Sau khi Tuyết Mai rời khởi nhà họ Hoa thì trời cũng đã về chiều.
Cô ta lấy tư cách là để xử lý công việc nên đã đi đến nhà Trương Quân Hải một lần nữa.
Dù sao vở kịch này cũng phải đóng một phen cho bõ công tính toán từ trước đến nay.
Có những lúc Tuyết Mai nghĩ rằng bản thân nên cho mình một cơ hội để yêu Trương Quân Hải, thế nhưng sau đó thì hình bóng của Lâm Minh Hải lại hiện lên.
Hai người tên cùng trùng nhau một chữ Hải những lại cách xa xôi ngàn dặm.
Cho dù có cổ thế nào thì vẫn cảm thấy hai người quá khác biệt, không thể xem người này là người thay thế hay là cái bóng của người kia.
Khi chiếc xe của Tuyết Mai đỗ trước một căn biệt thự riêng của Trương Quân Hải thì trời đã nhá nhem tối.
Cô ta từ từ bước xuống xe trong sự miễn cưỡng và bất đắc dĩ.
Hai người đã cùng nhau thỏa thuận, cứ cách ba hôm lại gặp nhau một lần tại một biệt thự hẻo lánh riêng của Trương Quân Hải.
Giờ này biệt thự mở cửa có nghĩa là anh ta đã đến trước rồi.
Vì nơi đây hoàn toàn là bí mật cho nên sẽ không có người giúp việc đến đây.
Chỉ có thỉnh thoảng Trương Quân Hải sẽ thuê người vào quét dọn một buổi cho sạch sẽ, sau đó thì đóng cửa lại.
Phía bên trong có tiếng nhạc du dương.
Tuyết Mai đi vào trong thì thấy căn phòng riêng của họ mỗi khi đến đây đã mở cửa.
Cô ta đẩy cửa đi vào phát hiện trong nhà tắm có âm thanh của tiếng nước chảy.
.
Đam Mỹ H Văn
Trương Quân Hải đang tắm bên trong.
Tuyết Mai lặng lẽ ngồi xuống để chờ đợi.
Chuyện qua lại với anh ta ngoài việc tìm kiếm sự trợ giúp còn là để tìm cách trả thù chồng mình.
Cô muốn anh ghen khi thấy cô bên người khác nên từ khi bọn họ bắt đầu một cuộc sống lén lút như vậy, Tuyết Mai không sợ sẽ bị Minh Hải phát hiện.
Tuy nhiên mọi chuyện có vẻ đi theo một hướng khác ngoài dự đoán.
Tuy rằng cô ta đã nói cặn kẽ nhưng linh cảm của Trương Quân Hải cho anh biết rằng người mà anh yêu thương có một trái tim không hẳn lương thiện.
Nhưng dù thế nào thì anh cũng đã lỡ yêu cho nên quyết tâm muốn bảo vệ cô đến cùng.
"Anh sẽ khiến cô ta không thể trở mình được nữa.Em cứ việc yên tâm"
Những lời của Trương Quân Hải nghe rất chân thành.
Tuyết Mai nghe vậy đã yên tâm phần nào.
Trong lúc đó tại Phùng gia, Phùng Đức Cường liền gọi điện cho Ngọc Lâm dặn dò: "Cậu tìm tất cả những thông tin vê vụ trang sức giả của tập đoàn Hoa Thị vào mấy tháng trước cho tôi xem.Nhất định càng nhanh càng tốt"
Sau khi tắt máy xong, anh vân chưa yên tâm nên liên bốc điện thoại điện một cú nữa: "Lão đại đây, các cậu mau tìm cho tôi hai người quan trọng.Nhớ là phải làm trong âm thầm.Tôi không tin cô ta có ba đầu sáu tay có thể làm cho những người đó mất tích một cách dễ dàng như vậy"
Dặn dò xong, anh liền ngả lưng ra để nghỉ ngơi một lát.
Ngày hôm nay sau khi đưa Tử Đằng về nhà họ Hoa, anh đã đến cục cảnh sát nhờ người hỗ trợ điều tra hai chuyện.
Tuy nhiên anh vẫn chưa yên tâm nên đã phái đàn em tìm thêm manh mối.
"Thưa ông chủ, bà chủ cô ấy không về cùng hay sao?"
Quản gia Lê đột nhiên hỏi.
Phùng Đức Cường liền nói: "Thời gian này tôi bận một số việc nên không thể chăm sóc cô ấy chu đáo.Để cô ấy ở nhà bố mẹ ruột sẽ tốt hơn"
"Vâng, thưa ông chủ"
Quản gia Lê nói xong liền đi làm việc của mình..