Ngự thư phòng
Lãnh Nguyệt Hàn ngồi trên long ỷ, vẻ mặt không tập trung, tứ đại hộ pháp gian khổ quỳ gối ở phía dưới, hai mắt nhìn nhau hết sức khó hiểu, hôm nay mọi người đến đây ai nấy đều có việc muốn bẩm báo, nhiệm vụ đã hoàn thành. Ngay cả Giang Nam lấy cớ về nhà thăm người thân nhưng thực chất là coi xét (giám thị) Khương Khôn thay Lãnh Nguyệt Hàn cũng đã trở lại, có việc muốn bẩm báo, nhưng cả bốn người đã quỳ đã hơn một nén nhang, chủ tử ngay một câu cũng không nói.
Bốn người truyền ánh mắt khó hiểu nhìn nhau, có phải là bọn họ đã làm sai việc gì hay không, chủ tử sẽ trừng phạt bọn họ sao, nhưng trước kia chủ tử chưa bao giờ trừng phạt bọn họ, chẳng lẽ quỳ chính là sự trừng phạt, bốn người thật sự không hiểu, lại không ai dám mở miệng để hỏi, cứ quỳ như vậy.
Thượng Quan Thiên Dật bước vào thì thấy một màn quỷ dị như thế này xuất hiện trước mắt, Hoàng thượng đại nhân thân ái không biết đã thả hồn mình đi nơi nào rồi, tứ đại hộ pháp thì vẫn quỳ ở phía dưới không biết phải làm sao, Thượng Quan Thiên Dật cười khẽ
Đột nhiên la lớn: " Khởi bẩm hoàng thượng, có việc khẩn cấp" vừa nói xong, Lãnh Nguyệt Hàn nhất thời cả kinh mà tỉnh lại, đang ngồi trên long ỷ liền đứng lên, tứ đại hộ pháp cố gắng nhịn cười, làm cho mình không cười thành tiếng mà run cả vai, trong lòng thầm khen: Đúng là chỉ có quốc sư mới có biện pháp, thật sự rất sùng bái người.
Lãnh Nguyệt Hàn đứng ở đó nhìn ý cười trên mặt Thượng Quan Thiên Dật, cùng với sự có mặt của tứ đại hộ pháp đang quỳ phía dưới, nhất thời hiểu ra, hóa ra Thượng Quan Thiên Dật đang trêu chọc mình. Tức giận trừng mắt liếc nhìn Thượng Quan Thiên Dật một cái, thuận thế ngồi lại trên long ỷ, lạnh lùng nhìn mọi người.
Thượng Quan Thiên Dật vuốt hai tay một cái thầm than, vô tội nói: " Không thể trách ta, là ngươi bảo bọn họ tới báo cáo, kết quả lại ngồi ở đây ngây ngẩn cả người.
Mặt Lãnh Nguyệt Hàn vẫn lạnh lùng như trước không nói gì, Thượng Quan Thiên Dật theo bản năng sờ sờ cái mũi của mình rồi tìm ghế dựa ngồi xuống, Lãnh Nguyệt Hàn nhìn bốn người đang quỳ gối ở phía dưới lạnh lùng nói: " Tất cả đều đứng hết lên đi" Tứ đại hộ pháp thấy vậy, tất cả cùng nhau nói: " Cảm ơn chủ tử"
Lãnh Nguyệt Hàn nói: "Tất cả mọi việc đều làm tốt chứ, ngày mai thái tử Vân Thủy Quốc sẽ đến nước ta, có thể ta sẽ phái người đi theo bảo hộ" Lôi Kính trả lời: " Chủ nhân xin người cứ yên tâm, mọi thứ đều đã được an bài tốt rồi" Lãnh Nguyệt Hàn gật đầu, ngay lập tức lại hỏi thêm: " Phái người giám sát chu đáo khuê phòng của Dạ Mị " Lôi Kính trả lời: " Đã phái người tiếp cận bọn hắn ở kinh thành, đến nay vẫn không phát hiện được cái gì.”
Lãnh Nguyệt Hàn tức giận hừ lạnh nói: " Hừ... giám sát nghiêm mật, phải bắt sống Dạ Mị" Trong lòng thầm nghĩ: Dám đến hoàng cung cướp người , mà người đó lại là Hoàng hậu nữa, đây chẳng phải là xúc phạm người có quyền thế hay sao, hôm qua Lôi Kính trở về, trực tiếp quỳ xuống nhận tội, Lãnh Nguyệt Hàn cả kinh cùng đau khổ thất vọng, rốt cuộc người nào lại dám làm chuyện như vậy, võ công cao hơn cả Lôi Kính, chỉ sợ võ công như thế hiện nay không có mấy người, trong lòng càng thêm nghi ngờ, người này cùng Khương Tuyết Ninh có quan hệ như thế nào, vì sao ban đêm xông vào hoàng cung mang nàng đi, không nghĩ tới đó chính là sát thủ Dạ Mị tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ
Lãnh Nguyệt Hàn ý thức được bản thân đang thất thần không khỏi ho khan một tiếng, hỏi: " Gần đây Khương Khôn đang làm gì?" Giang Nam trả lời: " Hiện nay không có hành động nào khả nghi, mỗi ngày ngoại trừ vào triều thì hắn còn cùng các quan viên tụ tập ăn cơm uống rượu, tất nhiên phần lớn ở bên trong lầu các, uống rượu cùng với các kỹ nữ"
Lãnh Nguyệt Hàn nói: "Nói vào trọng điểm" Giang Nam trả lời: "Thuộc hạ có tin tốt đang muốn báo lại với chủ tử, căn cứ vào lần Khương Khôn say rượu, hắn nói giống như đang tiến hành một cuộc giao dịch nào đó, chắc là tích trữ lương thực" Lãnh Nguyệt Hàn đập bàn nói: " Bây giờ rốt cuộc lão yêu bà cũng không kiềm chế được nữa rồi, bọn họ muốn làm gì? Muốn trẫm nhượng lại quyền lợi trong tay, ngầm trăm phương nghìn kế tìm nhược điểm của trẫm, đang chờ đợi cơ hội, để trừ khử và thay thế trẫm.
Thượng Quan Thiên Dật nói: “Giang Nam, giám sát nghiêm mật Khương Khôn, nhân cơ hội này chúng ta phải nhanh chóng trừ bỏ Lão Hồ Ly này" Lãnh Nguyệt Hàn nhíu mày nhìn Thượng Quan Thiên Dật, ai ngờ Thượng Quan Thiên Dật thừa nước đục thả câu nói: " Thiên cơ bất khả lộ, ngươi vẫn nên đem toàn bộ sức lực đặt trên người thái tử Vân Thủy Quốc thì tốt hơn, đây là lần đầu tiên bọn hắn đến quốc gia của chúng ta, tuy rằng những năm gần đây đều sống yên ổn, vô sự, nhưng mà đối với bọn chúng, ta không biết là địch hay là bạn, còn phải giám sát thêm" Lãnh Nguyệt Hàn gật đầu coi như là đồng ý.