Editor: Táo đỏ phố núi.
Nhưng vừa lúc đó, phía sau cửa sổ sát đất lại vang lên một tiếng động.
Chờ Kiều Trác Phàm xoay người lại, thì liền nhìn thấy Đàm Duật đang nằm sấp vào cửa sổ sát đất...
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, khóe miệng của Kiều Trác Phàm không nhịn được mà giật giật.
Vì sao đã lâu như vậy rồi, mà Đàm Duật vẫn không sửa đổi được cách thức xuất hiện ở trước mặt anh?
Tập đoàn Đế Phàm này lại không phải như những chỗ ở nước ngoài kia, nếu như phương thức xuất hiện như vậy bị người trong công ty phát hiện ra, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?
Nhưng mà trong lòng có lẩm bẩm như thế nào đi nữa, thì Kiều Trác Phàm vẫn nhanh chóng mở một cánh cửa sổ ra, để cho Duật Tiểu Gia đang mệt mỏi bước vào.
“Sau này đi bằng cầu thang cho tôi! Đừng để cho người khác bắt gặp, không tốt!”
Sau khi Duật Tiểu Gia đi vào, Kiều Trác Phàm liền đóng kín cửa sổ lại.
“Kiều, những chuyện này để sau hãy nói đi! Bây giờ, mình chỉ quan tâm tới một người!” Sau khi Duật Tiểu Gia đi vào, trực tiếp đứng ở bên cạnh Kiều Trác Phàm.
Nhưng mà tư thế kia, giống như là nếu như hôm nay Kiều Trác Phàm không giao ra người mà anh ta yêu cầu, thì anh ta sẽ không dễ dàng bỏ qua. Diễng đáng ele quiý don.
“Người nào? Cậu muốn người như thế nào đều được, nhưng đừng có muốn tôi, tôi không thích chơi cái gọi là tiểu công tiểu thụ gì đó!” Ánh mắt của Kiều Trác Phàm không có chút rung động nào. Nhưng khi ném ra lời này lại khiến cho vẻ mặt của Duật Tiểu Gia vốn đang rất nghiêm túc chợt phì cười một tiếng.
“Không ngờ cậu cũng biết những thứ vớ va vớ vẩn kia!” Đương nhiên, bị Duật Tiểu Gia gọi là thứ ‘vớ va vớ vẩn’kia, chính là thứ mà mà từ nhỏ anh ta đã bị hại một cách sâu sắc.
Nên biết là mẹ nuôi của Duật Tiểu Gia chính là Tô Du Du, là một nhân vật lớn trong những sự kiện quan trọng của giới hủ nữ. Mỗi ngày bà đều cần có một bộ GV, mới có thể đi ngủ được! Không có bộ phim nào mới, thì bà xem lại phim cũ.
Nếu như trên đường có hai người đàn ông đi gần nhau một chút, bà sẽ không ngừng cười rất bỉ ổi.
Mà chính bởi vì có một người mẹ nuôi như vậy, nên từ nhỏ tới lớn Duật Tiểu Gia đã tập thành quen với những từ ngữ như là ‘tiểu công’, ‘tiểu thụ’.
Anh ta sâu sắc cảm nhận, dưới hoàn cảnh như vậy mà anh ta vẫn có thể kiên cường bất khuất phát triển thành một người đàn ông bình thường, quả thật là không dễ dàng!
Nhưng mà ngược lại Kiều sinh hoạt trong một hoàn cảnh rất bình thường, Duật Tiểu Gia không ngờ là anh lại biết được những thứ này.
Nhưng mà có đánh chết Kiều Trác Phàm cũng sẽ không nói cho anh ta biết, anh biết được những thứ này thật ra đều là vì mỗi ngày Tiếu Bảo Bối xem những loại tiểu thuyết kia.
Một thời gian trước, mỗi ngày Tiếu Bảo Bối đều ôm lấy cái điện thoại, mỗi ngày đều lẩm bẩm những từ gì đó.
SSdienng dànlew quy9on. Kiều Trác Phàm liền buồn bực, đến cùng thì trong điện thoại di động đó có cái quái gì? Tại sao mỗi ngày Tiếu Bảo Bối lại có hứng thú với nó hơn cả với Kiều Trác Phàm anh?
Kiều Trác Phàm tò mò nên nhân lúc Tiếu Bảo Bối đi tắm rửa, anh lặng lẽ cầm lên xem một chút.
Cũng chính từ ngày đó, Kiều Trác Phàm phát hiện ra Tiếu Bảo Bối xem những tiểu thuyết kia, trong đó có những từ ngữ như vậy...
Nhưng mà không chờ cho Tiếu Bảo Bối tắm rửa xong, anh đã trực tiếp xóa đi mấy mục gọi là ‘Tiểu thuyết cực phẩm’ kia, xóa hết toàn bộ. Chờ tới lúc Tiếu Bảo Bối đi ra, tất nhiên là sẽ càm ràm với anh một đống ý kiến! Nhưng mà Kiều Trác Phàm giả ngây giả dại, nói anh căn bản không biết những chuyện này.
Lúc ấy Tiếu Bảo Bối cũng không thể nào nghi ngờ được, chỉ nói là cô muốn tìm lại vài cuốn tiểu thuyết như vậy để xem mà thôi. Nhưng mà có lẽ cô không thể nào đoán ra được, trong lúc cô tắm rửa Kiều Trác Phàm lại làm những hàng đống chuyện lớn.
Ví dụ như xóa bỏ tiểu thuyết của cô, ví dụ như anh tự động cài mấy cái software nằm vùng. Chỉ cần cô download tiểu thuyết xuống xong, một lúc sau nó sẽ tự động chặn lại.
Bởi vì như vậy nên mấy ngày gần đây Tiếu Bảo Bối không hay chơi điện thoại di động.
Nghĩ đến những chuyện lừa dối Tiếu Bảo Bối rất tốt kia, đột nhiên Kiều Trác Phàm cảm thấy có chút nhớ cô.
Anh cảm thấy, nên nhanh chóng đuổi Duật Tiểu Gia đi, sau đó vội vàng đi tìm cô mới được.
Nếu không, không biết cô nhóc kia có mang thù với anh hay không.
“Cậu có chuyện gì thì mau nói nhanh một chút! Nói xong thì nhanh chóng rời đi!” Kiều Trác Phàm đem văn kiện tùy tiện ném lên trên bàn làm việc, đưa tay lên vuốt vuốt cái cổ áo mới bị Tiếu Bảo Bối túm lúc nãy, chỗ đó đã khôi phục lại sự phẳng phiu ban đầu. Giống như tâm tình của anh lúc này.
Nói thật ra, bây giờ Kiều Trác Phàm cũng không hiểu nổi, mới vừa rồi rốt cục thì mình đang so đo cái gì với Tiếu Bảo Bối?
Từ khi cô nhóc kia tới phòng làm việc của anh, cô làm hư còn ít đồ hay sao?
Giống như chiếc muỗng bằng vàng anh chuyên dùng để pha cà phê, sau khi bị cô trưng dụng làm muỗng ăn sữa chua xong, thì liền bị thói xấu gặm cắn của cô làm cho nham nhở. SSdienng dànlew quy9on.
Còn nữa, anh có đặt một cây gậy chơi golf ở trong phòng làm việc. Mấy ngày trước Tiếu Bảo Bối nhìn thấy được, cảm thấy mới lạ. Sau khi ăn sữa chua xong, cô cầm cái cây kia múa máy khắp nơi. Vì thế mấy bình sứ Thanh Hoa mà Kiều Trác Phàm anh trưng ở trong phòng làm việc cũng vì thế mà ‘bỏ mạng’...
Dưới đôi tay của Tiếu Bảo Bối, anh đã bị đập nhiều đồ như vậy rồi. Bây giờ còn so đo với cô cái áo sơ mi làm gì, Kiều Trác Phàm cảm giác mình thật là ngây thơ.
