Thấy tôi bị Gay đùa giỡn như thế , Mạc Tuyên rốt cục ưng thuận đồng ý cho Bàng Chính Vũ theo đuổi.
Tuy cá nhân cảm giác rằng chuyện mình bị Gay đùa giỡn và chuyện nàng chấp nhận theo đuổi một chút liên quan cũng không có, nhưng nàng quả thực đã ra quyết định, về phần kết quả như thế nào, vậy còn phải xem may mắn của Bàng huynh.
Tuy cảm không giúp gì được cho Bàng Chính Vũ, nhưng hắn vẫn hết sức cảm kích, dù sao tôi cũng đã dâng lần đầu tiên quý giá của mình mà —— lần đầu tiên bị người ta đùa giỡn.
Hiện tại, tôi tin tưởng rằng Bàng Chính Vũ, tình bạn sẽ có, tình yêu cũng sẽ có thôi.
Sáng sớm một thứ nào đó.
Reng. . . . . .
Một hồi chuông điện thoại nhiễu mộng đẹp người ta rất không phối hợp vang lên, cũng rất chuyên nghiệp vang lên không ngừng.
Lúc điện thoại liên tục đánh chuông không biết bao nhiêu N sau đó, tôi rốt cục cần phải thừa nhận rằng, ý chí của Cao Phàm quả thật so với tôi tốt hơn rất nhiều, bởi vì từ lúc bắt đầu đổ chuông, người đàn ông này chẳng những tư thế, biểu lộ không thay đổi, ngược lại ngủ càng thêm hương vị ngọt ngào, làm cho tôi không khỏi sinh ra hoài nghi nho nhỏ : chẳng lẽ chỉ có tôi nghe nhìn thấy tiếng chuông?
Bỏ qua một bên những suy nghĩ miên man này, xem ra Cao Phàm quyết định không tiếp cuộc gọi này.
Tuy tôi cũng rất muốn học tập đồng chí Cao Phàm, nhưng tôi thật sự chịu không được tạp âm bên tai, đúng vậy, điện thoại toạ lạc vững vàng ngay trên đầu tôi, thật không hiểu lúc ấy tôi điên điên kiểu gì, lại chủ động chọn vị trí ngủ tốt như vậy.
Nhìn thoáng qua Cao Phàm đang kiên trì, tôi đành hy sinh cái tôi nhận mệnh, duỗi ra cánh tay mềm nhũng hướng điện thoại nào đó ấn phím loa ngoài.
Không phải nghe mà là phím loa ngoài?
Đúng vậy, chính là phím loa ngoài.
Hơn nữa, dựa vào cái gì chỉ tôi một người chịu tội, dù sao Cao Phàm cũng là kiểu kiên trì, dù nói thế nào, loại chuyện supper Kang A này mọi người phải cùng chia xẻ mới tốt chứ!
( siêu tốt Kang A : một game show)
Đã không có thời gian để sử dụng ngôn ngữ lịch sự, đối phương đã để lại tin nhắn .
"Phụng thiên thừa vận, ông nội chiếu viết: hai đứa các con, đêm nay đúng : xuất hiện ở bàn ăn nhà họ Cao cho ta, ai trái lệnh, giết không tha! Niệm tình hai đứa còn ngủ mơ mơ màng màng, cho phép các con có thể không tiếp chỉ."
Nghe lần thứ nhất giờ tôi còn thực sự có điểm phản ứng không kịp, cũng may ông rất tốt tính lại lặp lại thêm hai lần, khó khăn nhất có thể là chính là giọng nói quý giá hoàn toàn không thay đổi, tương tự được tựu giống như được thu lại và phát ra, cuối cùng tự giác cúp điện thoại.
Nghe được lần thứ ba thì tôi đã là nhịn không được cười khẽ một tiếng, thì nội lại đáng yêu như vậy.
"Xem ra ông là nhớ em rồi!" Sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nam trầm thấp, khàn khàn, khêu gợi.
Tôi tắt nút loa ngoài nhìn về phía Cao Phàm.
Chỉ thấy tên này mang theo ánh mắt lười biếng tay chống đầu nhìn nghiêng về phía tôi, trên người chăn rơi xuống thắt lưng, tóc có chút mất trật tự, râu lún phún mọc, cả một tạo hình mỹ nam chán chường gợi cảm hiện ra ở trước mắt tôi.
