Từ hôm ở Lâm gia về, Tử Đằng cứ ru rú trong phòng không ra ngoài.
Bữa ăn của cô được người giúp việc đưa tới phòng sau đó cũng chính người giúp việc đến dọn dẹp.
Cô giống như một người ở ẩn vậy, không lộ diện trước bàn dân thiên hạ.
Bạch Lệ Thu thấy con gái liền xót xa, tuy nhiên Hoa Quân Tử vẫn giữ quan điểm cứng rắn với Tử Đằng vì ông cho rằng là tại cô mới khiến cho tập đoàn Hoa thị khốn đốn như vậy.
Thật ra sự việc xảy ra cũng không ảnh hưởng gì đến việc kinh doanh của Hoa thị, chỉ là ảnh hưởng trực tiếp đến danh dự của Tử Đằng và lòng tin của Hoa Quân Tử với cô mà thôi.
Trong lúc này, Hoa Quân Tử vẫn luôn đảm nhiệm chức vụ chủ tịch của Hoa Thị thay thế con gái mình.
Hằng ngày ông bận rộn đến mới tối mới về ngày làm cho những vết nhăn trên trán càng nhiều hơn.
Ông không sợ cực khổ, chỉ sự tương lai mù mịt của đứa con gái lớn mà thôi.
Vốn dĩ ông đã tin tưởng đến cô như vậy nhưng bây giờ trong nội bộ công ty không biết đã nghe theo lời của ai mà đa số mọi người đều bày tỏ không muốn Tử Đằng làm sếp của họ nữa.
Điều này làm Hoa Quân Tử rất đau đầu.
Hôm nay như thường lệ, Hoa Quân Tử Đằng bắt đầu một cuộc họp với các cổ đông thì bỗng dưng trợ lý Thanh Tuyền chạy vào thông báo: "Thưa chủ tịch, có chuyện lớn rồi"
"Chuyện gì?"
Hoa Quân Tử vẫn giữ vẻ điềm đạm của ông.
Trợ lý Thanh Tuyên mới bình tĩnh kể lại: "Không biết vì lí do gì mà có một vị khách hàng đến đây khiếu nại, bà ta nói đá quý và trang sức của chúng ta là đồ giả"
"Cái gì? Hoa thị chúng ta lâu nay làm ăn chân chính, lấy đâu ra đồ giả?"
Hoa Quân Tử ngạc nhiên.
Tuy là nói vậy nhưng tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau một cách khó hiểu.
Hoa Quân Tử sau đó cũng theo chân Thanh Tuyền đi ra ngoài phòng tiếp khách.
Vừa đến nơi ông đã nghe một giọng quát tháo: "Tôi không ngờ tập đoàn Hoa thị uy tín bấy lâu nay lại làm ăn như thế này.
Thứ món đồ rẻ tiền như vậy cũng bán cho tôi sao?"
"Thưa quý khách, tôi là chủ ở đây.
Trong lúc này cho phép tôi lấy lại chiếc nhẫn này để điều tra.
Chúng tôi cam kết sẽ hoàn tiền lại cho bà theo đúng hóa đơn mà bà đã mua cho chúng tôi"
Vị khách họ Mã lúc này mới nhẹ giọng nói: "Thôi được, mong chuyện này chủ tịch có thể làm cho rõ ràng, nếu không tôi sẽ không còn tin tưởng mà mua trang sức chỗ các người nữa"
Nói rồi bà ta đưa chiếc nhẫn hồng ngọc đó cho Hoa Quân Tử sau đó đến quầy tiếp tân nhận tiền bồi thường rồi đi về nhà.
Gầm chiếc nhẫn hồng ngọc giả trên tay, Hoa Quân Tử tức giận: "Điều tra xem cửa hàng bán chiếc nhẫn này là cửa hàng chi nhánh nào của Hoa Thị.
Ngoài ra tất cả các cửa hàng ở các trung tâm thương mại cũng kiểm tra hết một lượt.
Gọi đội giám định trang sức và đá quý đến cho tôi, sau đó báo cáo cho tôi biết"
"Vâng thưa chủ tịch"
Thanh Tuyên gật đầu sau đó lập tức thi hành.
Những người còn lại của Hoa thị đều đưa mắt nhìn nhau đầy hoang mang.
Duy chỉ có Đường Yến Nhi là khuôn mặt trầm tư không hiểu cô ta đang suy nghĩ gì.
Chuyện điều tra đó chưa kịp tiến hành đến nơi đến chốn thì trong khắp các cửa hàng thông báo đồng loạt những đá quý của Hoa thị đều là đồ giả mạo.
Có nhiều khách hàng sau khi mua sắm trên sàn giao dịch điện tử đều hủy đơn hàng đòi bồi thường và thả icon phẫn nộ lên các sản phẩm của Hoa Thị.
Chuyện này diễn biến rất nhanh khiến mọi người không kịp trở tay.
Trong một đêm chuyện này đã tràn lan khắp mặt báo.
Ai nấy đề lên tiếng tẩy chay Hoa thị..