Về sau, khi anh nghe nói trường xếp lại lớp phân ban dựa vào điểm thi các môn khoa học tự nhiên, vì thế lúc thi cuối kỳ, anh đã không làm mấy câu cuối trong đề toán.
Biết sao được, ai biểu cô gái anh chấm lại học kém như vậy.
Nói chung, kế hoạch thì không sai, nhưng kết quả lại hỏng bét, có quỷ mới biết sao cô đột nhiên lại đạt được thành tích cao bất ngờ như thế và vào lớp 10-1, còn anh vào lớp 10-3.
Hôm có kết quả xếp lớp đó, tâm tình của anh rất không tốt. Buổi tối một mình nằm trên giường trằn trọc thật lâu, cũng không thể nào ngủ được. ((O.O) hoá ra anh thích chị trước à)
Ngày hôm sau đem cái đầu đau nhức vì một đêm không ngủ đến lớp, lại nhìn thấy một phong bì thư màu hồng trong ngăn bàn, tâm tình của anh càng thêm tệ.
Mãi cho đến một tuần sau, anh cùng mấy nam sinh đi tới căn tin trường mua nước thì tình cờ gặp cô, nhưng mà cô không thấy anh.
Cô ôm một đống đồ ăn vặt, lúc tính tiền chợt thốt một câu: “Mình quên lấy bao nhỏ rồi.”
Lời này vừa rơi vào tai anh, anh liền chạy thẳng đến khu bán thức ăn, đứng trước đủ loại bánh bao lớn nhỏ, chờ cô qua đây, vờ tình cờ gặp nhau.
Lúc đó, anh như đang chăm chú nhìn bánh bao, thật ra khoé mắt luôn luôn để ý cô. Ai ngờ cô rõ ràng miệng la muốn mua bánh bao nhỏ, kết quả lại chạy tới nơi bán đồ dùng cá nhân, nhìn chăm chú vào đống gói loè loẹt cả nửa ngày trời, cuối cùng cầm lấy một gói băng vệ sinh rời đi.
Băng vệ sinh nghĩa là bao nhỏ? Đến tận bây giờ, anh cũng không lý giải được chúng rốt cuộc có liên quan gì với nhau.
Lần đầu tiên anh và cô có thời gian riêng với nhau là khi anh đang định đi toilet, thì thấy cô sắc mặt tái nhợt đứng vịn tường diễn-đàn, tay ôm bụng lê-quý-đôn, bộ dạng rất khó chịu. Sau đó, anh liền đưa cô đến phòng y tế.
Đó có lẽ là một buổi chiều đẹp nhất trong đời anh.
Ngày hôm đó mặt trời rực nắng, cô nằm trên giường cách anh không xa, anh có vẻ như đang đọc sách, nhưng tâm trí đều là hình bóng cô.
Sau đó có một bạn nữ cùng lớp đi đến, nói chuyện với anh vài câu. Đợi sau khi bạn nữ kia rời đi, cô lại hỏi anh, bạn nữ kia có phải bạn gái anh không?
Cô là hiểu lầm anh sao?
Anh vội vàng làm rõ, từ trước đến nay anh vốn ít nói, lúc giải thích, anh có nói một chút lý do anh và bạn nữ kia nói chuyện. Tiếp đó anh nghĩ thầm trong lòng là, đợi sau khi hoạt động lần này của lớp kết thúc, anh và bạn nữ kia tốt nhất là không nên nói chuyện nữa, mà sự thật chứng minh, về sau anh quả thực không thèm để ý bạn nữ kia thêm lần nào.
Song, buổi chiều ngày hôm đó, mặc dù là buổi chiều đẹp nhất trong đời anh, đồng thời cũng là một buổi chiều tự ti nhất.
Bởi vì sau khi trả tiền thuốc, 28 đồng, anh lấy ra 30 đồng. 30 đồng đó là anh cuối tuần đội nắng đi phát tờ rơi cả ngày trời mới kiếm được. Mà cô chỉ tuỳ tiện mở ra ví tiền, bên trong toàn một xấp tờ 100 thật dày, còn nhiều hơn phí sinh hoạt một năm của anh.
Truyện convert hay : Tuyệt Thế Võ Đế