Chương Độ kiếp phi thăng
Hàn Tinh và Mỵ-Điệp làm khách Thanh-Hà cung đến ngày thứ ba thì nhận được tin tức mời của Mộc Long đại ca và Triệu Kinh Nghiệp đại ca, Mộc Long đại ca mời dự khán lão sẽ đón thiên kiếp vào mười ngày tới tại Bắc U Châu, Triệu đại ca vì việc này muốn cùng chàng gặp mặt ở Luyện Bảo Tông chuẩn bị giúp cho Mộc đại ca một phòng ngự trận pháp.
Chàng cùng Mỵ-Điệp chiều hôm đó rời Thanh-Hà cung đến Luyện Bảo tông thì gặp Triệu đại ca cùng Mộc đại ca đang ở đây ra đón tiếp:
- Tinh đệ, may mắn chúng ta gặp nhau lần này. Sau khi đón thiên kiếp không biết kết cục sẽ ra sao? Có còn cơ hội gặp nhau hay không?
- Mộc đại ca chuẩn bị ra sao? Có tự tin hay không?
- Chuẩn bị đã từ lâu nhưng không khi nào cảm thấy chuẩn bị đầy đủ kỹ càng cả, còn tự tin cũng được bảy phần.
- Hai vị đại ca đây là Mỵ-Điệp muội mấy tháng nay làm bạn đồng hành với đệ.
- Còn đây là Mộc-Long đại ca, Triệu Kinh Nghiệp đại ca.
- Mỵ-Điệp muội xứng đáng danh đại mỹ nữ chắc xuất thân không phải từ Đông-Duyến Châu.
- Không phải, muội xuất thân từ Tây-Thắng châu.
- Tây-Thắng châu đang trong lúc lâm nguy, muội biết tin chưa, bốn trong bảy thành bị yêu nhân xâm chiếm, những thành kia cũng đang bị quấy nhiễu, hay bị tấn công bằng các đợt Thú triều nguy ngập trùng trùng.
- Sau khi Mộc đại ca đón xong Thiên kiếp đệ muốn đến đó xem, may ra có thể góp ít sức lực.
- Tinh đệ đến đó phải cẩn thận, yêu nhân và yêu thú hung hãn vô cùng lại đông như mây.
Bốn người về động phủ của Triệu đại ca trò chuyện, Hàn Tinh hỏi:
- Hôm trước trong tửu lâu nghe người ta nói, đã có người tới mời Triệu đại ca ra giúp sức chống bọn yêu nhân không biết việc này hư thật ra sao?
- Có mấy tên Nguyên anh kỳ của mấy đại môn phái đến kêu gọi chuẩn bị chiến đấu với yêu nhân, ai cũng đoán sau khi yêu nhân chiếm Tây-Thắng châu sẽ đến Đông-Duyến châu chúng ta. Ta vì việc của Mộc đại ca và đang là người hộ thuẫn của bổn tông đâu dễ dàng xuất trận như thế được nên vịn cớ chúng ta là môn phái nhỏ ta không chuẩn bị xuất trận bây giờ. Họ lại nói đang cần gấp các trận pháp sư, vì yêu nhân và yêu thú quá đông cần phải có trận pháp vây khốn bọn chúng rồi dùng sát trận tiêu diệt để tránh tổn thất nhiều nhân mạng.
- Trận pháp có thể ngăn chặn hay vây khốn nhiều yêu nhân như vậy hay sao? Bọn chúng tu vi lẫn thân thể cường mạnh, hoá hình yêu thú cần phải có nguyên anh kỳ trở lên mới dám tranh đấu với bọn chúng, còn kim đan kỳ thì chỉ nên đấu với yêu thú lục giai trở xuống, miễn cưởng có thể đấu với thất giai yêu thú và phải khôn ngoan lợi dụng pháp khí và bảo phù trợ giúp. Mấy tháng nay chúng ta luyện bảo khí số lượng tăng lên gấp mười lần cung cấp không kịp. Đông Duyến Châu chuẩn bị sắm bảo khí, một số bảo khí cung cấp cho Tây Thắng châu. Thôi chuyện này còn đó chúng ta bắt đầu việc chuẩn bị một phòng ngự trận pháp giúp cho Mộc đại ca.
Ba người góp ý bàn cãi cuối cùng tuyển chọn được một phòng ngự trận pháp trong một trận pháp quyển trục cổ của Mộc đại ca, ba người đem ra diễn luyện sửa đổi cho hợp sau ba ngày diễn luyện hơn ngàn lần mới miễn cưỡng dùng được. Hàn Tinh nhân lúc cùng nghiên cứu Trận pháp đã thu thập trọn bộ nội dung quyển trục và được lợi ích không ít, nhất là về chương Truyền Tống trận, Âm Dương Ngũ Hành nghịch đảo trận, và khó hiểu nhất là một không gian đại trận.
Xong việc chuẩn bị phòng ngự trận pháp, Mộc đại ca đi Bắc U châu trước đón các bạn bè khác, còn Minh và Triệu đại ca sáu ngày sau mới khởi hành. Còn mấy ngày Hàn Tinh cùng Mỵ-Điệp về động phủ của mình. Hai người vào Hồng Mông Linh Châu giới, chàng thu thập số sợi thù tơ chắc chắn dẻo dai nhất ra luyện ra được mười ba kiện bảo võng, chàng tặng Mỵ-Điệp một kiện bảo võng, sau đó để nghiên cứu những trận pháp mới thu thập được trong quyển trục của Mộc đại ca. Chàng diễn luyện trận pháp suốt ba tháng trời hiểu được hết các trận pháp, chỉ còn không gian đại trận pháp chỉ học được hai thành đơn giản.
Thấy dù bỏ ba tháng nữa nghiên cứu cũng không thu hoạch thêm được bao nhiêu nên dừng lại.
Nghĩ đến thú triều Minh suy nghĩ một lát rồi lấy Thần Nỏ năm trước thu được ra xem, lần đó chàng không kéo nổi giây cung hôm nay lại muốn thử xem sau khi đột phá thành Quang Anh không biết sức lực thăng tiến được bao nhiêu.
Chàng xuống cung tấn vận động chân khí vận hành hơn mười chu thiên sau đó vận động cơ bắp đến cực hạn, những tiếng “lắp bắp” vang lên như bắp rang thân thể cao lớn hơn ha phần. Mỵ-Điệp đang ở gần đó thử bảo võng thấy chàng đem ra một cây nỏ, cây nỏ biến lớn phát ra ánh sáng toả lan chung quanh làm nàng giật mình ngạc nhiên, lại thấy chàng mạnh mẽ xuống tấn vận động cơ bắp nàng càng chú tâm nhìn và biết ý muốn của chàng, muốn giương kéo dây nỏ.
Lại thấy thân thể chàng vang lên những tiếng như bắp rang thành một chuổi âm thanh lớn nhỏ không đều vui tai rồi thân thể chàng bỗng biến thành lớn, từ một thân thể mảnh dẻ thư sinh bỗng chốc thành lực sĩ thân thể, cơ bắp trên người cuồn cuộn, từ cổ, vai, ngực, bụng, đùi, chân nơi nào cũng chỉ còn cơ bắp trông mê người khiến nàng nhìn không nháy mắt thưởng thức, và muốn được nhìn càng lâu càng mê mẩn. Bỗng tay trái chàng nắm lấy thân cây nỏ, tay phải dùng hai ngón chỏ và ngón giữa móc vào giây nỏ hét một tiếng “Hây!” cực lớn đồng thời kéo mạnh, nàng thấy cây nỏ cong lên thành vòng cung nhìn lại thì thấy cây nỏ đã trở lại vị trí cũ.
- Thất bại!! Thất bại, đáng tiếc còn thiếu một thành.
Chàng chán nản cầm Nỏ Thần xem một lần rồi lấy chiếc hộp lên mở thử xem vừa quán chú một tia chân khí hộp lập tức phát quang rồi mở ra chàng thấy trong đó có một quyển trục cũ kỹ màu vàng thì cầm lên xem.
Thần nhân nước Nam, An Dương Vương hậu duệ!
Chúc mừng con dân đất Nam đã có một vị đạt tới thần khí, chỉ khi có thần khí trong người mới có thể mở được hộp này.
Nỏ Thần Liên Châu năm xưa bị đánh tráo, khiến Vua nước Nam tử trận, dân tộc bị giặc phương bắc đô hộ ngàn năm, điêu linh. Ta Cao Lỗ năm xưa can gián việc Vua gả con gái cho giặc không thành phải ẩn tu, sau lại sai người đi kiếm lại nỏ thần thì nỏ đã hư hại không thể sử dụng được nữa. Vị Thần Kim Quy lúc đó bỗng hiện ra thu lại Nỏ Thần về thần giới tu sửa, tân luyện thành cây Nỏ Thần hiện nay, không còn bắn liên châu trăm phát tên, song một phát cũng đủ sức diệt mấy trăm kẻ địch, nó lại có những công dụng thần bí khác, tùy theo tâm ý người sử dụng, sau này dùng nhiều sẽ cảm ứng được. Điều kiện sử dụng khắt khe thứ nhất phải có giòng máu Việt, thứ hai phải có thần lực và thần khí, thứ ba Tinh thần lực siêu phàm mới có thể đụng đến nó, nếu không ắt phải chết không sai.
Nỏ Thần tân luyện xong được Thần Kim Quy trao lại dặn: Trong tương lai sau năm nước Nam sẽ bị giặc bắc đô hộ, chúng bành trướng khắp châu Á, trước khi các người về trời phải cất giấu Nỏ Thần xuống biển nước Nam. Khi đến hạn kỳ đã định thì Thần vật nó sẽ tự xuất thế kiếm chủ mà nhận.
Thần nhân nước Nam dậu duệ, khi con được Nỏ Thần nhận làm chủ hãy không ngừng tăng cường tu vi bản lãnh của mình cho đủ điều kiện sử dụng đã nêu trên và dùng Nỏ Thần diệt hết quân xâm lăng, đánh cho chúng phân năm xẻ bảy không còn một tên xâm lăng được đặt chân trên đất tổ nữa. Sau cùng hãy gìn giữ kỹ càng Nỏ Thần làm Thần khí hộ quốc.
Cao Lỗ Thần Nỏ
(Viết theo ý của Thần Kim Quy)
Hàn Tinh tiếp tục đọc xuống thì thấy chỉ dẫn tỉ mỉ cách luyện mũi tên dùng cho Nỏ Thần.
Chàng theo cách thức chỉ dẫn luyện, đáng tiếc nhiều tài liệu không có nên chàng phải kiếm những tài liệu kém hơn dùng, nghĩ tuy uy lực mũi tên bắn ra không được như mũi tên của Thần chỉ dẫn, song cũng dùng tạm chờ khi nào kiếm được đúng tài liệu mình luyện sau. Hơn năm trăm mũi tên cũng tạm đủ, chờ ta tu luyện thêm có thể kéo dây nỏ thì lúc đó có thể sử dụng.
Hàn Tinh cùng Mỵ-Điệp ra khỏi Hồng Mông Linh Châu xuất động phủ cùng với Triệu Kinh Nghiệp ngự đao bay đến Bắc U Châu nơi Mộc Long đại ca chọn làm chỗ đón thiên kiếp. Đó là một ngọn đồi, trên ngọn trọc, phía dưới chân là rừng cây. Khi ba người đến thì đã có ba bốn chục người được mời đến chứng kiến và học hỏi thu thập kinh nghiệm, giới thiệu chào hỏi một vòng, trong số bạn bè của Mộc đại ca có ba vị tu vi đã đạt Hợp thể hậu kỳ, chắc không bao lâu nữa cũng sẽ đột phá nhận Thiên Kiếp thăng tiến Độ Kiếp kỳ, Đại Thành kỳ hay phi thăng tiên giới. Trong số bạn còn có một vị tán tu đã từng trải qua thiên kiếp, nhưng thất bại may mắn sống sót trở thành tán tu. Triệu đại ca và Hàn Tinh đi đến Thiên kiếp đài đã được Mộc Long đại ca xây dựng chuẩn bị.
Hai người xem xong vừa ý bắt đầu bố trí trận pháp phòng ngự cho đến nửa đêm mới hoàn thành. Mấy vị Hợp thể kỳ thấy hai người bọn họ bố trí trận pháp liền dùng thần thức theo dõi xem xét cho đến khi xong việc. Mọi người ở lại chung quanh nghỉ ngơi qua đêm.
- Hai tên nguyên anh kỳ này trận pháp cảnh giới không sai, chúng bố trí phòng ngự trận này ta chưa từng thấy, chờ chút nữa xem công dụng thần kỳ thế nào.
- Thẩm đại ca chưa gì đã lo xa kiếm người bố trí trận pháp cho mình khi nhận độ kiếp, thiên kiếp.
