Anh bình tĩnh nhìn Đông Phương Tuấn, sau đó liếc nhìn Đông Phương Mai ở bên cạnh, rồi nhàn nhạt nói: "Ừm, chúng ta là một gia đình nên trong lòng mỗi người đều biết cậu bị ma xui quỷ khiến, tôi không muốn nói chuyện khác với cậu, bây giờ chúng ta là đang giao dịch nên..."
Đông Phương Mặc dừng lại rồi liền nhìn về phía người thân có quan hệ huyết thống với mình, bây giờ là kẻ thù, lạnh lùng nói: "Vậy thì, chúng ta vẫn nên tuân theo quy luật giao dịch, tay đưa tiền tay giao người."
"Đương nhiên," Đông Phương Tuấn nhìn Đông Phương Mặc, sau đó chân thành gật đầu: "Trước tiên anh cả cũng nên thể hiện thành ý chứ, sau đó tôi tự nhiên sẽ cho người mang Nhan Như đến đây."
Đông Phương Mặc gật đầu, sau đó ra hiệu cho A Hạo bên cạnh lấy từ trong chiếc cập mang theo một tấm séc đã viết, giấy sở hữu Nhất Thốn Mặc, và cổ phần của tập đoàn Đông Phương cho Đông Phương Tuấn xem.
“Được rồi, tất cả đều là thật,” Đông Phương Tuấn nhìn rồi lập tức đẩy một thỏa thuận chuyển nhượng đã được chuẩn bị từ lâu cho Đông Phương Mặc: “Anh ký vào cái này, sau khi ký xong, Nhan Như sẽ là của anh, còn những tài sản này của anh sẽ là của tôi, so với tình cảm và độ chính trực của anh cả, thì tôi thua kém hơn rất nhiều. "
Đông Phương Mặc nhanh chóng thu thập xong những thứ này, sau đó đem thỏa thuận mà Đông Phương Tuấn đẩy vào giữa, sau đó thờ ơ nói: "Cậu làm sao vậy? Em trai không biết nên kiểm tra hàng trước sao, chẳng lẽ cậu bảo sao thì tôi phải làm vậy à? Cho tôi thấy người trước đã? Nếu như tôi ký trước thì ai biết được cậu có giao người hay không?"
Những lời của Đông Phương Mặc thực ra là đang ám chỉ Tịch Mộ Như mà anh giành được từ chiến thắng Nam Cung Tần năm trước là giả mạo, lúc đó Nam Cung Tần và Đông Phương Mai đã bí mật hợp tác, vậy nên mới bắt Tịch Mộ Tuyết đóng giả Tịch Mộ Như, các người đừng nghĩ tôi không biết gì.
Như có câu nói: Lần trước đã bị lừa một lần, Đông Phương Mặc sẽ không để chuyện đó lập lại lần thứ hai.
Đông Phương Tuấn cau mày khi nghe Đông Phương Mặc nói, sau đó nhìn sang mẹ Đông Phương Mai, thấy Đông Phương Mai khẽ gật đầu với mình, cậu ta vội vàng sai người đưa Nhan Như lên đảo.
Khi cấp dưới quay lưng bỏ đi, Đông Phương Tuấn nhìn Đông Phương Mặc nói, "Anh cả nên cảm thấy vinh dự, bởi vì anh chỉ trả giá mua Nhan Như, nhưng những gì tôi làm cho anh là nguyên tắc mua một tặng một, Má Vương, vốn là bảo mẫu trước đây của nhà họ Tịch, bây giờ cũng đang nằm trong tay tôi, tôi sẽ để bà ta đi cùng Tịch Mộ Tuyết trở về Tân Hải với anh."
Ban đầu Đông Phương Tuấn muốn nói là về Nhất Thốn Mặc, sau đó cậu ta nhớ Nhất Thốn Mặc sẽ không còn thuộc về Đông Phương Mặc nữa, vì chỉ lát nữa thôi Đông Phương Mặc sẽ chuyển nhượng Nhất Thốn Mặc cho câu ta.
Đông Phương Mặc sẵn sàng đổi cả tài sản của mình chỉ vì một Nhan Như, đây là chuyện mà Đông Phương Tuấn không ngờ tới, vì vậy, trong lúc vui sướиɠ nhưng trong lòng cũng có một nỗi lo mơ hồ.
Dựa trêи sự hiểu biết của cậu ta về Đông Phương Mặc, cậu cảm thấy Đông Phương Mặc không phải là người đàn ông có tình cảm, đặc biệt là trong tình yêu, anh không thể làm chuyện lãng mạn.
Đông Phương Mặc là một người lý trí, anh luôn đặt chữ lợi lên đầu, vì vậy, anh đã từng từ chối tình yêu của người em họ Trịnh Y Bình, từ chối tình yêu của nhiều mỹ nữ, rất lý trí đuổi Tịch Mộ Như ra khỏi Nhất Thốn Mặc khi nhà họ Tịch phá sán.