Hồng Mông Linh Bảo

chương 303

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương Ngôi sao lẻ loi Hàn Tinh

Trong lúc Tiết Văn tiên đế than thở, Hư Vô lão tổ nguyên thần lên tiếng:

- Chỉ là kiện nhái Thần Khí mà thôi, không đáng giá lắm, xem như hơn kiện tiên khí cực phẩm nửa thành.

Hồng-Linh ngạc nhiên hỏi:

- Thần khí đồ nhái đã lợi hại như thế, thứ thiệt chắc lợi hại không thể tưởng tượng được. Sư phụ đã thưởng thức thần nỏ thần khí thứ thật chưa?

- Từng thấy một lần, Thần Nỏ một khi xuất hiện khi bị nhắm vào, đối thủ liền bị áp đảo nặng nề, thân thể bị trói buộc không nhúch nhích được, tâm chí trở nên uể oải, chỉ còn chờ mũi tên xuyên qua. Mấy năm trước ta may mắn nhìn thấy, Thần Nỏ Xuất lúc đó một chích cự Yêu Cầm đế bảy đầu hung hãn tàn ác vô cùng uy hiếp toàn thể tiên đế có mặt, cự yêu đế bị một mũi tên xuyên qua chân thể bị thần khí tạc nổ thành bụi. Không có chuyện bị tiên đế, kể cả tiên tôn bị Thần Nỏ cầm buộc còn thuấn di được, thần nhân thì may ra có thể làm được.

Hôm sau Tiết Văn nghe tin Hồng-Linh đã chuẩn bị luyện Phục Hồi Tiên Thể đan xong, vội chạy đến trao cho nàng hai lô đan dược tài liệu rồi đi. Tiết Thắng tiên đế tỏ ý muốn ở bên cạnh quan sát, Hồng-Linh không phản đối nói:

- Ở cạnh xem cũng được, nhưng nếu có Đan Kiếp thì tiền bối phải phụ trách ngăn chặn..

- Được! Chỉ là chuyện nhỏ.

Hồng-Linh luyện ba ngày đầu thành công một lô một viên Phục Hồi Tiên Thể đan trung cấp. Nàng tiếp tục lô còn lại, lần này dù thất bại cũng không sao vì đã có một viên đan dược nên nàng liều mạng đem hết sức ra luyện đan, cuối cùng trong vòng một ngày một đêm đã thành công ba viên Phục Hồi Tiên Thể cực phẩm.

Tiết Thắng vui mừng ra mặt nhảy dựng lên hoan hô dù đan chưa ra lò, Hồng-Linh trái lại ngưng trọng thần sắc vì sư phụ nàng báo động "đan kiếp!"

- Coi chừng đan kiếp... Phần còn lại phải xem tiền bối ra uy rồi.

Lúc này Tiết Thắng cũng ngưng đọng, nụ cười cùng nỗi vui vừa rồi biến mất.. lúc này cảm thấy khí áp trên đỉnh đầu dùng thần thức tra xét thì lôi vân che phủ, bầu trời đen nghịt.

Chẳng bao lâu một luồng quang điện chói mắt đánh xuống, Tiết Thắng vội xuất Bảo Phiến tiên khí quán chú chân tiên khí vào đón đánh vào luồng lôi điện.

Oành!!!

Tiết Thắng bị oanh một tia quần áo râu tóc tả tơi, mặt đen như thùi lùi miệng chửi:

- Mẹ kiếp, đan kiếp quỷ gì mà so với tiên đế kiếp còn mạnh mẽ bạo tàn hơn.

Lão Tiết Thắng khóc không ra nước mắt, đánh giá sai sức tàn phá của đan kiếp. Nếu không lão bố trí phòng ngự trận pháp và chuẩn bị kỹ càng như nhận tiên đế kiếp thì không đến nỗi chật vật trước mặt người đẹp, thẹn cho lời xem thường của mình, hoàn cảnh bây giờ thật là mất mặt...

