-Quận chúa! Ngươi ở đâu? Lên tiếng đi! –Tô Tử Lăng đi đến phía tây rừng đã được thời gian, vừa đi vừa gọi Cố Như Nguyệt nhưng mảy may không có một lời đáp lại. càng lúc nàng càng sốt ruột hơn, rốt cuộc Cố Như Nguyệt liệu có chuyện gì không.
Piu! Piu! Đang đi từ từ kiểm tra thì Tô tử lăng nhận ra có tiếng động lạ hướng phía mình, theo bản năng Tô Tử Lăng lấy đà nhảy lên thật cao.
"Hừ trúng kế rồi!" Quả nhiên tứ phía đều có người kẻ muốn đòi mạng nàng, chỉ tội con ngựa đi theo, toàn thân đều bị tên đâm phải. Trận mưa tiễn như vậy càng lúc càng dồn nàng đến gần cách núi. Đây còn không chỉ muốn giết nàng, mà còn muốn thân xác nàng không toàn thây, Tô Tử Lăng nào dễ dàng để kẻ đằng sau hưởng lợi, nàng bắt đầu vận khí.
Piu! Piu đợi tiễn thứ liền đến, Tô Tử Lăng tung chưởng, như một cơn gió lớn đẩy toàn bộ tiễn hướng về chủ nhân của chúng.
Hự hự Trong bầu không khí yên ắng, cuối cùng chỉ còn những âm thanh của đám áo đen ngã xuống.
-Hừ, thật không biết lượng sức. –Tô Tử Lăng đi tới kiểm tra xác chết, khinh bỉ kẻ muốn giết nàng, lại có thể cho mấy tay lâu la kém cỏi như vậy, nếu thực muốn ám sát nàng thì ít nhất kiếm nhiều cao thủ một chút.
Nhưng thực ra tất cả cũng chỉ là mồi nhử, Tô Tử Lăng không hề ngờ tới một bầy sói ngửi được mùi máu gần đó liền tức tốc chạy đến, hiển nhiên Tô tử Lăng còn chưa kịp chạy đi thì liền đã bị bao vây. Tất cả chúng đều trong tình trạng đói khát, có những con không nhịn được mà hướng những tên áo đen xẻ lấy từng miếng.
"Hừ! Không nghĩ hắn chuẩn bị quá kĩ" Tô Tử Lăng thầm nghĩ kẻ này quả thực quá tàn bạo, không khiến nàng chết toàn thây dưới vách núi thì liền muốn nàng chết không nguyên vẹn dưới nanh sói rồi, nhưng tuyệt nhiên như cũ nàng sẽ không để hắn đạt được mục đích, nàng còn nhiều thứ cần phải làm, nàng còn muốn gặp Cố Như Nguyệt để xin lỗi, nàng...
Grao!! Bất chợt bầy sói hành động, từng con lại từng con vồ tới phía Tô Tử Lăng, nàng trong tay không có sẵn vũ khí cũng liền cố gắng tránh né đợt tấn công, có lúc liền vận khí tung một chưởng giết được vài con để thị uy.
-A!!! Ba -Một tiếng chưởng mạnh lên đỉ nh đầu một con sói, trên tay nàng cũng xuất hiện dòng máu đỏ tươi, thật không nghĩ một phút lơ đễnh liền bị một nhát cắn. Có lẽ trách nàng cũng đã quá khinh địch, không giống như con người, tuy trên mặt đất cũng chết không ít sói nhưng càng lúc càng chỉ khiến chúng phát nộ hơn, mà lần này tất cả sói đều đồng loạt tấn công lấy nàng, không kịp xử lý liền tay chân đều bị những vết cắn, cào.
-AAAhhhh!!!! –Tô Tử Lăng như gầm lên, nàng dùng nội lực đánh bật toàn bộ bầy sói xung quanh, thoát được trận địa của chúng nàng phi thẳng phía trước nhắm ngay vào một con sói đang đứng phía trước không xa. Nàng vốn đã nhận định đó chắc chắn con đầu lĩnh, liền cố gắng nhịn vết thương đang rỉ máu một chiêu git chết.
Kết quả như ý muốn, bầy sói còn sống trông thấy đầu lĩnh bị Tô Tử lăng git chết liền sợ chạy toán loạn. Mà Tô Tử Lăng trên người nhuốm không ít máu cùng vô số vết thương lớn nhỏ dần bào mòn sức đã không còn chịu đựng thêm nữa, nàng liền ngã trên nền đất. Đang lúc thần chí sắp không còn tỉnh táo liền trong tai văng vẳng âm thanh của Cố Như Nguyệt gọi tên nàng, hai mắt cũng mơ mơ màng màng bóng dáng của Cố Như Nguyệt đang tiến đến bên nàng, bất giác cũng dùng một hơi nhỏ để nói.
-Như Nguyệt! ta xin lỗi!
.
.
.
r