“Kiều, cậu đừng có vô tình như vậy chứ!” Sau khi Duật Tiểu Gia nói xong mới ý thức được bản thân mình tới hình như có chuyện khẩn cấp gì đó, vội vàng mở miệng nói: “Không đúng! Tôi tới là để muốn người của cậu!”
“Đã nói với cậu rồi, muốn người như thế nào cũng được! Trừ tôi ra, đúng rồi, và cả bảo bối nhà tôi nữa! Những người khác, tùy cậu chọn!” Cả đời của Tiếu Bảo Bối chỉ có thể là của Kiều Trác Phàm anh! Điều này không thể nghi ngờ!
“Ai thèm thích Tiếu Bảo Bối nhà cậu chứ, người tôi muốn không phải là cô ấy!” Duật Tiểu Gia thực sự không biết, Tiếu Bảo Bối có cái gì tốt!
Cô nhóc kia, vẫn còn là một cô gái chưa lớn!
Nhưng mà Kiều đã mất mười năm với Tiếu Bảo Bối, cho nên tất nhiên là Duật Tiểu Gia không dám nói cô không tốt! Nếu không, khẳng định là Kiều Trác Phàm sẽ không tha cho anh ta!
“Người mà tôi muốn, đương nhiên có liên quan tới cậu!” Thực ra Duật Tiểu Gia vẫn còn thực sự lo lắng, Kiều Trác Phàm sẽ không giao người ra.
Bởi vì, người mà anh ta phái đi điều tra về nói rằng, người phụ nữ kia có quan hệ không tệ với Kiều Trác Phàm! Và với nhà họ Kiều, đặc biệt là mẹ của Kiều Trác Phàm, quan hệ lại càng tốt. Die~nn ddan leê Quy ido nn.
“Ai vậy? Chỉ cần không phải là cục cưng nhà tôi, người nào cậu muốn tôi đều sẽ cho! Đương nhiên, cậu muốn thì phải tự mình chịu trách nhiệm giữ bí mật, nếu không Anna biết được, hai người chúng ta sẽ không chịu nổi!” Kiều Trác Phàm còn tưởng rằng Duật Tiểu Gia thích người nào đó trong công ty của bọn họ.
“Mình không phải nói tới chuyện này!” Duật Tiểu Gia nghĩ tới người kia, lửa giận lại bùng lên, dứt khoát nói thẳng: “Cậu cũng biết một người phụ nữ tên là Phạm Manh Manh chứ!”
Phạm Manh Manh?
Kiều Trác Phàm không thể nào ngờ được người mà Duật Tiểu Gia tìm lại chính là Phạm Manh Manh!
Ngay lập tức ấn đường của anh hơi nhíu lại: “Đương nhiên biết!”
Anh cũng đang tìm Phạm Manh Manh đây!
“Cậu muốn làm gì?” Có một số việc, Kiều Trác Phàm cảm thấy cần phải nói rõ ràng mới tốt.
“Cậu nên hỏi người phụ nữ kia một chút, đã biến tay của Anna thành bộ dạng gì!” Từ khi nhìn thấy vết bầm tím ở trên cổ tay của Anna, Duật Tiểu Gia liền bắt đầu nổi trận lôi đình.
Mặc dù trong khoảng thời gian này anh ta vẫn không có chút biểu hiện ôn hòa nào với Anna. Nhưng mà phải nói rõ là ai mà vô lễ đối với cô, Duật Tiểu Gia vẫn sẽ đào ba phần mộ tổ tiên nhà người đó lên!
Mà bây giờ, người phụ nữ tên là Phạm Manh Manh kia, đã phạm vào tội chết tiệt này rồi. Die~nn ddan leê Quy ido nn.
Duật Tiểu Gia đã sớm suy nghĩ xong, đợi anh ta tìm được người phụ nữ này xong, sẽ xử lý cô ta như thế nào.
Nhưng mà dựa theo lời của Anna đã tìm hơn nửa ngày, Duật Tiểu Gia lại không tìm được chút tung tích nào.
Điều này không khỏi khiến cho Duật Tiểu Gia dâng lên chút hoài nghi, có phải là Kiều Trác Phàm đã đem cô ta giấu đi hay không?