Đúng lúc này Tiết Văn tiên đế xuất hiện nói:

- Thắng đệ lui xuống, phần còn lại để ta lo.

Tiết Văn tiên đế đón hai lần đan kiếp thành công nhưng cũng chật vật, tuy không thê thảm như Tiết Thắng.

Hồng-Linh ngồi xếp bằng ở phía xa quan sát, lúc đan kiếp đánh xuống nàng cũng bị ảnh hưởng, thánh thai trong thức hải phản ứng khiến nàng giật mình. Thánh thai chẳng những rục rịch muốn phá đi ra còn hai mắt hé mở ra miệng muốn nói nhưng chẳng nên lời. Nàng thấy rõ ràng năng lượng của đan kiếp thấm vào thân thể mình chạy thẳng vào thức hải truyền vào thánh thai. Mỗi lần ba tia lôi điện nhỏ... Cuối cùng đan kiếp trôi qua thánh thai lại an tĩnh ổn định như cũ.

Nàng cảm giác chân khí trong người có chút thay đổi nhưng không biết là điều gì nên thử vận hành chân khí kiểm tra một lần, nàng vui mừng thấy chân khí tinh thuần hơn trước rất nhiều, rút ngắn thời gian tu luyện ít nhất bảy năm, nàng lại vận hành theo hư vô chỉ lại vui mừng lần nữa, hư vô chỉ đã tiến vào tầng năm. Lần này mấy tháng luyện đan không những luyện đan, tu vi, vũ kỹ tăng tiến tâm cảnh cũng tăng lên một bậc, linh hồn lực cùng tinh thần cũng đồng thời tăng lên một chút. Vừa thanh tỉnh mở mắt bên tai đã nghe ai lớn tiếng như kêu gào:

- Ha ha, Thiên tài, quả là thiên tài luyện đan. Cuối cùng có người luyện ra Phục Hồi Tiên Thể đan thành công, lại còn phẩm chất cao như vậy.. Hồng-Linh tiên tử, tôi thay mặt cho Tiết gia tạ ơn tiên tử đồng thời có nhã ý mời tiên tử ở lại Thiên Cung với gia tộc chúng tôi.

- Tiền bối quá lời, lần luyện đan này tiểu nữ cũng nhận được nhiều lợi ích nên chẳng thể kể đến công lao. Còn lời mời của tiền bối tiểu nữ hết lòng cám ơn đã coi trọng tiểu nữ nhưng tiểu nữ còn muốn du lịch học hỏi thêm nên chỉ có thể tâm lãnh ý tốt của quý gia tộc.

- Bao giờ tiên tử định rời khỏi nơi đây.

Tiết Văn, Tiết Thắng tiên đế lúc đầu gặp Hồng-Linh không có ấn tượng gì, sau mấy lần liền cảm thấy mỗi lần ở bên cạnh nàng, tuy nàng không nói nhiều, lại ít cười nhưng có một sức lôi cuốn êm dịu như dây tơ nhỏ trói buộc mình một cách lạ kỳ... trong lòng than thở, thỉnh thoảng lại ngửi được mùi hương hoa hồng mới càng chết người... Hai lão tuy không nói nhưng đồng thời thầm nhủ:

"Sau này ta ngoài dược thảo ta còn phải trồng một ít bông hồng. "

- Hai giờ sau...

- Sao vội thế?

- Hai ngày với hai giờ có khác gì nhau, tiểu nữ đã muốn làm gì thì phải làm ngay, dây dưa kéo dài nhiều khi làm tâm trí cùng ý chí nhụt đi.

Hồng-Linh rời Thiên Cung, nàng không hóa trang nữa chỉ bố trí lại cấm chế trong thức hải không để phát ra một tia hương hoa hồng nào. Tuy vậy mỗi khi nàng nói chuyện hương hoa hồng lại phát ra khiến nàng phiền não vô cùng.

