Tần Hàm Dịch do dự trong giây lát nhưng cuối cùng vẫn không nhẫn tâm bỏ mặc Hạ Lam.
Sau khi hạ quyết tâm, anh nhanh chân đi về phía nơi mà Hạ Lam đang chờ.
Quả đúng như thật, cách ở phía rất xa anh đã nhìn thấy một đám phóng viên vẫn bao vây bên ngoài, chụp ảnh phía ngoài cửa sổ căn phòng, không chịu buông tha cho Hạ Lam.
Đi lại gần hơn một chút, đã có một số phóng viên nhìn thấy anh.
“Tần thiếu gia đến rồi.”
Đám phóng viên đứng ở đó rất lâu nhưng không có được chút tin tức mới nào, khi nhìn thấy Tần Hàm Dịch bọn họ đều trở nên rất hào hứng.
Tần Hàm Dịch đứng yên ở đó, bình tĩnh, kiên định, đợi đám phóng viên chạy đến đặt câu hỏi.
“Tần thiếu gia, anh vì Hạ tiểu thư mới đến đúng không?”
“Đúng.” Tần Hàm Dịch coi lời nói như vàng ngọc, anh không giải thích thừa thãi làm gì.
“Tần thiếu gia, có người nói rằng, Hạ tiểu thư đã thuê người hại chết mẹ của Tần thái thái, điều này có phải là thật không?”
“Không phải.” Tần Hàm Dịch nói với ngữ khí kiên định, không chút do dự, anh tự nhủ rằng Hạ Lam lương thiện như vậy sẽ không làm ra những chuyện thế này.
“Tần thiếu gia, nếu mẹ của Tần thái thái chết chỉ là do tai nạn ngoài ý muốn, vậy thì tại sao thi thể đột nhiên bị đánh cắp?” lập tức có phóng viên thắc mắc.
“Thi thể chưa từng bị đánh cắp.” Tần Hàm Dịch nói rất lưu loát, ánh mắt anh tối sầm lại.
“Tần thiếu gia, khi đó trong bệnh viện có rất nhiều người nhìn thấy, Tần thái thái đi tới bệnh viện đòi người.”
“Đúng thế, Tần thiếu gia, có phải anh có ý bao che cho Hạ tiểu thư không?”
Một đám phóng viên, lập tức cảm thấy Tần Hàm Dịch không hề có chút thành ý nào, hoàn toàn là đang muốn giúp Hạ Lam thoát tội.
“Ha ha....” Tần Hàm Dịch không chút hoảng loạn, anh cười lớn lạnh lùng: “Là cha dượng của thái thái tôi đã lấy danh nghĩa thái thái tôi nhận di thể đưa đi, khi tôi và thái thái vừa từ Paris trở về, không rõ tình hình nên mới hiểu lầm.”
“Tần thiếu gia, ao có thể chứng minh những lời anh nói đều là thật? Có thể gọi Tần thái thái tới xác minh không?”
Người đã đưa tin buổi sáng, đã đem sự việc nói rất chi tiết, thậm chí còn chụp được cả ảnh Diệp Dĩ Muội đi tới bệnh viện tìm thi thể của mẹ mình, cả ảnh cô ngất đi. Bọn họ đương nhiên sẽ không thể nào dễ dàng tin vào lời của Tần Hàm Dịch.
“Xin lỗi, thái thái tôi vừa trải qua chuyện đau buồn, tâm trạng không tốt, tạm thời không thể xuất hiện để nói rõ sự việc này.” Tần Hàm Dịch con tim đang đập thình thịch, không cần suy nghĩ anh bèn từ chối yêu cầu của đám phóng viên.
“Hạ tiểu thư ra rồi.”
Một phóng viên kêu lên, thu hút ánh mắt của Tần Hàm Dịch.
Anh nhìn Hạ Lam từng bước từng bước tiến về phía mình, không ngừng bị đám phóng viên ép hỏi, anh nhìn cô với ánh mắt thương xót, trong lúc như vậy cổ họng anh như nghẹn lại, lấy lại bình tĩnh rồi anh nói: “Ngày mai, tôi sẽ mở một cuộc họp báo tại đại sảnh của tập đoàn Tần thị, mời cha dượng của thái thái tôi đến để nói rõ sự việc này.”
Những phóng viên có mặt ở đó đều không ngờ rằng Tần Hàm Dịch lại vì Hạ Lam mà mở cuộc họp báo, công khai nói rõ sự việc này.
Sự việc tới bước này rồi, mọi người đều muốn công khai nói rõ, bọn họ cũng không muốn quấy rầy hai người nữa, chuẩn bị rời đi.
“Hàm Dịch, cảm ơn anh.” Hạ Lam hai mắt đỏ ngầu, nói nghẹn ngào.
“Không có gì.” Tần Hàm Dịch trả lời có vẻ bực dọc.
“Hàm Dịch.....” Hạ Lam trong lòng thấy nhói đau, sao cô ta lại không nhìn ra rằng Tần Hàm Dịch căn bản không tin tưởng cô %.
“Đi thôi! Anh đưa em về nhà.” Tần Hàm Dịch nét mặt lạnh lùng không có chút thay đổi nào.
“Được.” đôi môi trắng bệch cắt không còn giọt máu của Hạ Lam cố gắng mỉm cười, đi bên cạnh Tần Hàm Dịch ra khỏi sân bay.
Tần Hàm Dịch không nói thêm gì, rảo bước đi ra, Hạ Lam phải chạy những bước nhỏ theo sau mới đuổi kịp.
“Hàm Dịch, em không muốn về nhà.” Trước khi Tần Hàm Dịch khởi động xe, Hạ Lam lí nhí yêu cầu.