Hợp Đồng 77 Ngày: Ông Xã Bá Đạo Đứng Sang Bên

chương 11: dấu vết trên cổ (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quả nhiên là người có tiền.

Nhưng xem như cũng là người tỉ mỉ, còn giúp cô chuẩn bị quần áo.

Mặc kệ ra sao, tuy rằng đêm đầu tiên không có ấn tượng gì, kết quả này cũng được xem là không tệ đi.

Ít nhất có thể giải quyết một vấn đề khó khăn, cũng không cần cô mở miệng với Tần Tiêu Nhiên.

Mấy năm nay, có một số việc, từ lâu cô đã hiểu rõ.

Mặc kệ xảy ra chuyện gì, cuộc sống vẫn như cũ hay tiếp tục.

Cho dù trong lòng có khó chịu bao nhiêu, cứ để trong lòng, biểu hiện ra cũng vô dụng, bởi vì sẽ không ai đau lòng.

Vào phòng tắm, tắm rửa, mặc quần áo vào, sau đó rời đi, chỉ còn lại căn phòng trống rỗng.

Không có thời gian để trở về nhà thay quần áo, cô vội vàng đến công ty.

Bây giờ đã mười giờ, cô đã trễ rồi.

Đây là lần đầu tiên Phương Thê không đúng giờ đến công ty, cho nên mọi người thấy cô đều có chút kinh ngạc.

Làm người khác kinh ngạc hơn là, từ trước đến nay cô thư ký với kiểu tóc, quần áo quê mùa, hôm nay lại mặc một bộ thịnh hành như vậy, lại xinh đẹp một cách không ngờ tới.

Chỉ là Phương Thê không có thời gian để ý tới những thứ này, cô đùng đùng chạy tới vị trí của mình, chào một tiếng với cô trợ lý bên cạnh, lấy mắt kiếng từ trong ngăn kéo đeo lên, sau đó đi đến trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc (giám đốc) nhẹ nhàng gõ một cái.

"Vào đi."

Bên trong truyền đến giọng nói quen thuộc, đó là tiếng của Tần Tiêu Nhiên.

Hôm qua anh nói, lát nữa sẽ gọi điện cho cô, nhưng cuối cùng không gọi lại.

Cô ở trong lòng anh, vốn không được xem là gì, nhiều nhất xem như là người bạn học không thân lắm, còn có chính là thư ký của anh.

Phương Thê hít một hơi thật sâu, mới đẩy cửa đi vào.

"Tổng giám đốc."

Ở công ty, cô gọi anh là tổng giám đốc, anh gọi cô là thư ký Phương.

Ở nơi riêng tư, mặc dù anh nói nếu đã là bạn học, như vậy cứ kêu tên anh, nhưng thật ra thì, căn bản không có ý nghĩa gì.

Mà cô cũng rất ít kêu ra miệng.

Tần Tiêu Nhiên ngẩng đầu, nhìn người mới vào, hơi sửng sốt một chút, sau đó lại nhíu mày nói: "Thư ký Phương, em biết là mấy giờ chưa?"

Bốn năm là bạn học cùng đại học, hai năm sau khi tốt nghiệp tiếp xúc với nhau, anh còn chưa bao giờ thấy cô ăn mặc như vậy.

Xem cô như vậy thật không giống ngày thường.

Bây giờ anh mới phát hiện ra, dáng vẻ của cô cũng rất đẹp.

Chỉ có điều, không phải là loại hình anh thích.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio