Thái thú Ngư Dương Điền Giai nói: "Đại nhân, hạ quan cho rằng nếu không ai giúp, Mã Dược thua không còn nghi ngờ gì nữa! nếu đại nhân đem quân đến cứu viện, thắng bại là năm trên năm."
Thái thú Liêu Tây Nghiêm Cương nói: "Hạ quan cho rằng Mã Dược có ít nhất chín phần thắng lợi, quân Tiên Ti tuy nhiều nhưng toàn kỵ binh giỏi về dã chiến, không giỏi công thành, Mã Dược tuy ít quân nhưng là quân tinh nhuệ kinh nghiệm chiến đấu nhiều, chỉ cần đóng quân cản địch ở nơi hiểm yếu có thể một địch mười, người Tiên Ti hung bạo thường lấy cướp đoạt làm chính, nên không mang nhiều lương thảo vì vậy khó có thể đánh lâu dài, nếu chiến sự giằng co, sẽ chóng hết lương mà rút lui."
Công Tôn Toản chậm rãi gật đầu, Nghiêm Cương là đại tướng dưới tay hắn, kinh nghiệm chiến trận phong phú, cho nên nhìn một cái có thể thấy rõ ưu nhược điểm của Mã Dược và người TiênTi, khác với Điền Giai tuổi trẻ có tài nhưng thiếu kinh nghiệm thực chiến chỉ nói chuyện tầm phào, tầm mắt còn xa mới theo kịp Nghiêm Cương.
Công Tôn Toản cuối cùng đưa ánh mắt tới trưởng sử Quan Tĩnh thấy Quan Tĩnh đang nhíu chặt lông mày như có điều suy nghĩ, không nhịn được hỏi: "Sĩ Khởi (tự của Quan Tĩnh), ngươi thấy thế nào?"
Lông mày Quan Tĩnh đang nhíu chặt từ từ giãn ra lạnh nhạt nói: "Đại nhân, đúng như Nghiêm Cương đại nhân nói, trận chiến này bình thường Mã Dược tất thắng, nhưng có lẽ có người không mong thấy kết quả như vậy!"
Công Tôn Toản hơi đổi sắc hỏi: "Lưu Ngu à?"
"Ài."
Quan Tĩnh chậm rãi gật đầu.
Công Tôn Toản trầm giọng nói: "Theo tính các của Lưu Ngu, chắc chắn sẽ làm chuyện này! Xem ra phải cho người nhắc nhở Mã Dược tránh hắn chịu ám toán của Lưu Ngu."
Hẻm A Lạp, gió núi giận dữ thổi ào ào, cát vàng mù mịt khắp nơi.
Chính giữa cửa khẩu giữa sườn dốc thoai thoải, có một doanh trại chắc chắn, trong doanh trại tinh kỳ phấp phới, gươm giáo như rừng, sát khí lạnh lẽo vô tận như tràn ra khắp đất trời. Dưới cổng trại, Mã Dược đứng nghiêm nhìn ra xa xa phía cửa hẻm núi, trên xa mạc mênh mông có một đường chỉ đen đang chậm chạp di chuyển.
Hít sâu một hơi lạnh, trong không khí có mùi bùn đất, mùi gió cát, Mã Dược thu hồi ánh mắt nhìn lại doanh trại bên sườn núi, hai ngàn kỵ binh đứng nghiêm như rừng. Giáp sắt đen xì hàng hàng, ngù đỏ của mũ trong ánh mặt trời như chùm lửa, khiến người ta thấy chói mắt.
Tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ chờ người Tiên Ti đến thôi!
Chỉ cần đánh thắng một trận, kế hoạch "Lang" của Quách Đồ sẽ phát huy tác dụng, "Lang đồ tể" cái hung danh đã truyền khắp đại mạc, cũng sẽ trở thành ác mộng trong tâm trí của mỗi người Tiên Ti! Nghĩ đến cả thảo nguyên chấn động, run sợ trước hung danh ấy, Mã Dược ánh mắt chợt trở nên cuồng nhiệt.
Vị vua thật sự của thảo nguyên sắp ra đời.
Trước hẻm núi A Lạp mười dặm, trong sa mạc mênh mông, ba vạn thiết kỵ tập họp thành một đội kỵ binh dày đặc như châu chấu lao đế, đại mạc hoang vu bị một đám người như thủy triều tràn qua. Bụi mù mịt từ sau đội hình kỵ binh Tiên Ti bốc lên cao như muốn che lấp cả bầu trời.
Trước đội hình của người TiênTi, Đại vương Khôi Đầu mặc giáp vô cùng oai phong, tay cầm quyền trượng tương trưng cho vương quyền, nửa nằm nửa ngồi trên xe ngựa đang nheo mắt ngắm dãi núi hung vĩ trước mắt, sườn núi ngày một dốc đứng lên, giữa hẻm núi đột nhiên lại xuất hiện một doanh trại, trong oanh trại tinh kỳ tung bay rợp trời.
Mấy ngàn kỵ binh quân Hán đứng nghiêm giữa sườn núi, áo giáp đen cả một vùng, trận thế uy nghiêm.
Khôi Đầu đôi mắt lộ sát cơ. Bọn người Hán yếu ớt dám ngăn cản thiết kỵ Tiên Ti sao? Chẳng mấy chốc nữa chúng sẽ trở thành vong hồn dưới đao của dũng sĩ Tiên Ti thôi.
Chợt, Khôi Đầu giơ cao cánh tay phải lên.
"Đại vương có lệnh, toàn quân dừng lại, lập trận."
Hơn mười kỵ binh truyền lệnh từ xe ngựa của Khôi Đầu phóng đi, đem mệnh lệnh của Khôi Đầu truyền đi khắp toàn quân, đoàn quân Tiên Ti dừng lại cách cửa vào hẻm núi khoảng ngàn bộ, hai cánh từ từ triển khai bao vây cửa hẻm núi, ngăn hẳn hẻm núi với hoang mạc.
Thấy kỵ binh Tiên Ti trùng trùng điệp điệp, bên kia kỵ binh quân Hán chỉ có một dúm ít ỏi một cách đáng thương đứng trên sườn núi, Khôi Đầu mắt tràn hưng phấn, hiên ngang nói: "Thổi kèn hiệu, đánh trống trận chuẩn bị tiến công."
Một cái sừng trâu to lớn dựng lên hướng thẳng lên trời, một tên Tiên Ti to lớn áo lộ ngực, bụng trèo lên giá để trống, cánh tay khỏe mạnh vung lên gân xanh nổi cuồn cuộn, câm cái dùi trống to đùng, nhằn cái trống trận khổng lồ đánh mạnh xuống liên tục.
"Đông ~ "
Tiếng trống ầm ầm vang lên khắp bốn phương khiến người khác hít thở khó khăn, trực tiếp làm rung động trái tim các dũng sĩ Tiên Ti khiến họ sôi trào nhiệt huyết, sát khí tràn ngập toàn thân. Trống trận nổi lên, loan đao giơ cao, đại biểu cho dũng khí của dũng sĩ Tiên Ti.
"Đông đông đông ~~ "
"Ô ô ô ~~ "
Tiếng trống trận ầm ầm hòa cùng tiếng tù và đan vào nhau tạo thành một vùng tràn ngập sát khí ở phía ngoài hẻm núi.
"Bộ Độ Căn."
Khôi đầu quát to một tiếng.
Bộ Độ Căn giục ngựa đi tới trước, tiến được hơn hai trăm bộ liền giương cung lắp tên nhằm ra xa,, Ngũ thạch trường cung từ từ giương lên cong như vầng trăng cuối tháng mũi tên sắc bén nhằm thẳng doanh trại quân Hán trên sườn núi, chợt hắn buông tay phải một cái chỉ nghe tiếng dây cung "Ông" một tiếng. mũi tên nhọn hoắt đã phóng lên không trung.
"Hưu ~ "
Mũi tên sắc bén bay qua không gian rít gió bay đến trại quân Hán, hàn quang lóe lên, chỉ nghe "Phập" một tiếng mũi tên đã cắm vào cổng trại bằng gỗ sâu cả tấc, Mã Dược ở trong trại cách đó chỉ vài bước sắc mặt sầm xuống, ở khoảng cách xa như vậy mà còn sức xuyên thấu mạnh như vậy thì sức mạnh của đối phương thật kinh khủng!
Người Tiên Ti thiện xạ, quả là không ngoa.
Mã Dược quay nhìn tả hữu lạnh lùng hỏi: "Đây là có ý gì?"
Dưới cổng trại, một tên thủ lĩnh Ô Hoàn tiến lên trước cung kính đáp: "Tướng quân, đây là người Tiên Ti muốn thị uy với chúng ta, muốn chúng ta buông vũ khí đầu hàng."
"Đầu hàng? Con mẹ nó đánh rắm thôi thế! Quản Hợi bị chọc giận đến mức gầm lên như sấm, đưa tay ra lạnh lùng nói: "Đem cung đến đây!"
Lập tức có thân binh đem Thiết thai cung đến trước mặt quản Hợi, hắn đưa tay cầm rút một mũi tên trên ống tên lắp vào dây cung, ngẩng đầu hét lớn một tiếng, cánh tay to lớn đưa ngang, tiếng cung bị kéo mạnh kêu ken két không ngừng, cây Thiết thai cung bị kéo đến cực hạn.
"Hắc ~ "
"Hưu ~ "
Quản Hợi thở ra đồng thời buông dây cung, mũi tên rời dây bay vụt qua không gian, bắn thẳng vào trong trận của người Tiên Ti, "Phập." một tiếng ghim sâu vào xe của Khôi Đầu. Khôi Đầu thần sắc lạnh như tro, Bộ Độ Căn đứng cạnh Khôi Đầu mắt càng lộ vẻ lạnh lùng!
Người Tiên Ti tự phụ vũ dũng, thiên hạ đệ nhất thần xạ, không tưởng rằng trong quân Hán cũng có người là cao thủ bắn cung như vậy!
Khôi Đầu hít thật sâu một hơi, thân hình cao lớn đột nhiên đứng thẳng trên xe ngựa, tay phải giơ lên quá đầu, vung mạnh về phía trước.
"Một ngàn kỵ tiến công trước."
Một ngàn kỵ binh Tiên Ti lập tức tách ra xông lên như làn khói hò hét xông tới.
Trước trận địa quân Hán, Mã Dược ánh mắt lạnh băng, tay phải vung lên, đứng cạnh Mã Dược tên lính truyền lệnh giơ lá cờ lệnh màu lam lên. Phất mạnh hai cái!
Trước cửa trại, đội hình kỵ binh của quân Hán chợt tách ra làm hai thành một lối rộng ở giữa một đám kỵ binh mang giáp nặng thúc ngựa xông ra, áo giáp nặng bằng đồng xanh dưới ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng xanh lạnh lẽo, sát khí như từ trận địa quân Hán lạnh lẽo tràn ngập khắp nơi.
Cánh tay phải của Mã Dược nhẹ nhàng vung về phía trước, không một tiếng ra hiệu Hán quân trong trận lập tức gào thét, như cuồng long nhằm hướng quân Tiên Ti mạnh mẽ lao tới, Lúc này Mã Dược vẻ mặt đầy vẻ lạnh lùng.
"Giá ~ "
"Cáp ~ "
"Uống ~ "
Tiếng âm thanh cuồng loạn hỗn độn vang lên, ba trăm trọng giáp thiết kỵ như thủy triều xông lên, giống như cá chép phóng ra, nhằm đám kỵ binh Tiên Ti phía trước cuồn cuộn xông đến, vó sắt nặng nề cuồng loạn dẫm trên nền đất lạnh lẽo của hoang mạc, bụi đất bốc lên mù mịt.
Cả không gian u ám, hỗn loạn.
Dẫn đầu đội kỵ binh, Hứa Chử giục ngựa đi đến phi nhanh, mặt đất dưới chân lui nhanh về phía sau, chiến ý nóng rực trong ngực Hứa Chử bốc lên mạnh mẽ, Hứa Chử giơ cao tay phải, thân thể như con hổ khổng lồ đứng thẳng trên lưng ngựa, thấy chủ tướng ra hiệu ba trăm trọng giáp thiết kỵ lập tức có sự thay đổi, toán đi đầu vẫn giữ nguyên tốc độ xông tới, toán đi giữa và đi sau bắt đầu tăng tốc triển khai sang hai cánh.
Chỉ một lát, ba trăm thiết kỵ đã sắp xếp xong, hình thành đội hình ba hàng mỗi hàng một trăm kỵ xếp hàng chữ nhất.
Đội hình dàn mỏng ra, thành đội hình rộng khoảng hơn trăm bộ nghênh đón chính diện đội hình của người Tiên Ti.
"Cáp ~ "
Hứa Chử lại hét lớn một tiếng, cánh tay phải lại giơ lên, phất mạnh một cái. nguồn
"Thương thương ~~ "
Có tiếng kim loại ma sát, ba trăm thiết kỵ đồng loạt rút từ yên ngựa ra hai thanh loan đao sắc bén dài hơn năm xích, chuôi đao hướng vào trong, lưỡi hướng phía ngoài. Chỉ chốc lát phía trước mỗi trọng giáp thiết kỵ xuất hiện hai mũi đao nhọn sắc khủng khiếp. Hai lưỡi đao phải trái ghép lại với nhau thành một đường thẳng, lạnh lăng, phản chiếu ánh mặt trời tạo thành ánh sáng lạnh lẽo, khiến kẻ khác thấy lạnh mình.