,
Đây là một phòng học trong đại học y khoa thành phố Tây Linh, ở đây đang tiến hành kiểm tra, mà giáo sư nổi tiếng trẻ tuổi nhất trong trường học sẽ đích thân giám thị.
Giáo sư Thương mê người vẫn như thường ngày mặc bộ tây trang đơn giản, anh kiểm tra tất cả bài thi trong tay, phân chia phát bài.
Trong lúc tiến hành kiểm tra, người đàn ông thỉnh thoảng đi giữa các lối đi, hoặc là đứng trước bục giảng. Vẻ mặt anh tự nhiên, động tác tùy ý, tựa hồ cũng không muốn đem đến quá nhiều áp lực cho học sinh.
Bởi vì là kiểm tra nhỏ, không khí phòng học không tính quá khẩn trương, ngẫu nhiên Thương Ngao Liệt đứng cạnh vài học sinh, còn có thể cố ý nhìn một chút tình trạng làm bài của đối phương. Mỗi khi như vậy, đám học sinh đều thích ngẩng đầu lên tiến hành trao đổi ánh mắt với giáo sư Thương, hy vọng từ trong ánh mắt của anh có thể tìm ra đáp án mình làm có chính xác hay không.
Thương Ngao Liệt cũng sẽ không quá bất cận nhân tình, anh hoặc cười một cái không thể nhận ra với đối phương, hoặc là nhẹ nhàng lắc đầu một cái.
Không chút để ý liếc mắt nhìn Hạ Nhã đang vùi đầu làm bài, bên môi giáo sư Thương nhiều hơn nụ cười không dễ dàng phát giác.
Anh biết loại đề kiểm tra này đối với Hạ Nhã chỉ là một bữa ăn sáng, chỉ có điều ở nửa phần trước mục lựa chọn, cô hiển nhiên vẫn còn có chút không xác định đáp án.
Hạ Nhã suy nghĩ nửa ngày, vừa ngẩng đầu lên liền phát hiện Thương Ngao Liệt đang xem xét tình huống giải bài thi của cô. Anh đứng bên cạnh bàn học của cô, thần sắc nghiêm túc, thân hình lạnh nhạt trầm tĩnh.
Anh là giáo sư, lại chỉ có giây phút đối mặt với cô, trong mắt mới có thêm một chút dịu dàng như dòng suối nhỏ chảy qua.
Trong lòng Hạ Nhã nhéo một cái, nguyên bản đầu óc tỉnh táo lại tựa hồ không dùng được rồi, cô chỉ có thể chỉ chỉ bài kiểm tra của mình, dùng khẩu hình miệng hỏi anh: “Chọn….. B?”
Thương Ngao Liệt: "......"
Cũng may anh không thấy có chút mất tự nhiên nào, dùng khóe mắt liếc bốn phía xung quanh thấy không có người nào chú ý đến bọn họ, sau đó, anh dùng ngón trỏ không chút dấu vết chỉ ra đáp án đúng trên bài thi của cô.
Khi Hạ Nhã tô đen đáp án đúng xong, giáo sư Thương đã rời khỏi chỗ cô, bóng lưng kia thật sự là vừa gợi cảm vừa tràn đầy khí chất cấm dục.
Thương Ngao Liệt ho khan vài tiếng trong căn phòng học lớn, lẳng lặng nói: “Đề bài không nhiều lắm cũng không phải quá khó khăn, thời gian đương nhiên đủ dùng, các em không cần phải gấp, phải kiểm tra bài làm cẩn thận.”
Thường thường chính là vô số lần thoáng qua không tính là kinh tâm động phách, nhưng lại làm cho cô đối với người đàn ông này trầm mê không thôi. Tuy tình yêu của bọn họ bắt đầu sau hôn nhân, nhưng Thương Ngao Liệt thủy chung dùng thái độ tích cực đáp lại cuộc sống hôn nhân của hai người, không chút giữ lại, không chút hạn chế đưa cho cô.
Cõi đời này có một người như anh, chỉ cần dùng một cái ôm, có thể chống đỡ tất cả những mất mát cùng chua xót, làm bạn hết thảy vui buồn oán giận của cô, cho nên mới làm cho cô không kiềm lòng được yêu anh.
Hạ Nhã thu hồi ánh mắt vô hạn thâm tình của mình, nước mực đen viết ra tràn đầy chữ viết xinh đẹp trên bài kiểm tra.
,
Chủ Nhật trời mưa to, từng giọt mưa nặng hạt bao phủ cả toà chung cư cao tầng.
Giáo sư Thương từ Sở Nghiên Cứu trở về nhà, cô vơ nhỏ tri kỷ đã xả đầy một bồn nước tắm nóng hổi chờ anh.
Thương Ngao Liệt dùng nước nóng xua tan mệt mỏi trên người, thuận tay bật TV treo trong phòng tắm, thân thể cường tráng bị hơi nước bao phủ khí thế kinh người.
Hạ Nhã ở bên ngoài gọi mấy tiếng lại không nghe thấy tiếng trả lời, cô liền bĩu môi xông vào, chỉ thấy người đàn ông đang mở rộng hai tay nằm trong bồn tắm cô đã thả vào một ít tinh dầu. Cho dù là đang ở nhà nhưng thần thái của anh đều có chút không giận tự uy.
"Nói chuyện với anh đó, Thương Ngao Liệt, lỗ tai anh bị hư rồi à?”
Hôm nay Hạ Nhã một mình quét dọn vệ sinh trong nhà, tính tình không quá dịu dàng ngoan ngoãn. Thương Ngao Liệt kêu cô mướn người dọn vệ sinh theo giờ nhưng rất nhiều chuyện cô vợ nhỏ này đều thích tự thân vận động.
"Anh đang xem tin tức trên TV, không có nghe tiếng em gọi.”
"Cũng không phải là phim tình cảm, có cái gì để xem.” Hạ Nhã dõng dạc nói, trên TV đang chiếu tin tức trao giải ‘Thiệu Dật Phu’ ở HongKong, trong đó có rất nhiều ánh đèn flash chớp nháy liên tục.
Không biết là bắt đầu tư lúc nào, Thương Ngao Liệt một năm so với một năm càng thành công hơn, một đống giải thưởng quốc tế nối gót mà đến tay, lần này ở ‘Thiệu Dật Phu’ anh cũng có giải thưởng về thành tựu khoa học cùng y học, tiền thưởng đến vạn đồng.
Đầu tiên Hạ Nhã nghĩ quả nhiên người trong màn ảnh có vẻ béo hơn một vòng so với người thật, cũng may còn rất đẹp trai….. Sau đó mới phát hiện đây không phải là trọng điểm!
Vừa rồi anh xem tin tức nhập thần như vậy là đang xem cô sao? Em van anh, thầy Thương đừng buồn nôn như vậy chứ!
Hình như là bị phát hiện chân tướng sự thật rồi, Thương Ngao Liệt không lên tiếng dời tầm mắt về TV, lúc này Hạ Nhã phát hiện…..lỗ tai anh đỏ?!
Bắt được hình bóng nữ Y Học Gia thắng lợi, liền như thiếu niên tự đắc mà ngay cả lỗ tai đều đỏ?
Hạ Nhã âm thầm đắc ý, cô mặc một bộ váy ngủ hơi mỏng đầy gợi cảm, nghiêng người ngồi bên bồn tắm, “Ông xã, em giúp anh massage cánh tay nha?”
Thương Ngao Liệt nhìn đôi mắt bà xã nhỏ quyến rũ xinh đẹp, đã sớm hiểu rõ tâm tư lẫn nhau.
Vốn là nói massage cánh tay bị thương của anh, ai ngờ không bao lâu, hai người đã lõa lồ trong nước, ôm chặt đối phương. Thương Ngao Liệt để Hạ Nhã ngồi dựa vào trong lồng ngực của anh, như si như say hôn lên cánh môi ngọt ngào của cô.
Nụ hôn nóng bỏng qua đi, giáo sư Thương tìm kiếm muốn đi vào, ở bên tai cô thì thầm: “Hôm nay có phải là kỳ nguy hiểm không?”
Hạ Nhã không được tự nhiên xoay mặt, “Anh có thể đừng nhắc tới chuyện này có được không?”
Thương Ngao Liệt lập tức liền nói: “Nhã Nhã, gần đây em thật sự là bị áp lực quá lớn.”
Phải nói kể từ khi hai người quyết định không dùng biện pháp tránh thai, thuận theo tự nhiên. Hạ Nhã trở nên càng ngày càng khẩn trương căng thẳng, đặc biệt là trong quá trình triền miên, cả hai không hề hưởng thụ phần ngọt ngào này, mà là lo lắng kết quả sau đó.
Cô đang sợ, một lần, hai lần thì không sao, nếu là thử vô số lần đều thất bại, mặc dù trái tim cô kiên cường cũng sẽ không chịu nổi.....
"Nói cho thầy Thương nghe, tại sao lại không tự tin như vậy?”
Nghe giọng nói trêu chọc của người đàn ông, Hạ Nhã khẽ cắn cắn bả vai trong nước nóng của anh, “Anh sẽ không sợ…… em làm cho anh thất vọng sao? Cho dù anh không sợ, nhưng mà em lại sợ.”
Tay Thương Ngao Liệt mơn trớn đầu tóc nửa ẩm ướt của bà xã nhỏ, anh thâm tình chân thành nhìn cô nói: “Sẽ không thất vọng, em chưa bao giờ làm cho anh thất vọng.”
Tựa như cô đã từng hỏi anh, bạn học Hạ Nhã chưa bao giờ làm cho giáo sư Thương chính thức thất vọng; cô vợ nhỏ Hạ Nhã cũng sẽ không để loại tình huống này xảy ra.
"Nhã Nhã, nếu như kết quả thí nghiệm kia thất bại, xác thực sẽ làm cho người ta không dễ chịu….. Nhưng mà thất vọng sao? Ít nhất anh không biết.”
Cô khàn khàn đáp lại anh, bị nhu tình của anh thuyết phục.
"Thầy Thương, chúng ta lại tạo một cục cưng đi...."
Thương Ngao Liệt sớm đã bị cô vợ nhỏ làm nổi lên dục vọng, nhìn qua, anh không hề lãng phí thời gian nói chuyện đùa giỡn mà là dùng nửa người dưới hành động, trực tiếp bước vào đề chính.....
,
Ước chừng là ở năm thứ ba sau khi kết hôn, Hạ Nhã vào một ngày nào đó cùng bạn thân hội họp, nói chuyện tán gẫu liền bàn đến tình huống nếu trong hôn nhân xuất hiện Tiểu Tam.
Quan San San giống như chưa bao giờ lo lắng chuyện này, cô là có con mọi sự đủ, cho dù ông xã Cố Bách Dã ở bên ngoài bắt cá hai tay, cô chỉ cần lấy được quyền nuôi dưỡng con trai là đủ rồi.
Cũng không phải nói cô không đủ yêu Cố Bách Dã, chỉ là mỗi người có nhận thức khác nhau về tình yêu. Nữ tính như Quan San San ở bên cạnh Hạ Nhã cũng không phải chỉ có một người, các cô ấy đều nói, cảm giác, cảm thấy cuộc sống đều bị rất nhiều thứ khác nhồi vào, cũng không có cách nào chỉ nói đến tình yêu, phảng phất giống như sẽ có những thứ khác so với tình yêu giữa hai người càng quan trọng hơn.
Hạ Nhã luôn suy nghĩ, có phải hiện tại bản thân cô còn chưa đủ thành thục, thì ra cô vẫn chỉ là cô gái nhỏ xem tình yêu là quan trọng nhất?
...... Cũng không thể nói là tình yêu, bởi vì nếu như vai nam chính trong cuộc tình này không phải là người kia, cô cũng sẽ không như thế.
Như thế không giống bản thân cô......
Cho nên, một ngày kia khi phát hiện hành động không quá bình thường của vị giáo sư nào đó, tâm tình Hạ Nhã rất phức tạp. Cái này cũng không giống với quá khứ bởi vì tính chất phải giữ bí mật mới giấu diếm, lần này đối phương hoàn toàn là….. lừa gạt?
Nếu không phải là cô gọi điện thoại đến Sở Nghiên Cứu, đúng lúc bác sĩ Dư nhận điện thoại, Hạ Nhã hoàn toàn không đoán được Thương Ngao Liệt lại xuất hiện trong một quán cà phê trong hẻm nhỏ yên tĩnh sau giờ trưa.
Khi đó Hạ Nhã mới vào cửa, liếc mắt liền nhìn thấy đường cong mềm mại nửa bên mặt của Thương Ngao Liệt, ánh mắt của anh chăm chú giống như đang tự hỏi vấn đề gì đó, sự quyến rũ của người đàn ông thành thục hiển thị rõ ràng không thể nghi ngờ.
Mà ngồi đối diện với anh là một người phụ nữ người lai, đơn giản từ ngoài nhìn vào, ước chừng là chỉ lớn hơn so với Thương Ngao Liệt một vài tuổi, chính là chút này cũng không ảnh hưởng gì đến thân hình cùng nét thùy mị của cô ta.
Cô ta mặc một chiếc váy chữ A hàng hiệu, lưng áo xẻ sâu, màu rám nắng vừa tôn lên vẻ thành thục vừa uyển chuyển hàm xúc. Hai người nói chuyện vừa chuẩn bị kết thúc, Thương Ngao Liệt đi về hướng một góc trong quán cà phê, nghiêng thân nhìn cô gái nhỏ nào đó đang lén lén lút lút.
"Nhã Nhã, em muốn trốn tới khi nào?"
Hạ Nhã rối rắm bỏ mũ lưỡi trai xuống, “Thương Ngao Liệt, anh gạt em nói đang ở Sở Nghiên Cứu?”
Thương Ngao Liệt than thở, chỉ là vẻ mặt vẫn không đổi sắc nhìn người phụ nữ tràn ngập tự tin trước mặt.
"Tiểu Nhã” Đôi mắt người phụ nữ này màu xanh biếc, giống như phỉ thúy, mở miệng giới thiệu: “Ta là Lily Stensen.”
Hạ Nhã trợn to cặp mắt, "Người là…..mẹ tôi?”
"Đúng, con là con gái của ta.”
Hạ Nhã chưa bao giờ nhận thức qua tình thương yêu của mẹ, giờ phút này nhìn Lily, cô phát giác bản thân cũng không có bài xích người phụ nữ này. Có lẽ là thiên tính huyết nhục làm ảnh hưởng, làm cho hốc mắt cô không cách nào nói rõ tràn đầy nước mắt.
Hạ Nhã đã sớm biết bản thân có một người cha là đặc công, tên tiếng Trung của ông là Vệ Tiên Sâm, so với con rể Thương Ngao Liệt chỉ lớn hơn , tuổi, hơn nữa người cũng như tên, là người đàn ông đẹp trai hài hước, quả thực như là vai năm chính trong phim bom tấn Hollywood.
Về phần mẹ ruột của cô, so với Vệ Tiên Sâm càng là một nữ đặc công xuất sắc. Hôm nay cô xem như gặp được mặt thật của đối phương, cũng rất khác so với lần đầu gặp Vệ Tiên Sâm. Cô rất thích mùi hương trên người người phụ nữ này, còn có khóe miệng mỉm cười, cùng vòng ôm ấm áp.
Là cảm giác của mẹ, thân thiết như vậy.
"Lily hẹn anh, muốn bàn một ít tình huống với anh.” Thương Ngao Liệt nói xong, thần sắc ngược lại có chút bất đắc dĩ, “Kể cả hành động khác thường của ba em, Vệ Tiên Sâm.”