Thật muốn mạng mà, sáng sớm đã bắt đầu mạnh mẽ thế này, khiến cho tôi trong mũi có cảm giác nong nóng.
Cao Phàm xem tôi có bộ dạng ngẩn người, khóe miệng có chút nhếch lên câu dẫn.
Hắn đầu tiên là làm bộ làm tịch hướng ngoài cửa sổ nhìn nhìn, sau đó không nén được mở lời câu dẫn nói: "Làm sao bây giờ, bây giờ còn rất sớm, cách thời gian đi làm ít nhất còn có giờ, nhìn dáng vẻ của em hình như giống anh là ngủ tiếp không được rồi, làm sao bây giờ, chúng ta làm gì thì tốt đây ?" Vừa nói vừa dùng ngón tay thon nhỏ vuốt ve qua lại cánh tay lộ ra ngoài không khí của tôi.
Da gà của tôi, rất nể tình lập tức dựng thẳng lên.
Tôi cũng thương xót trái tim bé bỏng của tôi nha, vì lời mời mê người kia không cẩn thận vẫn chậm đi một nhịp.
Tôi cũng làm bộ quan sát đồng hồ báo thức, phát hiện mới : , tôi nhịn không được rên rỉ một tiếng, ông nội thật tốt quá, vào lúc này lại đem chúng tôi đánh thức, đối với những người đi làm từ chín tới năm mà nói thực chính là cực hình chứ sao.
Tôi suy nghĩ xem có nên làm vận động một chút không, vì vậy chậm rãi hướng trong ngực Cao Phàm tới gần, khẽ ngẩng đầu nhìn quả táo của hắn khẽ thổi hơi, buồn cười hỏi: "Vậy anh nói xem chúng ta nên làm gì thì tốt ?"
"Ừ thì. . . . . ." Cao Phàm chợt nhớ ra điều gì đó rồi đáp: “Chúng ta làm việc còn dở kia vậy." Dứt lời còn ai oán nhìn tôi liếc.
"Em không có ý kiến!" Tôi cười đến đặc biệt sáng lạn đáp lại hắn.
Sau khi hiểu được một chuyện, Cao Phàm chạy đi tắm nước lạnh.
Thật sự anh chàng đáng thương, hết lần này tới lần khác gặp thời điểm dì tôi tới chơi ông lại gọi điện phá bĩnh.
Lúc nghỉ trưa, tôi nhã nhặn từ chối Ngữ Tình và đám bà tám trong phòng, hướng văn phòng tổng giám đốc đi đến.
Có lẽ là tôi lần đầu tiên chủ động đi tới văn phòng tổng giám đốc, Cao Phàm vẻ mặt mừng rỡ cộng thêm lo lắng nhìn tôi, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy? Bụng đau lắm hả?"
Hai tôi mắt mệt mỏi đến gần hắn hắn, kéo ống tay áo của hắn, làm nũng nói: "Bụng không đau, nhưng mắt rất mỏi, em là chủ động tới bò lên giường anh nha!"
Cao Phàm nghe xong trong nháy mắt bật cười, cưng chiều ôm lấy tôi hướng giường lớn trong phòng nghỉ đi đến, cũng ôm lấy tôi cùng tiến lên giường chìm vào giấc ngủ trưa.
"Em đã chủ động thượng giường anh, vi phu sẽ hầu em ngủ một giấc ha." Cao Phàm hùng hồn nói.
Yên tâm ngủ, dù sao tôi cũng là vợ ông chủ, ngủ đẫy giấc cũng không sao, nghĩ vậy, tôi còn thực yên tâm lập tức ngủ say .
Một giấc ngủ no nê, cái loại cảm giác này thật là không phải sướng bình thường.
Sau khi tỉnh lại nhìn xem đồng hồ, vừa vặn lúc tan việc, về nhà ăn cơm .
Ngủ đủ, tôi tinh thần sáng láng ngồi bên cạnh ghế lái của Cao Phàm, bây giờ Cao Phàm đang lái xe đưa chúng tôi về nhà họ Cao.
Tôi ngồi xe Cao Phàm luôn luôn một thói quen, là phải ngắm nhìn sườn mặt của hắn.
Cảm giác, ngắm nghía sườn mặt Cao Phàm có một loại mỹ cảm nói không nên lời, nhìn thế nào cũng không ngán.
Có khác với bình thường lén lén lút lút xem, lần này tôi thoải mái ngắm.