- Độ kiếp phải chuẩn bị kỹ càng, không bao giờ thấy đủ. Ngươi cứ xem có bao nhiêu người thành công độ kiếp phi thăng tiên giới. Ba năm trước có một vị Trận pháp tông sư thành công, còn thấy bại thì mấy chục vị đủ thấy phòng ngự trận pháp hỗ trợ chống đỡ quan trọng như thế nào.
- Tiểu đệ cũng biết, sau khi vị Trận pháp tông sư kia phi thăng thì chưa có trận pháp tông sư cao minh nào như lão xuất hiện. Đại ca thấy hai tên vừa bố trận thế nào?
- Ta cũng không biết rõ, cứ xem họ bố trí thành thục có lẽ trình độ tạo nghệ không sai, nên phải xem tác dụng của trận pháp đã mới khẳng định được.
- Nếu họ thành công thì đại ca tính sao?
- Còn tính cái gì nữa, đương nhiên đem lễ mời họ, không được thì dùng vũ lực còn cách nào khác.
- Họ tu vi bất quá là nguyên anh kỳ, vậy thì dễ dàng thu thập thôi.
Trời vừa qua ngọ mây bắt đầu kéo về phía trên Thiên Kiếp đài, MộcLong một mình đã vào trong phòng ngự trận. Lôi vân kéo đến nhanh chóng uy áp kinh người khiến người xem đang ở xa ba dặm tự động lui xa thêm nửa dặm nữa. Cuối cùng một lôi kiếp đầu tiên đánh xuống trúng ngay phòng ngự trận pháp, mọi người nhìn thấy lôi kiếp đánh xuống cách Mộc Long ba trượng liền bị như một cái lồng ngăn chặn, lôi điện chạy quang cái lồng vô hình rồi biến mất, lôi kiếp thứ nhất vừa xong lôi kiếp thứ hai đánh tới. Liên tục khoảng cách lôi kiếp càng lúc càng lâu, nhưng cường độ cũng theo đó tăng lên đánh vào phòng ngự trận cái lồng. Lôi kiếp thứ bảy đánh tới “Ầm” phòng ngự trận bị oanh phá rách một số lôi điện hướng vào thân thể Mộc Long đánh, lão không chờ lôi điện đánh trên thân vội xuất phi phi kiếm múa thành một màn bạc dầy đặc chận đón lôi điện. Chỉ nghe xẹt mấy tiếng mọi người nhìn lại thì đã thấy thanh phi kiếm bị vặn thành méo mó không con hình dạng cây kiếm, Mộc lão run lên, chân tay y phục rách nát nhiều chỗ, khoé miệng chảy một tia máu, ai cũng biết lão bị lôi kiếp thứ bảy vừa rồi đánh trọng thương. Mộc lão trong lúc chờ lôi kiếp thứ tám ngồi xuống lấy đan dược dùng rồi tĩnh tọa chữa thương.
Lôi vân cuối cùng hội tụ, lần này màu sắc màu tím. Hàn Tinh biết ngay lôi kiếp này đánh vào tâm thần thụ lôi giả vội truyền âm nhắc nhở:
- Mộc đại ca cẩn thận, giữ tâm cho vững đừng để mê hoặc, kiếp lôi này dường như đánh vào tâm thần đó!
Mộc Long cảm nhận được lôi kiếp màu tím đến gần vội đứng lên xuất hộ thuẫn bảo vệ quanh người.
- Ầm!
“ Quân khốn kiếp, các ngươi dám tiêu diệt Mộc gia tộc của ta. Ta thề không đội trời chung với Tống gia các ngươi…Lân đệ chờ đại ca, đại ca sẽ diệt toàn bộ bọn khốn kiếp! Lân đệ lâu nay không gặp, cha mẹ tất cả mọi người thế nào? Bỗng một tiếng tiêu vang lên!”
Mộc Long nghe tiếng tiêu tỉnh lại, thì thấy lôi điện màu tím đang rời khỏi thì ngạc nhiên ngơ ngẩn “Vừa rồi chuyện gì xảy ra. Ah ta đang đón lôi kiếp mà!”
Thì ra vừa rồi Hàn Tinh thấy MộcLong lâm nguy vội lấy Thanh Vân Tiêu ra thổi Lôi Dẫn khúc ra lôi dẫn lôi điện còn lại rời khỏi Mộc Long, chàng thấy Mộc Long thanh tỉnh trở lại vội nhắc:
- Cẩn thận Mộc đại ca, còn một lôi kiếp nữa mau chuẩn bị.
Mộc Long bị Lôi kiếp thứ tám đánh cho tâm thần hỗn loạn, tuy đã thanh tỉnh nhưng không biết nguy hiểm đang còn đang chờ mình vừa nghe nhắc nhở vội nhìn lên thì thấy lôi vân dầy đặc kiếp lôi cuối cùng sửa soạn đánh xuống đầu mình, Mộc Long vội lấy kiện tiên tháp ra khởi động vừa lúc lôi kiếp đánh tới, tiên tháp bay lên không đón trọn lôi kiếp, chỉ thấy tiên tháp sáng lên bị lôi điện đánh trúng lại bừng sáng thêm một màn, lôi điện như những con rắn ngoằn ngoèo chạy chung quang tiên tháp.
- Đây là bảo khí gì vậy, khí thế thật mạnh, chẳng lẽ là tiên khí.
Vừa nghe hai tiếng “Tiên khí” nhiều người nghe được tỏ ra thèm thuồng mắt dán lên kiện Tiên tháp không rời.
Lôi kiếp cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ bị Tiên Tháp cản trở hấp thụ hết sạch, Hàn Tinh thấy nhiều người nhìn thấy Tiên bảo tháp tỏ ra tham lam lạì nhắc nhở Mộc Long:
- Mộc đại ca, coi chừng đám bạn của đại ca trông thấy kiện tiên bảo đã nổi lòng tham, coi chừng bị chúng đánh lén. Đại ca ngồi yên xuống phục hồi sức lực để đệ và Triệu đại ca hộ tháp cho.
Hàn Tinh và Triệu Kinh Nghiệp đến gần đứng hộ pháp hai bên, mấy người thấy hai người tu vi chỉ là nguyên anh kỳ nên không coi vào đâu. Chàng muốn chắc lại bố trí một phòng ngự trận pháp đơn giản chung quanh ba người. Bỗng Hàn Tinh kêu lên:
- Nguy tai!
Triệu Kinh Nghiệp vội hỏi:
- Lôi Kiếp tiếp tục đệ cảm giác lần này nhắm vào đệ. Nơi này Triệu đại ca tạm thời hộ pháp một mình. Đệ ra ngoài tiếp đón Lôi Kiếp.
- Sao lại như vậy? Hàn đệ tu vi mới Nguyên Anh kỳ mà!
- Đệ cũng chẳng hiểu ra sao.
Tuy miệng trả lời thế nhưng trong lòng nghĩ phải chăng vừa rồi ta dùng thanh vân tiêu dẫn lôi kiếp đi nơi khác liền bị Lôi kiếp phát hiện phạt đền. Mặc kệ bảy lôi kiếp đầu mình đã trải qua rồi, hai lôi kiếp sau mình cẩn thận cứ dừng phương pháp cũ là được.
- Đệ nhắm đỡ nổi Lôi Kiếp không?
- Có lẽ được, không sao đâu, điều này đại ca yên tâm.
Vừa nói xong lôi vân đã phủ trên đầu Hàn Tinh kinh nghiệm lần trước đón bảy liô kiếp nên vội nhảy lên cao năm chục trượng xuất tạc đao ra ngự trên đao, lập tức dùng băng thuẫn bao phủ quanh người, bên trong bắt đầu vận khởi chân khí toàn thân khống chế vận hành theo đại chu thiên. Lôi kiếp thứ nhất đánh xuống, mọi người lúc này đang tiến đến bị lôi kiếp uy áp phải lui trở về, mắt không ngừng nhìn lên phía trên chỉ thấy lôi điện đánh vào cách người trên đó hai thước liền bị lớp thuẫn vô hình ngăn chặn nhìn không khác gì khi Mộc Long tiếp Lôi Kiếp dùng phòng ngự trận pháp. Lôi kiếp đầu tiên đánh xuống Hàn Tinh đã cố gắng dùng phương pháp cũ khống chế lôi điện thành vòng xoắn, cuối cùng thành công tạo được hai vòng, lôi kiếp thứ hai đánh xuống phá hư băng thuẫn chàng tập trung hết tinh thần tạo thành vòng xoắn lôi điện thứ ba, băng thuẫn vừa hỏng, lôi điện chạy tán loạn phá vòng thứ ba đang hoàn thành, chàng cắn rnăg chịu đựng kiên nhẫn sửa những chổ méo mó tán loạn, trong chớp mắt may mắn thành công rồi vẫn tiếp tục tạo thành vòng thứ tư.
