Chương Cổ Thú
Ngọc-Trinh thấy Minh ngẩn người đắm chìm trong suy tư, đôi mắt chiếu ra ánh quang cực mạnh hầu như có thể nhìn thấu tất cả, xuyên việt không gian nàng chờ chàng thanh tỉnh liền hỏi:
- Anh Minh, vừa rồi anh nhìn thấy cái gì vậy.
- Ta nhìn thử xem Mai-Hoa bà bà đem chúng ta đi qua những đâu nhưng không sao xem kịp vì quá nhanh, không biết bà bà làm sao thuấn di tiểu không gian kỳ diệu đến như vậy.
- Thì ra anh cũng thông hiểu không gian pháp tắc.
- Không dám nhận là hiểu, chỉ biết một chút vỏ bên ngoài không đáng kể.
- Như vậy cũng đáng gọi là cao minh rồi, Ngọc-Trinh dù một chút vỏ cũng không sao cảm giác ra. Mai-Hoa bà bà cũng phải mãi đến khi vạn tuổi mới có thể giác ngộ không gian pháp tắc mà anh chỉ vọn vẹn hai mươi bốn tuổi lại có thể chạm đến vỏ ngoài thì thật khó tin.
Mai-Hoa bà bà nghe hai người nói chuyện cũng nhịn không được hỏi:
- Cậu bé! Cháu đã nắm giữ không gian pháp tắc đến bước nào?
Minh nghe bà bà hỏi ngẫm nghĩ, trong không gian khác nhau đều có pháp tắc khác nhau, cũng phải thông hiểu nắm giữ khác nhau, ví như trong Hồng Mông Linh Châu giới mình nắm giữ khống chế ít nhất được năm phần, còn trong Tu chân giới được ba phần, Tiên giới phỏng chừng chỉ được một hai phần thế nên vận hành thuấn di chàng không thể nắm giữ nếu không nhờ Hồng Mông Linh Châu giới là môi giới. Nghĩ vậy chàng nói:
- Cháu có thể khống chế ngưng đọng tạo ra một tiểu không gian tạm thời nhưng không thể thi triển tiểu không gian thuấn di, nếu muốn như vậy bây giờ nhất định phải nhờ vào không gian bảo vật mới thi triển ra được.
- Như vậy là cháu đã nắm được hai phần rồi, chỉ cần cháu chăm chỉ chuyên cần cảm ngộ kỳ công trong vũ trụ không gian thì có ngày ngộ ra các phần còn lại. Điều này phải tự mình cảm ngộ ra không thể truyền dạy như kiến thức kinh nghiệm được.
Uyển-Ngọc công chúa nghe vậy không tin trung niên lùn này thông hiểu hai thành không gian pháp tắc, chính cha nàng cũng chỉ thông ngộ ba phần cũng đủ tung hoành tiên giới thiên hạ, bá chủ một trong năm châu lục, chẳng lẽ hắn một hoàng tiên nho nhỏ cũng có thể nắm giữ phần không gian thần thông như vậy hay sao?
Sương-Sương nghe vậy cũng âm thầm kinh ngạc sau đó khuyến khích:
- Không gian pháp tắc thần thông rất huyền diệu, Minh nên cố chuyên cần luyện tập thêm.
- Cám ơn chị Sương-Sương, Minh sẽ cố gắng nhưng cũng cần phải có vận may và ngộ tính.
Năm người nói chuyện, thời gian qua nhanh thoáng qua ba giờ đã trôi qua. Tiểu không gian cuối cùng dừng lại hẳn, vỡ ra thành khí bụi phân tán trong không gian. Minh nhìn quanh thấy núi rừng dày đặc, nhiệt độ ẩm độ đều cao, chàng nhận định vị trí của mình, trong óc hiện nên trong tinh đồ Hỏa Nam Tinh, Lam Ngân Hà Bồng Lai tinh hệ. Quả nhiên vừa xác định xong Mai-Hoa bà bà đã lên tiếng:
- Đây là Hỏa Nam Tinh khu vực Nhiệt Đới núi rừng, chúng ta nghỉ ngơi một lát sau đó tiến vào Bách Giới Thông Thiên Bí Cảnh, không gian trong đó nơi nào cũng nguy hiểm, trọng lực tăng gấp mười, trận pháp cấm chế các loại vô số, bí vực không gian mảnh vỡ vô số, ngoài ra không biết có bao nhiêu cao thủ các giới đang ở trong đó nên mọi người phải hết sức cẩn thận, hành động từng một bước sai lầm có thể dẫn đến kết quả xác mất, hồn phách thăng. Trong đó không thể thuấn di, thần thức cũng bị hạn chế chỉ còn hai phần. Các ngươi nhớ cho kỹ, cẩn thận và hỗ trợ lẫn nhau..
- Cháu đã hiểu..
- Vâng, đã nhớ..
- Nơi chúng ta cần đến cách xa nơi đây khoảng ba ngày đường. Ta đưa cho các ngươi mỗi người một khối ngọc phiến, trên đó đã ghi rõ cả bản đồ đơn giản Bách giới thông thiên đạo, do chính ta và Ngọc-Trinh vẽ lại, tuy không được đầy đủ hoàn toàn nhưng vẫn dùng được. Điểm đỏ trên bản đồ chính là nơi chúng ta cần đến, nếu các ngươi lạc đường thì cứ xem bản đồ mà đến nơi đó hội tụ.
Minh nhận bản đồ đọc thu vào thức hải ghi vào trí nhớ, chàng mừng rỡ thấy có ghi các tên thông đạo khu vực, đúng là có thể nhờ bản đồ tìm tòi các địa danh và định hướng đi, mai kia có thể lục lọi thông đạo đến không gian yêu cầm linh cầm kia.
Đi bộ năm mười phút Mai-Hoa bà bà dẫn một người đến một con thác nước, lão bà không nói không rằng trên tay cầm một cây Long Đầu Kim Trượng, bà bà bỗng ngưng thần trượng nhắm hướng làn thác nước đâm ra một đầu. Minh chăm chú quan sát không để lỡ một chi tiết. Hành động đâm một đầu trượng trông bề ngoài đơn giản nhưng trong mắt chàng cảm ứng được một đâm ẩn chứa một lực lượng to lớn khủng khiếp, nên vừa đâm chàng đã cảm ứng không gian bị chọc thủng.
Mai-Hoa bà bà đâm xong không dừng lại tại đó, long đầm kim trượng lập tức ngoáy hai vòng. Một cái lỗ đen như mực, đường kính hai thước rưỡi, sâu không đáy hiện ra trước mặt mọi người, kỳ lạ một điều thông đạo ngay chính giữa thác nuớc đang chảy ầm ầm đinh tai. Tuy vậy mọi người đã nghe Mai-Hoa bà bà nhắc nhở rõ ràng:
- Chúng ta mau tiến vào Bách Giới Thông Thiên đạo đi thôi!
Ngọc-Trinh dẫn đầu bước vào trước tiên, đối với nàng thông đạo này đã quen thuộc, sau đó Sương-Sương, Uyển-Ngọc và Minh. Mai-Hoa bà bà bọc hậu khi vừa qua thông đạo, thông đạo liền đóng lại không để lại một chút dấu vết.
Minh vào thông đạo liền cảm thấy tiên khí nơi này nồng đậm như cũ, chỉ khác một điều trong không khí còn chứa một loại khí khác, có phải thần khí hay không chàng cũng không quả quyết, tóm lại không khí dung hợp nơi này hỗn tạp không đơn thuần là tiên khí hay bất cứ một loại khí nào khác. Trọng lực quả như Mai-Hoa bà bà nói phỏng chừng lớn gấp mười lần ở Tiên giới, mỗi động tác nhấc chân bước đi cũng tốn sức lực gấp mười.
Ngọc-Trinh dẫn đầu không nhanh không chậm nói:
- Nơi đây người từ tiên giới đến không ít nhưng không ai có thể phi hành, kể cả tiên đế chín cấp.
Minh nghe vậy cảm thấy không bất ngờ, với trọng lực như vậy ai lại có thể trừ khi cao thủ sinh sống tu luyện ở đây.
Năm người đi hơn ba giờ, ai nấy đều thấm mệt nên tạm dừng chân nghỉ ngơi bỗng Minh cảm thấy trong nội thể đang có dị biến. Chàng tĩnh tọa nội soi thấy tiên nguyên chân khí tự động vận hành chảy khắp kỳ kinh bát mạch, bồi bổ cung ứng ngũ tạng lục phủ và rồi phân ra các tế bào cơ bắp cho đến da các lỗ chân lông. Trong vòng năm phút các lỗ chân lông mở ra đón nhận tiên khí, thần khí, các loại vv... hỗn tạp khí vào trong đưa vào kinh mạch. Chàng không nhận thức hết các loại khí dung hợp hỗn tạp với nhau nơi này gồm những thứ gì, tạm gọi là hỗn khí. Chỉ thấy vừa hấp thụ vào cả người sảng khoái như được một lần nữa tái sinh, cả người nhẹ nhõm lâng lâng muốn bay bổng lên trời không, càng thư thái các lỗ chân lông càng mở rộng hơn tham lam hấp thu hỗn khí càng lúc càng nhanh. Lúc này biết rõ hỗn khí có ích lợi to lớn đối với mình nên chàng chủ động không kiêng dè gì nữa vận hành Cổ Loa Quyết khiến hỗn khí chung quanh trong thiên địa ầm ầm lũ lượt kéo về cuốn vào vòng xoáy lốc càng lúc càng mạnh.
Uyển-Ngọc thấy chàng vừa dừng chân nghỉ đã ngồi bẹp xuống thì khinh thường, tên xấu xí lùn tịt này quá kém, không hiểu sao ba người tâng bốc hắn quá mức. Hắn rõ ràng mệt lả không sao chịu đựng được nữa..
