Chờ khi bỏ được cái mũ trùm đầu ra tôi đã thấy mình bị nhốt trong một ngôi nhà tranh đổ nát, chứa đầy củi khô và một bể nước lớn
Nếu tôi đoán không sai, đây chính là một ngôi nhà gỗ bên trong ngôi đền.
Trong phòng củi tối om. Một vị sư nhỏ thắp nến và đặt xuống đất. khi anh ta ngước mặt lên tôi mới nhận ra: Đây chẳng phải là vị tiểu sư phụ tôi vừa hỏi đường hôm nay hay sao?
Có hai hòa thượng đứng cạnh cậu ấy, tổng cộng là người. Hai người còn lại cao to hơn tôi, thậm chí có cánh tay còn mập hơn cả đùi tôi nữa, trông cứ như côn đồ vậy.
Chậc, tôi không ngờ mấy hòa thượng này lên núi tụng kinh đức Phật mà lại có thể đi cướp giật. Nói ra mới thấy thế giới này thật ít người tốt.
Tôi nói với tiểu sư phụ: Tiền và điện thoại di động của tôi đều ở trong túi. Tôi sẽ đưa cho cậu bất cứ thứ gì cậu yêu cầu, tôi cũng cho cậu luôn mật khẩu ngân hàng, chỉ cần các cậu tha cho mạng sống của tôi. Tôi hứa với cậu, khi thoát ra ngoài chắc chắn tôi sẽ không báo cho cảnh sát.
Đây là lần đầu tôi bị bắt cóc nên không biết ứng phó như thế nào cả. Tôi chỉ có thể tuân theo các điều kiện của bọn cướp và thỏa mãn chúng hết sức có thể, miễn là có thể cứu mạng bản thân mình là được rồi.
Haizz, đấy là tôi nghĩ vậy chứ người họ thì khác. Một trong những vị sư còn trẻ này nói với tôi “ Anh rất thông minh đấy, nhưng với trí thông minh này thì chúng tôi lấy gì tin tưởng để thả anh ra đây?”
Sau khi dứt lời, hắn đấm vào bụng tôi và nói “ Thành thật mà nói thì chỉ cần cậu an phận thì chúng tôi đảm bảo sẽ không động tới cậu, chúng tôi cũng chỉ muốn cướp tiền chứ không muốn giết người đâu, đó là tội lớn đấy”
Mặc dù nghe tến đó nói là vậy nhưng tôi cũng không cho là đúng, từ ánh mắt của anh ta cho thấy không hề có khả năng hắn sẽ thả tôi sống sót đi ra.
Sau đó bọn chúng lấy hết tiền và điện thoại di động của tôi, bước ra khỏi phòng củi, đóng chặt cửa và cử một người trông coi sau cửa.
Tôi ngồi bệt xuống mặt đất lạnh lẽo, trong đầu vụt qua muôn vàn suy nghĩ xem có cách nào để trốn thoát khỏi đây, nhưng hiện giờ toàn bộ cơ thể tôi bị trói chặt và không thể di chuyển chứ đừng nói tới việc trốn thoát được.
“Mình nên làm gì bây giờ?
Trời ạ, Không biết Dư Bân với Trần Viên giờ đang ở đâu, họ có đang đi tìm tôi không nữa ?
Mà đây còn chẳng phải vấn đề quan trọng nhất, điều lo lắng nhất bây giờ chính là ma nữ áo xanh – hoa khôi nương tử sẽ đến gây rắc rối với tôi vào đêm nay
Trời dần về khuya, ánh trăng chếch qua cửa sổ xuyên vào phòng
Đột nhiên, tôi bỗng thấy một chiếc giày cao gót màu đỏ xuất hiện dưới ánh trăng lạnh lẽo. Thậm chí nó còn chẳng có một dấu hiệu nào cho thấy nó ở đâu ra cho tới khi nó đột nhiên xuất hiện.
Tim tôi đập thình thịch, không biết có phải ma nữ áo xanh tới hay không
Dần dần, Ma nữ xuất hiện với lớp trang điểm dày và trang phục hết sức cầu kỳ.
Kinh hoảng đến mức tôi cảm thấy cực kỳ khó chịu, cứ như là có dòng nước âm ấm đang chảy qua từ phần thân dưới của mình. Chết tiệt, tôi lại không muốn mình sợ đến tè cả ra quần đâu đấy.
Mà điều này cũng không thể là lỗi của tôi được, này nhé, nếu bây giờ có một con ma ở trước mặt bạn, trong khi bạn bị trói như cái bánh chưng, bạn có thể có can đảm sao?
Tôi nên làm gì bây giờ? Nằm im và chờ đợi cái chết đang đến gần?
Ma nữ áo xanh này cũng không vội vàng. Chỉ thong thả lướt tới bên tôi và mỉm cười. Tiếng cười rất lạ lùng, cứ như nó được vọt ra từ bên trong chiếc cổ đã bị gãy vậy.
Cười cái em gái cô ấy (là câu chửi), tôi lại thích quá cơ. Cô vẫn đang dọa tôi đó có biết không hả? Tôi sẽ vui hơn nếu cô giết tôi thay vì hành hạ tinh thần của tôi như thế này đấy.
Dần dần, Ma nữ đã tiếp cận đến trước mặt tôi, đôi mắt đỏ ngầu giăng đầy tơ máu và mở miệng “ Anh không phải chồng của ta, ta sẽ giết anh, giết anh.............”
A Hihi, cái này chính là nếu không phải chồng cô ta thì tất cả đều phải chết, ngoại trừ Lô Thư ra thì tất cả đàn ông trên thế giới đều phải nhận cái chết cả. Đã thế, thậm chí Lô Thư còn chẳng phải là chồng của cô ấy.
Nói rồi răng của ma nữ bắt đầu dài ra và chuẩn bị cắn ngập mồm vào cần cổ tôi
ĐÚng lúc này cánh cửa lại mở ra
“ A A A”
Khi tiếng rên rỉ này phát ra thì hòa thượng bước vào phòng và hồn ma cũng chợt biến mất
Một trong những hòa thượng to cao bế một người phụ nữ mặc váy hồng trên vai. Hắn ta tét vào mông của cô ấy và bắt đầu thốt ra mấy lời lẽ thô bỉ
“Chà, thân hình thật sự rất đẹp nha, lại còn thơm nữa, thật khiến người ta không thể kìm lòng được mà”
Sau đó anh ta cười với tôi và nói “ Này cậu trai, tối nay lão gia sẽ biểu diễn xuân cung đồ sống miễn phí cho xem nhé”
sau đó anh ta đóng cửa và thắp lên ngọn nến.
“Nào nào, em xinh tươi, em thơm quá” Anh ta cười một cách khả ố rồi tay chân bắt đầu táy máy vào những bộ phận nhạy cảm của cô gái.
Ngay sau đó, một hòa thượng khác cũng bắt đầu nhập cuộc vào trò chơi tàn bạo này. Có vẻ như cô gái này sẽ bị làm nhục, cưỡng hiếp bởi hòa thượng ngay trước mặt tôi tối nay.
Tôi muốn chửi thật to, dù việc đó thật vô ích, thật khó chịu khi phải im lặng. Nhưng những gì diễn ra sau đó khiến tôi phải câm nín
Ma nữ áo xanh đột nhiên đứng sau hòa thượng và nhìn người phụ nữ nằm trên mặt đất.
Nữ ma này đến đây là để giết tôi, thế mà giờ lại phớt lờ tôi mà nhìn chằm chằm vào hòa thượng, điều này cho thấy hành vi của kẻ kia đã thu hút được sự chú ý của cô ta.
Tất nhiên là nữ ma này không khiếm nhã tới mức cảm thấy sung sướng khi xem cảnh xuân trực tiếp
Tôi chợt nhớ ra rằng, ma nữ này- hoa khôi nương tử chẳng phải bị hãm hiếp khi còn sống hay sao? Biết đâu đó lại là hòa thượng trước mặt?
Nhưng chẳng mấy chốc, tôi đã bác bỏ phỏng doán này, điều này hoàn toàn không thể bởi hoa khôi nương tử này đã chết được mấy chục năm, cứ nhìn vào hòa thượng thiện lương Lô Thư là biết. Mà ba hòa thượng trước mặt này vẫn còn rất trẻ, không thể liên quan tới việc cưỡng hiếp cô ấy được.
Khả năng duy nhất là hành vi hiện tại của ba vị sư này khiến Ma Nữ Áo Xanh nhớ lại trải nghiệm bi thảm của mình ngày trước, và nỗi đau khổ cùng cực không bao giờ quên lúc đó.
Tôi bắt đầu thấy máu chảy ra từ đôi mắt của ma nữ, dọc theo khuôn mặt và chảy cả vào miệng, dọc theo đôi môi đỏ tươi của cô ấy
Đó là huyết lệ, ma nữ này đang khóc….
Mối hận thù của ma nữ áo xanh ngày càng trở nên trầm trọng. Cô ấy bước lại gần và đưa tay về phía đầu của hòa thượng.
Có vẻ như cô ấy muốn ra tay giết họ
Ba hòa thượng vẫn chưa nhận ra nguy hiểm đang cận kề, còn đang đắm chìm trong hưng phấn