Mọi người trông lên trên thấy một cột lôi điện sáng chói xanh lè chạy vòng quanh càng lúc càng lớn, thật ra là một lăng kính có bốn vòng tầng, vòng thứ bốn hoàn thành sang vòng thứ năm, Lôi kiếp tiếp tục đánh đến lôi kiếp thứ bảy, chàng đã hoàn thành vòng xoắn thứ bảy tinh thần lực đã sử dụng cực hạn trong khi lôi điện tầng tầng lớp lớp cuộn lại, trong lúc đó khả năng hấp thụ của kinh mạch cũng đã bắt đầu quá tải chàng lo lắng “không ngờ bảy lôi kiếp đầu tiên này cường mạnh hơn bảy lôi điện mình đã đón tiếp ở vùng Bảo Lộc nhiều”. Chàng kiên trì hấp thụ thì bỗng thấy một số lớn chân khí như nước biển vào sông chảy về hướng thức hải, chàng thở phào “cuối cùng Hồng Mông Linh Châu kịp thời thu nhận chân khí” nhờ vậy cường độ các vòng lôi điện giảm nhanh. Chưa kịp mừng lôi kiếp thứ tám đã đánh xuống, chàng thấy các vòng lôi điện không bị nhiễu loạn chút nào, lôi điện màu tím trực tiếp xuyên thấu như độn thẳng vào kinh mạch đi đến thức hải, đánh vào quang anh.
Chàng lập tức thấy Như Xuân mình đang nằm dưới đất, máu me đầy người run lên bần bật kinh hoảng hét lên “Như Xuân! Em làm sao ra nông nỗi!” Đang định phản ứng chạy đến đã nghe từ Quang anh “bình tĩnh lại không việc gì! Chỉ là tâm ma.”. Minh thanh tỉnh trở lại thấy chân khí vẫn còn tiếp tục tiếp thu lôi điện thì yên tâm kiểm tra lại các vòng xoắn điều chỉnh lại những chỗ bị tán loạn. Lúc này bảy vòng xoắn lôi điện rút lại còn sáu vòng, cường độ cũng yếu đi. Lôi kiếp cuối cùng đánh tới lôi điện màu xám bị các vòng lôi điện dẫn kéo, song vừa nhập lại lôi điện xám chen chúc vượt qua chạy vào vòng trong trực tiếp nhập vào kinh mạch đưa thẳng vào đan điền theo quỹ tích của chân khí xoay tròn quang quang anh nơi đó rồi nhập vào thân thể quang anh đến hết.
Khí áp Lôi kiếp yếu dần theo lôi điện cường độ quang người Hàn Tinh giảm dần, người chàng cũng từ từ hạ xuống bên cạnh Mộc Long và Triệu Kinh Nghiệp đại ca bỗng có người quát:
- Mau giao kiện Tiên tháp ra đây, ta tha cho nàng này một mạng.
Ba người nhìn lại thì thấy Mỵ-Điệp nằm trong tay họ Thẩm.
Mộc Long buồn bực trách:
- Thẩm Lưu Phong, không ngờ ta có mắt như mù đi kết bạn với hạng người như ngươi.
- Bây giờ sáng ra rồi cũng không muộn. Mau giao Tiên tháp ra đi thôi! Ngươi quá tin người thôi, ngươi xem chung quanh ngươi, ai ai đều thèm khát Tiên Khí của ngươi chỉ là ta nhanh trí hơn bọn chúng thôi.
Hàn Tinh đứng yên như không quan hệ gì đến mình, mắt cũng không nhìn đến họ Thẩm và Mỵ-Điệp vận khí thấy trong đan điền chân khí tăng trưởng và tinh thuần hơn trước rất nhiều, chàng vận chân khí đến cực hạn phát âm một tiếng:
- “Hừ”
Nghe tiếng Hừ họ Thẩm tâm thần rung động, bị khí thế áp bức làm thân cứng đờ, bỗng ba người trước mắt chỉ còn lại hai, biết là có biến định lui lại đề phòng thì đã thấy hoa mắt một tia trắng bắn tới yết hầu mình, máu phun ra thành vòi thân đổ vật xuống đất, nguyên anh chưa kịp xuất khiếu đã bị khống chế lôi ra khỏi thân xác.
- Đi địa ngục làm bạn với quỷ đi thôi!.
Tiếp theo một tia sáng từ mi tâm Hàn Tinh bắn ra chiếu vào nguyên anh đang giãy dụa, hắn chỉ hét được một tiếng hãi hùng rồi tan biến trong thiên địa. Mọi người chung quanh âm thầm cho rằng hắn bị hồn phi phách tán. Hàn Tinh thì cho là hắn bị đánh bay xuống địa ngục đúng là đi làm bạn với quỷ.
Mọi người có mặt nơi đây kể cả Mộc Long, Triệu Kinh Nghiệp và vị tán tu kia đều bị chấn động kinh ngạc tự hỏi:
- Hắn là nguyên anh kỳ sao? Rõ là so với Độ Kiếp kỳ còn khủng bố. Vừa rồi chẳng lẽ thăng cấp độ kiếp kỳ?
Hàn Tinh ôm Mỵ-Điệp lên, nàng bất tỉnh nguyên anh bị khống chế chàng vội đem nàng vào Hồng Mông Linh Châu ra lệnh cho quang anh xuất khiếu thâm nhập vào đan điền của nàng lo chữa thương còn mình thì trở ra. Những người chung quanh lại thấy hai người biến mất rồi trong giây phút một người trở lại thì thắc mắc. Triệu đại ca lên tiếng hỏi:
- Nàng đâu rồi?
- Vừa rồi có một vị bằng hữu đi qua đây, đệ trao cho hắn đem nàng đi chữa trị.
- Chúng ta chuẩn bị giải tán, rời khỏi nơi đây đi thôi. Kiện Tiên tháp của Mộc Long đại ca đã làm kinh động cả Tu chân giới rồi đó.
Vừa nói xong thì thấy linh khí ba động mọi người nhìn lên thì thấy tầng trời như mở ra hai luồng ánh sáng chiếu rọi xuống trên hai người Mộc Long và Hàn Tinh. Chuyện gì đây…
- Phi thăng… Đây là hiện tượng chuẩn bị phi thăng. Giống hệt ba năm trước lúc vị Trận Pháp đại tông sư phi thăng.
Hàn Tinh nghe vậy không những không mừng mà còn bực mình nói:
- Sao lại dễ dàng như thế được, sao nhanh như vậy được! Ta chưa muốn rời khỏi đây.
Trái lại Mộc Long lại vui mừng:
- Ha ha! Thành công rồi, cuối cùng phi thăng…. Ha ha
Chàng nhìn Triệu Kinh Nghiệp đại ca, thấy lão cũng ngơ ngác không hiểu. Mộc Long độ kiếp phi thăng đã đành. Sao Hàn đệ cũng độ kiếp phi thăng…
Hàn Tinh lúc đầu còn buồn bực một lúc bình tĩnh lại, đi đâu cũng được, phi thăng cũng không sao. Ta đã có Hồng Mông Linh Châu giới có thông đạo thì còn lo lắng gì. Tiện dịp đi xem một chuyến thêm ít kiến thức.. Chàng thấy Triệu đại ca còn ngơ ngác vội truyềm âm nói:
- Triệu đại ca chúng ta tạm biệt, đại ca phải cảnh giác, chung quanh đây không thể tin ai được đâu, vài ngày nửa chúng ta lại gặp mặt ở Luyện Bảo Tông.
- Thật à, sao Hàn đệ biết vài ngày nữa sẽ được về đây.
- Triệu đại ca, yên tâm đi, nhất định như vậy.
Vừa dứt câu chàng cảm thấy như bị luồng ánh sáng có lực kéo vô hình nâng mình lên cao dần, chàng vẫy tay trong chốc lát chỉ thấy mình đi qua các đám mây vàng xong, lại cảm giác người mình bị ném xuống. May mà mình biết bay phản ứng kịp thời nhẹ đáp xuống đất nếu không bị té cú này không phải chuyện chơi. Nhìn xuống quả nhiên chân mình đáp xuống mặt đất, chung quanh không có một ai.
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: tangthuvie/forum/showthread.php?t=