Mãi đến lúc Cao Phàm kháng nghị: "Anh nói này, phụ nữ, không cần phải nhìn anh táo bạo như vậy, còn nữa, cẩn thận anh hôn em đấy!"
Ha ha, có người thẹn thùng kìa.
Tôi nhích thêm một chút về phía hắn tiếp tục nhìn, cười nói: "Hoan nghênh đến hôn."
Cao Phàm vô lực rên rỉ một tiếng, phanh gấp, không đợi tôi kịp phản ứng, hắn kéo đầu tôi lại rồi hôn một nụ hôn vô cùng nóng bỏng đúng tiêu chuẩn.
Má ơi, đàn ông quả là không nên kích thích, không được rồi, dưới ban ngày ban mặt ai lại ngẫu hứng biễu diễn màn + thế này.
Thật vất vả hai môi mới rời nhau, Cao Phàm khàn khàn nói: "Đừng có lại kích thích hấp dẫn anh, nếu không cho dù máu chảy thành sông cũng ngăn không được anh đâu."
A, a, a, em biết sai rồi.
Vì vậy đỏ mặt tôi đây ngoan ngoãn ngồi trở lại vị trí, cả đầu ngó ngoài cửa sổ, kỳ thật, phong cảnh ngoài cửa sổ cũng là rất đẹp mà!
Đúng : , chúng tôi đúng giờ thậm chí sớm hơn một chút xuất hiện ở trên bàn cơm Cao gia .
Bởi vì Cao Nhân muốn tham gia thi biện luận vào Chủ nhật, cho nên trọ ở trường không có trở về, mà Cao Hân từ khi sinh xong một tháng sau liền trở về nhà mới Âu Dương Quyền, vợ chồng son hôm nay mang theo con trai bảo bối không biết đi đâu chô bời, dù sao cũng không trở về.
Bởi vậy, giờ phút này trên bàn cơm chỉ có vợ chồng chúng tôi hai người cộng thêm ông nội cùng với ba Cao mẹ Cao.
Mẹ Cao thấy tôi rất là cao hứng, lôi tôi ngồi ở bên cạnh, khi ăn cơm liên tục gắp cho tôi thức ăn, làm cho tôi hưởng thụ sâu sắc tình thương ấm áp của mẹ.
Ông nội tự nhiên cũng rất cao hứng, chỉ là lão nhân gia người ta hàm súc hơn thôi, chỉ dùng ánh mắt biểu lộ mừng rỡ.
Duy chỉ có Ba Cao là tương đối trầm ổn hơn cả, rõ ràng làm cho người ta cảm giác ông cũng rất vui vẻ, nhưng biểu lộ vẫn như cũ là nụ cười nhàn nhạt kiểu , có thể ông thỉnh thoảng gắp cho Cao Phàm thức ăn, động tác nhỏ này tiết lộ sự quan tâm cùng vui vẻ của ông giờ phút này .
(Các bạn quay nghiêng số sẽ hiểu nụ cười kiểu :]])
Xong bữa cơm, chúng tôi đã khai tâm, khai vị. ( vừa no bụng vừa vui vẻ )
Sau khi ăn xong, ông nội ho khan một tiếng ám hiệu, ba Cao lập tức phối hợp dẫn Cao Phàm đến phòng khách bồi dưỡng tình cảm cha con.
Mà tôi thì dùng danh nghĩa cùng ông nội đi vào thư phòng đánh cờ, mẹ Cao làm khán giả cùng nhau vào trong.
Đi vào thư phòng, chúng tôi không có đánh cờ, mà là rót một bình trà ngon ngồi "Tâm sự" .
Ba người ngồi chung một chỗ, tôi có cảm giác sắp dự phiên hội thẩm.
"Nha đầu này“ Cao gia lão tử thưởng thức hớp trà, nhìn như không lơ đễnh hỏi: “Các con vợ chồng son thời gian qua coi như không tệ nhỉ?"
"Thưa ông, chúng con vợ chồng son quả là không tệ, hạnh phúc vô cùng." Tôi thành thật trả lời.
" Còn sinh hoạt tình dục thì sao?" Mẹ Cao nhịn không được hưng phấn hỏi.
Con nói mẹ Cao này, mẹ mỗi lần có cần phải hỏi rõ ràng vậy không?
"À thì. . . . . . Không tệ. . . . ." Người ta con da mặt rất mỏng nha.
