- Anh Kiệt, anh cho gọi bọn em!- Ba đứa Tâm, Linh và Nhung được gọi tới chỗ Kiệt gấp.
- Ừ, tới công chuyện rồi!- Kiệt bảo cả đứa ngồi xuống uống cốc trà trước khi kể lại cho họ những điều cậu vừa được biết.
- Khốn thật, chúng có gián điệp trong những đại biểu mà ta tuyển chọn kỹ càng!- Linh buông lời chửi thề.
Đây là buổi họp lớn đầu tiên có mặt Kiệt, người họ khi tổ chức đều mong đây là cơ hội thể hiện rằng mình với Kiệt, để cậu tin tưởng họ thêm, không ngờ lại có lỗi lớn thế này.
- Không cần nghĩ nhiều, lỗi chung thôi.
Chúng ta vẫn còn quá non trẻ, thiếu kinh nghiệm!- Kiệt an ủi.
Nếu nói đây là lỗi, thì lỗi ở chỗ cậu không ít.
Làng Hồng Bàng thời gian qua phát triển vượt bậc, lẽ nào không gây bất kỳ sự chú ý nào sao.
Hiển nhiên, ai cũng muốn quan sát nó một chút.
Hẳn cũng có vài kẻ muốn cho người tới làng Hồng Bàng tìm hiểu gì đó.
May mắn là trong suốt thời gian qua, làng Hồng Hàng quán triệt nguyên tắc thêm bạn bớt thù, hợp tác cùng phát triển, cho nên tuy có nhiều hạng mục có bí mật kỹ thuật, thì làng Hồng Bàng không phải căng sức bảo vệ chúng một mình, mà còn từ các thế lực hợp tác với họ: liên minh dệt, Lương Vũ Phòng,… Những người này thấy chừng nào những bí mật kia còn được bảo vệ, thì họ còn kiếm tiền, nên ra sức bảo vệ làng Hồng Bàng khỏi gián điệp.
Còn những hạng mục siêu bí mật như là hợp tác cùng cướp biển hay chế thuốc nổ, thì chỉ ở mức sơ khai, chỉ có những người đặc biệt thân tín với Kiệt là biết, không thì là bọn cướp biển không hề trống miệng, hay là dân Đá Vách nói tiếng chưa sõi, chứ dân thường chả được đi vào, nên không thể bị lộ.
Tuy vậy, làng Hồng Bàng càng phát triển, những bí mật này sẽ càng nhiều, càng dễ lộ hơn.
Vụ việc của Nữ Lưu lần này, là một đòn cảnh tỉnh vô cùng kịp thời.
- Anh Kiệt, nhiệm vụ của em trước nay vẫn là thu thập thông tin, vậy lần này vẫn do em phụ trách tiếp xúc phải không?- Thằng Tâm dò hỏi
- Nữ Lưu không hề chỉ định cậu, họ mong hoặc là Nhung hoặc là Linh.
Anh để cả hai cô ấy cùng đi, ai thấy hợp thì làm việc.
- Cái này sao được, bọn em bận rồi.
Em thì phải lo việc chuẩn bị thuốc men, trong khi Nhung bận chuẩn bị vật tư…
- Nữ Lưu là tổ chức của phụ nữ, hiển nhiên họ ưu tiên chọn hai em.
Với cả, có lẽ họ nghĩ có thể tác động tới hai em...
- Họ nghĩ sẽ có thể khiến bọn em làm gì đây? Phản lại làng Hồng Bàng ấy hả! Quá ngây thơ.
- Anh không chắc nữa, nhưng để đề phòng việc đó, anh gọi Tâm tới.
Tâm, Nhung và Linh lo việc tiếp xúc với Nữ Lưu, cậu thì đi chuẩn bị đi, ta sẽ xây dựng một lực lượng tình báo của làng.
- Tình báo? Tình báo là cái gì ạ?
- Là hoạt động thu thập thông tin trong bí mật.
Như cái cách mà Nữ Lưu làm đó.
Ngoài ra ta cũng làm luôn cả việc chống bị kẻ khác cài gián điệp, tình báo vào làng.- Kiệt giải thích đơn giản vậy thôi, chứ công tác tình báo khó hơn nhiều.
- Vâng! Em cần chuẩn bị gì hả anh?
- Chú đi tìm mấy thằng thông minh, sáng dạ, kín miệng cho anh.
Đích thân anh huấn luyện chú cùng bọn nó.
Nhất định làng ta phải có một lực lượng tình báo mới được.
- Vâng! Anh nghĩ sao về đội trinh sát ngày xưa.- Thằng Tâm dò hỏi.
Đội trinh sát chính là lũ trẻ ngày trước có nhiệm vụ theo dõi hành động của bọn cướp biển khi chúng tấn công làng để biết chúng sắp đi tới đâu mà còn chuẩn bị.
Đám nhóc lúc đi trinh sát, không đứa nào lộ sơ hở hay sợ hãi khi phải nhìn
- Được! Hãy làm ngay đi!- Kiệt đồng ý ngay và viết một tờ giấy đảm bảo để Tâm có thể điều người đi khỏi công việc cũ nếu cần thiết.
Dù sao, những đứa năm đó đi làm trinh sát, cũng phải na ná tuổi Kiệt hoặc hơn.
Giờ Kiệt đã , thì bọn nó cũng phải thế.
Ở làng Hồng Bàng, công việc nhiều, làm gì có ai ngồi không tới được.
Thằng Tâm đi kiếm lại bọn ngày xưa đi làm trinh sát.
Có lệnh của Kiệt trong tay , mấy hồi nó kiếm lại được cũng được tầm chục thằng.
Số lượng này Tâm nghĩ là nhiều, nhưng Kiệt nhìn thì thấy số lượng thế này là quá ít.
Thôi thì vạn sự khởi đầu nan.
Đối với dân Hồng Bàng, Kiệt thông báo rằng cậu lấy đám người trẻ là để chuẩn bị cho chuyến đi buôn sau, sẽ cần nhiều người ở lại thu thập thêm thông tin.
Vậy là cũng không ai có ý kiến gì?
- Vậy công việc chính của bọn em bây giờ sẽ là gì ạ? Đến những chỗ kia, bọn em tiếng không biết, thu thập thông tin kiểu gì?- Một thằng trong đám đứng lên hỏi.
Do việc làm tình báo phải giữ bí mật, Tâm không lộ một chút nào, bọn nó cứ nghĩ theo điều Kiệt nói ra với dân làng.
- Cái đó thì các chú chưa cần phải lo.
Không biết thì học, lo gì?- Kiệt động viên.
Giờ có một bài tập rất tốt để họ tiếp xúc: Nữ Lưu.
Gọi là bài học đầu tiên nhưng bài học này cũng khoai vô cùng: truy tìm ra tên gián điệp mà Nữ Lưu cài cắm trong làng, mà phải giữ bí mật, vì mối quan hệ giữa làng Hồng Bàng và Nữ Lưu mới bắt đầu, cần phải giữ gìn cẩn thận.
- Gián điệp, làng Hồng Bàng có gián điệp sao?
- Đúng vậy! Tâm, nói cho bọn nó biết sơ sơ!
Tâm nói lại vụ Nữ Lưu có được thông tin về cuộc họp vừa qua, thông tin lại rất chi tiết, đầy đủ.
Kết luận rằng, trong đám đại biểu, ắt phải có người đã bán thông tin ra hoặc là có người của Nữ Lưu cài cắm trong đại biểu.
- Tìm ra kẻ đó, nghiên cứu quá trình chúng thâm nhập vào làng Hồng Bàng và học tập nó chính là cách để ta học cách làm tình báo.
Bài tập này, nói dễ không dễ, nhưng nói khó không khó.
Ở đây, đã biết là mình cần tìm một người trong số các đại biểu tham dự buổi họp, số lượng được hạn chế, chỉ cần chú tâm phân tích các vấn đề phía sau thôi.
- Nếu như nói tới Nữ Lưu, dựa theo lời họ kể, vậy thì họ toàn là phụ nữ, phải không?
- Đúng, trong Nữ Lưu toàn là phụ nữ.
Nhưng không thể loại bỏ hoàn toàn đàn ông.
Vì có thể là gián tiếp thì sao? Ví dụ như bỏ tiền ra thuê mướn hoặc mua chuộc, hay là đe dọa chẳng hạn.
- Vậy coi như bằng hòa rồi, chả thu hẹp được chút gì!
- Không tới mức vậy! Cái ý tưởng Nữ Lưu chủ yếu là phụ nữ cũng giúp ta thấy cần chú trọng vào quan sát phụ nữ nhiều hơn, nếu so giữa người có cùng nghi vấn.
Tiếp theo, chú ý rằng kẻ ta cần tìm hoặc là gián điệp hoặc người bị mua chuộc, ép buộc.
Chia ra làm trường hợp, mỗi tổ người phụ trách tính toán một trường hợp.
Trường hợp một, nếu là gián điệp, tức là người do Nữ Lưu cài cắm từ đầu, thì phải tìm người tới sau khi làng Hồng Bàng quật khởi.
Mà làng Hồng Bàng mới quật khởi chục năm, trước đó Nữ Lưu không thể biết tới nơi này, tính từ mốc anh Kiệt làm ra cái máy bơm đi, xem ai tới đây, như đã nói, ta chú trọng phụ nữ.
- Vâng!
- Tổ hai, tìm hiểu xem có ai có thể bị mua chuộc không.
Muốn mua ai cũng phải bó cái giá, Nữ Lưu có thể bỏ cái giá gì nào?
- Các đại biểu được chọn có quyền lợi lớn lắm mà anh!
- Lớn so với chúng ta thôi.
Con người có một muốn có hai là điều hay thấy.
Chú tâm quan sát đi.
- Tiền và phụ nữ!- Một đứa nói
- Một chút quyền lợi gì chăng?
- Hay là trao đổi thông tin gì để chúng đi đánh quả lẻ?
- Tất cả đều có khả năng.
Cố gắng mà làm thôi.
Hai tổ cùng làm, ngày trôi qua mới có một kết quả sơ sơ.
Đọc kết quả, Tâm hí hửng mang tới cho Kiệt, tuy vẫn còn chưa tìm được kẻ cần tìm, việc giảm đi hơn trăm người, cũng là khá lắm rồi.
Giờ chỉ còn người đáng nghi nhất, trong đó nhân vật được khoanh tròn, Hà Thị Quỳnh, Chu Xuân Đạo cùng với Trịnh Thị Ngọc.
Cả người đều có hai điểm chung, một đến từ bên ngoài, dù đã thành đại biểu nhưng quyền lợi nhận được chưa nhiều, dễ bị mua chuộc.
Trong người này, Trịnh Thị Ngọc thân phận khá nhạy cảm, là vợ bé của bố Kiệt, ban đầu dù hai tổ tìm ra, nhưng không dám viết, chỉ dám nói miệng với Tâm, còn thằng Tâm cũng phải suy nghĩ rất kĩ mới dám viết ra.
đối tượng tình nghi bắt đầu bị điều tra.
Dựa theo suy đoán về cách thức làm việc của một gián điệp hay một kẻ bán tin tức, trước tiên cần kiểm tra xem có sự tăng giảm bất thường tài sản hay không.
Dù có hay không, vẫn cứ ghi chú, nhưng việc điều tra không ngưng lại.
Họ bị theo dõi xem có hay đi ra ngoài, có tiếp xúc đặc biệt với ai khản nghi không, có sử dụng nhiều giấy tờ một cách đột ngột không.
Bất kỳ tên gián điệp hay là kẻ bán tin nào cũng phải tìm cách đưa thông tin ra ngoài: nói với người khác hoặc viết tin.
Dù vậy, mọi việc gần như dậm chân tại chỗ, Nữ Lưu dù gì cũng là bên có tay nghề đã lâu, không chút dấu vết nào lộ ra.
Dẫu vậy, Kiệt không nản, vẫn để bọn nhóc tiếp tục tìm cách.
Trong lúc Kiệt truy tìm gián điệp của Nữ Lưu, sự hợp tác giữa Nữ Lưu và làng Hồng Bàng bắt đầu được công khai với các đại biểu của làng.
Để các đại biểu đồng thuận nhanh chóng, Kiệt đề nghị Nữ Lưu lập công trạng để thuyết phục dân làng sự cần thiết của họ: đem cho làng Hồng Bàng những thông tin cụ thể hơn chứng tỏ suy đoán của Kiệt rằng nguy cơ chiến loạn sắp bùng nổ là đúng.
Có chỉ dẫn rõ ràng, đội Nữ Lưu do Mai Diễm cầm đầu liên lạc, bắt mối, tìm những thông tin cần thiết.
Một trong những thông tin đó, là do một chị em đang làm vợ một thương nhân ở Phủ Thuận Hóa chuyển về.
Nội dung là về những điều diễn ra trong bữa tiệc, theo lời kể của người chồng.
Những yêu cầu của bọn quan lại phủ Thuận Hóa, nhất là Lương Khánh Thành làm rõ một việc: quan lại Đại Hoa muốn làm Trấn Nam Bàn loạn.
- Vậy là suy đoán của Kiệt hoàn toàn chính xác rồi, ta phải nhanh chóng chuẩn bị võ bị toàn dân làng thôi.
- Việc ấy đã tiến hành rồi, từ ngay vụ họp hành lần trước.
Hay là ông và người nhà mình vẫn còn đang mải mê kiếm tiền...- Một người trêu chọc, cả hội trường tuy cười ầm lên, nhưng cũng nhiều người chột dạ.
Lúc trước tuy cả làng đều đồng ý phải chuẩn bị, nhưng tâm lý rằng còn lâu mới tới, nên sự chuẩn bị vẫn lơ là, còn mải làm kinh tế.
- Kiệt, thông tin mà cậu có được, liệu có xác thực không đó?
- Ý ngài nói rằng cậu Kiệt bịa chuyện hay sao?
- Cậu Kiệt có thể không bịa đặt, nhưng còn kẻ mang tin thì sao? Chúng ta đâu biết gì về Nữ Lưu.
Chúng ta bắt tay với một thế lực quá bí hiểm.
- Nhưng mọi người thấy rồi đó, ta đang ở thế nguy.
Làng Hồng Bàng thời gian qua toàn tâm toàn ý phát triển, thực lực kinh tế đã lớn mạnh, nhưng khả năng thu thập thông tin dần dần không còn theo kịp nữa, rất dễ vì thiếu thông tin mà chịu thiệt, đơn cử như lần buôn bán với Phủ Thuận Hóa, bị họ lợi dụng để bán gạo lên Trấn Nam Bàn, chuẩn bị cho cuộc khuấy động Trấn Nam Bàn.
Ta không có thông tin nội bộ gì, không thể kiếm lợi gì, coi như là con cờ trong tay người ta.
Nếu cứ mãi thế thì sẽ chẳng khác nào con trâu to khỏe nhưng bị mù, bị dẫn tới đâu thì biết tới đấy, người ta dẫn ra đồng thì ăn cỏ, mà dẫn vào lò mổ thì phải chịu chết.
Vì thế, việc cần có tổ chức tình báo là cực cần thiết.
Giờ thì muộn để xây dựng tổ chức tình báo từ đầu, ta phải tận dụng mọi thứ.
- Càng ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, chung ta càng phải tỉnh táo.
Vì thế, tôi đề nghị phải có một đội ngũ làm việc với đám người kia, chứ không thể chỉ để riêng hai cô Linh và Nhung làm việc được.
- Đúng vậy!- Một vài lời phụ họa vang lên, nhưng tựu chung thì họ cảm thấy Kiệt làm việc từ xưa tới nay rất chuyên nghiệp, khả năng có lỗi hay bị lừa lọc là khó xảy ra.
- Điều này cũng không hoàn toàn vô lý.- Kiệt đột nhiên lại đồng ý với ý kiến phản đối mình.
Với Kiệt, đây chính là một cách để truy tìm ra tay trong của Nữ Lưu.
Đã không tìm được bằng cách bình thường, vậy thì dùng cách khác thường hơn.
Với việc lập ra một hội đồng tiếp xúc với Nữ Lưu, Kiệt tống hết những kẻ bị tình nghi vào, một mặt tách chúng khỏi công việc cũ, không để Nữ Lưu có cơ hội thẩm thấu, mặt khác là để chuẩn bị bài thử.
Những người trên được chia thành các nhóm, sau đó lần lượt cho họ tiếp xúc với một “tin mật” có liên quan tới Nữ Lưu, khiến Nữ Lưu phải lần nữa tới tìm gặp Kiệt để bàn bạc.
Quả nhiên, sau một thời gian, Mai Diễm tìm tới Kiệt để hỏi lý do làng Hồng Bàng không ngừng gây khó dễ với Nữ Lưu, thậm chí chuẩn bị lợi dụng họ để làm những việc nguy hiểm.
Từ đây, mục tiêu đã được xác định, là nhóm có Trịnh Thị Ngọc.
Do nhóm này chỉ có chừng người, Kiệt nói đội tình báo không cần làm gì nhiều, tập trung giám sát ngày đêm cả đám.
Trộm rình người trăm ngày dễ, người phòng trộm trăm ngày khó, tháng là Trịnh Thị Ngọc bị lộ.
.