Nhận được điện thoại của Sở Tuyên, lúc Diệp Trạch Đào chạy đến thì nhìn thấy Sở Tuyên đang ngồi ở đó uống trà.
Nếu không biết nguồn gốc của Sở Tuyên, căn bản không có cách nào nhìn ra đây là con trai của Phó Thủ tướng. Sở Tuyên ăn mặc rất giản dị.
Sau lần nói ra suy nghĩ trong lòng hai người đều có cảm giác như hai người bạn tri kỷ, Diệp Trạch Đào sớm đã muốn tìm cơ hội tăng cường giao lưu với Sở Tuyên. Cuối cùng hôm nay cũng có được cơ hội hiếm có như vậy.
- Anh Sở.
Khi không có người ngoài hai người thường xưng hô với nhau là anh em, quan trọng nhất là thái độ tôn trọng của Diệp Trạch Đào với Sở Tuyên, đây cũng là điểm Sở Tuyên coi trọng ở Diệp Trạch Đào.
Mỉm cười chỉ vào chiếc ghế, Sở Tuyên tỏ ra rất tự nhiên nói:
- Xong việc cả rồi à? Cùng ngồi uống trà đi!
- Anh Sở lần này đặc biệt đến tham gia tiệc sinh nhật của ông cụ Phùng hay sao?
- Đúng vậy, ngày mai phải về rồi. Hôm nay đặc biệt mời cậu tới. Tôi có rất nhiều ý tưởng muốn trao đổi một chút.
Diệp Trạch Đào liền chú ý trên bàn còn có một bộ đồ trà khác.
- Còn có một người bạn, vừa đi vệ sinh, mọi người làm quen một chút đi.
Sau khi Diệp Trạch Đào ngồi xuống, liền rút ra một điếu thuốc.
Nhận lấy điếu thuốc và châm lửa, Sở Tuyên cười nói:
- Sự trưởng thành của Trạch Đào rất nhanh đấy, bây giờ cũng là cấp Phó chủ tịch thành phố rồi!
Diệp Trạch Đào liền cười nói:
- Vận may mà thôi.
Sở Tuyên lắc lắc đầu, nếu như người ngoài cho rằng Diệp Trạch Đào may mắn thì Sở Tuyên lại cho rằng, tất cả đều là kết quả triển khai hoạt động của bản thân Diệp Trạch Đào. Nếu bản thân hắn ta không có năng lực thì làm sao có thể từ một gốc cỏ làm thành một cảnh tượng lớn đến như vậy. Đặc biệt là còn liên kết với các cấp trên ở thành phố.
Sở Tuyên biết điều mình muốn làm là phải có rất nhiều người ủng hộ mình. Diệp Trạch Đào cũng trở thành một nhân vật trọng điểm đáng quan tâm của anh ta.
Lúc này, tiếng một người phụ nữ vang lên từ ngoài cửa nói:
- Đồng chí Diệp Trạch Đào là một nhân vật nổi tiếng, sao lại nói là may mắn chứ, tôi sớm đã như tiếng sét đánh ngang tai rồi!
Diệp Trạch Đào quay đầu lại liền nhìn thấy một người phụ nữ rất phúc hậu bước đến.
Là một người phụ nữ!
Diệp Trạch Đào có chút nghi ngờ nhìn về phía Sở Tuyên.
Sở Tuyên mỉm cười giới thiệu với Diệp Trạch Đào:
- Cô ấy tên là Trì Mỹ Ny, chắc cậu cũng từng nghe đến rồi chứ?
Diệp Trạch Đào ngạc nhiên vội vàng đứng lên, hai tay bắt tay Trì Mỹ Ny nói:
- Hóa ra là Trưởng ban Trì!
Diệp Trạch Đào hoàn toàn không ngờ Sở Tuyên sẽ gọi điện thoại gọi mình đến để giới thiệu cho mình làm quen một người sắp đến tỉnh Tây Giang đảm nhiệm chức Trưởng ban tuyên giáo, ân tình này có chút lớn rồi!