"Nêu ví dụ chút coi con!" Mẹ Cao cùng ông nội bốn mắt tỏa sáng nói.
"Thôi mà. . . . . ." Tôi rất là khó nói.
Loại sự tình này muốn tôi nói như thế nào đây? Chẳng lẽ nói quá trình?
Xem tôi nghẹn đỏ mặt, hai người kia rốt cục buông tha tôi.
"Xem ra nên gọi con trai mẹ chồng con xuống hỏi một chút." Mẹ Cao nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Ông nói nha đầu này, có đôi khi loại chuyện này nhà gái có thể chủ động ." Cao gia lão tử nghiêm túc đề nghị nói.
Má ơi, lại bắt đầu rồi, toạ đàm tên là « Hạnh phúc » gia đình, giảng viên: mẹ Cao, ông nội Cao.
Mẹ Cao nói tiếp: "Đúng vậy, tiểu Nhã à, loại sự tình này không nên thẹn thùng. Ngẫu nhiên đổi vai cho con quyến rũ, hiệu quả hẳn là sẽ rất được. Này, để mẹ dạy con mấy chiêu."
Tôi rất ngoan ngoãn cầm giấy bút, định ghi chép từng cái lại.
"Ví dụ như nhảy múa thoát y nè, cởi quần áo đó và vân vân, nếu không thì đóng vai trong một số game, nữ y tá, nữ cảnh sát, học sinh, cô giáo ..., nếu như ngươi không có đạo cụ thì..., mẹ có thể giúp con lên mạng mua trực tuyến, nếu không, các con thử xem một số tư thế kích thích hơn xem sao?" Mẹ Cao nói đến kích động không phải bình thường .
Khóe miệng của tôi không khống chế được mà run rẩy , tư thế kích thích? Nhân vật trò chơi?
Mẹ Cao lại có thể nghĩ ra mấy cái. Rất không kính trọng truyền thống nhỉ.
Trò trò chuyện chuyện một hồi, tôi đột nhiên buồn nôn một chút, nhịn không được nôn khan một tiếng.
Lập tức, hai cặp con mắt mạnh mẽ bắn về phía cái bụng bằng phẳng của tôi, mà tôi cũng vậy không tự giác phối hợp cùng bọn họ đồng thời nhìn xuống bụng mình.
Trong thư phòng sao yên tĩnh quá, tôi nhịn không được, vô ý nói: "Ha ha, hiểu lầm, đơn giản là hiểu lầm rồi, nó, gió êm sóng lặng." Vừa nói tôi vừa chỉa chỉa bụng mình.
"Aizzzz. . . . . ." Hai người bọn họ hết sức ăn ý liếc nhìn nhau.
Thấy bọn họ thất vọng như thế, tôi không khỏi đau lòng .
Ngẫm lại chúng tôi kết hôn cũng đã một năm rồi, à không, chúng tôi kết hôn rõ ràng gần một năm rồi! Là nên có một nhóc con thôi.
Lúc tôi đang tự hỏi vấn đề này thì tôi đột nhiên bị ôm vào một vòng tay an toàn, thoải mái quen thuộc, một giọng dễ nghe vang lên: "Cái này, chúng mình không vội, thuận theo tự nhiên là được rồi, có chạy cũng không thoát được, nếu không phải lúc..., có cầu cũng cầu không được đâu em."
Hay cho một câu ngắn gọn tổng kết vừa thâm sâu lại đi vào lòng người, làm cho ông nội và mẹ không thể nói được gì nữa.
Trước khi đi, tôi nhìn ông nội và mẹ Cao cam đoan nhất định sẽ nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, trái lại bọn họ lại khuyên tôi thuận theo tự nhiên, không cần có quá nhiều áp lực.
Có người nhà thật tốt.
Trên đường về nhà, Cao Phàm như là nghĩ đến cái gì đột nhiên nở nụ cười một tiếng, tôi hiếu kỳ dùng ánh mắt hỏi thăm nguyên nhân.
"Kỳ thật, anh cảm thấy là, giả làm nhân vật trong game, về phần tư thế, nếu như em không ngại mà nói..., anh có thể đồng ý !"
Không ngại cái đầu của anh á! Tôi mặt đỏ thụi cho hắn một chưởng.
Lập tức, một tràng cười vui vẻ trong ghế xe truyền ra sảng khoái.