Nàng ân thân phi hành đến trưa đã về gần đến nhà Linh-Lan, chẳng dè gặp ngay nhóm Băng Phụng Cung nhị cung chủ Phụng Băng Băng và hai cung nữ từng phục vụ nàng Phụng Xuân và Phụng Thu, đi cùng còn có ba thanh niên thiếu nữ lạ mặt. Sau khi giới thiệu nàng mới biết hai thanh niên tên Trịnh Bàng Tú, Trịnh Tuấn, còn thiếu nữ Trịnh Như Khuê, đều là cháu chắt Trịnh Phàm tiên đế trong Trịnh đại thế gia.

Nhị cung chủ Phụng Băng-Băng nhắc lại chuyện cũ:

- Thật xin lỗi Hồng-Linh tiên tử vì chuyện của lão đại Phụng Cương Hoành khiến tiên tử chịu nhiều phiền lòng. Lần này đi tìm tiên tử và Tiểu Băng trở về để cho Tiểu Băng và tiên tử vào Băng động tu luyện. Băng động linh khí tinh thuần gấp mười bình thường nên tu luyện tiến nhanh, tiều băng căn cơ đã vững nên chỉ cần ở trong đó hai tháng là đủ.

Hồng-Linh nhớ đến bầu khí trong Phụng Băng Cung chẳng có gì đáng quyến luyến nhất là tên đại cung chủ kia nhưng dù sao cơ hội vào Băng động rất tốt cho Tiểu Băng nên quyết định nói:

- Được rồi lần này nể mặt nhị cung chủ nên ta về Băng cung một chuyến, nhưng ta có điều kiện, cho đến khi thi đấu đừng để ta gặp mặt đại cung chủ Hoàng Cương.

- Chuyện này khi về tới ta nói lại cho lão đại.

Hồng-Linh thấy nơi đây chỉ còn cách nhà Linh-Lan độ trăm dặm nên dùng thần thức tìm Tiểu Băng. Quả nhiên nó đang ở chung với Linh-Lan và Thùy-Nhung. Nàng truyền âm dặn dò đôi chút rồi gọi Tiểu Băng đến.

Mọi người đi dùng bữa trưa trong tửu lâu, Tiểu Băng thấy hai thanh niên họ Trịnh thỉnh thoảng liếc qua bên này, thì hừ nhẹ bất mãn. Hồng-Linh thấy ánh mắt của Trịnh Bàng Tú liền nhận ra ngay kẻ này hành dâm quá độ, tinh lực huyết khí bị tổn thương, bại liệt ít nhất %. Nàng học y khoa xưa không chuyên về ngành này, song bây giờ tu vi tăng tiến nhiều nên nghe hơi thở Chân Tiên chín tầng, khí huyết vận hành, ánh mắt, dù nàng chưa nhìn vào linh hồn hắn cũng đã nhìn ra. Còn Trịnh Tuấn, người như tên đẹp trai phong lưu tuấn tú, chau chuốt rất kỹ, ăn vận đều là thứ cực phẩm. Đối với người khác thì như vậy, Hồng-Linh trái lại xem mã của hắn chưa là gì, phải nhìn tâm linh mới biết phẩm chất chân thật. Nàng không xem tâm linh hắn vì không cần thiết, cứ kiên nhẫn chờ xem cách hành xử của hai thanh niên họ Trịnh không bao lâu sẽ lộ ra đức hạnh của bọn họ.

Hồng-Linh thấy Tiểu Băng bất mãn cũng không ý kiến, nàng thỉnh thoảng mới nói chuyện với nhị cung chủ đôi câu....Còn khi hai thanh niên đến gần nàng bắt chuyện làm quen nàng nói qua loa một cách thờ ơ lãnh đạm còn bao nhiêu Tiểu Băng đối đáp hết.

Nhóm người phi hành đến chiều, nền trời bắt đầu tối tăm. Bỗng một ngôi sao sáng rực độc nhất cô đơn xuất hiện trên bầu trời phía Đông Nam, mọi người trầm trồ khen sáng đẹp kỳ lại. Xem một lúc Phụng Băng Băng lên tiếng:

- Quái lạ, mấy ngày qua dị tượng trên trời xảy ra liên tục. Từ nửa tháng nay trên trời không còn một vì sao nào, hôm nay tại sao lại xuất hiện một ngôi sao sáng đến thế....không biết nó mang danh hiệu gì.

Hồng-Linh nhìn ngôi sao lạ, bỗng trong lòng nổi lên một cảm giác quen thuộc gần gũi, nàng thất thần dùng thần thức theo dõi, thấy ngôi sao phản ứng chớp loé liên tục như vui mừng gặp được người thân. "Quái lạ, sao ánh sao có vẻ giống hao hao ánh quang của thánh anh của anh Minh." Nghĩ đến đây tim nàng đập mạnh mỗi lúc mỗi dồn dập, bất giác nước mắt nhớ nhung chảy ra lăn xuống má lúc nào không biết. "Anh Minh! Giờ này anh ở đâu? "

Một lúc sau nàng thanh tỉnh trở lại nghe có người nói:

- Quái lại, không biết các vị thế nào? Riêng ta khi nhìn ngôi sao này một lúc thì cảm thấy cả người lạnh băng, sau một lúc lại thấy lòng trở nên ấm áp.

- Ta cũng vậy! Lạ thật!

- Nếu ta không lầm trong Thiên Văn cổ tịch có đề cầp đến ngôi sao này, nó gọi là Sao Băng gọi theo cổ ngữ là Hàn Tinh!

- Hay lắm! Hàn Tinh rất đúng với tính chất của ngôi sao này..

- Hàn Tinh!

Hồng-Linh giật mình nhịp tim thót lên một cái lập lại tên Hàn Tinh. Nàng đã từng nghe chị Huyền-Trâm và Ánh-Tuyết kể anh Minh lấy tên ở Tu Chân giới là Hàn Tinh. Chẳng lẽ đây là dấu chỉ báo hiệu anh Minh sắp tìm đến đây? Thế thì hay quá, mình sắp được về quê rồi. Chẳng biết còn bao lâu nữa?

Cuối cùng đoàn người về đến Băng Phụng Cung. Tiểu Băng và Hồng-Linh liền được đưa vào Băng Động tu luyện. Hai tháng sau chủ tớ mới xuất động, Tiểu Băng tăng lên ba cấp độ yêu kiếp trở thành chân yêu sơ kỳ.

Khi chủ tớ về đến cung điện chưa mừng lại gặp chuyện phiền não. Tên Trịnh Bàng Tú chẳng biết nói chuyện với gia tộc hắn ra sao, liền đem gia trưởng đến nói chuyện với đại cung chủ xin hỏi cưới Hồng-Linh. Thật ra Đại cung chủ Phụng Hoành Cương chẳng có quyền lợi gì đối với Hồng-Linh, nhưng vì lợi ích đôi bên Đại cung chủ gượng ép cứ cho rằng nàng thuộc về Băng Cung, nên Hồng-Linh vừa ra khỏi Băng động gặp chuyện này Tiểu Băng liền phản đối kịch liệt liền bị khống chế đem nhốt ở Linh dược phong ấn cấm chế không thể tự do ra vào được. Hồng-Linh theo Tiểu Băng cũng ở trong đó. Nửa tháng trôi qua chủ tớ nguôi giận dần, Hồng-Linh buồn phiền ngày lấy Ngọc Trúc làm tiêu thổì giải khuây, đêm đến ngằm sao quên buồn phiền.

Nàng không biết chính thời gian này anh Minh của nàng đang ở Hồng-Mông giới nằm mộng thấy nàng đang ở Yêu Cầm giới và tìm ra cách xuyên qua các giới vào Yêu Cầm giới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio