Hồng Sắc Sĩ Đồ

chương 539: lần đầu đấu nhau

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn mọi người ngồi đó, Diệp Trạch Đào hồi tưởng lại tình hình các phe phái lãnh đạo trong huyện mà Trần Hỷ Toàn đưa cho, trong lòng suy nghĩ, Liễu Khâm Trí và Cảnh Quốc Ninh quả là hai lực lượng lớn nhất ở huyện.

Tuy rằng Trần Hỷ Toàn không đến huyện Lục Thương, nhưng ông ta phái tới một đội thủ hạ cắm chốt ở huyện Lục Thương, âm thầm ra thủ đoạn. Diệp Trạch Đào mỗi ngày đều lấy được chút thông tin của huyện từ chỗ tay chân của Trần Hỷ Toàn. Điều này khiến cho Diệp Trạch Đào trong lòng có một cảm giác vô cùng cảm kích Trần Hỷ Toàn. Nếu không có Trần Hỷ Toàn bọn họ cung cấp nhiều tư liệu như vậy, có lẽ bây giờ mình vấn còn còn cần thời gian để chạm tới tình hình.

Nhìn chủ tịch huyện Lôi Diên Tùng, Diệp Trạch Đào nói:

- Anh Lôi, chúng ta họp thôi?

Lôi Diên Tùng rõ ràng hiểu biết về tình hình huyện Lục Thương, nhìn thấy Diệp Trạch Đào trẻ tuổi như vậy trong lòng liền nghĩ đến vấn đề rốt cuộc Diệp Trạch Đào đã tham gia vào chốn quan trường này được bao lâu rồi.

Đối với Lôi Diên Tùng mà nói, trước khi ông ta tới huyện Lục Thương, ông ta đã có một sự nhận thức đầy đủ. Mình tới đây là để lôi kéo hai hệ Liễu, Cảnh. Thực ra nói là lôi kéo thật ra cũng không đúng lắm, mà nên là dựa vào hai người này để tiến hành công tác thì thỏa đáng hơn. Ông ta không hề có ý muốn đến đây để tranh quyền đoạt vị. Bởi vì ông ta hiểu rất rõ rằng ở huyện Lục Thương này mình sẽ không có đủ năng lực để mà tranh quyền đoạt vị về tay mình được, mà lăn lộn được trong chốn quan trường đầy rẫy sự bài xích ở đây một cách êm đẹp đã là một chuyện quá tốt đẹp rồi.

Cái này tạo nên việc Lôi Diên Tùng sau khi đến đây cũng không có bất kỳ biểu hiện gì.

Nghe thấy Diệp Trạch Đào hỏi, Lôi Diên Tùng dật đầu, ánh mắt nhìn Liễu Khâm Trí một chút.

Diệp Trạch Đào lúc này cũng mỉm cười nhìn về phía Liễu Khâm Trí, lại nhìn Cảnh Quốc Ninh, như thể là lấy được sự tán thành của bọn họ.

Diễn xuất của Diệp Trạch Đào cũng giành được sự hài lòng của Liễu Khâm Trí, Cảnh Quốc Ninh khẽ gật đầu, giống như là tán thành ý nghĩa của cuộc họp.

Diệp Trạch Đào lúc này mới nhìn về phía mọi người nói:

- Các đồng chí, vừa rồi đồng chí Diên Tùng giúp tôi giới thiệu mọi người một chút, thế coi như là làm quen rồi, từ bây giờ trở đi tôi chính là tân binh của huyện Lục Thương, trong công việc vẫn cần sự ủng hộ và giúp đỡ của mọi người.

Lời của Diệp Trạch Đào vô cùng khiêm tốn, tất cả mọi người đều cười hướng về phía Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào còn nói thêm:

- Có người nói mới nhận chức được đốt ba đống lửa, nhưng tôi không có lửa đốt. Tháng này tôi định tới toàn bộ các xã, thị trấn trong huyện xem xét một chút, tiến hành điều tra nghiên cứu. Nói thật không điều tra thì không có quyền phát ngôn. Cho nên một tháng này sẽ điều chỉnh lại về phương diện nhân sự. Anh Lôi và tôi đều là đồng chí mới, mọi người giúp chúng tôi có cơ hội làm quen với Lục Thương.

Liễu Khâm Trí liền nhìn thoáng qua Cảnh Quốc Ninh, hôm nay hai người có một công việc chính là tung ra một phương án điều chỉnh nhân sự đột ngột trong cuộc họp. Tin rằng với sự hợp lực của hai người, rất nhanh phương án này sẽ được thông qua. Chỉ cần thông qua phương án này, toàn bộ huyện trên dưới đều cơ bản bị bọn họ phân chia. Đến lúc đó bất kể là Lôi Diên Tùng và Diệp Trạch Đào đều không thể nắm được huyện trong tay.

Diệp Trạch Đào nhìn về phía Lôi Diên Tùng nói:

- Anh Lôi, anh thấy ý kiến của tôi thế nào?

Lôi Diên Tùng đương nhiên hiểu được tầm quan trọng của việc này, cũng không muốn cho những người cũ có cơ hội đoạt quyền. Trong lòng đang suy nghĩ, không nên nhìn Diệp Trạch Đào trẻ tuổi, cái cách nói này nháy mắt đã ngăn chặn hoàn toàn việc điều chỉnh nhân sự. Có thời gian một tháng, rất nhiều sự việc có thể thay đổi.

- Bí thư Diệp nói không sai, không có điều tra sẽ không có quyền lên tiếng, tôi cũng sẽ đi đến các huyện xem xét một chút.

Diệp Trạch Đào gật đầu nói:

- Anh Lôi nói rất hay, xuất phát điểm công tác của tất cả chúng ta là điều tra nghiên cứu, chuyện này rất quan trọng.

Hai nhân vật số và số đã quyết định sự việc, thì trên cơ bản sẽ không có ai lên tiếng phản đối. Lý do của Diệp Trạch Đào cũng vô cùng đầy đủ.

Nhìn bộ dạng Liễu Khâm Trí muốn nói lại thôi, Diệp Trạch Đào cười thầm một tiếng, việc này vẫn là Kiều Ứng Xương có ý vô tình lộ ra. Kiều Ứng Xương này xem ra cũng là người có tâm!

Liễu Khâm Trí nói:

- Bí thư Diệp, sao lại như thế được, chuyện điều chỉnh nhân sự, rất nhiều vị trí đều đã đi khá nhiều rồi. Nếu như không tiến hành sẽ ảnh hưởng đến công tác của các đơn vị, cái này không thể kéo dài được.

Nói cũng đúng!

Mọi người lập tức cảm thấy Liễu Khâm Trí khởi xướng lên trận khiêu chiến quyền lực với Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào nên làm như thế nào?

Tuy rằng không nói lại nhưng ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào trên mặt mang theo vẻ tươi cười nói:

- Việc này tôi thấy dễ làm, cấp trên cũng không hy vọng tôi và anh Lôi làm bừa. Đối với tình hình ở huyện đều chưa hiểu mà đã quyết định vấn đề nhân sự, như vậy là không thể chấp nhận được, lại không đủ để khuyến khích tính tích cực của các đống chí. Dù sao thời gian cũng chỉ là một tháng, tôi thấy cứ để các đồng chí ấy tạm thời quản lý công tác của mình cho thật tốt đã, đó cũng coi như là một kỳ khảo sát đi! Anh Lôi, anh nói xem?

Thật sự không ngờ Diệp Trạch Đào lại lấy chuyện chủ trì công việc thành cái cớ để khảo sát, sắc mặt của mọi người đều có chút thay đổi.

Liễu Khâm Trí bị lời của Diệp Trạch Đào nói tới mí mắt cứ nháy lên, cái cớ của Diệp Trạch Đào lại không thể nói là không có đạo lý. Trong cuộc họp này bản thân nếu kiên trì bàn bạc nhân sự, đây là hành vi bức cung, cấp trên nhấp định sẽ không vui, cũng không thể làm như vậy được.

Nhận thấy ánh nhìn lướt qua của Liễu Khâm Trí, tâm trạng Cảnh Quốc Ninh cũng không thoải mái, sớm có sự ăn ý với Liễu Khâm Trí. Bình thường, lãnh đạo mới tới, căn bản là không nắm rõ ràng tình hình phía dưới. đến lúc đó hai người chỉ cần liên kết đề xuất phương án nhân sự, lãnh đạo mới khi chưa hiểu rõ tình hình thường thường đều thỏa hiệp. Chỉ cần lãnh đạo mới thỏa hiệp có thể làm một vài thông báo, từ đó giảm đi nghiêm trọng uy tín của lãnh đạo mới, điều này có thể khiến người dân toàn huyện nhìn thấy lực lượng của mọi người. Nhưng mà hôm nay Diệp Trạch Đào rất mềm mỏng. Thế nhưng mỗi câu nói đều đúng như vậy, tìm lí do cũng rất hay, xem ra việc điều chỉnh nhân sự căn bản không thể tiến hành.

Lôi Diên Tùng lúc này quay như mòng mòng, Diệp Trạch Đào mỗi lần nói xong đều hỏi mình một tiếng, ở ngoài mặt là tôn trọng mình, thật ra là kéo mình vào chiến xa của hắn. Trong trường hợp này, những đạo lý đó của Diệp Trạch Đào cũng có lợi với mình, vậy thì sao lại không ủng hộ hắn ta chứ. Cứ như thế, thì nhân vật số và số của huyện sẽ hình thành nên một hợp lực, lực lượng này sẽ vô cùng lớn!

- Bí thư Diệp nói không sai, tôi nghĩ trước tiên nên như thế.

Lôi Diên Tùng lựa chọn ủng hộ Diệp Trạch Đào.

Khi nói những lời này, Lôi Diên Tùng lại có suy nghĩ, có lẽ liên kết với Diệp Trạch Đào, khi đối phó với các thế lực bản địa sẽ có nhiều lợi ích, nên cứ thử làm một lần.

Diệp Trạch Đào vẫn luôn quan sát phản ứng của mọi người, nhìn tình hình của mọi người, âm thầm gật đầu. Bản thân chính mình vẫn đang nắm giữ quyền chủ đạo, chỉ cần duy trì như thế, cuộc họp hôm nay sẽ không có vấn đề gì.

Đúng lúc này, Cảnh Quốc Ninh sắc mặt nghiêm túc nói:

- Cách nghĩ của bí thư Diệp tôi thấy là đúng, tuy nhiên vẫn có một chuyện nên xử lý mới được. Lần này công an đã tiến hành điều tra tình hình sụt lở trên tuyến đường thông về thành phố, đã phát hiện ra tồn tại không ít vấn đề. Đầu tiên chính là vấn đề vi phạm quá mức, một chiếc xe tải nhỏ chở nhiều người như vậy, tạo nên hậu quả nghiêm trọng. Tôi thấy cơ quan chức năng có liên quan đã tồn tại không ít vấn đề, ít nhất là không thể phủ nhận được trách nhiệm có nhiều thiếu sót trong khâu giám sát. Tôi cho rằng đối với hành vi này nên tiến hành xử lý một cách nghiêm túc.

Ánh mắt Liễu Khâm Trí sáng lên, nếu như đề xuất của Cảnh Quốc Ninh được thông qua, thì vấn đề Diệp Trạch Đào không muốn bàn bạc đến vấn đề nhân sự sẽ tự sụp đổ, Cảnh Quốc Ninh quả nhiên lợi hại, lập tức tìm được một kẽ hở để mà đột phá.

Chủ nhiệm Uỷ ban Chính trị Pháp luật Sài Tân Sinh là người một hệ với họ Liễu, nhìn thấy ánh mắt của Liễu Khâm Trí, bèn nói:

- Các vị ủy viên thường vụ, chúng tôi còn tìm hiểu được thêm một chuyện. Sáng hôm nay xã Ma Qủa bởi vì chuyện lật xe, bí thư Đảng ủy xã đã bị quần chúng đánh, vừa mới vào bệnh viện, xảy ra vấn đề như vậy, xã Ma Qủa là tồn tại vấn đề!

Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Khúc Lập Toàn là người họ Cảnh nói:

- Ủy ban Kỷ luật chúng tôi cũng nhận được tố cáo của quần chúng, chủ tịch xã của xã Đại Thạch nhận hối lộ, có nên tiến hành điều tra?

Diệp Trạch Đào đương nhiên biết bọn họ là người một duộc, nhìn bọn họ lập tức cùng nói ra một chuyện như vậy, trong lòng hiểu được rằng, đây là muốn tìm cách phá đi những nghiên cứu nhân sự của mình. Chỉ cần mình làm theo ý kiến của bọn họ thì chính mình sẽ bị bọn họ xỏ mũi dắt đi.

Nhưng những chuyện như thế này lại không thể không giải quyết, làm sao bây giờ?

Lôi Diên Tùng trong lòng thầm than, sớm đã biết bộ phận lãnh đạo của huyện Lục Thương vo tròn thành một đống, hiện tại xem ra quả nhiên là đúng như thế, cũng không biết cuộc họp ngày hôm nay sẽ thành bộ dạng gì nữa!

Kiều Ứng Xương cũng đang suy nghĩ, Cảnh Liễu hai người đã liên kết với nhau, không biết Diệp Trạch Đào trúng kế hay không.

Diệp Trạch Đào lúc này cũng gật đầu nói:

- Các đồng chí mà có vấn đề tồn tại thì đã có Ủy ban Kỷ luật phụ trách là được rồi. Chỉ vần sự việc rõ ràng tiến hành báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật cấp trên. Chúng ta không thể dấu giếm, cấp trên quyết định thế nào chúng ta sẽ chấp hành như thế. Nếu là tình hình ở huyện, nên nắm chắc rồi hãy nói. Tuy nhiên, trong tình hình không có người phù hợp để chọn, tôi cho rằng nên áp dụng công khai cạnh tranh thử một lần. Ban tổ chức có thể nghiên cứu một chút, để cho các đồng chí phù hợp điều kiện tách ra tranh cử để chọn. Khi chưa có quyết định lựa chọn cuối cùng, vẫn nên để tạm thời chủ trì công tác cho tốt.

Diệp Trạch Đào kiên trì nguyên tắc không mềm mỏng.

Trưởng ban tổ chức cán bộ là người của Cảnh hệ, lại hỏi:

- Tình hình xã Ma Qủa làm sao bây giờ? Ma Qủa là địa phương khó xử lý nhất toàn huyện, thường xuyên dùng binh khí đánh nhau, một số lãnh đạo của huyện tới đây đều bị đánh, địa phương này rất phức tạp.

Diệp Trạch Đào nhìn mọi người nói:

- Mọi người có ý kiến hay ho nào không?

Phó chủ tịch Ủy viên thường vụ Vệ Lâm cũng là người của Cảnh hệ bèn nói:

- Cái này rất khó làm, địa phương này kín như bưng, tạt nước không qua, xã Ma Qủa là xã nghèo nhất toàn huyện. Lần này lại chết người, nên chắc chắn sẽ có cái nhìn về con đường huyện, nghe nói còn tấn công chính quyền xã!

Nhìn thấy người của Cảnh hệ có tới bốn người, Diệp Trạch Đào bản thân cũng có chút lo lắng đối với thế lực ở đây. Mười một ủy viên thường vụ, Cảnh Quốc Ninh nắm giữ bốn phiếu, hơn nữa Liễu Khâm Trí nắm giữ ba phiếu. Nếu không đánh vỡ hiện trạng này, bước tiếp theo mình làm sao triển khai công tác được!

Nhìn thấy tất vả mọi người đều sợ đi đến xã Ma Qủa, Diệp Trạch Đào nói:

- Như thế tốt rồi, xã Ma Qủa sẽ được liệt vào trạm điều tra thứ nhất của tôi, tôi sẽ đến xã Ma Qủa đầu tiên.

Toàn bộ hội nghị đã bị Diệp Trạch Đào nắm trong tay, hiện tại Diệp Trạch Đào tỏ ra sẽ đi tới địa phương khó khăn nhất để xử lý, mọi người trong phút chốc không tìm được lời gì để nói cả.

Liễu Khâm Trí nhìn Cảnh Quốc Ninh, hai người đều phát hiện, đừng trông thấy Diệp Trạch Đào trẻ tuổi, cậu thanh niên này là một người khó thu phục đấy!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio