Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương : Dưới Chân Thác
Một bóng đen hư ảo to lớn có hình thù giống một Cốt Long đã vươn trảo thủ cắp gọn lấy cô bé cái bang, rồi cấp tốc lao ra phía ngoài. Nhóm yêu tinh lẫn linh thú hoàng đang bừng bừng chiến đấu thấy cảnh này liền giận tím mặt. Giữa vòng vây trùng trùng điệp điệp mà vẫn để đối phương “chộm” người đi chẳng khác nào nện ỗi người một cái tát. Cũng may vừa lúc cô bé cái bang tỉnh lại kinh hô, nếu không mọi người còn không biết cô bé bị bắt mất từ lúc nào.
Phấn Điệp Điệp và Ngọc Yêu đang hưng phấn bừng bừng thi triển hương vụ lan tỏa ra tứ phía nhằm khiến đệ tử các thế lực hôn mê ở vòng ngoài. Vừa lúc Khói Cốt Long đen bay qua, hai người tròn mắt ngạc nhiên:
- Gặp quỷ rồi! Đây là cái dạng gì sinh vật?
Đám khói đen bất chợt chuyển đổi sang hình dạng của một con biển bức bay vọt ra ngoài. Phấn Điệp Điệp và Ngọc Yêu vừa lúc đứng chắn trước phương hướng biển bức bay ra lập tức muốn động thủ. Chẳng qua chưa kịp để hai người hành động, con biển bức đã vươn cặp vuốt sắc nhọn kẹp vào giữa thân thể của cô bé cái bang, lấy đà hòng ném vút ra phía ngoài. Ngọc yêu phẫn nộ, miệng kiều hô lớn:
- Quái vật! Mau dừng lại cho bổn cô nương.
Đương nhiên, đời nào con biển bức thỏa mãn Ngọc Yêu, vẫn vung vẩy cặp móng vuốt rồi bất thình lình ném cô bé cái bang sang hướng khác phía bắc mà không phải là ném ra ngoài. Ở bên kia đột ngột mọc lên một biển bức đen khác tiếp nhận cô bé cái bang. Ngọc Yêu lần nữa muốn xông qua, Phấn Điệp Điệp dù sao cũng nhiều kinh nghiệm hơn nàng, nãy giờ trầm tư quan sát bỗng nhiên mở miệng:
- Là vu thuật gì đó giở trò. Ngọc Yêu, em thiên về tinh thần lực, em xem có cắt đứt được liên lạc giữa bọn họ và đám khói đen kia không?
Ngọc Yêu nghe vậy nói:
- Đám người đáng ghét, xem thần thông của Ngọc Yêu…
Hai tay nàng kết ấn ở giữa trán… hoa hoa một hồi, ngón tay trỏ của tay phải chỉ ra ngoài, một luồng tinh thần lực vô hình tựa như tia kiếm khí bắn vụt đi.
“Roạt…”
Tựa như cắt vào thực thể, con biển bức bằng khói đen đang cắp cô bé cái bang bỗng nhiên mờ ảo rồi biến mất, ngay cả việc quẳng cô bé sang hướng khác cũng không kịp thực hiện. Vừa lúc Phấn Điệp Điệp phiêu lãng bay tới tiếp được cô bé cái bang.
Giữa đám khô cốt trùng điệp, đám đệ tử vu thuật mặt mày tràn ngập kinh hãi. Dưới mặt đất, một tên đệ tử ngũ quan tóe máu, nằm không nhúc nhích, hiển nhiên là bị tinh thần lực cắn trả, chết ngay lập tức. Dám đấu tinh thần với Ngọc Yêu, đúng là không biết chữ “chết” viết như thế nào.
Ban đầu, do sức ép tới từ nhóm người Văn Lục, ngay khi bọn họ dùng cây dây leo khổng lồ vượt thác, lập tức các thế lực kết minh lại với nhau. Duy chỉ có vu thuật lúc trước phản bội quy hàng ma môn không nháy mắt lấy một cái liền bị cô lập ở giữa trận địa khô cốt mà Ma Lang triệu hồi ra. Trận chiến bỗng chốc chuyển thành ba phương kìm chế nhau. Nhất là sau đó có sự tham gia của Triệu Hồi Thuật, phương “liên minh đệ tử các thế lực” gần như áp đảo hai phương còn lại, các lão thành yêu tinh và linh thú buộc phải co cụm lại xung quanh gốc cây khổng lồ của Na Na để phòng thủ.
Cũng bởi vì hành động này của nhóm linh thú và yêu tinh, tình huống chiến đấu lại lần nữa vi diệu chuyển biến. Những linh thú hoàng áp dụng trận thế phòng ngự mà cô nàng sát thủ bày ra lúc trước để chống lại Huyết Môn, lại thêm có các yêu tinh đã hóa hình trợ trận, sức phòng ngự khủng bố tới nỗi đám khô cốt, băng nhân lẫn quái vật của đệ tử Triệu Hồi Môn đều đứng ngoài mà ngẩn người, bó tay không có biện pháp.
Điều đáng nói là khi Ma Lang vừa leo khuất tầm mắt trên thác cao, lập tức sự liên lạc của hắn với đội quân khô cốt bị cắt đứt. Không có sự điều khiển của hắn, đám khô cốt như quần long không đầu ngoại trừ đồng bọn ra còn gặp ai đánh đó. Tệ hại nhất là nhóm đệ tử Vu Thuật đứng ở trong vòng vây của đám khô cốt lẫn Vong Cốt Ma Long bị đánh bất ngờ chết thảm hơn hai chục người. Bất quá bổn sự của đệ tử Vu Thuật cũng không phải chỉ để trưng bày, ngay lập tức bọn họ làm ra phản ứng. Không biết bọn họ sử dụng biện pháp nào, cả đám đệ tử lại dường như vô hình trước mắt đám khô cốt, yên yên ổn ổn mà trụ ở giữa vòng vây, đắc ý nhìn đệ tử các thế lực bên ngoài bị những Vong Cốt Ma Long truy sát.
Các phương thế lực ban đầu còn tính toán cực độ hạn chế va chạm với đám khô cốt của Ma Môn. Dù sao thì những linh thú hoàng và yêu tinh còn đang phòng thủ vững chắc ở giữa hồ nước dưới chân thác kia, bọn họ mà đánh đánh đấm đấm với đội quân Vong Cốt Ma Long chẳng phải tự chuốc thiệt vào bản thân?
Nhưng là sự việc đâu phải lúc nào cũng được như ý muốn, dưới tình huống đội quân Vong Cốt Ma Long toàn lực truy sát, nhiều đệ tử của các thế lực liên tiếp ngã xuống. Đội trưởng các phương bắt đầu đỏ mắt rồi, nào còn quan tâm cái hiệp ước liên kết là cái rắm gì, ầm ầm điều khiển đồng đội lao vào chiến đấu trả thù cho người đã chết. Không chỉ con người, ngay cả băng nhân của Băng Cung lẫn quái vật được gọi ra của Triệu Hồi Môn cũng đánh tới nỗi buộc phải tham gia chiến đấu tự bảo vệ bản thân.
Sau một hồi kịch chiến giữa phương liên minh đệ tử các thế lực và đội quân Vong Cốt Ma Long, tình huống dưới chân thác nước lần nữa dần nghiêng về phía linh thú và yêu tinh.
Đối với nhóm đệ tử ở phía ngoài cùng trận chiến, bất cứ lúc nào cũng có thể hi sinh vài đồng đội để rời đi, bọn họ không có sốt ruột lắm đối với tình huống trước mắt. Nhưng đối với vu thuật thì ngày càng không xong rồi. Bọn họ không những bị vây giữa đội quân khô cốt không dám ra ngoài, lại thêm đắc tội cả hai thế lực bên kia, đúng là chạy đâu cũng không thoát. Nếu bọn họ vẫn cố thủ ở giữa đội quân khô cốt, chẳng bao lâu nữa khi cuộc chiến giữa Vong Cốt Ma Long và liên minh đệ tử các thế lực tới hồi kết, bọn họ cũng trở nên trơ trọi trước mặt mọi người, mặc ai muốn làm gì thì làm. Dù sao vu thuật giỏi vận dụng quy tắc của không gian ngũ hành không phải đại biểu cho bọn họ chiến đấu giỏi, chỉ riêng việc thi triển một thần thông của vu thuật cũng phải “lẩm rẩm lầm rầm” hồi lâu, đủ để ột đệ tử bất kỳ ở đây chém chết mấy chục lần rồi. Đương nhiên bọn họ cũng có biện pháp phòng vệ đủ để thi triển ra Vu Thuật nhưng chống nhất thời không thể nào chống lâu dài được, đơn thủ khó chống tứ phương, hơn nữa các phương thế lực hay nhóm đệ tử tu thuật cũng có những con bài chưa lật mang tính hủy diệt phòng ngự của bọn họ hay không ai cũng không dám chắc được.
Tên cầm đầu nhóm đệ tử Vu Thuật lập tức chĩa mũi nhọn về phía nhóm đệ tử tu thuật Đại Việt. Hắn biết trước giờ tu thuật giả Đại Việt tính đoàn kết rất cao, không bao giờ bỏ rơi đồng đội cho nên mới vạch ra kế hoạch bắt cóc cô bé cái bang hòng uy hiếp nhóm người Văn Lục bảo đảm an toàn cho bọn họ.
Phải nói rằng đây là một kế hạch khá táo bạo nhưng cũng cực kỳ thực tế trong tình huống nguy ngập của bọn họ lúc này. Dựa vào sự vận dụng quy tắc không gian ngũ hành, bọn họ hoàn toàn có thể vô thanh vô tức bắt cóc cô bé cái bang. Chỉ là không sớm không muộn, đúng lúc cô bé cái bang tỉnh lại kinh hô khiến kế hoạch của bọn họ bị bại lộ. Lại thêm người cầm đầu của Vu Thuật không lường trước được sự lợi hại của những yêu tinh đã hóa hình mà chuốc lấy thiệt hại, khuôn mặt cả đám đệ tử Vu Thuật lúc này đều co rúm giống như trái khổ qua, nhăn mày nhăn mặt suy tính nghịch chuyển tình thế.
Cô bé cái bang gặp kinh hãi thân hình vẫn còn không ngừng run rẩy. Đôi mắt to ngập nước cùng khuôn mặt bầu bĩnh khả ái khiền ai nhìn đều muốn nâng niu đang xoay ngang xoay ngửa tìm bóng dáng của Văn Lục. Hiện tại dù là đang nằm trong vòng tay của Phấn Điệp Điệp, nàng cũng không cảm thấy an toàn.
Vừa lúc này hai cánh tay của Na Na đang bình thủ ở trên đùi chợt vũ động liên tục kết ấn, nhóm linh thú hoàng và yêu tinh vui mừng phát hiện ra gốc cây khổng lồ đang từ từ thu nhỏ lại. Linh lực màu xanh mang thuộc tính mộc đang ùn ùn tuôn rơi, tỏa ra tứ phía xâm nhập vào những cây đại thụ đang khô quắt.
Sinh cơ lần nữa trở lại, các cây đại thụ trong phạm vi vài vạn thước đều trở nên bừng bừng sức sống. Nhóm linh thú và yêu tinh tu luyện thuộc tính mộc cũng tham lam hấp thu những luồng linh lực màu xanh tinh khiết vào cho bản thân. Bất quá bọn họ mặc dù toàn thân thoải mái thư sướng vẫn còn điều khiển tốt tâm tình của mình, vừa tới mức, lập tức đỉnh chỉ hấp thu. Nếu không nổ banh xác là điều hoàn toàn có thể xảy ra, dù sao mộc lực lượng để cấu tạo nên cây dây leo kia cũng quá khổng lồ.
Lại qua nửa giờ, nhóm linh thú lẫn yêu tinh đều có thể nhìn thấy bóng dáng đội ngũ tu thuật giả trẻ tuổi xuất hiện dưới vùng “cấm không”. Người còn chưa xuống tới mặt đất đã nghe tiếng Vân Trọng oang oang:
- Loa loa loa… Các anh đã bị bao vây.Tất cả bỏ vũ khí xuống, chổng mông lên trời!
Các thành viên trong tổ đội tu thuật giả nghe vậy xém chút té lộn cổ xuống hồ. Đệ tử các thế lực bắt đầu chùn bước, trong đầu đều tính bài “chuồn”. Dù sao thì Ma Môn có hai đại quái vật là Ma Lang và lão già họ Cốt vẫn bị tu thuật giả trẻ tuổi Đại Việt diệt gọn mà không tổn thất một người nào thì cũng đủ cho các thế lực khác “lạnh gáy”. Đệ tử Vu Thuật mặt mày ngày càng xám xịt…
PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=