Mọi người trong phòng họp đều chăm chú nhìn ra cửa với đôi mắt ngạc nhiên, chỉ có Đường Yên Nhi là vẫn giữ vẻ mặt bình thản bởi cô ta biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này.
Hoa Quân Tử sửng sốt nói: "Tuyết Mai, con đến đây làm gì? Đây là công ty không phải trò đùa"
Hoa Tuyết Mai mỉm cười: "Thưa cha, con gái biết hôm nay là cuộc họp quan trọng, cũng biết nơi này không phải khu vui chơi.Thế nên con gái đến đây là muốn giúp cha"
Nói rồi cô ta tiến đến bên cạnh Hoa Quân Tử rồi quay mặt trước các vị cổ đông và nhân viên của tập đoàn: "Các vị, tôi biết tập đoàn Hoa thị đang gặp khó khăn rất lớn.Tháng vừa rồi kinh doanh không thuận lợi đã khiến cho tập đoàn chúng ta thiệt hại rất nhiều.Tôi có một khoảng tiền gồm tỷ vừa hay có thể lập vào khoản nợ đó"
Hoa Quân Tử bên cạnh rất sửng sốt: "Con gái, khoảng tiền đó con lấy ở đâu ra?"
Tuyết Mai quay sang cha mình nháy mắt: "Cha, con gái nói là thật không phải đùa.Cha hãy cứ để cho con làm đi.Trong phòng họp liên tiếp gặp chấn động lớn.Những cổ đông có mặt ở đó đều rất hoang mang và hoài nghi không biết tin này có thật hay không.
"Nếu như là vậy mong cô hãy đi làm ngay để giải quyết khó khăn của công ty.Nếu như cô thành công có thể chúng tôi sẽ cùng nhau đề nghị cô trở thành chủ tịch mới của chúng tôi"
Giọng nói này không ai khác chính là Đường Yến Nhi.
Đám đồng phía dưới nhanh chóng bị cô ta xách động.
"Đúng đó, nếu như con gái út của ông đủ khả năng để làm việc này thì chúng ta nên bầu cô ấy làm chủ tịch của Hoa thị"
Một cổ đông khác nói.
"Thế nhưng cô ta có làm được không hay nói khoác, cần phải chứng minh mới biết được"
Một người phân vân.
Tuyết Mai thu hết tất cả những lời bàn tán ấy vào trong đầu, sau đó mắt hướng về các vị cổ đông nói: "Các vị, bây giờ tôi sẽ chứng thực rằng Hoa Tuyết Mai tôi nói được làm được.
Nhưng hiện giờ tôi không có quyền hành gì cả, làm cái gì cũng không tiện."
Sau khi Hoa Quân Tử nói xong, cả phòng họp tràn ngập tiếng vỗ tay vang lên.
Người cha đó chợt nhìn sang đứa con gái nhỏ liền thấy khuôn mặt mang ý cười ấy sao đột nhiên lại trở nên lạ lẫm như thế.
Tuy nhiên ông vẫn rất hy vọng nếu như Tuyết Mai có khả năng vực dậy tập đoàn thì giao lại chức vị này cho nó cũng không phải là chuyện không tốt.
Tuyết Mai đón nhận những lời vỗ tay ấy mà tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Cô ta liền quay sang cha mình: "Con gái cám ơn cha.Con muốn mời cha ở lại tham gia cuộc họp để làm cố vấn cho con gái trong ngày đầu tiên nhậm chức"
Hoa Quân Tử nghe vậy liền mỉm cười: "Không sao, không phải con rất tự tin vào khả năng của mình sao? Cha ở lại chỉ càng làm cản trở con thêm.Chuyện con đề nghị cha xin từ chối nhé!"
Khuôn mặt của Tuyết Mai tối sầm lại.
Tâm ý của ông đã quá rõ ràng rằng đã không bận tâm đến cô ta nữa và mặc cô ta muốn làm gì thì làm.
Chức vị chủ tịch này cô ta muốn thì ông cho, chỉ vậy thôi.
Hoa Quân Tử không ở lại tham gia cuộc họp nữa mà ngay lập tức đi về nhà để lại cơ nghiệp cùng mớ bòng bong còn lại cho Tuyết Mai giải quyết.
Dù gì hiện tại ông cũng không ở lại để làm gì khi trong tập đoàn đã không còn tiếng nói và chỗ đứng của ông nữa.
Có lác đác những người có mặt trong cuộc họp đều hướng ánh mắt châm chọc về phía hoa Quân Tử..