CHƯƠNG
“Chờ đến mức con chính thức kết hôn, mẹ sẽ cho con nhiều món hơn nữa, nhưng bây giờ cũng tốt, đính hôn trước, chờ đến khi con tốt nghiệp lại kết hôn cũng không muộn. Thế Nhiên ấy, mẹ cảm thấy thằng bé rất tốt.” Hiện tại ấn tượng của Lâm Vy đối với Lý Thế Nhiên là rất tốt.
Lúc Hứa Như xảy ra chuyện, anh ở bên cạnh cô không rời không bỏ.
Bây giờ ở trong mắt của Lâm Vy, đối xử tốt với con gái của bà mới chính là quan trọng nhất.
…
Thời gian đến buổi lễ đính hôn càng ngày càng gần, Hứa Như rất vui vẻ, đồng thời cũng rất kích động.
Mà gần đến ngày nghỉ, y tá và bác sĩ của bệnh viện đều đang thảo luận kế hoạch đi du lịch trong ngày nghỉ: “Hứa Như, cậu thì sao, lễ Quốc Khánh cậu đi đâu vậy?”
“Tôi hả, tôi đi Tây thành nghỉ phép.”
Tây thành ở bên cạnh Nam Thành, sau khi kết thúc buổi lễ đính hôn với Lý Thế Nhiên, hai người sẽ ở lại Tây thành vui chơi mấy ngày.
Hứa Như không muốn đi đến những nơi quá xa, dù sao bình thường Lý Thế Nhiên cũng luôn đi công tác ở trong nước và nước ngoài, nghĩ chẳng bằng chọn một nơi gần đó thả lỏng mình.
“Tôi cũng muốn đi đến Tây thành, nhưng mà tôi thấy hình như là khách sạn Tây thành đều đã được đặt trước hết rồi, chỉ trách là tôi quá trễ…”
“Khách sạn Tây thành đặt trước hết rồi hả?” Hứa Như ngẩn người.
Hình như là cô với Lý Thế Nhiên vẫn còn chưa đặt phòng.
Bình thường, mấy ngày nghỉ cô đều không đi ra ngoài, cô không nhớ ra vào lúc ngày lễ mấy khu du lịch đều làm ăn rất phát đạt.
Sau khi giao ca trực liền rời khỏi bệnh viện, Hứa Như trực tiếp đi đến Lý thị.
Ở cửa có xe taxi, Hứa Như gọi xe taxi, báo địa chỉ của Lý thị.
Trên đường đi vừa gọi điện thoại cho Lý Thế Nhiên, nhưng mà không có người nghe, chắc có lẽ là đang họp.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, bây giờ đang là buổi chiều, ở trên đường cũng không kẹt xe. Gần như là cô biết hết đường ở Nam Thành, nhưng mà đây không phải là đường đến Lý thị.
Hứa Như nhíu mày, nhìn về phía tài xế: “Có phải là đã đi sai đường rồi không?”
Chỉ là tài xế không nói lời nào, lúc này, Hứa Như mới nhìn thấy tài xế đội nón, khuôn mặt gần như được che hết một nửa.
Nhưng mà lại có chút quen thuộc.
Lý Hằng?
Gương mặt của Hứa Như trắng bệch, tại sao Lý Hằng lại ra ngoài?
“Lý Hằng, anh dừng xe lại!” Hứa Như gắt giọng nói.
Nhưng mà đáp lời cô lại là tăng tốc xe, càng ngày càng chạy về một nơi xa xôi.
Cô cầm điện thoại di động định gửi tin nhắn cho Lý Thế Nhiên, nhưng mà một giây sau Lý Hằng đột nhiên dừng lại, tay của Hứa Như run lên, điện thoại di động rơi xuống đất.
Mà Lý Hằng đã xuống xe, mở ghế sau ra, nhặt điện thoại của Hứa Như lên trước, lạnh lùng ném vào trong thùng rác ở bên ngoài.
Mà đúng lúc này trên ghế lại có thêm một tài xế khác, còn Lý Hằng thì ngồi xuống bên cạnh Hứa Như.