Đúng lúc này nàng cùng ba nữ nhân khác phát hiện dị tượng, không gian khí năng lượng ba động triệu hồi về đây như nước ngàn con sông chảy về biển, chẳng mấy chốc chung quanh bị sương mù che phủ, đứng cách nhau hai thước cũng không thấy nhau, cũng may dùng thần thức vẫn có thể nhận ra cơn lốc hỗn khí bao quanh người Minh càng lúc càng mạnh. Bốn người bất giác lùi ra xa đàng xa thần thức vẫn không ngừng theo dõi biến chuyển.
Uyển-Ngọc ngây dại cơn lốc hỗn khí cơn lốc xoay quanh Minh, nàng thấy lúc này dáng vóc thể chất, khí chất của chàng thay đổi thành hình ảnh quen thộc, đứng là người nàng, các tiên vệ tiên quân của cha nàng đang tìm kiếm làm khó dễ. Tên thổ lỗ.
- Ngươi! Thì ra là ngươi..
Minh đang đám chìm trong tu luyện đương nhiên không để ý đến nàng, lúc chàng luyện Cổ Loa Quyết hấp thu một số lượng khổng lồ hỗn khí khiến thân thể chịu một lần nữa tẩy rửa, áp lực tự động giải tán xúc cốt thuật đang dùng trên thân hồi biến nguyên hình.
Ngọc-Trinh kinh ngạc thốt:
- Anh Minh không biết tu luyện loại công pháp gì có vẻ bá đạo quá..
Sương-Sương đồng tình:
- Đúng là bá đạo, số lượng hỗn khí nhiều như thế sao lại có thể hấp thụ cho được..
Bỗng một tiếng thú rống vang lên từ phía xa vọng lại, tiếp nối một tiếng chim gáy thanh minh không kém vang lên cùng tận đến khắp nơi trong thiên địa.
Uyển-Ngọc nghe tiếng thú gầm toàn thân run rẩy, linh hồn thể xác bị dọa hoảng hốt kêu trong sợ hãi:
- Làm sao bây giờ, cường đại thần thú đang nhắm hướng này mà đến...
Mai-Hoa bà bà vội trấn an:
- Bình tĩnh hai con thú kia còn cách mấy vạn dặm không nên lo lắng quá mức. Cháu Minh vừa rồi dường như cũng đã nghe được nên đang thu công thì phải. Chúng ta chuẩn bị, một khi cháu Minh thu công xong, chúng ta lập tức tiếp tục lên đường.
Hỗn khí ầm ầm hội tụ rất nhanh bây giờ mọi người để ý theo dõi quả nhiên hỗn độn khí không còn lôi cuốn hội tụ về nữa trái lại nhanh chóng bị hấp thụ hết, một cách quỷ dị như rồng hút nước, nhanh gọn, cường mãnh.
- Chúng ta đi..
Minh trong khi thu công đã nghe Mai-Hoa bà bà nói nên vừa nghe vậy liền nói:
- Bà bà dẫn các vị tiếp tục đi trước đi. Cách đây chừng tám trăm dặm có cháu phát hiện ít nhất bốn đầu cổ thú sắp hỗn chiến nên muốn đi xem một chút...
Ngọc-Trinh nghe vậy ngạc nhiên hỏi:
- Anh Minh trong này có thể dùng thần thức xa như vậy hay sao..
- Cũng vừa gặp vận may thôi, vừa rồi trong lúc nghỉ mệt, tiên nguyên khí trong người tự động vận hành, sau đó thấy có ích lợi lớn nên thử hấp thụ thêm, ai dè đã phá được xiềng xích trọng lực, linh hồn, tinh thần đều thăng hoa, nên nắm giữ được một ít không gian pháp tắc nơi này..
- Vậy anh Minh có thể thuấn di trong giới này rồi..
- Đúng vậy...hy vọng cảm ứng không sai..
Mai-Hoa bà bà nghe chàng nói vậy không khuyên can gì chỉ dặn:
- Vậy cháu nên cản thận hành động...chúng ta đi.
Minh chờ mọi người đi trực tiếp thần di đến nơi dã thú đang hội tụ, chàng cẩn thận ẩn thân núp trên một cây cổ thụ. Vừa nhìn xuống dưới chàng giật mình thấy trước mặt một con cổ thú khổng lồ vạn cân có thừa, hình dáng khá quen thuộc như con voi, nhưng lớn hơn, nhiều lông hơn lại có khí thế vương giả. Nó không một tia lép vế trước một con Sư tử vàng có cánh oai phong lẫm lẫm, gần đó còn có một con Thằn Lằn khủng long đứng bằng hai chân sau há miệng to đầy răng nhọn sắc bén biểu dương đe dọa, một con rắn dài mười trượng đuôi cuộn lại đầu và thân dựng thẳng đứng cao bảy trượng nhìn xuống.
Bốn con cổ cự thú giằng co thỉnh thoảng rống lên những tiếng lớn, âm ba kình khí sóng vô hình (Ultraschal) phóng ra gây tổn thương biết bao nhiêu sinh linh chung quanh. Cổ Tượng gầm lên, đúng là âm thanh đã làm cho chàng thức tỉnh trong khi tu luyện Cổ Loa Quyết đồng thời làm cho Uyển-Ngọc chịu không nổi âm sóng đánh trên thân thể, đánh sâu vào linh hồn tâm khảm.