Hôn Nan Tòng

chương 1: tứ thiếu gia

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bầu trời trong xanh,cùng với mấy đám mây trắng bay bay,bóng cây loang lổ,gió mát dạo chơi,mặt trời sau giờ ngọ thật là thoải mái.Phong cảnh xinh đẹp như thế, tựa một thủ thơ,hoặc như một bản tình ca nhẹ nhàng,uyển chuyển mà hàm xúc,hoặc còn có thể là một cô gái xinh đẹp ngồi dưới bóng cây cổ thụ mà nói chuyện phiếm,cảnh đẹp như vậy mà người nào muốn phá hủy thì đúng là ác nhân.

Nhưng mà,lại có một người như vậy.

Sắc mặt hắn tái nhợt,trên mặt không còn một chút huyết sắc,đôi môi mỏng cơ hồ cũng bị cắn phá,trên trán bao phủ cả một tầng mồ hôi,thân thể xuyên qua đúng thật quá mệt mỏi,con ngươi tối tăm thêm vài phần,chỉ có bản thân hắn mới biết được vì sao mình lại có hình dạng như vậy.

Nhìn chằm chằm từ tiểu thụ động cho tới con kiến,sau một hồi,hắn mới ngồi đàng hoàng trên một bên ghế dài,nhìn hắn thế này,người không biết thì cứ cho rằng hắn đang cosplay,hắn thật sự là một người bệnh,hơn nữa còn là bởi vì đi đánh nhau,đánh không lại đối thủ nên vỡ đầu,phải vào viện.

Vẻ mặt của Hàn Cảnh Thần tối tăm,hắn vỗ nhẹ đôi mắt,đem tiêu điểm đặt ở phía trước,không xa chỗ cột đèn đường,nếu không phải đầu của hắn không còn có cách,phỏng chừng hắn ta sẽ đem loại sự tình này biến thành rơm rạ mà đốt sạch,thay thế ánh sáng.

Kỳ thật,khiến cho hắn rối rắm không thôi chính là ngoại hình của bản thân,cũng không phải là vội vàng hấp tấp còn không có chuẩn bị,mà là tại ba ngày trước,sau khi tỉnh lại,hắn phát hiện mình đã trải qua hết thảy sự tình.

Tên hắn vẫn là Hàn Cảnh Thần như cũ,nhưng hắn lại không hiểu tại sao lại thay đổi cái thể xác này,hắn bất quá là bởi vì gần tới năm mới,nên tranh thủ diễn thêm rất nhiều vai,thể lực có chút yếu kém,lại ăn không tiêu,tại thời điểm đó,chỗ nghỉ ngơi của diễn viên rất thô sơ tùy tiện,khi ngủ,hắn chỉ tìm đại cái bàn úp sấp rồi liền nhắm mắt,sau khi tỉnh dậy phát hiện mình đang ở trong bệnh viện,mở mắt ra là cái trần nhà trắng bóng.Hắn ngửi thấy mùi thuốc nồng đậm,đầu như bị vô số con kiến gặm nhấm,rất đau.Nhất định là bởi vì trong lúc ngủ,hắn có ở trong lòng mình mà mắng đạo diễn chụp ảnh cái gì mà toàn thiên lôi lổn cổn chết người không đền mạng,tổng tài nhất định sẽ bị trời phạt nên bản thân mới bị ông trời trừng phạt mà đưa tới đây rồi!

Chắc chắn là vị đạo diễn kia hại mình.

Tốt thôi,thay đổi thể xác thì thay đổi thể xác,hắn hiện tại là một người diễn viên tương đối bình thường, tài nghệ chỉ có một mẩu,mà có thể chiếm lấy một phòng bệnh riêng,căn bản là nguyên chủ của thể xác này cũng không đến nỗi tệ lắm,cũng không phải kiểu kiêu ngạo,thoạt nhìn tương đối an phận,chỉ biết nhất định là phú nhị đại (thế hệ con nhà giàu thứ hai).

Bỏ qua bề ngoài ngoại hình,sau khi hắn tỉnh lại hai ngày vẫn không thấy thân nhân của nguyên chủ tới thăm,đúng là phú nhị đại thì cũng có phú nhị đại khổ,cha mẹ vội vàng sinh ra nhưng lại không hề để ý đến,cái này hắn cũng có thể lí giải được.

Quả nhiên,hai ngày sau,có một người cử chỉ lễ nghĩa giống hệt như lão quản gia của Hoàng gia Anh tới nói cho hắn biết,thật ra hắn là Đệ nhất phủ Hàn phú thiên đệ tứ nhi tử (hiểu nôm na là con thứ tư) trong một gia đình giàu có,hắn nằm mơ cũng muốn sinh ra trong một gia đình giàu có khá giả,như vậy thì không cần ở trong đoàn làm phim lúc thì chạy chân việc vặt,lúc thì diễn viên nữa.

Bất quá,ngươi cho rằng làm con của thủ phủ là dễ dàng hay sao,sau lưng là cả một đống thân thể máu chó,tất cả mọi người đều hiểu tốt hay sao,Hàn Cảnh Thần,ngươi nhanh hơn ba mươi người,sao lại ngốc ngếch như vậy.

thủ phủ:Đơn vị hành chính cấp địa phương;tiểu bang,vùng,tỉnh,...Thành phố chủ yếu của một khu vực.Bạn Thần trong này là con của thủ phủ,nói một cách dễ hiểu là con của thống đốc một tiểu bang nào đó chẳng hạn.

Vốn là hắn đang rất cao hứng,thế mà vị quản gia này lại mặt không đổi sắc nói câu cường điệu tiếp theo.

Quản gia sắc mặt không đổi: "Tứ tiếu gia,mẹ của người xuất thân thấp kém,nên Hàn gia vẫn luôn không thể đón người trở về,hiện tại chúng ta đều đã biết mẹ người qua đời được ba tháng rồi,mong tứ thiếu gia nén bi thương.Mặt khác,bởi vì gia tộc sự nghiệp của lão gia cần có người giúp đỡ,nên cố ý bảo ta tới đón ngài trở về,cũng đã thu xếp ổn thỏa hệ thống giáo dục rồi."

Từ từ,chuyện này không ăn khớp,có chút vấn đề?Cái gì mà mẹ nguyên chủ xuất thân thấp hèn,dẫn đến việc Hàn gia không tiếp nhận đứa con này?Đây là niên đại nào rồi,sao còn có thể nói như thế?Hệ thống giáo dục ổn thỏa gì cơ?

Vì sao lại cảm thấy mình như bị lừa,có thể trong bảy ngày lui hàng được không?Có thể trách mắng người bán không?Vô lương gian thương không được tốt sao?Muốn sét đánh chết đi cho rồi!

Cho nên,lão quản gia ngươi mới chỉ có hai câu nói mà đã mang tới một lượng lớn tin tức như vậy sao?Vừa mới cao hứng chưa đầy hai giây đã bị người ta dội cả một xô nước lạnh,hắn quyết định về sau đi liền một mạch,không bao giờ đối vơi người bán hàng kiểu"Thêm băng nhưng nhạc đến hai chén" nữa (cầu cao nhân chỉ giáo,hổng hiểu gì hết trơn>.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio