Tôi bước ra khỏi phòng thay đồ với bộ váy cưới trắng phòng dài, trễ vai, tà váy được đính pha lê lấp lánh,khuôn mặt được makeup kĩ càng,tóc búi cao thanh thoát.
-Wow!Mày đẹp thiệt á nha Mỹ Linh,thật không chê vào đâu được.
Hà Mi cũng bước ra với bộ váy cưới màu bạc tay dài tà váy bồng bềnh được đính hạt đá lấp lánh.Gương mặt cũng được makeup xinh đẹp,tóc tết gọn gàng trong cô ấy như nàng công chúa bước ra từ câu truyện cổ tích.
-Mày cũng xinh phết chứ thua gì.Chúng ta đã dậy thì thành công ngoài mong đợi.
-Đúng rồi,hah hah.Thôi ra ngoài đi Minh Khang với Hoài Phong đang đợi đó.
-Ừ!Ra thôi.
Tôi nắm tay Hà Mi bước ra,bên ngoài Đặng Minh Khang và Trần Hoài Phong đã chờ ở đó, người khoát lên người bộ áo vest đen thanh lịch.
""Đặng Minh Khang sau khi bị tôi từ chối cậu ấy đã bắt đầu xem tình cảm đó là tình cảm bạn bè thay vì yêu đương""
-Xin chào!Hai cậu xong bao giờ đấy?
-Lâu rồi!Chỉ còn đợi người nữa thôi.
-Hai chúng tôi xong rồi đi thôi.
Chúng tôi ra xe chuẩn bị cho buổi chụp hình trong cuộc thi cuối cấp với chủ đề ""THANH XUÂN ĐẸP NHẤT KHI NÀO?”theo tôi nghĩ thanh xuân đẹp nhất khi chúng ta có người bạn đồng hành cùng nhau trải qua những ngày vui vẻ,đi khắp nơi,gặp được nhiều bạn mới,biết được nhiều cái hay, nhưng có lẽ Thanh Xuân sẽ thật sự đẹp khi xuất hiện người sẽ đồng hành cùng bạn từ lúc bắt đầu chặng đường,cùng nhau trải qua những khoảng thời gian khó khăn nhất và kết thúc bằng cái nắm tay bước vào lễ đường,người đó có cùng nhịp đập với trái tim của bạn, người đó sẽ yêu bạn,nắm tay bạn,sẵn sàng cho thế giới biết họ là của bạn và thậm chí hi sinh tất cả vì bạn.Thanh Xuân của bạn sẽ thật sự hoàn thiện như thế,riêng tôi "Thanh xuân của tôi đẹp nhất khi có hình bóng của người con trai ấy".
Buổi chụp hình diễn ra suông sẽ,đoàn của chúng tôi đã xuống Đà Lạt,Vũng Tàu và Sapa.Cả lớp A của chúng tôi đã có kí ức nho nhỏ về Những ngày đầu tiên của tuổi trưởng thành.
Sau khi đi Đà lạt và Sapa chúng tôi dừng chân tại Vũng Tàu để tiến hành chụp bộ ảnh kỷ yếu ở bãi biển.
Lát sau...
-Ây!Mệt, nhưng mà vui quá ha?-Hà Mi và tôi ngồi xuống góc đá nhỏ của bãi biển Vũng Tàu.
-Ừ!Cuối cấp rồi,tao cũng không biết làm sao nữa.
-Mầy lại nhớ anh ta à?
-...!
-Thôi đi du học,tao đi với mầy.Biết đâu qua bên đấy mầy gặp lại cậu ta thì sao.
Tôi quay sang nhìn Hà Mi.
-Tại sao mầy lại tốt với tao như vậy?
-Mầy nói gì vậy?Tao với mầy là chị em với nhau bao nhiêu năm rồi hả?Chuyện của mầy là chuyện của tao,mầy hiểu chưa.Cái con này thiệt là.
-Biết rồi, biết rồi.Thôi tụi mình gọi ekip về khách sạn nghỉ ngơi,tối đi chơi rồi sáng mai về Sài Gòn để hôm sau vào trường ôn thi cuối cấp nữa.
-Ừ!
-BAO NHIÊU ĐÂY ĐỦ RỒI!MỌI NGƯỜI VỀ KHÁCH SẠN NGHỈ NGƠI ĐỂ TỐI CÓ SỨC ĐI CHƠI RỒI MAI MÌNH VỀ SÀI GÒN.-Tôi hét lớn
-OK!
----------------------------------------------
Chuyến chụp hình đã kết thúc.Trong những ngày cuối cùng còn ngồi trên ghế nhà trường,chúng tôi đã tự hứa với nhau là A chúng tôi sẽ đỗ tất cả trong kì thi cuối cấp lần này.Chúng tôi đã cùng học,cũng chơi,cười đùa,lúc này chỉ mong sao thời gian đừng trôi nhanh quá để chúng tôi có thể gần nhau thêm chút nữa,cùng chia sẽ với nhau những chuyện vui buồn.
Thoắt cái đã đến ngày lễ tốt nghiệp của chúng tôi và lời hứa đó đã thành sự thật khi tất cả học sinh A đều tốt nghiệp trung học.
-Cuối cùng chúng ta cũng đã làm được.-tôi thở phào nhẹ nhỏm.
-Mầy lớn điểm nhất trường đó Mỹ Linh,Tận đ tròn,tao chỉ có mỗi đ.
-Điểm của mày lớn như vậy rồi,còn đòi hỏi gì nữa.
-Nói chơi thôi haha..!
Tôi đang cười đùa vui vẻ với Hà Mi thì...
-Haly!Haly à.Là tớ,tớ ở đây này.-Người con trai đứng đằng xa vẫy tay.
-Á!Kang cậu về bao giờ đấy.
-Mới về là chạy vào trường cậu rồi này.Đây là hoa của cậu.-Kang đưa bó hoa hồng cho Hà Mi
-Xin giới thiệu với mầy,đây là Kang cậu ta là người Hàn Quốc,cái người mà tao hay nói với mầy đó.
-À!Annhonhaseyo,Jonun Go Joo Hye ipmida.
-Ô!Annhonhaseyo.Cậu biết tiếng Hàn sao?
-Cậu ấy cũng là người hàn đấy.-Hà mi lên tiếng.
-Woa!Rất vui được gặp cậu.
-Tớ cũng vậy!
Cuộc gặp mặt bất ngờ với người bạn Hàn Quốc của Hà Mi có giúp cô tìm ra được người còn trai đó hay không?Đón chap sau nha