Vừa cùng Trịnh Thành Trung nói chuyện về người phụ nữ này, bây giờ thì gặp cô ta. Nếu có thể có được sự giúp đỡ của cô ta thì lực lương bên mình rõ ràng sẽ mạnh hơn, đây cũng là một chuyện tốt!
- Đồng chí Diệp Trạch Đào, rất vui được biết cậu!
Trì Mỹ Ny mỉm cười nắm lấy tay Diệp Trạch Đào.
- Đều là người quen cả, cô gọi thẳng cậu ta là Trạch Đào cũng được rồi.
Sở Tuyên tỏ vẻ rất tự nhiên.
Còn Trì Mỹ Ny chăm chú nhìn Diệp Trạch Đào.
Hôm nay lúc Trì Mỹ Ny nhận được điện thoại của Sở Tuyên liền chạy đến ngay, nghe nói giới thiệu một người cho mình biết, không ngờ người đó lại là Diệp Trạch Đào.
Là người biết ít nhiều gì về nội tình củaSở gia, Trì Mỹ Ny cũng biết được tình hình của Sở Tuyên. Đây là con trai của Phó Thủ tướng, cũng là người con trai được Phó Thủ tướng nâng đỡ nhiều nhất, có địa vị rất quan trong trong Sở gia, hơn nữa Trì Mỹ Ny đã tiếp xúc với Sở Tuyên nhiều lần, nên biết Sở Tuyên là một người rất kiêu ngạo. Người bình thường sẽ không lọt được vào mắt anh ta. hôm nay rốt cuộc là thế nào mà lại gọi mình đến làm quen với Diệp Trạch Đào.
Tuy nhiên, là một công chức làm công việc ở bộ phận tuyên giáo trong thành phố, đương nhiên Trì Mỹ Ny cũng biết tình hình của Diệp Trạch Đào. Mặc dù không quá rõ ràng nội tình, nhưng cũng biết người thanh niên này rất có quan hệ rất rộng rãi.
Lần này đến tỉnh Tây Giang công tác, mặc dù tiến bộ nhưng cô ta cũng biết tình hình của tỉnh Tây Giang rất phức tạp. Rất nhiều lãnh đạo đều sắp xếp nhân viên của vào tỉnh Tây Giang, một người không có nền tảng như mình đến nơi đó phát triển công tác, thì sẽ gặp rất nhiều khó khăn. điều cô ta lo lắng nhất vẫn là bị người khác chơi đểu.
Ở tỉnh Tây Giang, Diệp Trạch Đào cũng được coi là một nhân vật có nền móng nhất định. Nếu có thể có được sự ủng hộ bên phía Diệp Trạch Đào thì có lẽ công tác của mình ở tỉnh Tây Giang sẽ không khó khăn như thế.
Trì Mỹ Ny suy nghĩ nhanh một chút, liền hiểu ý của Sở Tuyên. Trong chuyện này, nếu mình và Diệp Trạch Đào liên hệ được rồi, thì đây là chuyện tốt cho cả hai bên.
Bây giờ Sở Tuyên cũng đang sắp đặt cục diện!
Sở Tuyên nhấp một miếng nước trà, nói với Diệp Trạch Đào:
- Chị Trì là người công tác bên tuyên truyền, luôn là người tôi rất quan tâm. Lần này chị ấy đến tỉnh Tây Giang, mặc dù là lãnh đạo của cậu, nhưng tôi lại có một yêu cầu với cậu chính là phải chiếu cố chị ta!
Câu nói này quá rõ ràng rồi, lại tỏ ra rất thân quen với Diệp Trạch Đào, thân tới mức không thể nói những lời nói khách sáo nữa.
Lúc nói chuyện với mình, thấy Sở Tuyên dùng cách nói chuyện có dụng ý như vậy, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Nếu chị Trì là chị của anh Sở, đương nhiên cũng là chị của tôi rồi. Điều này cần phải nói sao? Tuy nhiên, người ta là lãnh đạo tỉnh ủy, có khi tôi phải cần sự chiếu cố của chị Trì mới phải!
Sở Tuyên liền mỉm cười nói:
- Diễn xuất đó của cậu đừng diễn trước mặt chúng tôi, chị Trì cũng không phải người ngoài, tôi nói cho cậu biết, bất luận thế nào cũng phải ủng hộ công tác của chị Trì đấy!
- Đảm bảo sẽ nghe lời chị Trì!
Trì Mỹ Ny bật cười, biết hai người cố ý dùng cách đó để nói chuyện với nhau trước mặt mình, chính là để mình hòa nhập vào đó.
Dù sao mình cũng là người Phó Thủ tướng Sở đề bạt, cũng nghe theo lời của Phó Thủ tướng Sở. Bây giờ Sở Tuyên muốn mình ủng hộ Diệp Trạch Đào, điều này không phải là chuyện không thể làm. Có một người như Diệp Trạch Đào ủng hộ, it nhất mình cũng có thể thăm dò rõ ràng tình hình ở tỉnh Tây Giang trong thời gian nhanh nhất, cũng là chuyện tốt.
Dù sao địa vị ở đó cũng thấp đi một chút, Trì Mỹ Ny cũng đã nghe qua vài chuyện của Diệp Trạch Đào. Không quá hiểu rõ tình hình thế lực của hắn ta, có lẽ đây là thủ đoạn Sở Tuyên giúp đỡ Diệp Trạch Đào.
Sở Tuyên liếc mắt liền nhìn thấy vẻ mặt của Trì Mỹ Ny, âm thầm lắc đầu. Người phụ nữ này vẫn chưa thấy được năng lực của Diệp Trạch Đào!
Mặc dù Sở Tuyên và Diệp Trạch Đào có cùng cách nghĩ trong rất nhiều chuyện, nhưng người đã đi vào quan trường thì những vấn đề cần cân nhắc cũng nhiều hơn, chuyện ngày hôm nay anh ta cũng có dụng ý của mình. Mặc dù Trì Mỹ Ny đến tỉnh Tây Giang là do bố mình triển khai, nhưng dựa vào tình hình công tác của Trì Mỹ Ny tại cơ quan, thì đến địa phương có thể xoay chuyển được tình hình hay không vẫn là một ẩn số. Nếu có thể liên kết với lực lượng bên Diệp Trạch Đào, thì đây mới là một tình huống hai bên thực sự cùng thắng lợi.
Nhất định phải chỉ bảo người phụ nữ này một chút mới được!
Hiện tại cấp bậc của Sở Tuyên đã là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, tầm nhìn của anh ta cũng xa hơn rồi. Có một vài chỗ cần phải bố trí một chút. Tỉnh Tây Giang trở thành nơi thí nghiệm của mình. tính mượn lực lượng của Diệp Trạch Đào, thì lực lượng của Sở Hệ có thể thực sự có thể đâm rễ xuống nơi đó được hay không.
- Chị Trì, lần này Trung ương điều chỉnh lực lượng cán bộ ở tỉnh Tây Giang rất lớn đấy. Chị đến đó công tác sẽ càng khó khăn!
Trì Mỹ Ny mỉm cười nói:
- Chỉ cần công tác vững chắc, tôi tin sẽ nhanh chóng hòa nhập được.
Diệp Trạch Đào cười thầm, Trì Mỹ Ny người phụ nữ này xem ra cũng rất kiêu ngạo!
Sở Tuyên hơi cau mày, anh ta có chút lo lắng về việc bố mình đưa người phụ nữ này đến làm việc ở tỉnh Tây Giang. Một người ngồi trong cơ quan lâu năm, trong lòng họ có chút kiêu ngạo, rất coi thường cấp dưới. Nếu không vứt bỏ tính kiêu ngạo này đi, thì chắc chắn sẽ bất lợi với sự phát triển của họ.
Nghĩ đến đây, Sở Tuyên liền nghĩ đến anh chàng Phương Siêu Minh, anh ta là một nhân vật rất lợi hại cũng rất kiêu ngạo. Hơn nữa anh ta đã từng được rèn luyện ở huyện, đến thành phố Cừ Dương cũng bại trận mà quay về đó!
Lúc thấy Diệp Trạch Đào đang ngồi đó hút thuốc, Sở Tuyên thở dài không thôi. Đây là thuộc hạ của mình ngày trước. Bây giờ nhân vật anh em này rất lợi hại, lúc ra tay chỉnh người nhất định sẽ không nương tay!
Lúc nhìn lại bộ dạng của Trì Mỹ Ny, Sở Tuyên vốn nói lời để chỉ bảo chị ta cũng ngừng lại rồi. Nếu người phụ nữ này đến tỉnh Tây Giang có sự giác ngộ, nghe lời mình, thì sẽ giúp chị ta một chút. Nếu không được thì không thể trọng dụng!
Trì Mỹ Ny lớn hơn Sở Tuyên nửa tuổi, Sở Tuyên muốn bố trí, thì cũng không đặt trọng điểm hoàn toàn vào người phụ nữ này.
Hôm nay coi như quen biết rồi, Trì Mỹ Ny có lẽ cũng biết suy nghĩ của mình, lại có thể nhìn ra quan hệ giữa mình và Diệp Trạch Đào. Nếu biết nhiều chuyện vẫn làm chưa tốt, thì người phụ nữ này hoàn toàn không thể sử dụng được rồi!
Thử người phụ nữ này một chút đi, tạm thời cũng không cần nói nhiều!
- Chị Trì, tôi và Trạch Đào là bạn bè, sau này lúc chị muốn sử dụng cậu ta thì cứ tìm cậu ta là được rồi, nếu cậu ta dám không nghe lời chị, thì tôi sẽ trừng trị cậu ta!
Lời Sở Tuyên nói rất tự nhiên, điều đó cho thấy quan hệ của anh ta với Diệp Trạch Đào không bình thường.
Diệp Trạch Đào cũng phối hợp, mặt mày nhăn nhó:
- Chị Trì, chị xem xem, bạn bè là bóc lột nhau như vậy đấy!
Trì Mỹ Ny liền vui cười nói:
- Tôi nghe thấy rồi, lời anh Sở của cậu nói, cậu cũng nghe rồi đó. Điều đầu tiên cậu phải làm là báo cáo tình hình tỉnh Tây Giang với tôi!
Lúc nói như nửa đùa nửa thật, Trì Mỹ Ny thấy có một người quen như vậy ở tỉnh Tây Giang cũng rất tốt, ánh mắt nhìn Diệp Trạch Đào lộ rõ vẻ thân thiết.
Lúc Diệp Trạch Đào thoáng nhìn Sở Tuyên, Sở Tuyên cũng không tỏ thái độ gì liền nói với Diệp Trạch Đào :
- Lần điều chỉnh này, tình hình tỉnh Tây Giang các cậu sẽ trở nên phức tạp. Có chuyện gì cũng phải trao đổi với tôi nhé, anh em đồng tâm, lợi ích đồng lòng!
Đây là lời hứa hẹn của Sở Tuyên với Diệp Trạch Đào, trong thời gian quan trọng sẽ giúp đỡ Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào cũng tỏ vẻ chân thành nói:
- Anh Sở, tôi nhất định sẽ làm phiền đến anh đấy.
Hai người nhìn nhau cười.
Lúc này Trì Mỹ Ny nhìn mặt của Sở Tuyên, lúc nhìn lại Diệp Trạch Đào, trong lòng càng nhiều suy đoán. Diệp Trạch Đào mới chỉ là Phó Chủ tịch thành phố đã có mối giao tình sâu sắc với Sở Tuyên như vậy. Hai người này rốt cuộc tại sao lại đi cùng nhau nhỉ?
Lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì bỗng thấy cửa phòng bị người đá văng ra.
Theo cánh cửa kia bị đá văng thì có một người thanh niên bước vào.
- Diệp Trạch Đào, mày làm cho bố mày không sống nổi, bố mày cũng sẽ làm cho mày không sống nổi!