Hỗn Nguyên Võ Tôn

chương 258: mở gian hàng đổi võ kỹ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nơi giao dịch nổi danh nhất Tứ Hải thành đương nhiên là Tụ Bảo các, cũng là trung tâm tự do giao dịch lớn nhất Vân Châu.

Bất kể muốn bán bảo vật kiểu gì thì ở đây cũng tìm được người mua thích hợp. Tương tự, nếu muốn mua gì thì ở đây cũng tụ tập vô số người bán, có thể họ có thứ đó…

Diệp Phong đổi sang dung mạo khác, ném bình linh dịch nồng độ một phần trăm vào ngực áo, đến thẳng Tụ Bảo các.

Linh dịch nồng độ một phần trăm cũng là bảo vật hiếm có, giá trị không kém gì thiên niên linh dịch. Mang bán đấu giá tất nhiên thu lợi lớn nhất nhưng gã có tính toán khác.

Tinh tệ cần số lượng nhất định là đủ dùng, hơn nữa cũng chỉ là con số vô vị, có những thứ không phải cứ bỏ tiền ra là mua được. Hơn nữa để người ta biết gã có nhiều vạn niên linh ngọc dịch trong tay cũng không phải điều hay. Tuy gã không sợ phiền hà nhưng tránh được thì sao lại không nên?

Giao dịch trong Tụ Bảo các phần lớn là lấy vật đổi vật, một giọt thiên niên linh ngọc dịch tương đương một môn lục phẩm võ kỹ, thành thử gã tính rằng đem đổi lấy mấy môn võ kỹ không tệ, sau này đem cho thế lực của mình luyện tập. Võ sư có lục phẩm võ kỹ thực lực hơn xa nhưng võ sư chỉ có tứ phẩm và ngũ phẩm võ kỹ.

Vào Tụ Bảo các, sóng nhiệt liền xộc vào mặt. Cả đại sảnh tầng một đông nghịt võ giả đang giao dịch, tiếng người xôn xao.

Tầng một là khu miễn phí dành cho tự do giao dịch, ai muốn mua hoặc bán vật gì thì cứ tùy tiện. Nơi này tuy náo nhiệt nhưng vật phẩm lại tầm thường, chỉ có võ đồ và võ sĩ cấp thấp giao dịch.

Tụ Bảo các còn tầng hai tới tầng sáu, cần trả tiền mới vào được, gian hàng cũng phải trả phí. Một gian hàng ở lầu hai cần trả ba tinh tệ một ngày, còn tầng sáu phải trả tới 100 tinh tệ mỗi ngày. Nếu không có bảo vật hiếm thấy thì e rằng không ai đi thuê gian hàng đắt đến thế để giao dịch làm gì.

"Ta muốn thuê một gian hàng ở lầu năm." Gã lấy ra ba mươi tinh tệ đưa cho tiếp đãi viên quản lý chỗ cho thuê.

"Được, xin đợi một chốc." Mỹ nữ trẻ tuổi mắt ánh lên khác lạ, nhìn gã với vẻ hiếu kỳ, thuê gian hàng cao giá cũng có nghĩa là trong tay gã có tài lực hoặc bảo bối bất phàm. Bằng không thì lỗ vốn to.

Lần này gã cải trang thành người có dung mạo thập phần uy võ, chừng hơn ba mươi, cố ý phát ra kim nguyên khí tức của tam giai võ sư khiến người khác biết gã không dễ chơi. Nên gã vừa vào cửa, nhiều võ giả thực lực kém hơn vội nhường đường, hiển nhiên lòng e sợ gã.

Kỳ thật với gia trị linh dịch, gã thuê gian hàng ở tầng sáu cũng được. Chỉ là gã chú ý thấy bản đồ mà tiếp đãi viên đưa cho gã chứng tỏ tầng sáu còn nhiều gian trống, nhân khí tất không cao lắm. Gã lại hy vọng thu hút nhiều đại thế lực chú ý, quá làm cao thì khéo quá hóa vụng. Tầng năm là lựa chọn hợp lý.

Trừ ra, Diệp Phong thuê một chỗ bán tầm thường ở tầng hai cùng một chủ hàng tạm thời giúp gã xử lý những việc vặt. Đó là khâu phục vụ đặc sắc của Tụ Bảo các.

Gã lấy ra mười viên thất phẩm thủy, hỏa nguyên đơn giao cho chủ quán tạm thời, dặn y đổi lấy yêu hạch của nhị giai và tam giai yêu thú.

Kim hệ yêu hạch được gã trả giá cao nhất, chỉ cần ba viên tam giai yêu hạch là đổi được nguyên đơn, tiếp đó là thổ hệ và mộc hệ yêu hạch, sáu viên tam giai yêu hạch đổi được một viên nguyên đơn. Còn hỏa hệ và thủy hệ yêu hạch, tạm thời gã chưa cần.

Yêu hạch nhị giai và tam giai có giá trị cố định, không cần gã phải dặn dò điểm này.

Hiện tại gã không có thừa tinh lực đi tru sát yêu thú hút nguyên lực, đành dùng phương thức mua yêu hạch để thu gom đủ ba loại nguyên lực còn thiếu trong nguyên trạc.

Yêu hạch tứ giai trở nên tuy hàm chứa nguyên lực nhiều hơn nhưng giá cũng cao gấp mấy lần. Tính toán một chốc, gã nhận ra mua yêu hạch nhị giai và tam giai là hợp lý nhất.

Giá gã đưa ra căn cứ theo giá chung, cực kỳ hậu hĩnh, chủ hàng hớn hở vì hoàn thành nhiệm vụ viên mãn sẽ được trả công xứng đáng.

Chuẩn bị xong xuôi, gã lấy chìa khóa gian hàng cùng một tấm biển tuyên truyền, lên thẳng lầu năm.

Gian hàng ở tầng năm không lớn hơn ở phía dưới bao nhiêu nhưng trang trí cực kỳ bắt mắt, gần mỗi gian hàng đều có diện tích trống không nhỏ. Gã liếc quanh, hiểu rõ dụng tâm của Tụ Bảo các.

Gần mỗi gian hàng đều có không ít người. Đích xác, vật phẩm giao dịch ở đây đều quý giá, thu hút đông người là đương nhiên. Hơn nữa mỗi lần thành giao đều lãng phí vô số khẩu thiệt mặc cả. Nếu còn xô bồ như tầng dưới thì còn thành thể thống gì.

Gã vừa vào gian hàng, lập tức thu hút ánh mắt không ít người. Đợi khi gã treo tấm biển tuyên truyền lên thì vô số người tụ lại.

"Bán linh dịch có thể đề thăng thực lực một cấp cho võ sư, đổi lấy bí tịch lục phẩm võ kỹ, thủy hệ bí tịch cần các thêm một nghìn tinh tệ." Hàng chữ này lập tức khiến đám đông hít một hơi khí lạnh.

Bí tịch lục phẩm võ kỹ đều là trấn phái chi bảo của các đại thế lực, sao lại lấy ra trao đổi với người khác?

Linh dịch đề thăng một cấp thực lực cho võ sư tuy quý giá nhưng còn kém xa lục phẩm võ kỹ. Nhiều người tỏ vẻ chế nhạo, đúng là đưa ra cái giá trên trời.

Gã lạnh lùng nhìn quanh, không nói gì. Linh dịch của gã tương đương với trân bảo tu luyện là thiên niên linh ngọc dịch, hiệu quả rõ nhất là đề thăng một cấp cho võ sư. Dùng một giọt thì dù là nhất giai võ sư cũng sẽ tiến lên mức võ sư điên phong chỉ trong mười năm, còn có tấn nhập võ tông được hay không phải trông vào vận khí. Nhưng có linh dịch trợ lực thì hiệu suất này cao lên nhiều.

