Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương

chương 49: cổn cổn dựa vào bán manh mà sống

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Tiểu Điềm Điềm

Sự phối hợp của Mạc Cổn Cổn thoáng cái đã đốt lên một mòi lửa trên tinh tế, vô số khán giả cười ha ha, manh phun máu mũi, sau đó thét chói tai bày tỏ: Xem xong buổi biểu diễn của thí sinh nhỏ đặc thù này, trong mắt đã không thể chứa được những người khác nữa rồi.

Rất nhiều khán giả trực tiếp trở thành fan của Tiểu Gấu Trúc Đoàn Nhi, đồng thời tuyên bố muốn mở rộng hậu cung.

Mạc Cổn Cổn quơ móng sau, liền để cái mặt tròn nho nhỏ bông xù xù sát vào, nháy mắt với ống kính, móng vuốt nhỏ thận trọng đâm chỗ này chọt chỗ kia, mũi để sát vào màn ảnh ngửi ngửi, sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm một cái.

Suýt nữa khán giả sau màn hình bị manh đến choáng váng, y như là bọn họ bị một quả cầu lông đáng yêu dựa sát vào, ngửi ngửi, liếm liếm vậy.

“Trời ạ trời ạ, manh đáng yêu không góc chết! Mị ủng hộ thí sinh số một ~~ ”

“, lúc đầu còn đang do dự là bỏ cho vị thí sinh số một một phiếu, hay là một mực bỏ cho nhóc ta, nếu nhóc nhỏ kia đã hôn hôn, có qua có lại đành phải lựa chọn ủng hộ nhóc thôi. Nhóc nhỏ này, thực sự là quá mê hoặc nhân tâm! Lớn lên cái dạng này thiệt là phạm quy.”

Bởi vì có vị thí sinh Mạc Cổn Cổn đặc thù này, thoáng cái tỷ lệ người xem chương trình tăng lên gấp đôi. Cả ekip vừa mừng vừa sợ, thậm chí đạo diễn có chút cảm ơn con động vật nhỏ không biết từ đâu xuất hiện này. MC đang nhịn cười một cách gian nan nhận được thông báo của đạo diễn, yên tâm tăng thời gian cho vị thí sinh số một.

MC cười tủm tỉm: “Thí sinh nhỏ của chúng ta hết sức phối hợp, động tác lại vô cùng tiêu chuẩn. Như vậy thí sinh nhỏ của chúng ta còn biết gì nữa nha?”

Mạc Cổn Cổn nghiêng nghiêng đầu.

Nhóc biết gì hả? Gần đây nhóc học được nhiều lắm đó, đặc biệt là những thứ đại gia gia dạy cho nhóc.

Nghĩ nghĩ, Mạc Cổn Cổn liền dùng âm thanh non nớt kêu ư ư, một bên kêu non nớt một bên gật gù đắc ý.

Không phải chủng tộc gấu trúc sẽ nghe không hiểu tiếng kêu của nhóc, nhưng xem tình huống, nhóc nhỏ kia còn thật biết diễn.

Chắc là đang hát quá.

Vô số khán giả phun một ngụm nước, vỗ bàn cười như điên. Đây là một nhóc nhỏ bông xù xù hướng về ống kính, mỹ tư tư hát, nghe không ra đang hát cái gì, nhưng vẫn cảm thấy rất có tiết tấu!

“A a a, quả thực quá đáng yêu. Số một số một!”

“Tôi thực hoài nghi có người đã sắp đặt sẵn, nếu như thằng nhóc này có thể tự làm ra, nói vậy chắc là nó thành tinh rồi.”

“Dựa theo nhiều năm nghiên cứu và quan sát của tôi, đây là một con động vật nhỏ mang tính thưởng thức, đặc biệt thích hợp làm bạn chơi của phái nữ và trẻ con.”

“Lầu trên thím có ngu không vậy, tui mới tra ra được. Đây chính là một loại dã thú có sức chiến đấu cực mạnh, lực cắn còn cao hơn cả hung thú tinh tế, chỉ cần một móng vuốt liền có thể đập nát thím, còn động vật mang tính thưởng thức, không học vấn thật là đáng sợ! Ra vẻ hiểu biết thực đáng xấu hổ!!”

“Ha ha ha, đây là dã thú? Manh thế này, tui không tin!”

“Không tin !”

“Không tin ”

“Nếu như tiếp nhận cái giả thiết này, một dã thú rõ ràng có thể dựa vào thực lực ăn cơm lại lựa chọn dựa bán manh mà sống, còn rất thú vị đó. Đây thật đúng là một giống loài thần kỳ! Ha ha ha ha!”

Rốt cuộc MC cũng nhịn không được, cười ha hả lên: “Thí sinh số một thực sự rất cố gắng! Rất hiển nhiên hát rất dễ nghe!”

Mạc Cổn Cổn chớp chớp mắt, vui sướng run lỗ tai một cái, ngượng ngùng gãi gãi mặt.

Mạc Cổn Cổn: “( ω ) ”

Nhóc nhỏ kia thực sự là vô cùng đáng yêu, dù cho nhóc ta chiếm dụng thời gian của mấy thí sinh khác, các khán giả cũng không quá phản cảm.

Khán giả thích, tự nhiên là ekip cũng tăng thêm mấy phút, nhưng vậy cũng đã là cực hạn rồi.

Cho nên, dù cho tổ đạo diễn mong muốn Cục Bông Nhỏ khởi động toàn bộ chương trình cũng không thể không suy nghĩ đến những thí sinh khác, sau khi MC dứt lời, hình ảnh liền chuyển sang vị thí sinh may mắn lại không quá may mắn thứ hai. Chỉ là lúc này, toàn bộ thí sinh và khán giả đều đang đắm chìm trong tư thái của Mạc Cổn Cổn, vị thí sinh thứ hai biểu hiện rất tốt, nhưng vẫn chưa thể nhấc lên gợn sóng nào. MC cũng không đặc biệt cho vài phút biểu diễn thêm.

Tiết mục này có một chỗ cực kỳ đặc biệt là trong lúc những thí sinh khác đang được chiếu trên màn hình chính, sẽ lựa chọn thí sinh ngẫu nhiên để chiếu lên bốn màn hình nhỏ ở phía trên. Rất hiển nhiên, so với tình cảnh bi thảm của vị thứ hai, vị thứ ba liền càng miễn bàn.

Bởi vì lúc vị thứ ba biểu diễn, màn hình nhỏ của Mạc Cổn Cổn đã được chọn trúng.

Lúc này, nhóc ta đang cầm một trái táo đỏ có kích cỡ ngang ngửa nhóc, miệng nhỏ nhai chẹp chẹp, hai bên quai hàm căng phồng, nhìn chằm chằm vào màn hình như đang xem một cách mê mẩn. Các khán giả còn chưa đã thèm vẫn đang thảo luận về Mạc Cổn Cổn nhìn thấy cục bông trắng đen trên màn hình nhỏ, thoáng cái lòng nhiệt tình lại được đốt lên.

Đặc biệt là nhóc nhỏ đang ngoan ngoãn ngồi xếp bằng, tiểu dáng dấp béo đô đô manh đổ mọi người.

“Trời đất ơi! Cho dù là xem nhóc ta ăn, mị cũng có thể xem cả ngày!”

“Ấu ấu ấu ấu ấu quá đáng eo! A a a yêu nhất cục bông trắng đen, điên cuồng đánh call cho cục bông trắng đen!!”

“Giơ bảng tiếp ứng phía trước! Fan cứng của số một!”

“Rõ ràng là số đang ca, nhưng tui lại nhịn không được nhìn chằm chằm vào màn hình nhỏ không thèm chớp mắt, ma ma hỏi tui sao màn hình lại ướt, chỉ là tui thèm táo thôi hà! Mới không có liếm liếm màn hình đâu!!!”

“Số đáng thương. Ma ma xin lỗi con, ma ma lựa chọn ủng hộ số .”

Mạc Cổn Cổn đọc không hiểu chữ, cho nên nhóc cũng không biết mình đang bị vây xem, nhóc chỉ cảm thấy hiếu kỳ vì sao trong gương lại xuất hiện hình ảnh của người khác, nhóc tò mò về tất cả mọi thứ, thấy bên trong có người cũng liền nhìn chằm chằm vào màn hình, tuy vậy miệng nhỏ vẫn không hề dừng lại.

Trong lúc số đang hát, nhóc liền móc ra một chồng táo và măng nhỏ từ trong không gian.

Còn chưa chính thức tiến vào thế giới loài người, Mạc Cổn Cổn đã vô sự tự thông tinh túy ăn bắp rang xem phim. Nhóc gặm trái táo, uống chút nước mật ong, lại lột măng ăn vài ngụm, cuộc sống thoải mái chịu không nổi.

Khán giả đã bị nhóc nhỏ kia manh đến mức sắp hồn lìa khỏi xác, phát hiện nhóc ta lại giải tỏa một kỹ năng mới cho mọi người, đó là gấu trúc uống nước!

Con người uống nước là chuyện rất bình thường, thậm chí đó còn là một chuyện không hề đáng chú ý chút nào. Nhưng khi nó xảy ra trên người một cục bông nhỏ trắng đen manh manh lại vô cùng ghê gớm. Nhóc nhỏ tự mở nắp, hai móng móng bưng lấy, đặt miệng nhỏ hơi chu ra vói vào bình uống vài ngụm nước, phát ra tiếng chép chép.

Sau khi Mạc Cổn Cổn vặn nắp, khán giả suy đoán đây là một nhóc con có chỉ số thông minh còn khá cao.

Lớn lên đáng yêu, biết làm nũng, cảm giác trên màn ảnh tốt, chỉ số thông minh lại còn cao nữa.

Quả thực chính là người được ủng hộ duy nhất trong lòng mọi người.

Vốn dĩ khán giả chỉ ôm tâm tính mở ra xem thử một chút, lại chưa từng nghĩ rằng thế mà lại phát hiện một thí sinh nhỏ hấp dẫn người như thế.

Vì có Mạc Cổn Cổn mà thoáng cái khán giả yêu thích xem chương trình này cũng tăng lên thật nhiều.

Đạo diễn vuốt vuốt mặt, vừa hưng phấn lại thấp thỏm, rất hiển nhiên là do Mạc Cổn Cổn vô ý mở chương trình này rồi trở thành thí sinh. Tiếp theo nếu như nhóc không xuất hiện, chương trình này không chỉ không được tôn sùng, ngược lại còn khiến cho khán giả bất mãn và khiển trách một cách mãnh liệt.

Đạo diễn cực kỳ lo lắng.

Đạo diễn: “Cần phải tìm được chủ nhân của con động vật nhỏ này!”

Hình ảnh đến đây, chính là vị thí sinh thứ tư. Rất bất đắc dĩ là, hình ảnh của Mạc Cổn Cổn không được chọn trúng ngẫu nhiên nữa, thế là lúc mọi người thấy màn hình trực tiếp nhóc nhỏ đột nhiên biến mất, quả thực đều không muốn sống, đập bàn biểu thị kháng nghị.

“Nhóc nhỏ bắt đầu ăn măng! Đạo diễn ông nhanh đưa cục bông trắng đen về đi!!”

“Đưa về !”

” Đưa về ”

“Muốn quả cầu trắng đen! Không muốn mấy thí sinh ngũ âm không đầy đủ này!”

Sau khi đạo diễn thấy bình luận mới nhất, vội vuốt vuốt mặt: “Đi xem thử tỉ lệ ủng hộ động vật đã đạt đến triệu chưa, nếu đến liền đổi màn hình cuối cùng sang.”

Vẻ mặt của nhân viên công tác có hơi phức tạp: “Đạo diễn, đã sớm đến! Hơn nữa còn đạt được hơn triệu ủng hộ, không không, đã triệu! Còn đang không ngừng tăng lên…”

Đạo diễn: “Trước tiên cứ đổi sang đi.”

Trước khi bắt đầu chương trình này cũng đã có một hạng phúc lợi, chỉ là cả ekip đều không ngờ tới chỉ mới vừa đến người thứ tư ở tuần đầu tiên, vị thí sinh thứ nhất cũng đã đột phá triệu lượt ủng hộ. Loại ủng hộ đột phá hàng triệu này vốn dĩ ekip dự tính là ít nhất phải qua vòng loại mới có thể xuất hiện.

Loại tỷ lệ ủng hộ này thực sự là nghiêng về một phía.

Số lượng ủng hộ của các thí sinh khác thực bi thảm, càng khiến rất nhiều thí sinh bi phẫn là, bọn họ con mẹ nó còn chưa có ra mặt giới thiệu được cái tên, người ta một con dã thú đã trở thành võng hồng rồi kia kìa?! Quả thực không công bằng!!

Vị thí sinh thứ sáu trình diễn, Mạc Cổn Cổn lại lần nữa xuất hiện trên màn hình, lúc này nhóc vẫn đang ăn táo.

Mà sau lưng là một chồng táo còn nhiều hơn hồi nãy, nhưng lần này lại là táo vàng.

Mạc Cổn Cổn nhai crôm crốp.

Khán giả: “… …” Cho rằng cục bông đen trắng đang chơi hay ngủ, bọn họ không nghĩ tới nhóc con lại vẫn đang ăn.

Răng của gấu trúc rất tốt, ăn cũng giòn tan, cặp mắt đen lúng liếng nhìn chằm chằm vào màn hình, ăn quên cả trời đất.

Thẳng đến vị thí sinh thứ mười tám biểu diễn, Mạc Cổn Cổn còn đang ăn.

Khán giả: “… …”

“Tui cảm thấy hình như mình gặp được một con cật hóa! Ăn như vậy thực sự không khó chịu sao?!”

“Ha ha ha, bụng của nhóc kia thiệt tốt á! Lợi hại a!”

“Mị bị nhóc ta manh đến, nhưng mà ăn nhiều như thế thực sự hổng sao hả?! Mị đã tận mắt chứng kiến nhóc ta ăn sạch trái táo, nhưng mà bụng của nhóc vẫn mềm như cũ, đồ ăn đã chạy đi đâu mất rồi, tuyệt không khoa học a! Nếu mà mị có cơ thể như vậy, mị cũng dồn sức ăn á á á!”

“Vừa manh vừa ngốc, ăn ăn ăn! Ba ba còn có càng nhiều đồ ngon hơn nữa nè!”

Lúc vị thí sinh thứ hai mươi kết thúc màn biểu diễn, MC lên tiếng tổng kết, sau đó MC hít sâu một hơi, lời nói khiến cho Mạc Cổn Cổn đang vui vẻ xem biểu diễn kinh ngạc đến ngây người, thậm chí đã cắn trái táo mà còn quên mất chuyện nuốt xuống.

Cửa mở ra, Lục Thượng tướng đi từ ngoài vào.

Mạc Cổn Cổn khẽ buông trái táo xuống, sau đó quay đầu lại. Chớp cặp mắt ướt sũng, nhóc ủy khuất tới mức muốn khóc lên.

Mạc Cổn Cổn: “Ư ư!” Đại Quái Vật! Hình như tôi đã nhấn vào thứ gì đó khủng khiếp lắm!! Tôi thật sự ăn rất nhiều sao?!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio