Lúc Diệp Trạch Đào đi đến cửa phòng làm việc, ở phía sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng chào hỏi, lúc xoay người nhìn lại, không ngờ là thiếu phụ Giang Tiểu Dung mà mình vừa đề cử trong cuộc hội nghị vừa rồi.
- Chủ tịch thành phố Diệp, cảm ơn anh!
Giang Tiểu Dung mặc nguyên bộ váy màu hông phân trông có vẻ rất xinh đẹp, đứng đó nhìn chầm chầm, trong ánh mắt chứa đầy một loại tình cảm cảm kích.
Thực ra , Diệp Trạch Đào cũng biết được một chút ít tình hình của người phụ nữ này từ phía Gổ Minh Trung, cũng không có đích thân đi xem xét, trong cuộc họp cũng chi là hành động nhất thời mà thôi.
Bây giờ quan sát người phụ nữ này ở khoảng cách gần, cảm thấy người phụ nữ này cũng không tệ, bộ váy màu hồng phấn làm nổi bật dáng vẻ xinh đẹp của cô, nhìn qua mang dáng vẻ của một thiếu phụ công sở.
...
- Điều tôi coi trọng là công việc, làm việc tốt đi!
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói một câu, sau đó đi vào phòng làm việc.
Nhìn bóng dáng phía sau lưng của Diệp Trạch Đào, Giang Tiểu Dung sửng sờ một lúc, sau đó mới đi về phòng làm việc của cô.
Diệp Trạch Đào càng như vậy, trong lòng Giang Tiểu Dụng hắn càng được nâng cao, Chủ tịch Diệp người ta xem trọng là công tác của mình, chứ không phải xem trọng nhan sắc của mình, một loại cảm giác được tôn trọng xuất hiện trong đầu.
Tin tức truyền đến khiến cho Giang Tiểu Dung giật mình, trong cuộc họp không ngờ Diệp Trạch Đào lại đề bạt mình, tuy rằng chi là một lời nói tùy ý, nhưng cũng nói rõ Diệp Trạch Đào xem trọng mình.
Điêu khiên Giang Tiểu Dung cảm động nhất đó chính là Diệp Trạch Đào người ta không có âm mưu, lợi dụng gì mình.
Đối mặt với một số ánh mắt phức tạp trong phòng làm việc, tâm trạng của Giang Tiểu Dung rất phức tạp.
Tan ca, Giang Tiểu Dung vội vã chạy về nhà ba chồng mình, chuyện như vậy mình để hỏi ý kiến của ba chồng mới được.
Thực ra Giang Tiểu Dung còn có một thân phận, cô là con dâu của Chủ nhiệm
Trương Thanh Nhàn ở thành phố Lan Phong.
Thời gian Giang Tiểu Dung gả cho con trai của Trương Thanh Nhàn rất ngắn, vừa mới kết hôn khống lầừr Trương Thanh Nhàn cũng không tệ, rất nhanh đã đưa Giang Tiểu Dung vấo làm việc ở hội phụ nữ chỉnh phủ, bởi vì co thân phận như vậy, Giang Tiểu Dung lăn lộn cũng không khó khăn lắm.
Nhìn biêu hiện bên ngoài, Giang Tiểu Dung là loại phụ nữ có tính cách, không tranh giành gì, nhưng ngay cả Trương Thanh Nhàn cũng không nhìn thấy rõ, đứa con dâu này là môt'người có khát vọng quyền lực rất mãnh liệt.
Trương Thanh Nhàn muốn sắp xếp cho con dâu một công việc tốt cũng không khó khăn, điều khó khăn đó chỉnh là muốn giúp con dâu thăng chức thì có chút trở ngại, vấn đề quan trọng là nên sắp xếp như thế nào, ngấy lúc Trương Thanh Nhàn
đang suy nghĩ về vấn đề này, không ngờ con dâu lại được thăng lên chức Trưởng phòng
Một số chuyện nhỏ nhặt trong hội phụ nữ chỉnh phủ thi làm sao lại không biết chứ, chuyện của con dâu Trương Thanh nhàn là người đâu tiên trong thời gian sớm nhất biết, nhìn thấy con dâu đang kích động ngồi đối diện mình, trong lòng Trương Thanh Nhàn suy nghĩ, như thế nào mà mình không nhìn raỊp/)n dâu là một người rất mê quyền cao chức rộng!
Nói thật trong chuyện này Trương Thanh Nhàn có một chút ít dự đoán, nhưng không chắc chắn là loại dự đoán nào mới đúng với thực tế.
- Ba, ba nói thử xem Chủ tịch Diệp đó làm sao có thễ biết được tình hình công tác của con chứ?
Giang Tiểu Dung hỏi.
Con trai Trương Đại Cương cũng hoài nghi nhìn vợ mình hỏi:
- Tiểu Dung, Diệp Trạch Đào sao lại đề bạt em?
Trong lời nói lúc này của Trương Đại Cương có mang chút ít gì đó ghen tuông, mọi người đều công nhận Diệp Trạch Đào là một người bảnh bao, chẳng lẽ Diệp Trạch Đào nhìn trúng vợ mình sao.
Giang Tiểu Dung rất mẫn cảm, liền trợn mắt nhìn chồng minh một cái rồi nói:
- Như thế là' sao, em vẫn luôn rất nỗ lực làm tốt công việc, lãnh đạo thấy được sự cố gắng của em nên đề bạt một câu, anh không vui sao? >
Trương Thanh Nhàn hơi nhíu mày, con trai minh trong lúc này còn nói ra những
lời này đúng là có chút không hợp lý.
- Trong cuộc hội nghị mặt trận tố quốc thường ủy lần trước quyết định Chủ tịch Diệp là đai biểu cho mặt trận tổ quốc toàn nước, hắn có đích thân đến chào hỏi tôi!
Trương Thanh Nhàn ở trước mặt con trai mình, chỉ có thể nói câu như thế.
Giang Tiêu Dung bất ngờ nói:
- Con hiểu rồi, nguyên nhân chính là Chủ tịch Diệp cảm ơn ba!
Trương thanh Nhàn khẽ gật đầu, cảm thấy việc này cũng có thể nói như vậy, trong việc đó mình cũng có bỏ ra một chút ít công sức, nếu như đây là lời nói cảm ơn của Diệp Trạch Đào đối với minh, thì hắn cũng là một ngươi biết nhớ ơn.
Tuy nhiên, Trương Thanh Nhàn luôn cảm thấy việc này cũng không phải đơn giản như vậy, trong hội nghị thường ủy Thành ủy, Diệp Trạch Đào hẳn là không thể tùy tiện nói lung tung như vậy, không thể nhìn sơ qua mà nêu tên con dâu mình, trong trường họp đó cùng không thích họp để nói những lời đó.
“ Nhìn thấy bộ dạng hưng phấn đó của Giang Tiểu Dung, Trương Thanh Nhàn lại nhíu mày, chuyện trong quan trường làm sao lại có chuyện đơn giản như thế chứ, có lẽ Diệp Trạch Đào còn có ý thể hiện thiện ý cũng khó nói.
Nghĩ đến (đây, Trương Thanh Nhàn dường như có chút hiểu được suy nghĩ của Diệp Trạch Đào; mình là chủ nhiệm trong mặt trận tổ quốc thành phố, quyền lực ở địa phương cũng coi như là có một lực lượng hùng mạnh. Bây giờ Diệp Trạch Đào đang tranh đấu với bọn Dư Đạo Tranh, tận mọi khả nâng tranh giành một chút ít lực lượng là điều tất nhiên, có phải là đối tượng mà họ muốn tranh giành đã nghiêng về
phía mình không?
Càng nghĩ càng cảm thấy mình như mục đích của Diệp Trạch Đào chỉnh là như thế
Cố ý đề cử con dâu mình, chính là đưa ra cành cây ô liu, rất có thể Diệp Trạch Đào muốn xem thử mình có tiếp nhận cành ô liu này không, i
Đúng lúc này, điện thoại bàn trong nhà vang lên.
Lúc Trương' Thanh Nhàn cầm điện thoại lên, thì là Bí thư Thành ủy Dư Đạo Tranh gọi điện thoại đến.
Sau khi tan họp Dư Đạo Tranh trong thời gian sớm nhất điều tra tình hình của
Giang Tiểu Dung.
Trên cuộc họp hội nghị Dư Đạo Tranh đã nghi ngờ, làm sao mà Diệp Trạch Đào không hiểu chuyện đã đề bạt một người phụ nữ, sau khi quay về phòng làm việc, lập tức cho thư kí đi tìm hiểu tình hình của Giang Tiểu Dung.
Kết quả sạnjđii tìm hiểu mới biết, Giang Tiểu Dung ạày là con dâu của chủ nhiệm Trương Thanh Nhàn trong mặt trận tỗ quốc.
Nháy mắt Dư Đạo Tranh đã hiểu được suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, hắn ta chỉnh là muốn mượn việc này thể hiện thiện ý của mình với Trương Thanh Nhàn!
Lúc nghĩ đến Trương Thanh Nhàn, Dư Đạo Tranh nhíu mày, vốn cho răng vị trí chủ nhiệm mặt trận tổ quốc là của mình không ngờ rằng Trương Thanh Nhàn lại
giành lấy vị trí đó, làm cho mình mất mặt.
Tuy nhiên, Dư Đạo Tranh cũng biết lực lượng của Trương Thanh Nhàn ở trong thành phố, bây giờ^khpngV|rtiải lúc tranh giành với Trương Thành Nhàn, ông ta vẫn hiểu rõ việc phân nặng nhẹ, chỉ cần công kích đánh lui Diệp Trạch Đào, thì Trương Thanh Nhàn cũng không đáng kể gì.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Dư Đạo Tranh liên điện thoại cho Trương Thanh Nhàn, nhất định phải phá vỡ ván cờ này của Diệp Trạch Đào.
Điện thoại vừa thông, Dư Đạo Tranh liền hàn huyên với Trương Thanh Nhàn, nói một chuyện về công việc, sau đó nói:
- Ông Trương, tình hình của đồng chỉ Tiểu Dung bây giờ là như thế này, chuyện liên qua đến Đại Cương tôi cho rằng ông cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý, trên tổ chức
dự định sẽ giao thêm một phân trọng trách cho cô ta.
Trương Thanh Nhàn cười nói:
- Bí thư Dư tốn công sức rồi.
Dư Đạo Tranh nói:
- Thành ủy trước đến giờ vẫn luôn coi trong, bồi dượng nhân tài, sẽ cho các đồng chí có năng lực có không gian phát triển.
Mục đích chủ yếu của ông ta khi gọi điện thoại đến đó chính là tỏ ý coi trong Trương Đại Cương.
Gọi điện thoại xong, Trương Thanh Nhàn ngôi đó trong lòng đắc ý, bất chợt minh thành nhân vật để cho hai bên tranh giành, chuyện này đương nhiên là chuyện
tốt.
Nhắm mắt lại, Trương Thanh Nhàn ngồi ở đó hai ngón tay nhẹ nhàng đánh vào nhau một lúc, sau đó mới nói với con trai và con dâu:
- Tình hình trong thành phố càng ngày càng phức tạp, bất kể là ai cũng không nên tiếp xúc quá gần!
Trương Đại Cương nói:
- Bí thư Dư vừa gọi điện thoại đến sao?)
- Ừ,Bí Thư Dư có nói, bước tiếp theo sẽ cho con gánh vác công việc thêm một chút.
Trương Đại Cương lập tức vui mừng nói:
- Con cho rằng Bí thứ Dư của thành phố Lan Phong cũng không tệ!
Rất tự nhiên, Trương Đại Cương xem gã đẹp trai frẻ tuổi Diệp Trạch Đào trở thành kẻ địch của mình.
Phủi miệng một chút, Giang Tiểu Dung •
- Bí thư Dư nói muốn đề bạt anh thì anh nói ông ấy tốt, ý của anh là Chủ tịch Diệp không nên đề bạt em sao?
Điều nàỵ làm cho Tiểu Dung cũng không vui.
Thấy vợ chồng son tranh chấp với nhau, Trương Thanh Nhàn phủi tay nói:
- Hai tụi con đó, có rất nhiều chuyện không phải đơn giản như vậy đi, bất luận là đề bạt cũng được, không đề bạt cũng được, hai con cũng nên nhìn nhiều hơn hành
động!
Lại nhìn về phía con dâu Giang Tiểu Dung nói:
- Con cũng nên chú ý một chút, nếu như đã được đảm nhiệm lên chức Trưởng phòng, vậy thi phải cố gắng làm đi!
Giang Tiểu Dung lúc này mới gật đầu nói:
- Ba, ba yên tâm, công việc của Trưởng phòng đó cũng không phải việc gì quá khó khăn đâu.
Trương Thanh Nhàn âm thầm lắc đầu, bây giờ lại xuất hiện vấn đề rồi, Dư Đạo Tranh cũng đã nhìn ra dụng ý của Diệp Trạch Đào rồi, biểu hiện với mình sẽ gia tăng trọng trách cho con trai minh, đây cũng là cách đưa ra cành cây ô liu, phải làm sao đây?
Có cuộc điện thoại này của Dư Đạo Tranh, đã dẫn dắt suy nghĩ của Trương Thanh Nhàn vào các cuộc tranh đấu của thành phố.
Theo như sự hiểu biết Trương Thanh Nhàn đối với tình hình trong thành phố, đừng thấy bây giờ mọi người ai cũng không có xuất chiêu gì, nhưng trên mọi phương diện công việc cũng đã liên kết với nhau, bước tiếp theo hẳn là một trận đấu tranh dữ dội.
Diệp Trạch Đào có bối cảnh hùng mạnh, đám người Đoạn Nghĩa Hội cũng không phải người hiền lành gi?
Đến bây giờ Trương Thanh Nhàn vẫn chưa hiểu hết được rốt cuộc mọi người có kết cục như thế nào.
- Ba, hình như con nghe nói, bây giờ Bí thư Dư bọn họ cũng không chào đón Diệp Trạch Đào lắm, có thể đến cuối cùng tên Diệp Trạch Đào đó sẽ bị đuối khỏi thành phố Lan Phong!
Có lẽ cũng là do Trương Đại Cương ghen tuông, nên cũng rất không thiện cảm với Diệp Trạch Đào.
-Làm sao mà anh biết rằng Chủ tịch Diệp không đấu lại bọn họ?
Giang Tiểu Dung không vui liền hỏi ngược lại.
Đối với Diệp Trạch Đào, trong lòng Giang Tiểu Dung rất cảm kích, trong thành phố cũng có một số phụ nữ âm thầm thích vị Phó chủ tịch đẹp trai này, trẻ tuổi như thế đã trở thành Phó chủ tịch thành phố rồi, còn là một người trầm tĩnh như thế này.
Nghĩ đến việc mình là người được Diệp Trạch Đào xem trọng, trong lòng Giang Tiểu Dung ở thời gian trước nhất đã ngã về phía Diệp Trạch Đào rồi, tuy rằng hiểu rõ suy nghĩ của chồng mình, nhưng cũng không hi vọng chồng mình sẽ nói xấu Diệp Trạch Đào.
Lúc Trương Đại Cương nhìn thấy vợ mình bây giờ một lòng hướng về phía Diệp Trạch Đào, ngọn lửa tức giận trong lòng càng cháy mạnh hơn lớn tiếng nói:
Tôi thấy bà đã bị Diệp Trạch Đào mê hoặc rồi đó!
Giang Tiểu Dung không vui, lớn tiếng nói:
- Tôi gả cho ông không có bất kì ý đồ gì, người ta Chủ tịch Diệp đê bạt tôi một chút, thì ông đã ghen tuông với người, nếu tôi thật sự nhìn trúng vào anh ta, thì ông tính làm sao.
Nhìn thấy tình hình hai vợ chồng son này, Trương Thanh Nhàn thật sự không biết cười hay không, ông ta rất hiểu rõ, vấn đề không phải là Diệp Trạch Đào nhìn trúng con dâu mình, mà đây là một ván cờ ở trong chốn quan trường mà thôi, con trai minh thật không ra gì, chuyện như thế cũng không nhìn rõ.
- Đại Cương, la hét gi mà la hét? Mau xin lỗi Tiểu Dung!
Trương Thanh Nhàn trừng mắt lớn tiếng với con trai mình.
Trong lòng Trương Đại Cương còn đang tức giận, trong mắt lộ vẻ sẽ không bỏ qua
Giang Tiểu Dung nhìn thây tình hình này, đứng dậy đi thẳng vào phòng ngủ.
Trong lòng Trương Thanh Nhàn đau khổ, trong lòng nghĩ thầm thật sự cũng không biết nói thế nào với Diệp Trạch Đào, chuyện này phải làm như thế nào đây!