"Nguyên nguyên lực?"
Diệp Phong nhíu mày, tỏ vẻ nghi hoặc: "Nguyên lực chẳng phải chỉ có ngũ hành ư, lấy đâu ra nguyên nguyên lực gì đó?"
"Ai bảo con nguyên lực chỉ có ngũ hành?" Lão giả bĩu môi giễu cợt: "Mỗi cá nhân đều có một tia nguyên nguyên lực trong mình, chỉ là kẻ tầm thường không biết mà thôi."
"Đại lục cường giả vô số, lẽ nào chỉ mình sư phụ phát hiện?" Diệp Phong không tin, tuy sư phụ đích xác là cao thủ nhưng đại lục nhân khẩu đến mấy trăm ức, nếu thật sự có nguyên lực khác tồn tại, tuyệt đối không thể không ai phát hiện.
"Phát hiện ra nó… đương nhiên không chỉ mình ta." Lão giả cảm khái thở dài: "Mười vạn năm trước, đại lục từng có phương pháp tu luyện nguyên nguyên lực, chỉ là hiện giờ…"
"Nhưng vì sao ở đại lục lại không ai nói đến có phương pháp tu luyện như thế?" Diệp Phong nghi hoặc.
"Hừ, tất nhiên có người cố ý che giấu…" Đôi mắt vốn mờ đục của lão giả chợt lóe lên hận ý.
"Ai có bản lĩnh đó?" Diệp Phong cả kinh, tiêu diệt một cách tu luyện thì thần thông của người đó không cần nghĩ cũng biết quảng đại cỡ nào.
"Việc này giờ con vẫn chưa hiểu… Đợi khi con đạt đến mức đó sẽ hiểu thôi." Lão giả khẽ run cơ mặt, từ từ áp chế tình cảm chực bùng nổ, khe khẽ xua tay. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Sau này con hành tẩu đại lục, quyết không được đề cập đến ba chữ nguyên nguyên lực, bằng không sẽ dẫn đến họa sát thân." Lão giả thần sắc ngưng trọng dặn dò: "Hơn nữa cũng không nhắc đến nội dung công pháp ta truyền cho, bằng không khi thực lực chưa đại thành, phiền toái sẽ đến ngay…"
"Chà…" Lòng Diệp Phong dấy lên khí lạnh, thân phận sư phụ không hề đơn giản.
"Được rồi, hiện giờ con có hai lựa chọn." Mặt lão giả lại nở nụ cười trêu chọc, từ tốn hỏi: "Con muốn theo ta học tiểu đạo hay đại đạo luyện thể?"
"Tiểu đạo? Đại đạo?" Diệp Phong không khỏi ngạc nhiên: "Có gì khác biệt?"
"Tiểu đạo đảm bảo cho con chí ít cũng thành võ sư, nếu con có ngộ tính hoặc may mắn có thể sẽ tiến thêm một bước nhưng cả đời không tài nào chạm được đỉnh cao luyện thể. Nhưng tu luyện đạo này con sẽ bình bình an an suốt đời làm một cường giả tầm thường. Từ rày, trừ danh nghĩa thầy trò ra, chúng ta sẽ không gặp lại."
"Đại đạo nếu tu luyện đại thành sẽ khiến con vượt lên mọi cao thủ tuyệt đỉnh ở đại lục, thành một tuyệt thế cường giả. Nhưng con sẽ đối mặt với uy hiếp chưa từng có. Sẽ có ngày con là địch nhân của toàn đại lục… con sẽ phải đánh cược tính mạng hoặc mở ra một vùng trời đất mới."
"Lựa chọn thế nào là tùy con." Lão giả nói xong, nhìn gã chằm chằm.
Không khí chung quanh nhất thời như đọng lại, Diệp Phong cứng người vì những lời lão giả nói. Hồi lâu sau gã mới nheo mắt, vuốt mũi, khóe môi thoáng nụ cười khinh ngạo: "Bị cường giả cả đại lục truy sát tuy khiến người ta hoảng sợ nhưng con càng sợ mình sẽ giống như các trưởng lão trong tộc, sống cả đời vô vô vị vị, dốc toàn bộ sinh mệnh và tinh lực theo đuổi lợi ích của gia tộc. Con nguyện ý đứng giữa rừng cường giả, oanh oanh liệt liệt vẽ lên một vùng trời đất cho mình."
Nắm chặt tay, ánh mắt gã kiên định và tự tin vô cùng, nói ra câu khẳng định: "Con chọn đạo mạnh mẽ nhất."
Mắt thoáng nét kinh ngạc, lão giả không giấu được niềm hân thưởng, nếu Diệp Phong chọn tiểu đạo, có lẽ gã và Lan nhi suốt đời vô duyên…. Bất quá Diệp Phong chọn đạo mạnh mẽ nhất cũng ngoài ý liệu của ông ta, đại đạo cũng vị tất đã là đạo mạnh nhất, tiểu tử này có khí phách đó… Bất phàm!
"Con đã chọn con đường không tầm thường vậy cần có dũng khí để đối diện. Bất quá con không cần khẩn trương, trước khi đạt được thực lực nhất định, con cứ yên tâm trong vai trò một võ giả phổ thông." Lão giả cười ha hả.
Tâm trạng căng thẳng của Diệp Phong lỏng hẳn ra, gương mặt còn vương nét trẻ con nở nụ cười nhẹ nhõm. Cũng đúng, nếu hiện tại bảo gã đối diện với cường giả thổi một hơi cũng giết chết đối thủ thì gã không cần sống làm gì nữa.
Đang chính ngọ, lão giả không rườm lời, bắt đầu truyền thụ. Đầu ngón tay ông ta khẽ rung lên, một dải sáng xanh nhạt dần tụ lại, điểm nhẹ lên trán Diệp Phong, tia sáng chìm khuất vào chân mãy gã.
Gã lập tức cảm giác được một luồng năng lượng kỳ dị chảy khắp kinh mạch, được luồng năng lượng này kích phát, một luồng năng lượng yếu ớt không phát hiện được ra cũng tuần hoàn theo. Cỗ năng lượng này di chuyển một vòng, gã cảm giác được rõ ràng cơ nhục, cốt cách tràn đầy sức mạnh, chướng ngại nhục thể lâu này không đột phá được thì sau khi sư phụ dồn luồng năng lượng kia vào gột rửa, lập tức được đả thông…
"Đó là nguyên nguyên lực ư?" Diệp Phong cảm nhận được năng lượng đó như dưỡng chất nuôi thân thể, hoàn toàn bất đồng với năng lượng đầy tính chiến đấu của ngũ hành nguyên lực.
"Nguyên nguyên lực là nguồn gốc sinh mệnh, con gọi nó là sinh mệnh nguyên lực cũng được. Nguyên nguyên lực không trợ giúp con chiến đấu nhưng thân thể được nguyên nguyên lực tưới nhuần sẽ dễ dàng đạt đến mức độ mạnh mẽ như nguyên lực rót vào. Có nghĩa là sức chiến đấu của con đến từ trình độ thân thể." Lão giả giải thích.
"Hiện tại, bế mục ngưng thần! Ta truyền cho con phương pháp tu luyện nguyên nguyên lực." Tiếng lão giả quát khẽ vang bên tai Diệp Phong.
Đồng thời, trong óc Diệp Phong xuất hiện cảnh tượng như giấc mộng: Một người áo trắng, thân hình múa may nhẹ nhàng, tổng cộng bảy mươi hai tư thế; có động tác như gấu vồ, trầm ổn ẩn chứa cả nhẹ nhàng, hiện rõ nét mạnh mẽ; có động tác hùng tráng uy mãnh như mãnh hổ; có động tác mẫn tiệp nhanh nhẹnh như khỉ vượn; còn cả động tác nhu hòa điềm nhiên tựa hươu nai; có động tác như phi điểu xòe cánh vút lên mây. Mỗi tư thế phảng phất dung hòa cả hình và thần thành một thể, chứa đầy dã tính. Cả chuỗi động tác lúc nhanh lúc chậm, lúc cương lúc nhu, kết hợp chặt chẽ, động tĩnh kiêm toàn. Thiên địa cơ hồ chỉ có người đó, hình thần hợp nhất, sướng khoái lâm li!
Tâm thần Diệp Phong say mê, hồi lâu vẫn không dứt ra được, chuỗi động tác in sâu vào ý thức gã, không thể quên được.
"Những động tác này là Ngũ Cầm quyền. Ở quê cũ của ta có một vị kỳ nhân phát minh ra Ngũ Cầm hí, vốn chỉ là một thuật dưỡng thân, nhưng Võ Nguyên đại lục linh khí sung mãn, tác dụng của Ngũ Cầm hí là mô phỏng động tác của dã thú, đạt đến hiệu quả kết nối với tự nhiên, nên ta dung hợp với đặc điểm của thiên địa linh khí thành một pho quyền thuật huyền ảo."
"Tu luyện Ngũ Cầm quyền, đem thân tâm dung nhập vào thiên địa, con có thể lợi dụng nguyên nguyên lực vừa đả thông trong thân thể để tuần hoàn, hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa thành nguyên nguyên lực cho mình sử dụng. Tu luyện nguyên nguyên lực cũng có thể chiếu theo cách phân chia đẳng cấp của đại lục. Nơi chứa ngũ hành nguyên lực là khí hải còn nơi chứa nguyên nguyên lực là cả thân thể. Khi nguyên nguyên lực đạt đến trình độ nhất định, thân thể con cũng như khí hải, sẽ thăng cấp sang cảnh giới khác. Hơn nữa tu luyện nguyên nguyên lực, năng lực khôi phục của thân thể, năng lực kháng lại các loại độc và trạng thái dị thường đều tăng cao."
"Quả thật thần kỳ." Diệp Phong phỏng theo Ngũ Cầm quyền múa hoàn chỉnh một lượt, lập tức cảm thấy thần thanh khí sảng, toàn thân thông sướng, lỗ chân lông cơ hồ được mở ra, tinh hoa linh khí trong đất trời bị hút vào.
Linh khí vào trong thân thể liên chảy khắp toàn thân, từ từ tan vào tia nguyên nguyên lực yếu ớt khiến nó mạnh lên hẳn, cốt cách, kinh mạch, cơ nhục của gã cũng nhờ thế mà dẻo dai rắn chắc hơn. Toàn thân cơ hồ sung mãn sức mạnh, bao nhiêu cảm giác đau nhức mệt mỏi từ buổi huấn luyện tối qua bị quét sạch, thư sướng như mới được sinh ra.
Sau rốt gã hiểu vì sao sư phụ nói luyện thể chi thuật ở đại lục chỉ là vỏ ngoài.
Phương pháp luyện thể ở đại lục không có tiền đồ vì nhục thể con người sinh ra đã chịu đến cực hạn, khi nhục thể tiếp cận cực hạn, muốn cưỡng ép đề cao thì khó khăn vô vàn. Còn tác dụng ban đầu của nguyên nguyên lực là tưới tắm toàn thân, khiến cực hạn của nhục thể được đề cao, cũng có thể nói là khi nguyên nguyên lực đạt đến trình độ nhất định thì nhục thể mới đạt tới trình độ tương ứng.
Cũng như một khí cầu, dung lượng chỉ hữu hạn, nếu cứ cố bơm vào tất sẽ nổ, nhưng nếu gia tăng độ dày và độ đàn hồi vỏ thì khí cầu sẽ lớn hơn. Nguyên nguyên lực cũng có tác dụng khiến thân thể người tăng cường "độ dày và độ đàn hồi."
Tuy rèn luyện thân thể thuần túy có thể khiến nguyên nguyên lực từ từ tăng trưởng nhưng tốc độ không thể so với trực tiếp tu luyện nguyên nguyên lực. Nên người bình thường tốn cả đời cũng chỉ khiến thân thể đề cao đến cảnh giới võ sĩ là cùng.