Hà huống hiệu quả đề thăng tu vi của linh ngọc dịch không có hậu quả nào. Nhiều loại đơn dược cũng có hiệu quả tăng được một hai hai cấp thực lực nhưng phần lớn đều từ man lực mà thành, đề thăng rồi phải lập tức khổ tu để củng cố tu vi. Hơi có gì sai sót là ảnh hưởng đến tu luyện cực hạn của bản thân, còn linh ngọc dịch không hề ảnh hưởng mà nâng cao cực hạn này.

Hiệu quả thần kỳ như vậy, khác biệt giữa hai thứ không cần phải nói.

"Ta có một nhánh thiên niên thạch long thảo đổi một giọt linh dịch của các hạ, cũng ngang giá trị với nhau." Một dung binh hỏi.

"Ta có một viên tinh nguyên đơn, cũng đề thăng được một cấp thực lực cho võ sư, vì ta dùng một viên rồi nên không cần nữa, đổi với các hạ là công bằng." Một võ sư vội nói.

Thoáng sau chung quanh ồn ào hẳn, ai cũng lấy đồ ra muốn trao đổi với Diệp Phong. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

"Dừng lại." Gã quát vang khiến chúng nhân ngẩn ra: "Ta chỉ đổi lục phẩm võ kỹ! Không có… thì mời đi cho."

Nhưng dung binh và võ sư nhàn tán, không thể có vật mà Diệp Phong cần. Gã tất nhiên không để ý đến họ.

"Mẹ kiếp, cái gì thế hả?"

"Linh dịch đề thăng một cấp của võ sư mà cũng dám đổi lục phẩm võ kỹ? Món sinh ý này thành mới là lạ."

Nhiều dung binh kiêu ngạo trừng mắt nhìn Diệp Phong như muốn nuốt sống. Giao dịch bất thành là việc nhỏ nhưng bị khinh thị như thế thì họ tương đối bất bình. Nếu không vì ở đây không thể động võ, họ đã xông lên đánh hội đồng lâu rồi.

"Mỗ đã dám ra giá tất đảm bảo vật đó có giá trị tương xứng. Ai có vật mỗ cần thì đến thương lượng." Gã cười lạnh đáp.

"Tiểu ca... thật sự biết linh dịch đó?" Một võ sư trung niên đột nhiên hỏi.

"Mỗ tuy không biết nhưng từng sử dụng." Gã mừng thầm, sau cùng cũng có người mắc câu. "Giá trị của linh dịch tuyệt đối xứng với cái giá mỗ đưa ra."

"Lẽ nào… trừ tăng tiến thực lực còn lợi ích khác?" Mắt võ sư đó sáng lên, y là người kiến đa thức quảng, chỉ có mười mấy loại linh dịch có tác dụng đó, quá nửa trong số này không sánh được với lục phẩm võ kỹ, trừ phi...

"Nếu có ai có vật mỗ cần thì mỗ sẽ mời giám định sư của Tụ Bảo nhận xét về linh dịch. Tin rằng sẽ không khiến người trao đổi thất vọng."

"À!" Không ít người lại lộ vẻ hiếu kỳ. Gã tự tin như thế lẽ nào linh dịch còn hiệu quả thần kỳ nào khác?

"Linh dịch đổi lấy lục phẩm võ kỹ… Trừ phi là thiên niên linh ngọc dịch." Lão võ sư mục quang rực lên nhìn gã.

"Thiên niên linh ngọc dịch!" Tiếng kinh hô vang lên, phàm người tu luyện đến võ sư, mấy ai không biết tới kỳ bảo thiên niên linh ngọc dịch.

"Mỗ không biết, chỉ biết rằng linh dịch này xứng đáng với lục phẩm võ kỹ!" Diệp Phong đáp như chém đinh chặt sắt. Gã mừng thầm, đã cố ý bày ra mê trận để người khác nghĩ rằng gã vô tình có được linh dịch, sẽ không khiến ai hoài nghi gã đang có vạn niên linh ngọc dịch thật sự, cũng không ai liên hệ với giọt linh dịch nồng độ một phần mười ở trường đấu giá.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio