Thời gian này tạm thời không có điều gì bất thường.
Tuy nhiên phàm là việc gì quá yên bình thì tạo cho người ta có cảm giác đó là sự bình yên trước cơn bão.
Tử Đằng không còn hơi sức đâu để đấu với tất cả mọi sóng gió cuộc đời.
Thật ra vốn dĩ cô đã mở lòng hơn trong mối quan hệ với Phùng Đức Cường.
Nhưng hiện tại rốt cuộc chỉ càng làm cho cô càng thêm thất vọng.
Một Lâm Minh Hải của quá khứ đã đủ làm cô đau lòng.
Nay lại thêm một Phùng Đức Cường của hiện tại.
Ngày lại qua ngày, Tử Đằng luôn chìm đắm vào những đau khổ không dứt ra được.
Tinh thần của cô càng thêm ủ đột.
Cho đến khi cảm thấy tuyệt vọng cùng cực, cuối cùng cô cũng quyết đi gặp bác sĩ tâm lý.
Cô làm điều đó hết thảy một mình và không có ai hay biết.
Phòng khám của bác sĩ Vương lúc giờ chiều không có ai khác bởi vì Tử Đằng đã đặt lịch hẹn trước.
Cô không muốn ai thấy được bộ dạng bây giờ của mình.
Vị bác sĩ trẻ tuổi tên Vương Phong cẩn thận quan sát cử chỉ và nét mặt của Tử Đằng: "Cô cảm thấy bản thân mình bất ổn từ khi nào?"
Tử Đằng nhắm mắt lại suy nghĩ, sau đó liên nói: "Bắt đầu từ khi tôi bị chụp mũ là ngoại tình vào tháng trước.
Tâm trạng luôn bất ổn hay lo lắng và sợ hãi.
Cả ngày cứ ngập trong nỗi đau buồn không thoát ra được.
Tuy nhiên sau đó tôi đã tìm được hạnh phúc mới nên dễ dàng quên đi chuyện đó.
Cho đến khoảng thời gian gân đây những chuyện đó đã lặp lại.
Không ai tin tôi kể cả người chồng mà tôi tin tưởng.
Cái cảm giác đau khổ và buồn bực ngập tràn trong tâm trí không có cách nào nguôi ngoai"
Sau khi nhìn sắc mặt của cô cùng với việc nghe câu chuyện của cô, Vương Phong có vẻ đăm chiêu.
Anh lấy tay chỉ vào những chậu cây cảnh nhỏ trên góc tường trang trí và nói: "Ở đây tôi có tất cả chậu cây: linh lan, sen đá, rẻ quạt và cuối cùng là xương rồng.
Cô hãy suy nghĩ và tự chọn cho mình một chậu cây đi"
Ngay cả Tử Đằng sau khi hết lần này đến lần khác bị hãm hại cũng chưa từng nghĩ đến tất cả đều do một mình Tuyết Mai gây ra.
Một ngày nhàn rỗi, Tuyết Mai ra sân vườn thong thả ngắm cảnh và ăn bánh ngọt.
Theo bác sĩ chẩn đoán, cô sẽ sinh con trong tuần này.
Tuy nhiên gần đến ngày sinh, Minh Hải lại có vẻ khá bận rộn.
Thật ra nguyên nhân trong đó chính là anh âm thầm điều tra về chuyện hôm đó rốt cuộc kẻ nào đã chụp lén.
Nhưng cuối cùng tất cả đều thành con số không.
Kẻ đã quay phim chụp hình đã mai danh ẩn tích không thể nào điều tra được gì.
Mặc khác Minh Hải vẫn chưa rõ ngọn nguồn ra sao nên vấn đề này không thể giải quyết được.
Tuyết Mai thong thả và an nhàn vì tin chắc rằng không ai có thế điều tra được gì.
Mấu chốt chính là Đường Yến Nhi đã trong ứng ngoại hợp nên mới dễ dàng phát tán những thứ đó trước cuộc họp báo.
Không ai biết được Đường Yến Nhi là bạn của Tuyết Mai bởi hai người giấu rất kỹ về nhau.
Đây mới chính là điểm đáng sợ của Tuyết Mai.
Tại công ty của nhà họ Lâm.
Minh Hải sau khi vất vả làm mọi thứ nhưng không có cách nào chứng minh anh và Tử Đằng trong sạch, anh liền ngả người sau ghế với vẻ mặt chán nản.
Đúng lúc này điện thoại của anh bất ngờ đổ chuông.
"Tôi đây, Hứa quản gia.Có chuyện gì?"
Giọng Minh Hải mang theo vài phần mệt mỏi.
Nhưng bên kia là một giọng gấp gáp khẩn trương: "Cậu chủ, vợ anh sắp sinh rồi..