Khương Tịnh Kỳ sáng sớm cô đã đi chợ xuống bếp để gói sủi cảo.
Đột nhiên nhớ lại chuyện tối qua không biết cơn gió nào đã thổi Lăng Duật về phòng ngủ, khiến cô giật cả mình, vậy mà hắn làm như không có chuyện gì mà vẫn ôm khư khư cô giả vờ nhắm mắt.
Sáng nay cô được biết Lăng Duật đến công ty sớm, nên ăn sáng vẫn chưa ăn, tuy cô không muốn để ý đến hắn, nhưng cô cũng cảm nhận rất rõ hắn hình như đã thay đổi rồi.
Mỗi ngày đi làm đều về đúng giờ.
Ở Lăng Thị
Tần Vũ Phong quăn hẳng một sấp tài liệu cho Lăng Duật, sắc mặt Vũ Phong không tốt một chút nào kể từ khi điều tra ra mọi chuyện.
Ba Khương Tịnh Kỳ đúng là ung thư giai đoạn cuối, nhưng đáng lẽ ra ông còn có thể duy trì được một tháng.
Nhưng có người đã bỏ thuốc kích thích tế bào ung thư phát triển vào thức ăn nên mới xảy ra chuyện thế này.
Tế bào ung thư phát triển quá nhanh khiến ông không thể gắng gượng được nữa, mà mục đích có chuyện này chính là muốn tách Lăng Duật và Khương Tịnh Kỳ ra.
Vì chắc chắn người đó biết nếu ba cô chết thì khả năng cô sẽ hận Lăng Duật rất cao.
Chưa kể còn có tay trong cho người này ở khắp nơi.
Hiện tại người của Tần Vũ Phong đã tóm được một số rồi vẫn còn một số hiện đang ở trong Lăng Thị.
Lăng Duật đọc xong liền muốn phát điên, người anh đắc tội không ít, nhưng người dám xen vào chuyện của anh, người dám làm mưa làm gió ở địa bàn của anh chỉ có Mộ Cẩn Phong thôi.
“ Tôi không nói cậu cũng biết ai rồi, bây giờ cậu định thế nào đây? Cậu ta còn quen biết với vợ cậu ” Tần Vũ Phong nhìn Lăng Duật nói giọng vô cùng nghiêm túc.
Lần này không còn là trò đùa trẻ con nữa, mà là mạng người rồi.
“ Tạm thời đừng để Tịnh Kỳ biết ” Lăng Duật lạnh giọng.
Hắn nhất định không tha cho Mộ Cẩn Phong đâu.
Dù ý định của anh là không cho cô biết, nhưng xem ra không thể giấu rồi.
Khương Tịnh Kỳ mang sủi cảo đến công ty cho Lăng Duật, cô cảm thấy hắn đáng thương nên mới như thế, nhưng thật không may cô lại nhìn thấy Trương Tuệ Minh và Mộ Cẩn Phong cùng nhau đi vào con hẻm cụt gần đó.
Đầu cô bổng nhiên nhảy số hai người họ có liên quan, nhìn thấy biểu cảm của Mộ Cẩn Phong đang rất tức tối.
Cô đứng nép vào phía ngoài lóng tai lên nghe, nội dung cuộc hội thoại của họ khiến cô phải rung rẩy.
Mộ Cẩn Phong tức giận nhìn Trương Tuệ Minh quát “ Chẳng phải anh nói em xem phải giữ Lăng Duật cẩn thận sao? sao bây giờ đến ra ngoài Tịnh Kỳ cũng không ra vậy? ” anh ta muốn lợi dụng chuyện cô bị Lăng Duật đối xử tệ mà tiếp cận.
“ Anh còn nói? Chính anh là người cho thuốc vào thức ăn của ba cô ta khiến ông ta ra đi, Khương Tịnh Kỳ cũng vì lẽ đó mà không muốn ra ngoài vì nghĩ Lăng Duật là người giết ba cô ta, bây giờ Lăng Duật cũng đã nghi ngờ rồi.
” Trương Tuệ Minh gạt tay anh ta ra tức giận nói lên những gì mà hắn ta làm.
“ Còn chẳng phải là do em không đủ năng lực loại bỏ Tịnh Kỳ sao? ” Mộ Cẩn Phong dường như mất bình tĩnh khi hắn không liên lạc được với Khương Tịnh Kỳ.
Trương Tuệ Minh nhếch mép nhìn Mộ Cẩn Phong, bọn họ ăn nằm với nhau biết bao lâu, cô ta hiểu rõ Mộ Cẩn Phong thế nào.
“ Mộ Cẩn Phong! Anh nghĩ có thể dễ dàng loại bỏ tất cả khi người đứng sau cô ta là Lăng Duật? anh nghĩ Lăng Duật hận thù che mù mắt nên ngu dốt sao? ”.
Khương Tịnh Kỳ không nhịn nổi nữa cô bước ra, đối diện với hai người họ mà mạnh dạng lên tiếng “ Tại sao các người lại làm vậy? Tôi có thù oán với các người từ kiếp trước sao? ”.
Mộ Cẩn Phong và cả Trương Tuệ Minh bất ngờ ngoái đầu lại nhìn thì liền thấy Khương Tịnh Kỳ vẻ mặt vô cùng tức giận nhìn bọn họ, trái lại với sự bình thản của Trương Tuệ Minh thì Mộ Cẩn Phong liền khẩn trương.
“ Tịnh Kỳ! Em nghe tôi nói mọi chuyện không phải vậy đâu ”
“ Mộ Cẩn Phong là chính miệng tôi nghe anh nói ”
“ Uổng công tôi xem anh là bạn tốt của tôi ”
Khương Tịnh Kỳ vừa tức giận vì anh ta hại chết ba cô, càng hận anh ta vì anh ta làm nhưng lại muốn đổ cho Lăng Duật.
Sao bọn họ lại ác thế nhỉ? Cô thà gặp những người ác ngay từ đầu như Lăng Duật còn hơn là loại người như Mộ Cẩn Phong.
“ Tịnh Kỳ em tin tôi đi, tôi thật sự không có ”.
Mộ Cẩn Phong muốn bước đến chổ cô đang đứng.
“ Đủ rồi! Cả anh và cô ta tôi nhất định sẽ nói lại với Lăng Duật, anh ấy nhất định sẽ không tha cho các người ”.
Khương Tịnh Kỳ lùi lại mấy bước rồi vội vã chạy đi.
Hoá ra Lăng Duật không biết chuyện là thật, cuối cùng cô vẫn bị Mộ Cẩn Phong lợi dụng.
Trương Tuệ Minh nhìn thấy Mộ Cẩn Phong muốn chạy theo liền kéo anh ta lại.
“ Cô ta chạy không thoát đâu ”
Ánh mắt Trương Tuệ Minh trở nên nguy hiểm, cô ta lắc lắc chiếc điện thoại trên tay nhìn Mộ Cẩn Phong, trong lúc họ tranh cải cô ta đã gọi người diệt khẩu luôn cả Khương Tịnh Kỳ rồi.
Cô ta không thể để kế hoạch lâu năm vì một phút ngu xuẩn của Mộ Cẩn Phong mà đánh mất hết được..