một số nông thôn vẫn còn tập tục trước khi kết hôn cô dâu phải "khai kiểm" (开脸). Gọi là "khai kiểm" tức là gọt bỏ tóc ở trước trán và lông ở hai bên má., sau đó trang điểm, cài thêm trâm v.v... rõ ràng đây là dấu vết của Kê lễ thời cổ còn lưu lại.

Ngày nay tại khu vực của người Hán tuy không còn lễ thành niên như Quán lễ, nhưng ở một số dân tộc thiểu số vẫn còn bảo lưu truyền thống này, mang phong cách và diện mạo của nghi lễ thành niên.

Ở một số vùng của tộc người Di (彝) Vân Nam (云南), khi cô gái tròn 15 tuổi, mẹ và các bạn gái sẽ bí mật tổ chức "hoán quần lễ" (换裙礼 - lễ đổi váy) cho cô. Khi một đoàn các cô khoảng 16, 17 tuổi bước vào, những người không có liên quan đều ra ngoài, họ sẽ trang điểm cho cô gái, tết tóc thành 2 bím, tháo sợi chỉ đeo ở hai tai thay vào đó là đôi hoa tai bằng bạc sáng bóng, lại đeo vào cổ mảnh kim loại bằng bạc. Cuối cùng, thay chiếc váy cũ màu đỏ và trắng bằng chiếc váy gấp nếp màu chàm đen. Sau khi nghi thức kết thúc, cô gái có thể dạo phố, đi chợ, xem đua ngựa, hoặc có thể cùng các nam nữ thanh niên khác ca hát, nhảy múa.

Tộc người Cao Sơn (高山) trước đây, khi con trai con gái đến tuổi thành niên, phải nhổ một hai chiếc răng hàm trên mới có thể kết hôn. Ngày nay nam nữ thanh niên tộc Bố Lãng (布朗) và tộc người Thái (傣) ở Vân Nam khi đến tuổi kết hôn phải nhuộm răng cho nhau. Cô dâu tộc Cơ Nặc (基诺) khi xuất giá, trước tiên phải nhuộm đen răng, thoa đỏ môi. Đây chính là diễn biến còn sót lại của tục "xao xỉ hoàn hôn" (敲齿完婚) (1).

Lễ thành niên là đường ranh giới phân định từ giai đoạn tuổi thơ bước sang giai đoạn trưởng thành. Giai đoạn này vừa trưởng thành về mặt sinh lí, tâm lí vừa trưởng thành về mặt xã hội, văn hoá. Từ đó trở đi, người vừa trưởng thành này sẽ có nhiều quyền lợi xã hội, đồng thời cũng có nghĩa vụ gánh vác trách nhiệm xã hội. Tính độc lập, tính tự chủ của bản thân càng cao. Tóm lại, họ sẽ bước vào một thế giới nhiều phức tạp hơn nhiều biến động hơn.

CHÚ THÍCH CỦA NGƯỜI DỊCH

(1)- XAO XỈ HOÀN HÔN (敲齿完婚): "hoàn hôn" phiếm chỉ nam nữ kết hôn. "Xao xỉ" tức "tạc xỉ" (凿齿), đây là một tập tục của một số dân tộc ở thời kì xã hội nguyên thuỷ. Có các cách như bẻ răng, nhổ răng, mài mòn răng... đa phần là ở độ tuổi thanh niên. Một số học giả cho rằng "tạc xỉ" có liên quan đến việc trưởng thành hoặc tư cách hôn nhân; cũng có học giả cho rằng đó là để khu biệt các tộc, hoặc thân phận, hoặc để làm đẹp, trang sức, phục sức cùng tránh tà. Ở Trung Quốc, tập tục này có thể truy ngược lên hơn 6000 năm trước, vào thời kì đồ đá mới, sản sinh sớm nhất ở khu vực phân bố văn hoá Đại Vấn Khẩu (大汶口) thời kì đầu, sau đó lan truyền đến phía đông nam Trung Quốc, hạ du Hoàng hà, trung hạ du Trường giang cùng lưu vực Chu giang.

Nguồn dịch: Chuonghung

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio