Hồng Mông Linh Bảo

chương 222

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương Hắc sắc phi trùng

- Quân cướp của giết người bỉ ổi, ngụy tiên binh cũng đòi tư cách anh hùng đối xử hay sao? Hồn Phi phách tán hết cho ta!

Hàn Tinh thần thức quét ra nhận ra một nhóm bốn người thong thả phi hành lại đây phía trước có một đám mây đen bay đến nhanh chóng uy khí bao trùm thiên địa thì cả kinh la to:

- Độc Trùng ngập trời, chúng ta tạm tránh nơi đây!

Chàng vừa thanh toán tiền ăn xong thì trời tối sầm ánh dương quang bị che lấp, đồng thời những tiếng "U vu...", tiên nhân nhốn nháo tìm đường chạy thoát khỏi nơi đây song không còn kịp nữa, tay phải ôm eo Sương-Sương bay xuống đường, đồng thời Cổ Loa nhu khí tráo thành cái lồng bao bọc hai người vào trong đó, hắc sắc phi trùng chủ yếu tấn công tiên binh song cũng có một số phi trùng đáng chết tấn công người khác.

Sương-Sương bất ngờ bị chàng ôm thì giật mình, cảm thấy như một sợi dây thừng lớn mạnh mẽ cuốn chặt. Nàng chưa kịp giẫy dụa thì chân đã đứng dưới đất cứ như vừa ôm một cái đã buông ra. Nàng nhìn Hàn Tinh thấy đôi mắt chàng sáng nhìn thẳng về phía trước không hề có một tia tà ý khiến tim nàng đang đập mạnh dần dần ổn định lại.

Còn Hàn Tinh tay vừa ôm vào liền có cảm giác không đúng, vì không ngờ người nàng xem ra đầy đặn sao bây giờ eo thon nhỏ đến thế, nhỏ đến nỗi không đủ một vòng ôm, vì đang lúc vội vàng nên ý nghĩ vừa hiện đã thanh tỉnh tập trung vào cảnh ngộ nguy biến chung quanh.

Một vài con tấn công hai người nhưng bị nhu khí cái lồng cản trở, Sương-Sương thấy vậy nghĩ "không ngờ chân khí cái lồng có thể ngăn trở được trùng" bỗng nàng thấy chàng chăm chú trên trên bàn tay, nhìn lại thì thấy một con hắc sắc phi trùng đang đậu yên, dương cái sừng đen bóng, hai cái râu chuyễn động không ngừng, cái miệng rộng toác hoác bày hai hàm răng nhọn sắc như đao cũng đen bóng như cái sừng. Nàng cả sợ không dám thở mạnh, nhìn chàng thì thấy vẻ mặt như đang suy nghĩ nghiên cứu, bỗng thấy chàng lấy ngón tay như muốn sờ nó một cái, con phi trùng nổi giận miệng thả ra một luồng khí đen.

Hàn Tinh lẩm bẩm: "Hắc hỏa!! Không ngờ hắc sắc phi trùng sở hữu hắc hỏa, chí âm huyền dị hỏa. Chẳng trách lợi hại!!!"

Sương-Sương kiến thức hắc sắc phi trùng tối độc, đến nay chỉ biết người bị hại thì trở thành tro bụi, nguyên anh cũng không kịp xuất khiếu, nàng không hề biết đến hắc hỏa của con trùng. Bỗng thấy Hàn Tinh xuất ra một viên đá nhỏ màu xám để cho hắc hoả nung đốt, viên đá liền biến sắc đang màu xám chuyển sang màu xanh đen. Sau đó chàng thu viên đá lại, hắc sắc phi trùng thì cất vào trong một chiếc hộp ngọc. Nàng cảm thấy viên đá vừa rồi dường như hấp thụ hắc hỏa, không hiểu viên đá là bảo thạch gì nàng chưa từng nghe hay đọc bao giờ, chung quanh viên đá tỏa ra một loại khí tức giống như cái lồng khí tức. Suy nghĩ chốc lát đã thấy chàng thu thập được hơn trăm con hắc sắc phi trùng, sau đó lấy một chiếc hộp ngọc khác tiếp tục thu thập. Nàng đem thần thức xem phía ngoài thì thấy nhóm sáu tiên vệ đội cũng xuất ra một cái lồng thỉnh thoảng nhắm đoàn phi trùng đánh ra một luồng hỏa diễm xanh lam cực nóng. Nhiệt độ chung quanh tăng mạnh, chỉ thấy nơi hoả diễm, càng nhiều hắc sắc phi trùng bay lại đây, dường như bay nhộn nhịp, phi trùng không sợ hỏa diễm trái lại, hoả diễm yếu dần rồi tan biến mất. Sáu người thay phiên nhau phát hỏa kết quả đều giống nhau.

- Ha ha, đa tạ... đã rộng ban cho bổ dược dưỡng phi trùng.

- Hừ hỏa tính phi trùng để ta thử thủy băng châm và băng cương xem.

Nói xong tay ấn pháp phất ra một búng nước lớn bay ra phân ra thành mấy vạn tia đông cứng thành mấy vạn mũi băng châm sắc bén đánh vào bày phi trùng, phi trùng bị đánh trúng rơi xuống đất thành một đống xác trùng đen nghịt lúc nhúc, nhiều con bay lên trở lại trở nên hung hãn gấp bội, dường như bị chọc tức đến cực hạn.

- Kết!

Một nguồn nước khác chụp lên đống xác trùng đóng thành một khối băng phong mấy vạn con trùng trong đó.

Sương-Sương thấy vậy mừng thầm cho đội tiên binh:

- May quá cuối cùng họ cũng có cách khắc chế phi trùng.

Hàn Tinh lắc đầu:

- Khắc chế! Coi chhừng lầm to, đội tiên binh này không thoát khỏi tử nạn. Hắc Sắc phi trùng kia trên người chứa chí âm dị hắc hỏa, vậy nó cũng không sợ băng.

- Thiết Ngũ, mau theo kế hoạch làm bước thứ hai.

- Hỗn độn sát trận.... Thành!!!

Sương-Sương thấy cảnh vật thay đổi kinh sợ la to:

- Ủa? Sao chúng lại bố sát trận vây cả chúng ta vào đó?

- Bọn chúng muốn thu hoạch càng lớn càng tốt, mở rộng một góc lưới ra lại thu hoạch thêm, chuyện tốt dại gì mà không tiện tay làm.

Sương-Sương quýnh lên:

- Bây giờ làm sao bây giờ...

- Đến nước này còn biết làm sao, ngồi xem chúng giở trò gì đến lúc đó rồi tính.

Nàng thấy Hàn Tinh giọng vẫn ổn định bình thường không hề tỏ vẻ sợ hãi thì cho rằng chàng đã có cách đối phó. Từ trước đến nay nàng tuy bản lãnh đã có chân tiên hậu kỳ nhưng mọi việc lớn nhỏ tất cả đều dựa vào ông nội giải quyết, ông nội lại chỉ giao những việc không có tính nguy hiểm cho nàng.

- Sương-Sương biết phòng ngự trận pháp nào không, nếu lo lắng thì bố phòng ngự tiểu trận trong sát trận thì tuy không cản được phi trùng cũng có thể tránh được cát, bụi, đất, đá, lôi, hỏa.

- Còn kịp không, muội biết một vài ngự trận nhưng hoàn cảnh bị bó tay chân ở đây bố trí làm sao được bây giờ.

- Thì Sương-Sương cứ hô phương vị lên ta theo đó bố trí là được...

Sương-Sương nghe vậy vội hô lên một loạt mấy chục phương vị, Hàn Tinh nhanh nhẹn ý niệm theo sau bố trí vừa hoàn thành trận pháp khởi động thì một cơn bão cát đất liên tục bay đến đập vào ngự trận song không một hạt bụi cát nào lọt vô được.

- Ngự Trận vững chắc, không còn phải sợ gì rồi. Không biết tên ngự trận này gọi ra sao?

- "Tứ thần thú trấn động phủ!" còn gọi là Tứ Trụ tiểu trận.

- Tên nghe lạ vậy? Không biết ý chỉ bốn con thú nào?

- Tinh ca không biết bốn danh kỳ thần thú à...

- Phải chăng Huyền Vũ, Kỳ Lân, Kim Phượng và Thanh Long.

- Đúng nhưng Tinh ca nói thứ tự sai bét, phải là Long, Lân, Quy, Phụng mới đúng.

Hai người đang nói chuyện Hàn Tinh thu bắt hết phi trùng trong ngự trận sau đó thu hồi nhu khí hộ thân, chàng đứng dậy vận động chân tay và toàn thân nói:

- Không khí nơi đây sạch sẽ rồi, chúng ta ra vận động hít thở một chút không khí trong lành, có mấy lúc được trời ưu đãi như vậy..

Sương-Sương cũng đứng lên nhìn điệu bộ thoải mái của Hàn Tinh cười hỏi

- Mấy lúc được trời ưu đãi Tinh ca có ý gì, ngày nào trời chẳng như ngày nào.

- Không đâu, trong một ngày còn có khí trời khác nhau huống chi là trong lúc này. Sương-Sương không nhìn xem bên ngoài mà so sánh chẳng phải là khác trong này một trời một vực là gì, cho nên có thể tận hưởng phút giây nào thì hưởng đừng để phí.

- Tinh ca dường như đã có cách khống chế hắc sắc phi trùng này rồi.

- Đúng vậy! Vừa rồi ta mới phát hiện bọn chúng lợi hại ở chỗ có hắc hỏa, người ngoài tưởng đó là độc sự thực là chí âm hỏa, không biết chúng có từ bẩm sinh hay tự thu nạp hấp thụ. Hắc hỏa của chúng không những không nung chảy nổi viên thạch của ta trái lại còn bị thu hấp hết năng lượng, vậy chúng cũng không làm gì phá được lớp nhu khí hộ thân của ngu huynh.

- Chúng nhiều đến tỷ con thì phải làm sao đối phó cho xuể, chẳng lẽ cứ bắt từng con một bỏ vô rọ như bắt cá.

- Một tỷ con cũng không ngại gì để chút nữa ngu huynh cho Sương-Sương mở rộng tầm mắt, chỉ một chiêu là bắt gọn hết không còn một con. Lần này thu hoạch khiến cho tên dưỡng trùng kia tức hộc máu mà không trách được gì, chỉ ngậm bồ hòn làm ngọt.

- Bồ hòn là thứ gì? Đắng lắm sao?

Hàn Tinh ngẩn ra, thì ra nàng không thể biết bồ hòn..

- Đương nhiên rồi, ngậm vào đắng mặt nhăn như khỉ già, trong bao tử có cái gì cũng nôn thốc ra, nếu nước miếng ngấm đến bao tử thì càng đắng đáng sợ.

Thấy chàng càng nói càng hứng thú, vui vẻ quên hết mối lo sợ hiểm nguy trước mắt thì thầm nghĩ: Tinh ca không biết từ nhỏ sống ở đâu, nói chuyện lạ lùng chưa từng nghe... võ kỹ quyền cước cũng quái lạ, nhưng môn quyền Điệp Lãng kia quả là nhẹ nhàng đẹp rất hợp với tiên nữ nguyên lý có lẽ giống quyền pháp của Ngọc Nữ môn.

- Lúc trong tửu lâu Sương-Sương có nói đến Trùng Bảng chuyện này thế nào. Loại trùng nào đứng đầu bảng.

- Thì ra Tinh ca muốn biết chuyện này. Bài danh đệ nhất là hắc nhĩ, một loài kiến, khi tiến giai có mọc cánh, nhưng cũng chưa lợi hại, lợi hại là con kiến vương, tiến giai đến hóa hình kỳ thành yêu nhân lớn như chúng ta, thừa hưởng truyền thừa, thể lực cường mạnh chí cực, tinh thần ý chí bất khuất. Theo truyền thuyết kể thì loài này từ thần giới hạ lạc xuống.

- Ủa, ngu huynh tưởng kiến chúa, kiến mẹ mới là kiến vương giả chứ..

Nói chuyện một lúc bỗng bên ngoài biến động đội tiên binh kia cuối cùng bị cát đá, lôi, hỏa sát trận oanh tạc xé rách phòng ngự, sát trận ngưng lại bầy hắc sắc phi trùng tấn công ồ ạt chớp mắt đã có sáu tiếng hét thê thảm vang lên...Hàn Tinh thấy vậy vội nói:

- Sương-Sương ở trong này đừng có ra, cứ ở đây xem ngu huynh ra thu thập bày trùng, khi nào đánh bại tên dưỡng trùng thì mới được ra, coi chừng hắn còn độc trùng khác nữa.

Nói xong Hàn Tinh đã biến mất trước mắt hiện thân ra ở phía ngoài. Sương-Sương không ngờ chàng cũng hiểu Tứ Trụ tiểu trận này, thật ra chàng biết trận pháp tứ tượng gần giống, nguyên lý vẫn giữ hình thức thay đổi nên sau khi bố trận chàng đã thông suốt. Hàn Tinh ra khỏi tiểu trận lập tức dùng niệm ý đồng thời dùng thủ ấn hình thành thật nhanh một cơn lốc hình trôn ốc, lúc đầu còn một ít tạp khí sau đó hoàn toàn bằng nhu khí từ Cổ Loa Thạch. Cơn lốc hình thành tám thành thì quả nhiên như chàng dự tính bày hắc sắc phi trùng được lệnh bay lại đây như mưa rào, chàng vội mở rộng phạm vi vòng xoắn ngoài lớn ra, đồng thời đầu kia mũi nhọn chàng cất giấu một kiện trữ thú túi sẵn.

Thiết Ngũ ẩn mình nơi nào kín đáo thấy vậy la to:

- Thôi Nghiệp đại ca, trúng kế rồi! mau thu trùng!!!

Hắc sắc phi trùng thân thể cường mạnh là thế khi gặp phải cuồng phong cuốn vào liền được lệnh rút lui nhưng cả bày đã bị sức hút không thể phản kháng quay cuồng mất tự chủ bay vào luồng cơn lốc. Sương-Sương bên trong nhìn ra thấy một cơn lốc cuốn trọn phi trùng vào mũi cơn lốc chỉa vào người Hàn Tinh, phi trùng bị cuốn vào như làn thác lũ, trong chốc lát đã không còn sót một con... Nàng há miệng che tay hai mắt nhìn cảnh này không chớp lẩm bẩm: "Quả nhiên làm được, bắt trọn tỷ hắc sắc phi trùng."

Dưỡng trùng nhân Thôi Nghiệp Bội lúc thấy phi trùng của mình bị cuốn vào cơn lốc thì biết nguy, vội ra lệnh cho chúng quay trở lại nhưng không con nào còn chịu nghe lệnh cứ như con thiêu thân thấy đống lửa nhào vào, trong chốc lát biến mất sạch không còn một con. Cơn lốc trước mắt cũng quỷ dị dừng lại nhu khí chung quanh bị thu lại vào người đối phương, lạ một điều là không hề thấy dấu vết một con nào, ngay khi đó thì thần thức ấn ký trên mình các con trùng không còn thể liên lạc được nữa, như bị biến mất trong thiên địa, hồn phi phách tán.

Thôi Nghiệp lúc này mặt tái ngắt hai mắt đỏ ngầu trông thật khó coi, thấy vậy Hàn Tinh cười nói:

- Mau xem, mặt hắn biểu hiện khó coi như vừa nuốt bồ hòn, có điều đôi mắt hơi dữ tợn hơn dự đoán một chút, chắc chắn là tiếc của.

Sương-Sương bên trong trận pháp nghe vậy cười ha ha, hai tiếng trong suốt như chuông nhắc:

- Tinh ca coi chừng cẩn thận!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio