Nhan Như ngồi trong căn phòng kín, thực ra là một căn phòng trêи một du thuyền, cô không còn nơi nào để đi, muốn nhảy xuống biển trốn thoát cũng không được.
Kể từ khi Má Vương nói với cô họ đang ở trêи du thuyền, thì cô đã có quyết tâm nhảy xuống biển, nhưng ngay sau đó quyết tâm của cô đã bị thực tế đánh tan.
Bởi vì cô nhìn thấy những cửa sổ nhỏ không phải là những cửa sổ bình thường, mà chúng đã được làm đặc biệt, chúng chỉ có kϊƈɦ thước bằng cửa sổ bán vé ga đường sắt.
Cửa sổ này được bao bọc bởi các tấm thép không gỉ, đừng nói đến việc dùng tay đập vỡ, dù cô có dùng búa đập vào chúng cũng không thể phá vỡ được.
Bây giờ cô không còn nơi nào để sống sót, nhưng cái chết thì sao?
Căn phòng bí mật này tuy có vẻ đơn giản, nhưng thật ra nó đã được chuẩn bị rất kỹ lưỡng, bởi vì những bức tường xung quanh đều được bao phủ bởi tường dày, cho dù muốn đập cũng không thể.
Mặt đất mềm hơn, không biết thảm dày đến mức nào, có lẽ Đông Phương Mai và con trai bà ta đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng để đối phó với cô, họ cũng biết cô là người rất có giá trị.
Đường lên trời và xuống Địa ngục là như thế nào? Cô đã hơn một lần trải nghiệm sự thiếu chính xác của câu nói này, bởi vì hiện tại, cô thật sự chưa tìm ra lối thoát cho mình?
Người xưa nói "liễu ám hoa minh hựu nhất thôn", nhưng hiện tại cô lại không thấy được đường đi nào khác cả!
Gặp đường cùng chớ bi quan lùi bước.
Có người nói xe lên núi phải có đường, nhưng xe cô đã lên lưng chừng núi vẫn chưa thấy đường, dù là đường mòn lầy lội, gồ ghề.
Kiếp này của Nhan Như đã định phải găp Diêm Vương từ lâu, khi mới sinh ra cô đáng ra phải chết, nhưng vì lòng thương sót của Đỗ Tâm Duyện nên cô đã không chết.
Sau đó, cô rơi vào tay Nam Cung Tần, những tưởng cô sẽ chết, nhưng Đông Phương Mặc lại xuất hiện, hơn nữa vì tình cờ mà cô gặp gỡ Đạo Kỳ Huyền, chính là Đông Phương Vũ thật.
Hôm nay, cô rơi vào tay người bạn thân tín một thời của mình là Đông Phương Tuấn, cô cũng biết Đông Phương Tuấn nhất định sẽ thông báo cho Đông Phương Mặc, nhưng cô không muốn trở thành công cụ mà Đông Phương Tuấn dùng để đòi tiền Đông Phương Mặc.
Bây giờ cô chỉ có thể cầu trời phá bỏ cục diện không thể giải thích được như năm năm trước, cho cô một cơ hội khác để trốn thoát thành công.
Nhưng cô đã dừng lại ngay khi nghĩ đến chuyện này, vì cô nhớ cô đã bị Lãnh Lôi Đình bán cho Đông Phương Tuấn, mà Lãnh Lôi Đình đã tăng gấp đôi số tiền mà Tịch Mộ Tuyết từng nợ anh ta, vì vậy bây giờ Lãnh Lôi Đình sẽ không thể là kẻ phá rối nữa.
Nếu Lãnh Lôi Đình không đến phá rối tình hình hiện tại, thì lần này cô sẽ chết trong tay Đông Phương Tuấn hoặc bị ác ma Đông Phương Mặc bắt trở về Nhất Thốn, cả hai cái kết này đều không như cô mong muốn.
Cô có chút hối hận, hối hận vì đã không để Lãnh Lôi Đình thông báo cho Đạo Kỳ Huyền khi cô rơi vào tay Lãnh Lôi Đình, giờ thì hay rồi, cho dù cô có chết thì Đạo Kỳ Huyền cũng không biết.
Đạo Kỳ Huyền không biết cũng không sao, quan trọng là con gái Vũ Vũ của cô từ nay về sau sẽ không có mẹ, Tiểu Mao Vũ của cô chưa đầy năm tuổi, một người nhỏ bé như vậy đã không cha không mẹ.
Nhan Như vừa nghĩ tới đây, cô chưa kịp nghĩ thêm thì đã chìm vào giấc ngủ, trong giấc ngủ, cô dường như nhìn thấy Đạo Kỳ Huyền cùng với Tiểu Mao Vũ đang đi về phía cô.