"Ai nói là khác thường?" Vệ Tiên Sâm cư nhiên đột ngột xuất hiện trước mặt bọn họ, bất quá chỉ có Hạ Nhã kinh ngạc với sự xuất hiện bất ngờ của hắn. “Nói như thế nào ta đều là ba vợ, xin cậu dùng từ cẩn thận khi nói về tôi.”
Thương Ngao Liệt đối với người “ba vợ” này trải qua thời gian dài cũng có chút...... Oán niệm.
Vì vậy Lily lên tiếng, "Hả? Really? Từ chỗ liên lạc viên của tôi tìm hiểu hành tung của tôi, còn lừa gạt hắn nói có quan hệ với hành động của tôi, nice try, Vệ Tiên Sâm!”
Cho nên, đây là một trong những hành động khác thường?
Lily lại nói tiếp, "Anh vẫn từ chối lời mời của FBI? Chỉ cần anh giúp đỡ bọn họ đối phó với những người kia, loại cuộc sống “lưu vong” này sẽ kết thúc!"
"Lúc em tức giận thật sự là giống y đúc với con gái chúng ta.” Vệ Tiên Sâm đột nhiên nói ra lời kinh người, “Chúng ta là một tập thể, làm sao anh có thể bỏ lại một mình em?”
"......" Vẻ mặt Lily cổ quái nhìn chằm chằm người đàn ông so với cô nhỏ hơn mấy tuổi.
Vì vậy, chân tướng rõ ràng.
Hạ Nhã nhìn ra ý đồ của Vệ Tiên Sâm, cô nghiêng đầu nhỏ thanh giọng hỏi ông xã thân ái của mình: “….Ba em, tính toán theo đuổi mẹ em?”
Thương Ngao Liệt mím mím môi.
Lily không thèm để ý tới Vệ Tiên Sâm, hai mắt dừng trên người con gái châm chước nói: “Tiểu Nhã, ta là người mẹ không xứng chức vị một người mẹ nhất trên thế giới này, ta đã từng làm sai….. Ta nghĩ muốn bù đắp lại, bất cứ chuyện gì ta đều tình nguyện vì con đi làm......"
Hạ Nhã nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chỉ là trong tiềm thức nắm chặt lòng bàn tay dịu dàng của Thương Ngao Liệt.
"Mẹ không muốn lấy cớ, cho dù con không có mẹ cũng có thể trở thành một người con gái ưu tú như vậy. Mẹ nợ con…. Vĩnh viễn cũng nói không rõ.”
Lily chạm nhẹ bả vai Hạ Nhã “Bảo bối, chỉ cần con có một chút nguyện ý, mẹ nghĩ muốn tham dự vào cuộc sống của con, mẹ sẽ dùng hết toàn lực...."
_______KẹoĐắng~~~d/đ/l/q/đ________
Đại khái, bản thân còn chưa tìm được thời cơ cùng tâm tình thích hợp, nhưng bất luận là Vệ Tiên Sâm hay Lily, nếu như không có bọn họ nhiều năm kiềm chế như vậy, sẽ không có khả năng cô có thể sống cuộc sống an ổn, ngọt ngào, hạnh phúc như hiện tại.
Đặc biệt là khi cô có một ngày, cũng trở thành mẹ của đứa bé, đặc nhiệt khi cô ý thức được, dung mạo của hai người còn tương tự như vậy.
Giáo sư Thương kéo lấy eo Hạ Nhã, cúi đầu xuống hôn lên môi cô vợ nhỏ một cái, hành động của anh vô cùng phong độ lỗi lạc.
"Lily, tôi Nhã Nhã có tin tức muốn tuyên bố.”
Vẻ mặt Thương Ngao Liệt hời hợt, chỉ là trong mắt anh lại tràn đầy yêu thương nhìn về phía bà xã nhỏ của mình.
Hạ Nhã biết ông xã muốn nói cái gì, cô chớp chớp hai mắt, cả người dường như càng tràn ngập hương vị phụ nữ.
"Nhã Nhã mang thai."